Hoạt động của Phi Linh nhưng vẫn trong vùng quan sát Hoắc Vũ Hạo. Nhưng có một
vấn đề xuất hiện ở tinh thần thám trắc của hắn, nguyên nhân là vì công chúa
Cửu Cửu đã sử dụng kỹ năng tinh diệu thuật quấy nhiễu tinh thần thám trắc
của Hoắc Vũ Hạo nên hắn không thể dò xét những gì đang xảy ra, do đó cũng
không thể cung cấp thông tin cho đồng đội nữa.
Bên Mã Tiểu Đào vừa nãy thoát khỏi công kích uy mãnh trong gang tấc đối thủ
của nàng Hoàng Vân Hà cấp tốc lùi phía sau vài bước tránh đi phạm vi công kích
của nàng, đồng thời đề phòng Phi Linh đánh lén.
Bối Bối, người ở gần Mã Tiểu Đào gần chục mét thì đang đối đầu với một tên
thanh niên dáng người cao lớn, vị này có võ hồn thuộc loài sư tử, u minh cuồng
sư, đồng thời cũng là cường giả đứng thứ hai trong đội học viện Tinh La, tên
là Độc Cô Thượng Thiện. Sau khi phóng xuất võ hồn phụ thể, hắn như tan biến
vậy. Bối Bối chỉ có thể bị động quan sát, lấy bất biến ứng vạn biến. Tuy nói
tan biến, song sức tấn công của hắn cũng không lớn nhưng lại được tăng phúc
của Cửu Cửu nên cũng rất không dễ chịu nếu bị đánh trúng.
Mà không chỉ tên Độc Cô Thượng Thiện là đã khó dây dưa, còn có một tên phong
khống sau lưng Bối Bối, dường như cũng một phần là loại bỏ lực lượng yếu
trước, mà Bối Bối võ hồn có lực bạo phát cucự lớn, rất dễ gây ảnh hưởng đến
các hồn vương của bọn hắn.
Một người bị loại, ba hồn vương khác bao vây Mã Tiểu Đào và Bối Bối, Mã Tiểu
Đào cũng tụ họp với Bối Bối tiến hành tác chiến, mà Phi Linh thì hành tung vô
định, hiện tại trên sàn đấu không thấy được bóng dáng của cậu.
Và một hồn vương mẫn công hệ chiến hồn sư đang di chuyển xung quanh phòng ngừa
Phi Linh hành động kế tiếp, bảo vệ xung quanh Cửu Cửu công chúa. Cửu Cửu giờ
khắc này đóng vai trò quan trọng cực kỳ trong thế cục này, Cửu Cửu công chúa
mà có vấn đề gì thì thế trận coi như vỡ tan.
Phi Linh, người đang di chuyển với tốc độ cực cao tiếp cận Cửu Cửu lại bị tên
kia mẫn công hệ võ hồn là thiểm điện chuẩn, Trần Tiểu Kiệt theo kịp, nói cao
nhưng thật ra chỉ là do Phi Linh tự hạ tu vi nên hắn mới có thể theo kịp chứ
khi Phi Linh không cần làm thế thì hắn há có theo kịp đây.
Tạm thời giữ chân được Phi Linh, Cửu Cửu công chúa ánh mắt hướng về phía băng
vụ do Lăng Lạc Thần tạo ra.
Công chúa Cửu Cửu híp mắt, tay phải chỉ thẳng lên trời, từ đầu ngón tay cô bay
ra một tia sáng màu vàng kim lóng lánh. Vương miện trên đầu cô tiếp tục lóe
sáng, lúc này, ánh sáng màu vàng kim bay lên trời không to như một cột sáng
giống ban nãy nữa mà chỉ là một tia sáng vô cùng nhỏ bé. Vì muốn duy trì kỹ
năng tinh diệu thuật nên lúc này hồn hoàn thứ ba và thứ nhất của cô đều đồng
loạt lóe sáng.
Một tia sáng màu vàng kim bay thẳng lên bầu trời, mãi đến khi chạm vào bức màn
phòng ngự mới dừng lại và ngưng tụ, ngay sau đó, trên đỉnh đầu cô liền xuất
hiện một viên ngọc sáng như một vì sao. Viên ngọc này tuy không lớn nhưng lại
tỏa ra hào quang rất rực rỡ.
Công chúa Cửu Cửu khẽ nhắm mắt, tiếp theo, cô chỉ tay về phía bức màn sương
mù, nhất thời, tia sáng kia hóa thành vô số điểm sáng quét thẳng về phía bức
màn sương mù.
