Điều Tra Và Thời Gian Không Ngừng Trôi


-Hả? Là ai dám cả gan phái thích khách tới ám sát cháu trai ta?

Tuyết Sương Kiếm tức giận quát to. Luồng khí tức bá giả hoành han ngoại phóng
làm mọi người xung quanh phải ngừng thở.

-Đây là khí thế của vũ vương sao? Thật là nghiền áp khí thế.

Nhiều người xung quanh bàn luận về Tuyết Sương Kiếm.

-Ông thông gia, ông bình tĩnh lại chúng cũng là người nhà có gì từ từ nói, thu khí áp của mình lại đi.

-Bình tĩnh, giờ này ông còn bình tĩnh không phải đối phương chỉ phái một vũ sư đi thì không thể nào may mắn hơn như vậy đâu.

-Ông thông gia, tôi cũng tức giống ông vậy, nhưng ông xem thả khí tràng ra như vậy thì có ai ngoài tôi và ông nói chuyện về việc này được đây.

2 người cãi cọ một hồi thì Tuyết Sương Kiếm thu lại khí áp của mình bình tĩnh
trở lại.

-Tiểu Tiên, mau mau thuật lại sự tình vừa mới xảy ra cho chúng ta nghe.

Sau đó, Lam Tiên bắt đầu kể lại việc mình trông coi Phi Linh sau đó có tiếng
gõ cửa, mình chạy ra mở cửa và bị công kích, sau đó xử lý tình huống. Lam Tiên
vốn thông minh nên đã lách léo loại bỏ việc Phi Linh hạ sát thủ với tên thích
khách.

-Ông thấy thế nào, ông thông gia? Đây đích thị là cố tình dàn dựng kế hoạch vậy mà còn đợi vào hôm nay mới thực hiện.

-Ừm, mặc kệ là ai, bất kì ai dám đụng tới cháu của ta đều không thể bỏ qua. Khả nghi nhất chính là những gia tộc chống đối chúng. Rất có thể là 3 nhà Tống, Kỷ, Mặc làm ra.

-Rất có thể là như vậy. bọn chúng rất có thể nhận thấy cháu trai chúng ta là mối họa sau này của chúng mà ra tay, cầu giàu sang trong nguy hiểm.

Sau đó, mọi người đều trở lại phòng khách chiêu đãi khách mời như bình thường.
Nhưng đã bắt đầu tăng thêm bảo vệ, canh gác càng lúc càng cảnh giác.

-Phi huynh, làm sao vậy, sao lại đi vào trong lâu thế?

Hà Khương chờ một lúc lâu mới thấy mấy người chủ sự quay lại thắc mắc hỏi.

-À, thành chủ thật có lỗi, lúc nãy vừa xảy ra sự tình ngoài ý muốn nên phải để ngài đợi lâu.

-Không có gi, không có gì, chỉ thắc mắc nên hỏi thôi, đều là huynh đệ với nhau chúng ta cần tính toán gì mấy cái nhỏ nhắc sự tình.

-Vậy thì tốt quá. Chỉ sợ thành chủ chịu không được chờ đợi. Vậy chúng ta quay lại đi. Hôm nay chúng ta không say không về.

2 người tán gẫu xong thì dắt nhau lại bàn ngồi vừa uống rượu vừa nhắm đồ ăn
vừa bàn chuyện xưa.

-Mặc huynh, có vẻ sự tình lần này thất bại rồi.

-Ta hiểu, chắc phải án binh bất động một thời gian thôi. Lần này đả thảo kinh xà nhất định đã bị đối phương chú ý.

-Đúng vậy, phải đợi một khoảng thời gian để đối phương không còn đề phòng nữa mà thả cho đứa nhóc kia một mình.

3 nhà Tống, Kỷ, Mặc ngồi ở 1 góc bàn tán về sự tình mới làm.

Sau đó, bữa tiệc được tổ chức thành công mỹ mãn. Không có bất kì trục trặc gì
nữa.

---------

Trong phòng của Phi Linh. Sau khi mọi người dời đi chỉ còn 2 người trong
phòng, Lam Tiên cùng Phi Linh.

-Tiên tỷ, tỷ không thắc mắc gì sao?

-Có chứ, ta tất nhiên rất thắc mắc nhưng ta cũng đâu thể nói gì. Bản thân là nô tỳ, biết nhiều quá thì có ích lợi gì.

2 người đàm thoại 1 cách tự nhiên.

-Sao lại nói vậy tỷ là tỷ, mặc dù tỷ là nô tỳ của ta nhưng tỷ luôn đối xử với ta như 1 người tỷ ruột, làm sao lại nói minh không nên biết nhiều. Ta luôn quan sát tỷ, từ cử chỉ đến tính cách, mọi thứ đều rất đáng yêu.

-Cái này…tiểu thiếu chủ không chê ta chứ?

Lam Tiên nhất thời cảm động trước những lời của Phi Linh, đỏ mặt hỏi.

-Ân, ta hứa với tỷ sau này sẽ không để tỷ bị tổn thương đâu. Cho nên tỷ không cần phải tự mình gánh vác mọi việc đâu.

Phi Linh với vẻ mặt con nít cười cười nói.

---------

Cứ như thế thời gian cứ trôi nửa năm, rồi lại 7 năm.

Trong thời gian 7 năm rưỡi, Phi Linh dần dần trưởng thành, ngày càng tuấn tú,
cao ráo hơn. Chưa kể đến thiên phú võ nghệ. Trong 7 năm rưỡi, Phi Linh đã nhòi
nhét mọi kiến thức về thế giới này vào trong não bộ. Nhờ thiên phú về học tập
lẫn võ nghệ, có nhiều người đồn rằng cậu là đứa con của trời,… sau đó đặt biệt
hiệu cho cậu là Thiên Tử.

Phi Linh vẫn luôn phát triển mạnh mẽ về cơ thể lẫn ma lực. Cho tới bây giờ
lượng ma lực của cậu có thể so sánh với một pháp tông thiên tài còn muốn vượt
trội hơn.

Hằng đêm cậu đều nhập định chiêu nạp linh khí từ thiên địa áp súc cho công
pháp ngày càng tiến nay đã tiến lên đệ tam tầng: Liên Vũ. Ngoài ra, cậu cũng
chỉ rèn luyện các chỉ số võ, kỹ, phép nhờ có chức năng luyện đan các mà cậu mở
3 năm trước.

Người thừa kế: Phi Linh

Tuổi: 7 tuổi

Cấp: 5

EXP: 500/1000

Chủng tộc: nhân loại

Thuộc tính hồn khí: Tinh Thần( chưa Trúc cơ)

Thuộc tính ma pháp: Vô Thượng Ma Thể

Độ kiếp: luyện thể tứ trọng

Huyết mạch: không có

Thăng tiên: không có

Công pháp: Thiên thần thôn phệ quyết (tầng ba: Liên Vũ)

Kỹ năng chủ động:

Vectơ thao túng Lv5 ( kích hoạt): có khả năng điều khiển phương hướng của các
vectơ động năng, nhiệt năng, điện năng,… bất cứ thứ gì chuyển động hoặc có lực
tác dụng.

Ngự kiếm thuật: sử dụng kiếm thuật điêu luyện chém ra 2 luồng kiếm khí gia
tăng sát thương 200%.

Hải quân lục thức: 6 thể thuật vượt giới hạn của nhân loại.

Tạo tác thần thuật ( chưa kích hoạt): sáng tạo mọi vật nhờ tưởng tượng và điều
động ma lực trong cơ thể. Người dùng có thể tạo ra bất kì vật gì nếu đã nắm
giữ được cấu tạo và cơ chế. Vật phẩm tạo ra giới hạn vĩnh viễn.

Thôn Phệ: Công pháp nhận được. Hấp thụ vạn vật chuyển hóa 100% năng lượng
thành năng lương của bản thân.

Thiên thần quang: Công pháp nhận được. Chữa thương cho bất kì sinh linh.

Phong ám quyền: Quyền pháp cao cấp. tụ hội phong nguyên tố từ xung quanh tạo
thành lực công kích bạo phát. Tăng 120% sát thương.

Kỹ năng bị động:

Lĩnh ngộ võ đạo: tăng 300% sát thương cho bất kì vũ khí nào mà người dùng sử
dụng.

Lĩnh ngộ thần cách: lĩnh hội tinh hoa trong thiên địa từ đó thao túng thiên
địa. Sau khi lĩnh hội 100% người dùng chính thức có thần cách nửa bước thành
thần. Tiến độ: 5%

Tự chữa thương: Công pháp nhận được. Khả năng tự hồi phục mạnh mẽ giúp người
dùng hồi phục bất kì vết thương, miễn dịch bất kì hiệu ứng nào.

Võ: 1151

Kỹ: 1005

Phép: 1100

---------

Tại Phi gia gia viên.

Ầm Ầm.

-Linh nhi, mau mau lại trưa rồi, cơm tới rồi.

-Vâng.

Phi Linh đang tập luyện bộ quyền pháp mà cha cậu Phi Lăng truyền cho cậu. Dưới
sự quan sát của Lam Tiên. Thì bị Tuyết Hoàng Liên kêu vào ăn cơm.

-Sao này Linh nhi hôm nay, có lĩnh ngộ được gì không?

Tuyết Hoàng Linh mỉm cười ôn nhu nói với Phi Linh.

-Cũng không có gì, thực ra con cũng vừa mới phát hiện ra 1 điểm kì quái từ bộ quyền pháp của cha. Mỗi lần cha đánh ra đều 4 hưởng. Nhưng còn lại đánh được có 3 hưởng nếu nói như vậy thì sau này sẽ còn xuất hiện bao nhiêu hưởng. Điều này làm con thắc mắc.

Phi Linh thực chất không có gì để nói nên chỉ lấy đại một vấn đề ngây thơ để
trả lời lại câu hỏi của Tuyết Hoàng Linh.

-Thật sao, điều này cũng có thể xuất hiện, mà thôi ăn cơm đi con.

-Mời cả nhà ăn cơm. Tiên tỷ cùng ăn luôn đi.

-Thôi không cần đâu tiểu thiếu gia. Ta ăn sau.

-Mà, đừng ngại mau lại đây.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #5