Trước Bán Kết


Bên phía học viện Đấu Linh cũng tương tự. Đội hình của bọn họ khá giống với
phía học viện Sử Lai Khắc, đều là năm nam hai nữ.

Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào đứng đầu trên đài, sau là Lăng Lạc Thần, Từ Tam
Thạch cùng Bối Bối đứng cùng nhau, cuối cùng Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông. Thế
trận rõ ràng là hai một hai hai.

Mà phía bên kia của học viện Đấu Linh đứng đầu là một thanh niên trạc tuổi của
Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào.

Người này có khung xương khá to nhưng lại gầy còm. Hai má còn có vẻ khô quắt
nữa. Nhưng đôi mắt sáng ngời rất có thần. Hắn tiến lên vài bước đến cạnh trọng
tài rồi nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc nói:

-Thật vinh dự và may mắn khi có thể giao thủ với học viện Sử Lai Khắc. Xin chỉ giáo.

-Ta cũng mong là như vậy. Ta sẽ cố gắng xuất toàn lực.

Phi Linh nhìn thanh niên này. Người thanh niên này tên Cô Trúc Kiếm. Nếu Đài
Thược Hành ở đây ắt hẳn sẽ nhận ra người này, người này năm năm trước cũng
từng dự bị thành viên của đấu hồn đại tái. Đái Thược Hành cũng có nhận biết
hắn.

Ánh mắt Cô Trúc Kiếm thoáng trở nên lạnh lùng nhưng vẫn tươi cười không phản
bác gì, còn những người của học viện Đấu Linh đứng phía sau hắn đều vô cùng tự
tin. Cứ như bọn họ đã nắm chắc phần thắng vậy. Xét về mặt số lượng thì Đấu
Linh học viện hơn hẳn về tu vi, nhưng là bọn không xác nhận được Phi Linh tu
vi thực lực là gì và cũng như Mã Tiểu Đào mới xuất hiện trong trận này nhưng
họ có năm hồn vương a.

-Hai đội lùi về sau, chuẩn bị bắt đầu.

Trọng tài hôm nay là một người chừng sáu mươi tuổi nhưng so với những vị trọng
tài trước có vẻ mạnh mẽ hơn nhiều, hiển nhiên tu vi cũng cao hơn. Hắn đứng
chắn ở giữa khiến hai đội có cảm giác như có một vách tường ngăn cách.

Đội trưởng của bọn họ cũng là người vừa lên tiếng, Cô Trúc Kiếm. võ hồn tử
hoàng trúc, cấp năm bảy cường công hệ chiến hồn sư. Hắn là một chiến hồn sư có
khí võ hồn tương đối đặc biệt và mạnh mẽ.

Đội phó là người đang đứng bên cạnh Cô Trúc Kiếm, tướng mạo vô cùng khôi ngô
nhưng dáng người khá cường tráng, thậm chí có thể so với Hòa Thái Đầu. Hắn là
Khiên Nguyên, võ hồn là một dạng thú võ hồn khá hiếm thấy, khủng trảo hùng.
Đây là một võ hồn công phòng đều mạnh, có thể nói là một trong những võ hồn
cao cấp, hồn lực cấp năm mươi ba.

Thành viên trung tâm còn lại của đội Đấu Linh là gã thanh niên dáng người nhỏ
gầy, hắn là Tiểu Phong. Võ hồn có thuộc tính tinh thần khá hiếm thấy như Hoắc
Vũ Hạo, có điều hắn không cóvõ hồn bản thể mà là một dạng khác, gọi là mê
chi châu. Các kỹ năng của hắn cũng không giống Hoắc Vũ Hạo, không phải là
dạng có tác dụng trực tiếp vào đối thủ mà phải tùy vào hoàn cảnh nhưng vẫn vô
cùng mạnh mẽ. Hắn là một trong năm hồn vương của đối thủ, hồn lực thậm chí còn
cao hơn Khiên Nguyên, hắn chỉ kém mỗi Cô Trúc Kiếm, cấp năm mươi tư.

Ngoài ba người bọn họ giữ vị trí trung tâm, hai Hồn Vương còn lại trong đội
bọn họ lần lượt theo thứ tự là Xích Hằng Ngữ, Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự cấp
năm mươi hai và Hàm Linh Nghi, mẫn công hệ chiến hồn vương cấp năm mươi mốt.
Hàm Linh Nghi là một trong hai thành viên nữ của đội bọn họ.

Hai thành viên cuối cùng là hai hồn tông Đường Nữu Nữu hệ phụ trợ và Thanh
Phong hệ khống chế.

Trong khi hai bên lùi về sau, trận hình cũng dần dần được triển khai.

Bên Sử Lai Khắc, thực tế với thực lực bá đạo của Phi Linh thì chỉ mình cậu lên
cũng có thể thắng được Đấu Linh học viện nhưng là nếu như thế thì còn đấu gì
nữa, cứ Sử Lai Khắc quán quân là xong rồi. Vẫn là giả heo ăn thịt hổ mới có
cảm giác thú vị a.

Trận hình thì vẫn như vậy, Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào, Lăng Lạc Thần một mình,
tiếp là Bối Bối cùng Từ Tam Thạch, rồi Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông. Cho Sử Lai
Khắc thất quái đời sau lên mà như là làm bình phong vậy.

-Cuối cùng cũng được lên trận rồi.

Mã Tiểu Đào cười cười hưng phấn, nàng không được lên từ lúc đầu đến giờ nên
vẫn chưa đánh đấm, rất khó chịu. Phi Linh thấy Mã Tiểu Đào như vậy, không khỏi
đổ mồ hôi. Cô nàng này lúc nào cũng thế, tà hỏa trừ, càng đánh càng hăng.
Nhiều lúc Phi Linh bị nàng lôi đầu ra đánh mà không dám chống cự, nói không
thể cũng không đúng, mà là đánh trả lại thì sợ nàng bị thương thì phiền lắm
nên cứ cho nàng đánh thoải mái thế thôi, dù sao cũng chẳng đau gì với cái thể
chất võ kỹ vượt xa nhân loại, bán thần cấp bậc thân thể.

Bên kia, trận hình của học viện Đấu Linh cũng dần triển khai. Nhưng khiến mọi
người kinh ngạc chính là người đứng đầu bên phía bọn họ không phải là đội
trưởng Cô Trúc Kiếm, lúc này hắn đã lui vào đứng ở vị trí trung tâm rồi.

Người đứng đầu theo thứ tự là cường công hệ chiến hồn vương có võ hồn khủng
trảo hùng vô cùng mạnh mẽ, Khiên Nguyên và phòng ngự hệ chiến hồn vương với võ
hồn kim cương cự thuẫn, Xích Hằng Ngữ.

Trọng tài thấy hai đội đã về đúng vị trí liền vội vàng đưa tay ra trước hô
lớn:

-Trận đấu bắt đầu.

Lời còn chưa dứt, vị trọng tài ấy đã vội thuấn di rời khỏi sàn đầu, như kiểu
sợ Lăng Lạc Thần giống như lần trước bất thình lình sử dụng kỹ năng đóng băng
vậy.

Đầu tiên, Mã Tiểu Đào nhưng là vọt về phía trước sáu cái hồn hoàn sặc sỡ xuất
hiện phía sau nàng, hai vàn hai tím hai đen, phối hợp tốt nhất hồn hoàn.

Khán giả cũng ngạc nhiên thấy được một hồn đế, phải nói hồn đế rất hiếm thấy
trong đấu hồn đại tái năm nay, chủ yếu là hồn tông cùng hồn vương.

Phòng ngự hệ chiến hồn sư bên phía học viện Đấu Linh là Xích Hằng Ngữ phóng ra
võ hồn kim cương thuẫn. Nếu chỉ so vẻ bề ngoài, tấm chắn này dĩ nhiên nổi bật
hơn hẳn huyền minh quy thuẫn của Từ Tam Thạch.

Tấm chắn thật lớn này phía trên có hình chữ thật, phía dưới là hình tam giác.
Nó dài hơn hai thước rộng cỡ một thước năm. Mặc dù dáng người Xích Hằng Ngữ
khá cường tráng vậy mà khi sử dụng tấm chắn này cũng phải điều chỉnh cho nó
hơi đứng nghiêng mới có thể sử dụng được.

Kim cương thuẫn vừa xuất hiện, Xích Hằng Ngữ lập tức cắm nó xuống mặt đất, hồn
hoàn thứ năm trên người hắn loe sáng, từng tia sáng màu tím không ngừng tỏa ra
xung quanh. Sau đó tấm chắn bắt đầu tăng lên theo cấp số nhân, một lên hai,
hai lên bốn, bốn lên tám... Tích tắc sau đó hàng loạt tấm chắn xuất hiện tạo
thành một dãy tường che phủ lấy mọi thứ.

Mỗi mặt kim cương thuẫn đều phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt, tạo nên cảm
giác kiên cố còn muốn hơn cả thuẫn tường của Từ Tam Thạch nữa.

Đây là hồn kỹ thứ năm của Xích Hằng Ngữ, kim cương bích.

Đồng thời sử dụng kỹ năng không chỉ có hắn mà còn cả vị hồn tông hệ khống chế
Thanh Phong và Đường Nữu Nữu hệ phụ trợ nữa.

Đường Nữu Nữu có dáng người nhỏ xinh, thoáng cái, đôi tai của cô đã được phủ
một lớp lông vô cùng đáng yêu, dáng người cũng mũm mĩm xinh xắn vô cùng. hồn
hoàn thứ ba trên người cô lóe sáng, võ hồn của cô là hoán hùng, là võ hồn
thuần phụ trợ. Lúc này kỹ năng của cô là dùng hồn lực của mình tăng phúc cho
các hồn kỹ của đồng đội. Còn tăng trưởng được bao nhiêu phải tùy vào sự chênh
lệch tu vi của người được tăng phúc, sự chênh lệch càng thấp thì tỷ lệ tăng
phúc càng cao.