Thật kỳ lạ, những điểm sáng ấy hoàn toàn không bị cản trở mà hết sức dễ dàng
thâm nhập vào bên trong lớp sương mù, bởi vì chúng là ánh sáng, một ánh sáng
thuần túy không có chút lực tấn công nào.
Các điểm sáng sau khi tiến vào trong lớp sương mù liền bám lấy những người
đang ẩn mình bên trong đó, nháy mắt sau, bên trong lớp sương mù hiện ra bốn
bóng người.
Hồn kỹ thứ nhất, tinh dẫn thuật. Chỉ cần một tia sáng cô đã dễ dàng tìm ra vị
trí của bốn người kia.
Mà lúc này, bốn người ở bên trong màn sương vẫn duy trì trận hình lúc này,
chẳng qua khoảng cách không ngừng rút ngắn, màn sương cũng chậm rãi co rút
lại.
Bên trong băng vụ, một thân ảnh bước ra, Từ Tam Thạch trên huyền minh quy
thuẫn sáng lên ánh sáng màu đen cố ý đánh lạc hướng địch trong chốc lát nhưng
dường như không có tác dụng gì. Cửu Cửu công chúa miệng mỉm cười thích thú, cứ
như mọi thứ đang nằm trong lòng bàn tay mình vậy.
Đột nhiên trên tay nàng có một đoàn quang mang hướng về Mã Tiểu Đào bắn tới.
-Không ổn.
Phi Linh nhận ra có vấn đề hướng Mã Tiểu Đào chạy đến nhưng bị Trần Tiểu Kiệt
ngăn lại.
Sau đó xuất hiện một cái lồng tóm gọn Mã Tiểu Đào cùng Bối Bối ngay kế bên. Mã
Tiểu Đào đột nhiên cảm thấy vô cùng khó thở, cô muốn đua Bối Bối cùng né
tránh, nhưng một loạt tia sáng kia dường như có khả năng truy đuổi bám theo cô
không tha, nháy mắt sao, cô bị tóm gọn.
Bên trong cái lồng màu vàng kim kia có một quả cầu ánh sáng lơ lửng, vô cùng
rực rỡ. Nó dường như được ghép từ một trăm mấy viên trân châu, các hạt châu
này có một đầu lớn một đầu nhỏ xoay tít không ngừng. Mã Tiểu Đào và Bối Bối bị
nhốt bên trong điên cuồng tấn công khắp nơi nhưng không có chút tác dụng nào.
Hòa Thái Đầu đang ngồi dưới khu vực quan sát chợt đứng bật dậy kinh ngạc nói:
-Kia là hồn đạo khí phòng ngự tuyệt đối? Sao lại có thể chứ? Mà kiện hồn đạo khí đó ít nhất phải cấp bảy. Bọn họ làm sao có thể sử dùng được chứ? Hơn nữa, giá cả của nó...
Vương Ngôn cũng bị dọa giật mình, hắn vội vàng ngắt lời.
-Hồn đạo khí phòng ngự tuyệt đối là vật gì?
Hòa Thái Đầu nói:
-Một khi sử dụng nó thì trong vòng mười lăm phút, lực phòng ngự của nó tương đương với một Hồn Sư hệ phòng ngự cấp bậc hồn đấu la. Có điều, loại hồn đạo khí này hiện nay chỉ có đế quốc Nhật Nguyệt mới có thể chế tạo, vì trận pháp bên trong hạch tâm của nó còn nằm trong vòng bí ẩn. Không ngờ hôm nay nó lại xuất hiện trong cuộc thi này. Nghe nói, giá của nó lên đến trên ba trăm vạn kim hồn tệ, nếu trong lúc nguy hiểm mà có thể sử dụng nó thì tương đương với có thêm được một cái mạng. Mười lăm phút, đủ để làm biết bao nhiêu chuyện. Có điều, muốn phá hỏng nó thì phải đập vỡ quả cầu ánh sáng ở bên trong, nhưng hồn sư ít nhất phải cần cấp bậc hồn thánh mới làm được.
Mà trên sàn đấu, Phi Linh nhìn thấy Mã Tiểu Đào nhưng là bị vô cùng chật vật,
tâm trạng bắt đầu biến chuyển xấu đi.
Áp dụng chiêu đó với hắn thì không sao, về cơ bản hắn không bị gì, nhưng mà
dám làm nữ nhân của hắn bị thương là việc không thể tha thứ dù người làm có là
nữ nhân mà cậu muốn đi nữa.
Phi Linh dừng di chuyển, thân ảnh của cậu cũng hiện rõ ràng hơn, ai quan chiến
cũng nhìn thấy được, mà Trần Tiểu Kiệt lúc này cũng nhân cơ hội này đánh tới
Phi Linh từ phía sau.
Oanh.
Trần Tiểu Kiệt đánh vào mục tiêu nhưng tiếng vang lên lại từ mặt đất. Đúng.
Phi Linh thân ảnh giờ đây thoáng một cái nháy mắt biến mất, mà lại xuất hiện
sau lưng hắn, tay nhẹ nhàng đặt lên đầu hắn.
Ầm.
Nhấn mạnh đầu Trần Tiểu Kiệt xuống đất đến nổi mặt đất dưới khuôn mặt bị cắm
xuống mặt đất đã bị khoan một cái hố với nhiều khe nứt như mạng nhện. Trần
Tiểu Kiệt mất sức chiến ngay lập tức.
Quan chiến ai ai cũng chứng kiến cảnh này giật nảy cả mình. Chấn động mà bọn
họ ngoài vòng sàn đấu mà vẫn cảm nhận được. Đây là sức mạnh như thế nào mới có
thể làm ra được như vậy?
Thấy hoàn cảnh bắt đầu bất lợi, hồn hoàn thứ tư trên người công chúa Cửu Cửu
lóe sáng, lấy cô làm trung tâm, một chùm sao sáng rộ lên bung ra xung quanh,
lúc này, từng ngôi sao sáng rực như một mặt trời thu nhỏ. Ngôi sao này nối
tiếp ngôi sao kia, tạo thành một tầng hào quang đón lấy màn sương băng đang từ
từ lan tỏa đến, sau đó ngăn cách nó ở bên ngoài, phủ xuống bảy người học viện
Tinh La cùng với Phi Linh trên người. Ý định của nàng vẫn như vậy kiềm chế Phi
Linh. Mà hồn kỹ nàng vừa thi triển ra là quan chi thủ hộ.
Công chúa Cửu Cửu bình thản nhìn về bức màn sương băng ở xa xa, khóe miệng khẽ
cười, bên phía học viện Tinh La, ngoài cô ra, còn có một Hồn Sư mãi đến lúc
này vẫn chưa tham gia chiến đấu.
-Không ổn.
Lăng Lạc Thần bên trong màn sương băng khẽ hô to, cô vội vàng điều khiển màn
sương di chuyển vào khu vực mọi người đang chiến đấu, có điều, lúc này tầng
hào quang kia lại có thể cản trở nó, nó không có cách nào len lỏi vào được.
Mười tám viên thủy tinh sáng như vì sao bên ngoài dần dần có một khỏa phụt
tắt, hiển nhiên muốn phá vỡ tầng hào quang ấy thì phải làm cho toàn bộ mười
tám viên thủy tinh ấy tắt ngóm.
Cục diện trận đấu lúc này liên tục có những diễn biến bất ngờ nên không ai có
thể đoán được kết quả sẽ ra sao, có điều, thật sự không ai ngờ rằng, công chúa
Cửu Cửu có thể một tay tách học viện Sử Lai Khắc ra làm hai phần. Hơn nữa lúc
này Lăng Lạc Thần mới phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng hơn, bốn người bên
phía bọn họ, người am hiểu tấn công thì tu vi không cao, người tu vi cao lại
không chuyên về mặt công kích.
Về phần Phi Linh bị cầm chân trong tinh chi thủ hộ đại trận kia.
Phi Linh đứng bính thản, bước lại gần cái lồng thủ hộ của Cửu Cửu công chúa.
Bên kia công chúa Cửu Cửu thấy hành động của Phi Linh miệng cười vô cùng quyến
rũ.
-Ngươi làm thế nào đây? Thấy được thực lực của Tinh La ta rồi chứ?
Cửu Cửu nói. Nàng lòng vô cùng thoải mái, cuối cùng trút được cơn giận.
Phi Linh tay giơ lên, nắm đấm siết lại.
Ầm. Cờ rắc Cờ rắc. Xoảng.
Một đấm vô cùng thô bạo vào lồng thủ hộ. Chiếc lồng rung giật dữ dội, xuất
hiện một loạt những vết nứt lấy nắm đấm Phi Linh làm trung tâm mà ra rồi sau
đó lồng thủ hộ bể tan hoàn toàn. Mà công chúa Cửu Cửu nhưng là lồng thủ hộ bị
phá tan sau đó cũng bị ảnh hưởng không hề nhẹ. Miệng phuc ra một búng máu, quỳ
xuống như là mất sức tạm thời.