Bắt Đầu


-Vậy để ta giải đáp cho các ngươi. Đầu tiên, là ẩn giấu thực lực, đối thủ sẽ không tìm hiểu được thông tin gì về sức mạnh của ta lẫn của học tỷ các ngươi. Thứ hai, đây là nghi binh, cho bọn chúng cười vào lúc đầu đi, rồi ta sẽ giáng một đòn trí mạng. Thứ ba và là cuối cùng. Ta hỏi các ngươi…

Phi Linh giảng giải xong dừng lại hỏi. Cả bọn tập trung, gật đầu liên tục.

-Các ngươi có phải tinh anh của Sử Lai Khắc không?

Phi Linh nói.

-Phải.

Mọi người đồng thanh quát lớn.

-Thế thì nếu đã coi mình là tinh anh của Sử Lai Khắc thì hãy coi đây là một cuộc tập huấn chính thức của các ngươi, một cuộc tập huấn khó khăn nhất, gian nan nhất trong đời các ngươi. Bước qua ải này, các ngươi sẽ đứng trên đỉnh của mọi cường giả. Nào! Hãy liều hết cái mạng của mình vượt qua nó. Xứng danh tinh anh Sử Lai Khắc.

Bài diễn thuyết với giọng điệu hùng hồn, tiếp thêm dũng khí cho nhóm của Hoắc
Vũ Hạo.

-Đúng. Vì vinh quang của Sử Lai Khắc.

Sử Lai Khắc thất quái đời sau ý chí bừng bừng đồng thanh hô. Vương Ngôn nghe
được cũng ứa ra nước mắt.

-Các em…

Cảm động thì cảm động nhưng sau đó Vương Ngôn lau nước mắt và bắt đầu phổ biến
về luật và hình thức thi đấu. Sau đó, tất cả đều trở về phòng mình bắt đầu
chăm chỉ tu luyện đợii ngày mai đến.

-Phi Linh, liệu như vậy có ổn không?

Mã Tiểu Đào bước ra hỏi.

-À, không sao. Bọn nhóc đủ sức lo liệu. Tính toán thì cứ để ta lo. Đây là cột mốc đánh dấu sự trưởng thành của chúng.

Phi Linh trả lời thắc mắc của Mã Tiểu Đào.

-Vương Ngôn lão sư, ngài nên nghỉ ngơi đi. Ngày mai sẽ dài đấy.

-À, ừ.

Nói xong Phi Linh cũng đi ra ngoài.

-Phù, giờ thì chắc Huyền lão cũng quay lại rồi. Tìm ông ta nói chuyện một chút.

Huyền lão đưa các học viên bị thương về học viên sau đó quay lại. Phi Linh
nghĩ nên đi gặp ông một chút rồi biến mất không thấy đâu.

Tai một ngọn núi cách Tinh La thành không xa. Huyền lão đang ngồi đó uống
rượu.

-Huyền lão, ta có mua chút nguyên liệu làm món ăn cho ngài này.

-Ồ, Phi Linh à.

-Ân.

Phi Linh đáp lại. Trên đường đi cậu có ghe qua một số cửa tiệm để mua chút đồ.
Tạo ra thì cũng được nhưng vẫn cảm thấy thích hơn khi đi mua chứ. Phi Linh có
ý định làm takoyaki nhưng lại không tìm thấy mực để làm nhân nên đành mua thịt
và rau, nắm, đậu phụ. Chỉ là làm lẩu đơn thuần thôi.

Phất tay một cái, một cái nồi lẩu hư không xuất hiện. Cho nguyên liệu vào
nhúng chín với nước. Phi Linh lấy một cái bát có đựng trứng sống đã khoáy từ
trước đưa cho Huyền lão, lão hám ăn này không biết xúc luôn cả bát, còn hỏi có
vị lạ thì bị Phi Linh mắng cho. Bực bội nhưng cũng phải làm lại thêm một bát,
mười lăm phút sau thịt và rau rải chín đến thì cậu mở nắp nồi.

-Ồ mùi thơm đấy.

Huyền lão ngửi thấy mùi hương toát ra từ nồi lẫu nói. Tiếc sao ở đây lại không
có shirataki làm cậu phải tạo ra. Đất nước lớn mà lại không tìm được cái đó,
nó cũng giống bún mà miếng thôi mà.

Làm xong thì cứ việc ăn thôi. Phi Linh chỉ Huyền lão lấy thịt nhúng với trứng
sống trong bát để ăn. Món này ngon và lạ khiến Huyền lão bảo làm thêm nhưng mà
ăn nhiều thành ra ngán, và không tốt cho sức khỏe nên cậu bảo thôi. Huyền lão
mặt bí xị, bảo mình là Thao Thiết võ hồn, ăn nhiều mới tiến cấp này nọ nhưng
Phi Linh cũng từ chối.

Sau một lúc thì mọi thứ Phi Linh làm đều đi vào bụng. Dọn dẹp xong hai người
bắt đầu đi vào vấn đề chính.

-Mấy đứa Vũ Hạo có ổn không?

Huyền lão hỏi.

-À, chúng nó lúc đầu nghe mình phải đấu thì mặt đứa nào đứa nấy như gặp nạn ấy. Mà, cũng do ta bài thuyết trình quá hay nên chúng nó lấy được tự tin hơn rồi. Ngày mai thì chắc chắn chúng sẽ kiên định hơn nữa.

-Ừm, vậy là được rồi.

-Ngài không định đến đó sao?

-Thôi đi, ta ở đây quan sát được rồi.

Phi Linh rời đi ngay sau đó. Huyền lão vẫn ngồi đó uống rượu.

------------

Đùng đùng đùng….

Vô số tiếng pháo hoa được bắn lên trời nổ ra. Âm thanh của đám đông trong khu
vực khán đài vô cùng lớn, nhộn nhịp. Hôm nay là ngày diễn ra cuộc thi đấu hồn
đại tái, cuộc thì được mong chờ mỗi năm năm một lần. Vị hoàng đế của Tinh La
đế quốc cũng đã trình bày xong phần diễn thuyết của mình và tuyên bố cuộc thi
chính thức được khai mạc.

Bên dưới sàn đấu, sán đấu vô cùng rộng, thuận tiện cho việc đấu trong một
không gian rộng, thoải mái. Nhưng lại mệt mỏi cho việc lau dọn. Có tất cả 133
đội ngũ tham gia. Sử Lai Khắc đội ngũ nằm trong đó. Đám Hoắc Vũ Hạo đang bỡ
ngở, ngạc nhiên vì cuộc thi được hưởng ứng quá đông, quá nhiều khán giả.

-Cuộc đại tỉ thí đấu hồn của các học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục là cuộc thi quy mô nhất. Ta đại diện cho Tinh La đế quốc, hoan nghênh các học viện và các thí sinh. Hy vọng mọi người gặt hái được nhiều thành công. Đặc biệt là đệ nhất đại lục, học viện có được vô số sự danh giá, dường nhu luôn nắm được chức quán quân, học viện Sử Lai Khắc và đại diện của họ. Chúng ta luôn mong chờ sự thể hiện của họ.

Tinh La hoàng đế nói.

-Sử Lai Khắc!

-Sử Lai Khắc tuyệt nhất!

…..

Một loạt những tiếng cổ vũ từ khán đài. Sử Lai Khắc luôn luôn được chào đón
một cách nồng nhiệt ở đấu hồn đại tái. Nhóm của Hoắc Vũ Hạo cũng ngỡ ngàng
trước vinh quang mà của mình, của Sử Lai Khắc. Mỗi người trong họ dần nhận ra
là họ phải bảo vệ vinh quang này. Cảm xúc này giờ đây đã bùng cháy mãnh liệt
hơn ngày hôm qua.

Kết thúc khai mạc. Sử Lai Khắc được xếp sẽ đấu với Thiên Linh đầu tiên.

-Sao rồi? Có cảm thấy tự hào không?

Phi Linh mỉm cười hỏi cả dám Hoắc Vũ Hạo.

-Không ngờ Sử Lai Khắc chúng ta lại được nhiều người hâm mộ như vậy.

Tiêu Tiêu nói.

-Được rồi, trận đầu tiên này Hoắc Vũ Hạo, ngươi sẽ tiên phong. Dọa bọn chúng sợ đái ra quần đi.

Phi Linh hớm hỉnh nói.

-Haha….

Một tràng cười của Từ Tam Thạch, còn Giang Nam Nam hay Tiêu Tiêu gì gì thì hơi
đỏ mặt. Nhưng tinh thần cả bọn đều rất thoải mái.

-Rồi, lên sàn đi.

Phi Linh mỉm cười nói. Vương Ngôn cũng gật đầu. Mã Tiểu Đào cùng Lăng Lạc Thần
thì cổ vũ. Sau đó là cả đám Hoắc Vũ Hạo di chuyển lên võ đài.

-Hà hà, cứ như tiễn con mình đi ấy.

Phi Linh đứng kế bên Mã Tiểu Đào cười nói.

-Haizz, thật hết biết ngươi. Chờ thêm vài năm nữa đi rồi hãy nói đến chuyện đó.

Mã Tiểu Đào nói. Lăng Lạc Thần cũng đứng một bên mơ mơ màng màng cái gì đó.

-Được! Đội của học viện hồn sư cao cấp Thiên Linh đã lên đài. Xin mởi học viện số một đại lục, vua của các học viện, đội của học viện Sử Lai Khắc.

MC mời cả hai bên thượng đài và nhấn mạnh hơn sự xuất hiện của Sử Lai Khắc.

-Học viện Sử Lai Khắc làm gì vậy? Chủ lực của họ đâu? Con trai của Đái Hạo không lên sàn đấu sao?

Tinh La hoàng đế quan sát nhóm Hoắc Vũ Hạo rồi thắc mắc.

Nhiều người cũng thắc tại sao Sử Lai Khắc lại cho đội hình dự bị làm đội hình
chính. Chỉ thấy có Hoắc Vũ Hạo đứng nghênh đón trước nhất, còn lại thì đứng
sau theo hình cánh quạt, lấy Hoắc Vũ Hạo làm trung tâm.

-Trận đấu bắt đầu. Sử Lai Khắc chỉ có một người đánh phía trước! Rốt cuộc là chuyện gì?

MC tuyên bố bắt đầu và tường thuật lại tình hình. Cùng lúc đó một trăm lẻ tám
cột quang sáng dựng lên nhằm đánh dấu khoảng cách lôi đài và cũng là bảo vệ
khán đài khỏi ảnh hưởng của trận đấu.

hôm nay T6 cho x2 chương đi. AE đọc đỡ mệt :v


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #43