-Vẫn Thạch Liệt Địa.
Tuyệt kỹ thổ pháp tắc phô diễn ra, xung quanh mặt đất vết nứt nhiều vô kể. Cả
lôi đài lẫn khán đài bị rung chấn ảnh. Người đứng không ai đứng vững té trên
mặt đất, người ngồi không ai dám đứng lên.
-Phi Linh, ngươi có thôi cái vụ này đi không? Ngươi có tin ta cho ngươi ăn đòn không?
Mã Tiểu Đào cũng chịu không được cơn địa chấn với cường độ quá lớn như thế
này. Nhìn lôi đài gần như bị phá tan, tức tối quát lớn.
-Ách, chắc mình làm quá trớn rồi.
Nghe Mã Tiểu Đào muốn cho mình ăn đòn. Phi Linh cũng lắc đầu cười cười nói. Kỹ
năng đang dùng đứt quảng. Mọi hiệu ứng đều chấm dứt. Cơn địa chấn dừng hẳn,
nhiều người vẫn còn run sợ trước sức mạnh mà cứ như một trận thiên tai do
thiên nhiên phủ xuống. Trên mặt Từ Tam Thạch cũng trắng bệch.
-Để ta sửa lại một chút.
Phi Linh xòe tay ra. Áp lòng bàn tay mình xuống đất. Thổ pháp tắc bắt đầu
chuyền vào đất. mặt đất nứt bằng mắt thường có thể nhìn thấy đang dần hồi phục
lại như cũ. Ai ai trên khán đài nhìn cũng trợn mắt há hốc mồm.
-Thật khủng khiếp a. Phi Linh học trưởng như thế này lợi hại.
Nhiều học viên khán đài đều run sợ cùng ngưỡng mộ sức mạnh tuyệt đối này của
Phi Linh.
-Nào, cậu nhóc. Đến đây thôi. Hại ta suýt chút nữa bị một trận rồi.
Phi Linh đi về phía Từ Tam Thạch. Đưa tay ra ý muốn giúp Từ Tam Thạch đứng
lên. Từ Tam Thạch nhìn tay Phi Linh sau hừ một tiếng bắt lấy tay Phi Linh.
Phi Linh cười nhìn về phía Mã Tiểu Đào đám người. Mã Tiểu Đào trừng mắt nhìn
Phi Linh làm cậu cũng dở khóc dở cười. Ài, biết thế ta cho một đấm đầu tên
nhóc này là xong. Phi Linh nghĩ.
-Phi Linh sư huynh lợi hại quá a.
-Ừm, hắn còn mạnh nhiều lắm.
Hoắc Vũ Hạo chứng kiến cảnh tượng vừa nãy cũng sởn gai óc. Vương Đông nhìn
cảnh này cũng không biết nói gì ngoài đổ mồ hôi.
Sau đó Phi Linh cũng quay về với đám Mã Tiểu Đào. Cậu bị Mã Tiểu Đào cho một
cú vào đầu.
-Ài, ta cũng không phải bỏ việc lại không làm a. Sao lại đánh ta?
-Ngươi còn nói?
-Ách, thôi ta không nói.
Phi Linh dễ dãi với Mã Tiểu Đào bởi nàng là con gái. Mà không phải ai cũng
được như nàng. Chỉ cô gái cậu quan tâm thì người đó mới có thể làm như vậy.
Chứ Phi Linh không phải dạng nhát gái.
-Ngươi giấu ta nhiều như thế này thì tính sao đây?
Mã Tiểu Đào bất mãn nói.
-Ồ, cái nay là ta chỉ tùy tiện dùng thôi. Đâu phải giấu.
-Ngươi đấy. Đợi về ta tính sổ với ngươi.
Mã Tiểu Đào như muốn đấm Phi Linh nhưng lại từ bỏ nói.
Phi Linh và Mã Tiểu Đào cùng chia tay với đám của Hoắc Vũ Hạo. Sau đó cả hai
cùng nhau vừa đi vừa ngắm cảnh xung quanh.
-Này, Phi Linh. Ngươi thấy nơi này ra sao?
Đang đi dạo với nhau. Mã Tiểu Đào cảm xúc đột nhiên trở nên mơ hồ nói.
-Hừm, đối với ta. Đây chưa chắc đã là cái gì gắn bó nhiều. Nhưng đối với ngươi thì đây là gia đình của ngươi. Sắp tốt nghiệp rồi. Ngươi cũng không cần rời đi nơi này.
Phi Linh suy nghĩ một chút rồi nói.
-Ngươi thật đúng là hiểu chuyện a. Thật tình ngươi làm cho ta có cảm giác rất ấm áp.
-Há, sao lại tình cảm thế? Sao nào yêu ta rồi sao?
-Há, đấy mới không có nha.
Mã Tiểu Đào nghe Phi Linh hỏi, mặt hơi ửng đỏ phủ định.
-Còn ngươi thì sao? Sau khi tốt nghiệp ấy.
-Ta sao? Ta nhưng là có ngươi buộc chặt ở đây thì có thể đi đâu.
-Ngươi, thật là.
Mã Tiểu Đào mặt đỏ không biết nói gì.
-Thôi không bàn nữa. Ngươi dạo này đã thích ứng với võ hồn chưa?
-Ân, ta có chút cảm nhận sự biến hóa mới của ngọn lửa của ta. Cảm ơn ngươi.
-À, không có gì. Ta làm những gì ta muốn thôi.
Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào cùng nhau bước đi trên đường. Đến bờ hồ, Mã Tiểu Đào
do đặc tính của võ hồn nên đã có thể bay mà không cần đạt đến hồn Thánh, Phi
Linh thì đạp không mà đi. Tốc độ cả hai đều đều, thông thả.
Trên không, cả hai vẫn đang từ từ mà đi thì trong cơ thể Mã Tiểu Đào, vốn dĩ
võ hồn nàng là màu ngọn lửa màu đỏ thẩm. Nhưng sau khi dung hợp với huyết mạch
của Phi Linh, nay lại có một khoảng nhỏ lửa màu vàng. Đột ngột ngọn lửa màu
vàng này bừng cháy lên. Đây là hiệu quả chứng tỏ một giai đoạn của quá trình
tiến hóa cực chí chi hỏa của Mã Tiểu Đào. Vốn dĩ quá trình sau này sẽ được
kích phát thông qua nhiều đợt sinh tử thí luyện nhưng do tư chất của Mã Tiểu
Đào há có tầm thường, thậm chí là trước khi thoát thai hoán cốt ba tháng
trước. Sau khi dung nhập huyết mạch tư chất của Mã Tiểu Đào nhảy vọt chóng
mặt. Giai đoạn tiến hóa gồm ba giai đoạn. Thoát thai hoán cốt, Mã Tiểu Đào đã
trải qua. Hiện tại là giai đoạn hai, cải tạo võ hồn.
Mã Tiểu Đào đột ngột cảm thấy khó thở, mọi vật trước mắt bắt đầu mờ nhòe.
Không kiểm soát được bản thân, Mã Tiểu Đào bắt đầu lảo đảo rơi xuống mặt nước.
Phi Linh thấy Mã Tiểu Đào bất thường cau mày. Khi thấy Mã Tiểu Đào rơi xuống
nước cậu cũng đuổi theo sau.
-Tiểu Đào, ngươi làm sao?
Với tay bắt lấy tay Mã Tiểu Đào. Nhưng do tay của Mã Tiểu Đào vô cùng nóng.
Khiến cho Phi Linh phải buống ra.
Tủm.
Cả người Mã Tiểu Đào chìm xuống nước. Phi Linh nhíu mày nói:
-Khốn thật, giai đoạn hai bắt đầu sao? Sao lại nhanh như vậy?
Lẩm bẩm xong. Phi Linh cũng nhảy xuống nước. Dưới nước, Phi Linh cũng cảm nhận
được nhiệt độ cũng đang nóng lên. Phi Linh bơi hướng Mã Tiểu Đào đuổi tới. Cậu
cố bắt lấy tay của Mã Tiểu Đào nhưng có vẻ như nó quá nóng để Phi Linh có thể
làm gì. Suy nghĩ một hồi, Phi Linh chấp nhận rủi ro phát động trong cơ thể hồn
lực kích hoạt cực chí chi băng thuộc tính.
Phi Linh bơi lại Mã Tiểu Đào bắt lấy tay nàng lần nữa. Lần này thì trên tay
Phi Linh có tẩm lên một lớp băng kín. Đây là hiệu quả Băng đế chi ngao của
Băng đế.
Bắt được tay Mã Tiểu Đào. Phi Linh kéo nàng vào trong lòng. Dùng hồn lực cực
chí chi băng giúp cơ thể nàng giảm nhiệt độ. Dần dần, Mã Tiểu Đào lấy lại ý
thức, thấy Phi Linh ôm mình, có giãy dụa một chút. Nhưng sau đó do thiếu dưỡng
khí nên ý thức lại muốn mất đi. Lúc này Phi Linh thấy Mã Tiểu Đào không ổn.
Môi kề môi, Phi Linh chuyền dưỡng khí của bản thân sang cho Mã Tiểu Đào. Mã
Tiểu Đào ngạc nhiên nhưng không cố giãy dụa.
Đúng lúc này, hồn lực của Phi Linh gặp hồn lực của Mã Tiểu Đào, bắt đầu sản
sinh cộng hưởng. Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào cảm nhận được biến hóa cũng cảm
thấy bất ngờ. Đây chính là dấu hiệu cho sáng tạo võ hồn dung hợp kỹ. Võ hồn
dung hợp kỹ vốn tỉ lệ xuất hiện xưa nay hiếm nay lại càng hiếm.
Trong cơ thể Mã Tiểu Đào, ngọn lửa màu vàng kim bắt đầu bao trùm hoàn toàn
ngọn lửa đỏ. Hoàn tất dung hợp, Mã Tiểu Đào mới thấy thoải mái.
Cả hai người tách nhau ra. Ra hiệu cho nhau bơi lên bờ. Cả hai cùng hiểu ý
nhau, bắt đầu bơi lên.
Vì vị trí cả hai cũng đã gần Hải Thần đảo nên lúc ngoi lên mặt nước cả hai đều
đã lên được bờ. Lên tới bờ, Phi Linh thở dài. Sau đó Mã Tiểu Đào mặt đỏ, lại
cho một đám vào đầu Phi Linh nói:
-Ngươi lại dám chiếm tiện nghi của ta.
-Cái này không phải ngươi không thở được sao? Ta giúp ngươi thở không rước ân mà còn bị ăn đòn nữa chứ.
-Ai..ai cần ngươi giúp. Ngươi có biết đó là nụ hồn đầu của ta không?
-Há, trùng hợp a. Ta cũng vậy.
-Ngươi, ngươi nhất định phải bồi thường.
-Ách, ta chịu trách nhiệm là được mà. Haha, được mỹ nhân bắt chịu trách nhiệm thì không có gì tốt hơn a.
Phi Linh cười cười nói.
-Ngươi…không nói nữa.
Mã Tiểu Đao mặt đỏ chót không biết nói gì.