Hồn hoàn thứ tư trên người Thanh Phong cũng lóe sáng, một quầng sáng màu vàng
từ dưới chân hắn lan rộng ra ngoài, cả sàn đấu rung động kịch liệt, nương theo
cơn địa chấn là những tiếng nổ ầm ầm thật lớn, mặt đất như hóa thành từng cơn
sóng lao thẳng về phía bảy người học viện Sử Lai Khắc. Không những thế, nó còn
trợ giúp cho thành lũy mà Xích Hằng Ngữ vừa tạo thành từ kim cương thuẫn khiến
nó càng thêm kiên cố hệt như tường đồng vách sắt.

Cục diện trước mắt cũng tương tự như trận hình hôm trước mấy người Hoắc Vũ
Hạo gặp khi đấu với học viện Thiên Linh, có điều lúc ấy đối thủ của bọn họ là
bốn gã có võ hồn linh tê thuẫn hợp lực phòng ngự, còn Trầm Sách thì ở phía sau
được Phi Diễm Vũ tăng phúc phát động công kích, đáng tiếc khi đó nhờ tinh
thần tham trắc của Hoắc Vũ Hạo mà đòn tất công ấy phải thất bại.

Nhưng mọi chuẩn bị của Đấu Linh lại bị một đợt chấn động nhẹ làm hoàn toàn
biến mất. Phía bên Đấu Linh kim cương bích dày đặc dường như không thể phá tan
giờ đây biến mất, mà điều lạ là kim cương bích ấy lại xuất hiện ở bên Sử Lai
Khắc chiến đội, chắn trước mọi người trừ Phi Linh đứng đầu và Mã Tiểu Đào đang
xung kích trước tiền tuyến. Mà không nói đến hồn kỹ tăng phúc của Đường Nữu
Nữu cũng bị tiêu tan mà cơn chấn động đang lan đến phía của Sử Lai Khắc cũng
tan biến gần như không còn. Quá trình diễn ra trong chớp mắt khiến toàn bộ
người xem chấn kinh đứng hết dậy. Ở khu nghỉ ngơi của Nhật Nguyệt hoàng gia
hồn đạo sư học viện, thấy được cảnh này mà không ai là không thất kinh, đây là
cái gì hồn kỹ? Toàn bộ hồn kỹ vừa mới thi triển ra của đối phương đều bị cướp
đi mà còn tiêu tan hoàn toàn.

Mà Vương Ngôn đang ở dưới khu chờ chiến cũng hết hồn trước cảnh tượng này, hắn
nhưng là nhiều năm nghiên cứu võ cùng hồn kỹ nhưng không có phát hiện cái này
khả năng a.

Trên đài, đợt biến cố xảy ra vừa rồi thật ra chỉ có mỗi mình Phi Linh làm ra
chứ không còn ai cả. Trong nháy mắt, Phi Linh dùng AbiStole cướp đoạt toàn bộ
hồn kỹ vừa được kích hoạt của đối phương và dùng hồn kỹ kim cương bích cho
phía sau đội của mình để tránh cho Mã Tiểu Đào vận dùng hồn kỹ vạn năm gây ảnh
hưởng đến phe mình.

Mà Mã Tiểu Đào đã phát động hồn kỹ thứ nhất, phượng hoàng hỏa tuyến, hồn hoàn
thứ nhất của nàng cũng theo đó mà sáng trưng. Một đoàn hỏa diễm nóng rực màu
vàng kim hướng về phía Đấu Linh học viện, còn nhờ vào tăng phúc mà Phi Linh
cướp được từ hồn kỹ của Đường Nữu Nữu, uy lực của phượng hoàng hỏa tuyến được
tăng lên gấp rưỡi. Chưa hết, lúc hỏa tuyến kim diễm phóng đi, hồn hoàn thứ ba
của Mã Tiểu Đào cũng sáng lên, một đôi cánh phượng hoàng phủ đầy bởi hỏa diễm
kim sắc vô cùng sặc sỡ sải rộng ra sau lưng nàng đồng thời còn có một cái hỏa
diễm chi hoàn hiện lên sau lưng phối hợp cùng đôi cánh lửa kia tôn Mã Tiểu Đào
như một nữ thần của ngọn lửa nóng hừng đầy gợi cảm. Hồn kỹ thứ ba của Mã Tiểu
Đào gọi phượng hoàn hộ thể.

Thực tế không phải hoàn toàn hộ thể như các loại thú võ hồn, chỉ là một loại
hộ thể mà thôi. Nhưng là, đây là hồn kỹ được phụ gia thêm vào cực hạn chi hỏa
há có tầm thường đây.

Thuận theo đó, nàng cũng theo hỏa tuyến kim sắc kia hưởng thẳng tới Đấu Linh
chiến đội vị trí.

Mà Phi Linh đứng trước kim cương bích, bị phối hợp của Mã Tiểu Đào làm cho
thất thần, quả thực là rất đẹp a. Mà Eri Kousaki thấy Phi Linh thất thần không
khỏi một nhéo vào mà cậu khiến cậu tỉnh lại. Phụ nữ ghen đúng là làm gì cũng
được a.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #87