Cứu Trợ


Năm phút sau, Phi Linh sử dụng tốc độ của chính mình mà chạy đến nhà ga gần
nhất, nơi cậu cảm nhận ma lực đang lưu động rõ rệt nhất.

“…Cảm giác này…tác dụng xua đuổi?! Quả nhiên bọn chúng đã đến rồi.” Phi Linh
vắt tay lên cằm và tiếp tục từ từ lần theo dấu vết ma lực.

Đến trạm soát vé.

Phi Linh không có ý định phá cần chặn soát vé, nhưng cậu hiện đang mặc đồ của
nhà nghỉ lấy đâu ra giấy tờ để kiểm tra.

“Xin lỗi.”

Phi Linh nói, sau đó cậu nhảy quá trạm kiểm soát và nhanh chóng chạy đến chỗ
ầm ĩ kia.

Do ma lực dấu vết kéo dài theo một cái đường ray, nên chắc hẳn là bọn thuật sĩ
đã sử dụng Phép Thuật ở trên tàu. Phi Linh nhanh chóng đuổi theo chuyến tàu.

Chả mấy chốc bởi vì không có ai và cũng không đợi ai, nên Phi Linh chạy dọc
theo đường ray mất hết không quá 10 phút.

---------

Bang…

Ào ào…..

Ngay khi Phi Linh bước vào trong nhà ga kế tiếp sau khi đã chạy mất một quảng,
tiếng động lớn phát ra từ bên trong, Phi Linh nhanh chóng chạy dọc theo khu
vực chờ tàu

Đến khu vực đợi tàu, tại đó có vẻ như đang diễn ra một trận đánh, và một trong
hai bên là phe của Phi Linh, Negi, Setsuna và Asuna, cả ba người đều ướt sủng
hết người, mà bộ đồ nghỉ dù có làm bằng chất liệu mềm thoải mái đi nữa thì nó
hiện đang để lộ hết cả cơ thể có thể nhìn xuyên thấu luôn.

“Nhóc Negi, chuyện gì đang diễn ra thế? Bọn thuật sĩ đến rồi sao?” Phi Linh hô
lớn thu hút sự chú ý của Negi.

“Phi-san!” Negi nghe được tiếng kêu quay lại nhìn thấy Phi Linh mà mừng rỡ. Mà
phía trước, lại có một thân ảnh của con khỉ đang chạy và ẩm theo Konoka chạy
đi.

“Konoe!” Phi Linh nhìn thấy Konoka đang bị đưa đi liền không thể không gọi tên
cô.

Sau đó cả đám đuổi theo con khỉ to kia.

“Bạn Setsuna, thế này là thế nào? Không phải họ muốn cản chúng ta ư? Sao mụ
khỉ kia lại chỉ nhắm vào việc bắt cóc Konoka?” Negi vừa chạy vừa hỏi.

“S..sự thật là trước đây có nhiều thành viên trong Hiệp Hội đã không đồng tình
về việc để tiểu thư Konoka đến học ở Mahora thuộc miền Đông.”

“Chung quy mà nói, họ muốn lợi dụng sức mạnh của tiểu thư Konoka để kiểm soát
toàn bộ Hiệp Hội Pháp Thuật Kansai.” Setsuna nói. Trông Asuna và Negi rất sửng
sốt khi nghe về điều này, Phi Linh vẫn không có đổi sắc mặt, và trong lòng
thầm nghĩ, con người đúng là vẫn luôn tham lam…

“Cả em lẫn hiệu trưởng đều không ngờ họ dám làm việc này, bắt cóc cô ấy ngay
giữa chuyến dã ngoại như vậy.”

“Nhưng Hiệp Hội Pháp Sư Kansai từ lạu đã có nhiều tai tiếng về mấy phi vụ bất
chính, chẳng lạ gì khi để đạt được mục đích, họ sẵn sàng làm hại người khác.”
Setsuna vẻ mặt rất nghiêm trọng, cô nói.

Chạy đến trạm soát vé khác. Phi Linh ổn định tốc độ song hành cùng Setsuna, cả
hai nhanh chóng đi trước và “đi” qua trạm soát vé lần nữa.

Đuổi theo ra khỏi nhà ga, đến một quảng trường với hàng dãy các bậc thang có
đến hơn trăm bậc.

Lúc này không thấy con khỉ to bự kia đâu mà lại thấy cô gái nhân viên tóc đen
lúc nãy Phi Linh gặp, trong tay cô ta còn có một lá bùa.

“Hê hê, theo ta đến đây là khá lắm rồi….” Cô gái cười nói.

“A!”

“Cô ta bỏ bộ hóa trang à?”

Negi lẫn Asuna đều ngạc nhiên, Phi Linh mém nữa đầu đập xuống đất vì cô gái
này cậu đã gặp nhưng không ngờ lại là thuật sĩ của Kansai.

“Đúng thế! Nhưng bọn mi chẳng đi xa hơn nữa đâu. Nếm thử lá bùa thứ ba của ta
đi.” Cô gái nhấc tay với lá bùa trong tay lên và cười nói.

“Đừng hòng!” Setsuna nhanh chóng phản xạ mà phóng thẳng về phía cô gái kia với
thanh kiếm katana dài vắt bên hông.

“Bùa ơi! Hãy mở đường thoát thân cho ta!” Cô gái phi lá bùa ra, dòng chữ được
viết bằng mực đen trên lá bùa đột nhiên phát sáng theo câu chú ngữ mà cô gái
niệm ra.

Lúc này lá bùa phát sáng chói lòa và sau đó biến mất, để lại là một sự bùng
nổ, một khối lửa lớn lan tỏa ra xung quanh, tạo thành một hình chữ “đại” lớn
và nó được làm bằng lửa.

“A!!!”

“Sakurazaki!!”

Một lượng sóng nhiệt đột ngột đập vào mặt Setsuna, khiến cô phải lui về sau,
không thể tiến thêm bước nữa. Asuna nhanh chóng chạy đến vì lo lắng cho
Setsuna khi thấy cô lui lại.

“Hô hô…Bọn mi không thể bước thể bước qua ngọn lửa này đâu. Tạm biệt nhá!” Cô
gái cười đắc ý.

Negi rút ra cây đũa phép bắt đầu niệm chú.

“Ngươi nghĩ mình có thể đi sao?”

Phi Linh giọng trầm thấp vang lên trong lúc khó khăn khiến mọi người tập trung
ánh mắt vào cậu, Negi đang niệm phép cũng câu có câu không mà nhìn cậu.

Phi Linh từ không khí rút ra một thanh kiếm, thanh kiếm chất liệu được làm
bằng thủy tinh, màu sắc của nó đúng là rất đặc trưng, bản ánh lại màu của ban
đêm này rất đẹp.

Phi Linh dáng đi hiên ngang đến trước ngọn lửa lớn đang ngán đường trước mặt,
cậu cầm thanh kiếm ở ngay bên tay của mình.

“Seijin Budou kenjutsu, [Ouningu Shikei Shikkou]!” (Võ Thánh kiếm kỹ, [Bạt
Đao])

Phi Linh quát lớn, tư thế cậu thay đổi, rướng người về trước, đồng thời thanh
kiếm thủy tinh đã từ khi nào theo tay của Phi Linh quét ngang một đường. Cùng
lúc với đường kiếm quét ngang của Phi Linh, một cơn bạo phong theo kiếm thủy
tinh mà ra, cơn gió lớn đánh thẳng vào ngọn lửa lớn, thổi tan luôn ngọn lửa,
tạo cho ngọn lửa thành hình đường kiếm mà Phi Linh đã đánh ra.

“Ku….!!!” Cô gái chợt cảm thấy lạnh sống lưng mà lui về sau ngay lúc Phi Linh
vừa đưa kiếm chém ra, nhưng chỉ suýt soát né được khả năng lan rộng của kiếm
khí mà Phi Linh chém. Bộ đồ phục bị rạch ra một đường tuy nói nông nhưng không
nông, Phi Linh đã dè chừng việc này rồi. Chỉ cần cô gái thuật sĩ ấy không chịu
lui lại, thì cơ thể của cô ta cũng trở thành hai phần rồi. Và kiếm khí không
đến cô gái, nhưng gió thì hoàn toàn đẩy cô ta lui về phía sau, Konoka đang nằm
kế bên bộ đồ con khỉ.

Trong bốn người đang kinh ngạc, có cả con chồn Kamo nữa, Setsuna là kinh ngạc
nhất, Phi Linh vừa rồi đánh ra một loại kiếm kỹ mạnh đến khó tin, cô cảm nhận
Phi Linh không phải dạng kiếm sư thông thường.

Vừa rồi Phi Linh sử dụng chiêu thức chỉ là thức thứ nhất trong hai thức của
[Ouningu Shikei Shikkou] mà thôi, vừa rồi Phi Linh cũng không dùng toàn lực,
vì thế cô gái vẫn toàn mạng.

“Phi-sensei, để tôi giúp thầy. Bạn Asuna! Chúng ta mau dùng Artifact!” Negi
chạy đến phía Phi Linh và cậu nhìn Asuna đồng thời rút ra là bài pactio.

“Được, đưa ta nhanh, Negi!” Asuna chạy về phía Phi Linh cùng Setsuna và nói.

Sau đó Negi thực hiện cường hóa cho Asuna và giúp cô triệu hồi Artifact dạng
quạt lớn cho cô, đến giờ Negi và Asuna vẫn không hiểu tại sao trong lá bài
Artifact có hình thanh đại đao, nhưng lúc triệu hồi ra thì lại ra cây quạt.

“Lên luôn đi!” Asuna hăng hái nói, dù cho là cây quạt nhưng năng lực của nó là
không thể bàn cải.

“Có khí thế lắm, Asuna! Thầy sẽ giúp em.” Phi Linh cười nói, sau đó theo sau
Setsuna và Asuna.

Cả 3 người cùng nhau phóng về phía cô gái thuật sĩ kia. Tuy có hơi tiểu nhân,
nhưng dù sao cũng là kẻ thù.

Khi vừa tiến gần đến cô gái thuật sĩ, bỗng dưng hai con gấu bông dạng gấu và
khỉ lại dưng dậy, đỡ đòn cho cô gái thuật sĩ, còn cô thì đỡ lấy Konoka đang mê
man.

“Cái quái gì thế này? Sao bọn thú bông chuyển động được?” Asuna hốt hoảng nói.

“Chúng là Zenki và Goki mà tớ đã kế đấy!” Setsuna đáp.

Asuna và Setsuna 1 con Zenki chặn lại, còn Phi Linh thì bị 1 con còn lại Goki
chặn đứng.

“Tsk…” Phi Linh tặc lưỡi.

“Đừng coi thường vẻ bề ngoài của chúng, Phi-sensei!” Setsuna nói.

“Hô hô, Enki Yuuki của ta mạnh lắm! Bọn mi cứ từ từ mà chời đùa với chúng
nhá!” Cô gái thuật sĩ đứng dậy vác Konoka lên 1 cách bạo lực và nói.

“Konoka!! Quỷ tha ma bắt nhà ngươi!” Asuna tức giận, sau đó lại như những lần
trước, năng lực kỳ lạ phá tan mọi Phép Thuật của Asuna khiến cho con Zenki bị
tiêu diệt. Khiến cho Phi Linh cũng phải ngạc nhiên.

Cô gái thuật sĩ kia tất nhiên kinh ngạc không ngậm được mồm.

“Hay lắm, Kagurazaka!” Phi Linh nói. Sau đó thanh kiếm thủy tinh của cậu biến
mất, thay vào đó là một thanh đại kiếm dài gần 2m. Lúc thay đổi vũ khí, cậu
nhảy lui về sau 2 bước.

“Thầy cũng giải quyết con này luôn.” Phi Linh cười.

Cậu đưa ngón tay cái của mình lên miệng, sau đó máu tràn ra, Phi Linh cắn chảy
máu cả ngón tay mình. Sau đó cậu thoa máu của mình lên thanh đại kiếm. Mới
nhìn vào chẳng ai hiểu Phi Linh làm gì. Nhưng tiếp theo cậu làm mọi người
khiếp vía.

Phi Linh hành động, cậu phóng tới trước con Goki trong nháy mắt cùng với thanh
đại kiếm rướm máu trên lưỡi kiếm trên tay.

Con Goki dùng tay ngắn ngủn của mình đánh về phía Phi Linh, cậu hạ thấp người
xuống, cú đánh của con Goki trượt qua lưng cậu.

Khoảnh khắc gần như chậm lại, nhưng Phi Linh dường như không có vẻ gì là bị
ảnh hưởng bởi điều này. Phi Linh đã tiếp cận sát với con Goki. Tiếp đến Phi
Linh đưa tay phải lên trước mặt mình, sau đó siết chặt lại, cậu hô.

“Kyouki Tatakai kenjutsu, [Ketsueki Amarugamu]!” (Cuồng Chiến kiếm kỹ, [Huyết
Hống])

Ngay khi lời của cậu vừa dứt, phía dưới chân cậu xuất hiện vô số những bọc máu
đỏ tươi, con Goki cảm nhận được thứ nguy hiểm đang tiếp cận mình, vũng máu lan
tràn sang phía dưới nó vì nó ngay sát Phi Linh, nó muốn nhảy ra, nhưng vì vũng
máu, thậm chí lúc này nó muốn nhảy ra cũng không thể nhảy được, nó hoàn toàn
bị cố định.

Sau đó, con Goki đã chết lặng. Vũng máu dưới chân Phi Linh và Goki bùng nổ, nó
nổ lên trên không trung thành một cột máu dựng thẳng lên.

Ầm ầm ầm……

Vô số lần nổ mạnh bên trong cột máu bao trùm lấy cả Phi Linh và con Goki, mọi
người bên ngoài chứng kiến cảnh máu me này cứng họng. Chỉ năm giây sau, thân
ảnh Phi Linh hiện ra khi cột máu đỏ tươi kia đã thôi không bùng nổ và đang
biến mất.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #289