Ngày thứ hai của chuyến dã ngoại. Sau một buổi tối chiến đấu âm thầm, dủ tiêu
hao thể lực đến mấy Phi Linh vẫn chẳng ngủ được.
Sáng sớm, Phi Linh không thể nào chạy sang phòng của nhóm 6 để gặp Eriserine
cả, tuy rằng Phi Linh không có ý định trách móc gì cô cả, có trách được thì
Phi Linh làm gì phải lo lắng Eriserine phá tan chỗ này.
Mọi học sinh tham gia buổi dã ngoại lần này đã có mặt đông đủ tại nhà nhà để
dùng bữa sáng.
“Itadakimasu!” Illyasviel cầm cây đũa đôi tách của mình và giơ hai tay lên cầu
nguyện, sau đó cô bé tách hai chiếc đũa ra.
Hiện cô đang như thường lệ ngồi kế bên Chachamaru và kế bên Phi Linh lại là
Eriserine, Chachamaru ngồi đối diện Phi Linh.
Không khí cần phần lúng túng một chút giữa Phi Linh và Eriserine, còn
Illyasviel vẫn mãi mê ăn uống, mặc dù bữa ăn không có bằng Phi Linh làm thường
ngày, nhưng “nhập gia tùy tục”, có cái gì cứ ăn cái ấy, không nên phí phạm
thức ăn.
“Eri à, mặc dù anh không trách gì em chuyện hôm qua, nhưng có thể giái thích
với anh vì sao em lại làm thế chứ?” Phi Linh ngấm ngầm hỏi trong khi Eriserine
đang nâng chiếc chén lên và xới một đũa cơm thật lớn cho vào miệng mình. Đôi
má cô phồng lên trong khi nhai trông khá là dễ thương.
Mogu mogu Eriserine tiếp tục nhai trong khi Phi Linh chờ đợi nhai hết nắm cơm trong miệng mình.
Goku Âm thanh nhỏ từ việc Eriserine nuốt thức ăn vào trong cổ họng.
“Anh đang nói gì thế~?” Eriserine cười với gương mặt còn dính một hạt cơm ngay
trên miệng mình.
“Coi kìa, ăn cũng để dính như vậy…Để anh.” Phi Linh nhìn thấy Eriserine như
vậy, đưa tay lên gần môi của Eriserine, nơi hạt cơm còn dính đó. Phi Linh lấy
nó xuống, có vẻ cậu bị dính bẫy của Eriserine rồi. Lúc cậu lấy xuống thì nhận
ra mình bị Eriserine chuyển chủ đề. Cậu xoa xoa thái dương mình.
“Fu…anh thật là! Sắp tới gần có trò vui, anh lại đi phá nó! Có biết nó là thứ
làm em vui trong chuyến đi lần này không?” Eriserine đặt chiếc chén lên bàn và
trách cậu.
“Chuyện này….” Phi Linh riết cũng lười cải với cô nàng.
“So với chuyến đi này bình yên thì việc để con đàn bà đó đi để triệu hồi bọn
quỷ ra thì thú vị hơn nhiều.” Eriserine gấp một con tôm trong khẩu phần ăn bự
chảng của mình cho nó vào miệng rồi vừa nhai vừa nói.
“!!!” Phi Linh nghe được điều này từ Eriserine không khỏi giật mình, triệu hồi
quỷ sao? Liệu chúng có mạnh không, Phi Linh thầm nghĩ. Nhưng có chuyện gì xảy
ra thì cậu sẽ dốc toàn lực xử lý nó, hơn nữa nếu cản nó lại giữa chừng khi nó
chưa xảy ra thì Eriserine chắc chắn không chấp nhận đâu.
Ha… Phi Linh phà ra một hơi thở dài nhức não với vợ mình, sau này còn nhiều chuyện mà cô đã quậy đến mức này thì…
Trong lúc đó Negi đang chào buổi sáng đến mọi người, các học sinh thì bắt đầu
dùng bữa sáng rồi.
Ayaka có vẻ vẫn còn ê ẩm vụ rượu sake ngày hôm qua, sau khi về khách sạn thì
mấy cô nàng uống rượu ngủ tới sáng luôn mà.
“Ồ nhóc Negi, trông xuống sắc thế, hôm qua ngủ không được sao?” Phi Linh nhìn
qua Negi vừa đi ngang qua, cậu hỏi.
“A! Phi-sensei. Không có gì đâu. Anh ăn ngon miệng.” Negi chào hỏi, sau đó lại
chào cậu rồi đến bàn ăn trống, tiếp đó Konoka xuất hiện với mâm thức ăn của
mình và chào Negi.
“Trông cậu như thiếu ngủ ấy, Negi!”
“A! Chào buổi sáng, bạn Konoka!” Negi thấy Konoka đang đi về phía mình nên
cũng chào hỏi lại. Konoka cảm ơn Negi về việc tối hôm qua, mặc dù cô không nhớ
gì về nó cả. Negi tránh không đề cập đến chuyện ngày hôm qua.
“A! Sec-chan!” Konoka thường gọi Setsuna bằng cái tên đó, được Konoka gọi,
Setsuna đang ăn lại bưng mâm của mình rời đi.
“Ơ kìa! Sao lại bỏ đi? Đừng có ngại mà! Tụi mình cùng ăn với nhau nhé!” Konoka
nói. Nhưng Setsuna không hề dừng lại, cô tiếp tục rời đi, Konoka đuổi theo cô.
“Sec-chan! Cậu chạy đi đâu vậy?” Konoka mau mau đuổi theo Setsuna. Cả hai cùng
cầm mâm thức ăn và chạy vòng vòng quanh khu vực ăn uống.
Chuyến đi kế tiếp là tham quan Nara, Negi được mọi người mời đi chung rất
nhiều, riêng Phi Linh chẳng thấy bóng ai mời, mà có mời thì cậu cũng đi với
Eriserine thôi. Negi vì suy nghĩ về việc bảo vệ Konoka mà đã đồng ý với lời
mời của Nodoka trong nhóm 5.
Sau khi dùng bữa, mọi người khởi hành đến Nara như lịch trình.
Công viên Nara trong thành phố Nara thuộc tỉnh Nara.
Công viên Nara, với khuôn viên trải dài toàn là cây, nhưng cây cối cách nhau
rất thưa, có cả một bồ hồ rất lớn được vây quanh bởi ¾ là rừng, còn ¼ là núi.
Đã nghe là một công viên, không thể không nhắc đến diện tích của nó quả là rất
rộng lớn. Đặc trưng của công viên Nara không chỉ có thế, mà lớn nhất chính là
nơi có rất nhiều hưu sao, khu vực thành phố và đường đều có mặt của những con
hưu sao, chúng hoàn toàn hòa nhập với con người, dù sao đường phố của tỉnh
Nara này cũng không quá đông, có thể nói là giống vùng quê yên bình.
Hưu sao cứ ở khắp nơi, người đi đường còn cho chúng ăn rất nhiều thứ nữa.
Negi là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy hưu sao bằng da bằng thịt, cậu ta khá
là phấn khích.
“Nhìn tôi này Asuna! Hay chưa?!” Negi đưa tay ra cho một con hưu sao lại gần
và liếm lấy tay cậu, háo hức quá mà cậu nhảy cẩn lên.
Mọi người cũng bắt đầu chia nhau ra mà tham quan cùng chơi với những con hưu
sao. Negi cùng với Nodoka đi tham quan nhiều nơi, lý do là Haruna, Konoka cùng
Yue đã giở trò, đuổi Asuna và Setsuna đi, nên Nodoka mới có dịp một mình đi
với Negi.
Cả gia đình nhà Phi Linh cũng tách ra mà tham quan, vào ngôi đền tham quan
tượng Phật, rồi đến xin xăm.
“Hoe~ Illya có thẻ “cát”!” Illyasviel vừa mới xon được một quẻ xăm “cát”, cô
bé hôm nay có vẻ khá là may mắn đây. Phi Linh thì không xin xăm, trừ hai mẹ
con Eriserine và Illyasviel.
“Eri, em xin được…” Phi Linh quay sang định hỏi Eriserine nhưng thấy trên quẻ
xin xăm lại viết hai chữ “đại hung” to tướng, vẻ mặt Eriserine hầm hầm khó
chịu nên Phi Linh bỏ ngay ý định vừa rồi. Cô rút thêm một lần nữa.
“…” Nhìn trên thanh gỗ, vẫn là một quẻ “đại hung”, Eriserine sắc mặt có phần
khó mà diễn tả.
“Eri à. Hay là thôi đi. Nó không có tác dụng gì với em đâu.” Thực tế những thứ
may rủi đó chẳng ảnh hưởng gì đến Eriserine, dù sao cả việc mình may mắn hay
xui xéo cũng là tự cô quyết định mà, nhưng cô lại đi rút xem điều này thì thật
đúng là sở thích của cô ấy rồi. Phi Linh có lời khuyên can.
“Không phải em thích việc này đâu nhé! Em chỉ làm cho vui thôi!” Eriserine vứt
thanh gỗ xăm lên bàn và hậm hực đi chỗ khác, còn nữa, cô bực bội đã đành, cô
còn kéo tay Phi Linh đi luôn, hơn nữa cô siết rất chặt tay cậu, đang trút giận
lên cậu đây mà. Phi Linh im lặng lãnh đủ, nhưng có vẻ nó chẳng hề hấn gì khi
Eriserine làm điều đó cả.
Sau đó, Eriserine lôi Phi Linh đi dạo cả một vòng lớn xung quanh công viên.
Đừng chân tại nơi không gần địa điểm tập trung lắm, nhưng mà ở đó họ gặp người
quen, Asuna và Setsuna đang ngồi trong bụi cây không biết để làm gì.
“Mình chọn quả nhiên đúng người! Xem ra, tỉ ấy thực sự rất nghiêm túc!” Kamo
thì thầm to nhỏ một cách hưng phấn.
“Nhưng…Negi chỉ mới 10 tuổi thôi mà! Thổ lộ có hơi…” Asuna hơi ngượng nói.
“Vớ vẩn! Tình yêu không phân biệt tuổi tác đâu!” Kamo nóng nảy cải cọ, xem ra
tên này có âm mưu lắm.
“Ừm ừm….nghe có vẻ hay đấy. Thầy tham gia được chứ?” Phi Linh ngồi xuống ngay
kế bên Setsuna, Asuna.
“Tất nhiên là không….!!! Phi-sensei?! Thầy làm gì ở đây vậy? Còn có Evang….à
ờ….” Asuna tranh cải với Kamo và khi nghe Phi Linh nói thế cũng theo quán tính
đáp lại, nhưng tiếp theo cô mới phát hiện ra Phi Linh có mặt, cả Eriserine và
Illyasviel, Chachamaru, gọi tên Eriserine nhưng lại ấp úng không biết dùng tên
gì cho đúng, bởi vì lần trước uống nước còn khá lưng lửng cái tên của
Eriserine.
Setsuna cũng không mấy ngạc nhiên lắm, Phi Linh xuất hiện mà cô không cảm giác
được cũng cho thấy cậu che giấu rất tốt rồi. Hơn nữa, bản thân cô đang tập
trung vào chuyện tình ở đằng kia.
“Gọi Eriserine là được rồi.” Eriserine nói.
“À, ừm…Eriserine, Illyasviel và cả Chachamaru cũng có mặt ở đây sao?” Asuna
tiếp tục câu thoại đang lỡ dỡ của mình.
“Suỵt! Nhìn đi kìa!” Setsuna nói.
Phía bên ngoài, Nodoka và Negi đang đứng đối diện nhau. Hình như là tỏ tình.
Khúc này khá gay cấn nên Asuna, Setsuna lẫn Kamo rất ưa là vội vội vàng vàng
sợ lỡ mất đoạn nào ấy.
Nodoka ngoài kia hít một hơi thật sâu, từ nãy giờ Phi Linh để ý cô bé toàn là
chơi chơi trong lúc hỗn loạn. Dường như lúc này có chút quyết tâm rồi.
“Thưa thầy, em đã thích thầy từ ngày đầu gặp mặt! E…em yêu thầy lắm, thầy
Negi!” Nodoka dồn hết toàn bộ quyết tâm của mình để thổ lộ trước mặt Negi.
“Ế?” Negi ngớ ra một cách ngu người, mặt có phần đỏ lên vì bất ngờ.
“Nói ra rồi!” Cả ba người trong bụi cây này chơi trò theo dõi đồng thanh thì
thào. Phi Linh cười trong lòng, Negi há có đủ bình tĩnh để đáp lại. Và đúng
như Phi Linh nghĩ, Negi chả nói được câu gì tiếp theo đó. Nodoka dành phần nói
sạch
“Em hiểu rằng đường đột như thế này chắc sẽ gây phiền phức cho thầy, dù gì
chúng cùng là thầy trò…Em xin lỗi. Nhưng em muốn để thầy biết cảm giác của
em…”
Nói xong, Nodoka quay người chạy một mạch đi. Negi với với tay muốn gọi cô
lại, nhưng mà cậu bị sốc quá nên chả nói được lấy một từ hoàn chỉnh.
Sau khi Nodoka chạy đi, Negi lăn đùng ra bất tỉnh vì suy nghĩ quá nhiều, tóm
lại tạm thời gọi là stress tạm thời. Asuna thấy vậy chạy lại lay tỉnh cậu
nhưng không có tác dụng.
Trong khi đó cả nhà Phi Linh còn tại bụi rậm mà ôm miệng cười trong im lặng.
Lúc sau Konoka, Haruna và Yue quay lại với Setsuna và Asuna thì thấy Negi như
vậy cũng hốt hoảng lắm, Haruna lấy nhiệt kế ra đo cho Negi thì thấy cậu nóng
đến nổi nhiệt kế cho ra con số 38 luôn, Yue phán một câu chả ăn nhập gì với
vấn đề.
“Cậu ấy đang thay răng ấy mà!”
Chuyến tham quan công viên Nara cả ngày hôm nay của Negi kết thúc luôn. Còn
gia đình Phi Linh còn dư kha khá thời gian nên vẫn dạo chơi xung quanh cả
thành phố Nara.