Giúp Đỡ


Bắt xe buýt và đến khu du lịch Arashiyama, vì không thể nhờ vào các giáo viên
khác để dìu các bạn đã say về phòng nên Phi Linh đành cõng một cô về phòng, và
vì lý do “thấy toàn bộ và không được nói” mà Phi Linh lúc này cõng Ayaka phía
sau lưng.

“Anh đi tắm đây, tổ giáo viên đến giờ tắm rồi.” Khi quay về phòng của mình,
Eriserine ngồi trên ghế, giáo viên được sắp xếp ở phòng riêng với học sinh nên
không có chuyện Eriserine và cậu ngủ chung với nhau rồi, nhưng Eriserine đột
nhiên xuất hiện trong phòng của giáo viên nam, may là Nitta-sensei và
Naruhiko-sensei đã đi trước đến phòng tắm rồi.

“Ồ, đợi em tắm rồi anh tắm chung luôn đi~” Eriserine cười nói.

“Thôi em muốn anh chết thế nào chứ kiểu chết đó anh không ham.” Phi Linh nói.

Sau đó Phi Linh rời khỏi phòng nghỉ của giáo viên nam và đi đến phòng tắm,
Eriserine cũng không có hứng lại nếu không có Phi Linh, nên cô cũng đi khỏi
đó.

Tại phòng tắm dành cho nam.

Lúc Phi Linh đi vào thì hai giáo viên Nitta và Naruhiko đều đã tắm xong rồi.

“Làm cái gì mà nhanh thế? Không lẽ mình cõng người mà cũng làm thời gian trôi
nhanh vậy à?” Phi Linh lẩm bẩm, thường thì tắm nước nóng phải lâu lắm. Nhìn
lại đồng hồ treo trên tường ở phòng thay đồ, lúc này đã khoảng 7 giờ rồi.

“Thế…mình lại tắm 1 mình rồi…” Phi Linh tự nói với chính mình.

Tại trong tầm mắt của Phi Linh là một phòng tắm lộ thiên, hơi nước xông lên do
nhiệt độ của nước cao và những bệ đá trong nước nhú lên cũng tạo cho bể nước
nóng này thêm phần đặc sắc, rất đẹp.

Gió thổi vi vút trên núi nên ở đây cũng mát.

“Sao mình thấy lẻ loi quá…” Phi Linh giọng từ từ hạ thấp xuống.

“Ai nói rằng anh ở đây một mình.” Eriserine khi nào đã ở ngay kế bên Phi Linh
và chẳng có thứ gì che thân cả.

“Đúng rồi, có em ở đây làm sao anh cô đơn được cơ chứ.” Có hay không cậu đã
biết thế Eriserine cũng lầy lội mà xuất hiện trong này.

“Haizz…Để anh gội đầu cho em.” Phi Linh đành chọn việc này để làm.

“Umu.” Eriserine gật đầu đồng ý, sau đó cả hai bước sang một bên của bể tắm là
1 khoảng trống để tắm rửa.

Phi Linh lấy dầu gội từ chai đã có sẵn trong phòng tắm, chà trên tay cho đến
khi ra bọt rồi gội đầu cho Eriserine.

Sau khi gọi đầu cho Eriserine xong thì Phi Linh cũng tự mình gội rồi Phi Linh
xuống bể tắm nước nóng đầy hơi nước. Nước nóng nhưng không khí rất mát làm cho
việc tắm lộ thiên không thấy lạnh chút nào, ngược lại rất thoải mái.

Eriserine dáng người nhỏ nhắn, cô thuận tiện ngồi vào lòng của Phi Linh. Không
khí có phần mùi mẫn hơn nhiều.

“Nghĩ lại hình như chúng ta chưa tắm với nhau bao giờ nhỉ?” Phi Linh thấy
không khí khá im lặng nên cậu mở lời bắt chuyện trước.

“Vậy à…” Eriserine đáp.

Rầm…..

Đột nhiên ở bên bể tắm nữ vọng ra tiếng động lớn ầm ĩ khiến bầu không khí mùi
mẫn của Phi Linh cùng Eriserine tan đi.

“Bọn chúng lại có chuyện rồi.” Phi Linh thở dài, sắp tới lại nhiều thứ để xử
lý rồi.

“Umu…” Eriserine ngâm mình trong nước lâu và ngồi với Phi Linh hơi lâu nên cô
ngủ gục mất rồi, vừa rồi chỉ là thấp thoáng cô nghe và theo phản xạ mà đáp lại
thôi.

“Yare yare~ Buồn ngủ tới mức này sao?” Phi Linh nhận ra Eriserine đã thiếp đi
mất rồi, nên cậu chỉ tự nói với mình câu vừa rồi.

“…” Phi Linh lúc này phải lau cả thân thể cho Eriserine thay vì sử dụng Phép
Thuật để hong khô người cho cô, bởi vì Eriserine vô cùng mẫn cảm với Phép
Thuật, có khi dùng đến ma lực còn khiến cô ấy dễ dàng tỉnh giác còn hơn là
việc lau cơ thể một cách thủ công.

Dường như đã quen với việc quan sát cơ thể của Eriserine, Phi Linh chẳng thấy
có gì lạ, cậu không hề thấy đỏ mặt xấu hổ vì phải nhìn thấy “chúng”. Giống như
kiểu là “Eriserine thì chúng ra sao cũng được, cậu nhìn quen rồi”.

Khi đã lau mình xong cho Eriserine, Phi Linh lấy khăn tắm che lại cho cơ thể
nhỏ nhắn của cô và bế cô lên. Sau đó là đi ra ngoài.

“!!!” Lúc ra thì Phi Linh nhìn thấy Konoka và Asuna đang đứng phía bên ngoài
bể tắm nữ, hình như hai người nghe được tiếng động bên trong phòng tắm. Phi
Linh xoay người len lén chuồn đi trong yên lặng.

“Are~ hình như có ai đó vừa mới đi qua đây phải không vậy?” Konoka quay lại
phía Phi Linh, nhưng Phi Linh không có đó.

“Hả? Cậu bị sao thế? Làm gì có ai.” Asuna nhìn Konoka nói.

“Ừ, chắc mình nhìn nhầm.” Konoka cười nói.

Trong lúc đó một góc của hành lang chỉ ở ngay đó, Phi Linh đã nhanh chóng kịp
thời rẽ vào để hai cô gái không thấy mình nữa.

“Hên thật! Xém nữa là hai đứa nó thấy Eri trong bộ dạng này với mình từ trong
phòng tắm ra thì không biết sẽ có chuyện gì nữa…” Phi Linh vừa kịp trốn không
khỏi cảm thấy may mắn.

Sau khi đã thoát được ánh nhìn của mọi người như một ninja, Phi Linh đến được
phòng của Eriserine và Illyasviel cùng với Chachamaru, Zazie và Setsuna vẫn
chưa về.

“Ể?! Sao Phi Linh không gọi Illya đi tắm cùng?” Illyasviel hơi bất mãn,
Chachamaru đảm nhận việc sắp xếp cho ngủ cho Eriserine.

“Thôi nào, Illya. Con chuẩn bị đi ngủ chung với Eri đi. Ta cũng mệt lắm rồi.”
Phi Linh phiền muộn nói.

“Hừm mu…..” Illyasviel không can tâm gầm gừ một cách dễ thương.

“Thôi ta đi đây. Illya nhờ và em nhé Rainyday-san.” Phi Linh mở cửa kéo và đi
ra ngoài.

Trên đường đến hành lang Phi Linh đi với tốc độ không hề nhanh chút nào, cứ
như cậu đang bán chút thời gian chỉ để đi bộ trên hành lang này vậy.

Đi một cách vô định, Phi Linh lại gặp cô bé Setsuna đang bắt ghế lên và dán
một vài tấm bùa trên khung cửa lối ra vào.

“Em làm gì thế, Sakurazaki?” Phi Linh nhìn Setsuna mà hỏi. Bị hỏi, Setsuna
giật mình, quay lại và định rút thanh kiếm ra, nhưng vì thấy Phi Linh là người
gọi mình nên không rút kiếm nữa.

“Vâng…” Setsuna có vẻ không biết Phi Linh cũng là “pháp sư” nên biết phải nói
thế nào.

“A! Phi-sensei, Sakurazaki-san!” Negi và Asuna từ một phía cầu thang đi xuống,
không biết là làm gì, có lẽ cũng vô định dạo chơi như Phi Linh.

“Bạn đang làm gì vậy?” Negi thắc mắc nhìn Setsuna hỏi.

“…” Setsuna nhìn Phi Linh im lặng không nói.

“Oi cha! Tưởng Sakurazaki biết danh tính của thầy rồi chứ. Nhóc Negi hỏi thì
về nó thì em cứ nói, thầy cũng là pháp sư mà.” Phi Linh cười giải thích. Bên
Negi và Asuna đã biết từ lúc đi quán ca-fê hôm kia rồi nên không quá bất ngờ
lắm.

“…! Vậy ạ. Em đang lập kết giới để chặn bọn shikigami…” Setsuna nghe Phi Linh,
không hề nghi gì, và cô nói dự định của mình khi trèo và dán những tấm bùa lúc
nãy.

Sau đó Negi và Asuna xuống cầu thang và đến một chiếc ghế nghỉ để ngồi đồng
thời mua một chút nước uống từ máy bán hàng tự động gần đó.

“Ừm…Setsuna này…Bạn biết dùng Phép Thuật của người Nhật không?” Negi thông thả
hỏi Setsuna.

“Vâng…nó để bổ sung cho kiếm thuật của em.” Setsuna đi xung quanh và dán những
tấm bùa nhưng không quên trả lời Negi.

“Ra thế! Vậy cô chắc như một kiếm thuật sĩ rồi!” Kamo đứng trên đầu Negi và
nói.

“Mà Kagurazaki cũng biết về Phép Thuật sao?” Setsuna băn khoăn về việc người
lạ biết về Phép Thuật nên hỏi

“Được mà, không sao đâu!”

“Là người trong cuộc luôn ấy chứ!”

Negi nói và Asuna thêm vào ngay sau đó.

“Cơ mà, lúc này thầy nghe có tiếng động khá lớn trong phòng tắm nữ. Bộ có
chuyện gì sao?” Phi Linh thắc mắc.

Nghe được Phi Linh hỏi, Negi lẫn Setsuna nhìn cậu sau đó quay sang nhìn nhau
rồi hơi hơi đó mặt. Phi Linh cảm thấy không khí hơi lạ nên đổi chủ đề.

“Thôi. Chuyện đó chắc không hay ho gì…(dù sao bên mình cũng có tốt gì).” Phi
Linh nói nhưng trong tâm thầm nghĩ thoáng lại vụ Eriserine bay vào bể tắm
chung với cậu.

“…Trở ngại đối phương gây ngày càng tăng…Nếu cứ tiếp tục thế này, càng thêm
nguy hiểm cho tiêu thư Konoka, chúng ta cần phải có biện pháp để đối phó với
chúng.” Setsuna nghiêm túc nói.

Cô quay sang nhìn Negi.

“Negi-sensei này, nghe đâu thầy là 1 pháp sư phương tây thuộc loại cao tay,
thầy nghĩ có cách gì không? Mà hình như đối phương cứ lấn tới là do biện pháp
của chúng không mấy tác dụng.”

“X…xin lỗi mà!” Negi như bị ghim vài mũi kim vào chỗ đau, có vẻ cậu ta còn non
nên không có mấy cách xử lý.

“Vậy…cô thật sự bên phe chúng tôi à?” Kamo hỏi.

“Vâng!” Setsuna đáp.

“Hình như con chồn này vẫn hay nghi ngờ người khác quá nhỉ.” Phi Linh và Asuna
tư tưởng lớn gặp nhau. Kamo hơi thộn cái mặt ra nhưng nó nhanh chóng xin lỗi
Setsuna, cả Negi cũng thành thật xin lỗi cô.

“Bạn có thể cho tôi biết rõ hơn về đối phương được không?” Negi hỏi.

“….Đối phương là những thuật sĩ onmyou (âm dương), một phân nhánh của Hiệp Hội
Pháp Sư Kansai, thế nên họ cũng biết sử dụng shikigami…”

“Những thuật sĩ này xuất hiện ở Kyoto từ lâu rồi, họ sử dụng thuật Onmyou
riệng biệt của người Nhật. Cũng như các pháp sư tây Phương như Negi-sensei và
Phi-sensei, điểm yếu của họ là không tự phòng vệ được khi niệm chú.”

“Nếu các pháp sư Tây phương có partner trợ giúp thì những thuật sị Onmyou đẳng
cấp cao dùng quỷ Zenki (tiền quỷ) và Goki (hậu quỷ) để tự về. Bao lâu vị thuật
sĩ còn, không gươm giáo hay Phép thuật nào có thể tác động đến chúng.”

“Zenki và Goki à?” Negi lẩm bẩm. Asuna có vẻ ngu người. Phi Linh gật đầu đã
hiểu.

“Hơn nữa, Hiệp Hội Pháp Sư Kansai cũng có mối quan hệ mật thiết với võ đường
Shimeiryuu. Shinmeiryuu bản chất là 1 tổ chức trừ tà, bảo vệ kinh đô. Không
nói sang gì, nhưng họ thực là một lực lượng thiện chiến. Nhưng kiếm sĩ
Shinmeiryuu kết hợp với các thuật sĩ sẽ thành 1 tổ đội khó lường…” Setsuna
liên tục giải thích mọi thứ cho mọi người.

“Chà…Thầy không có ý nói gì, nhưng thầy thực sự muốn quan chiến thử các tuyệt
kỹ mà kiếm thuật phái Shinmeiryuu đấy.” Phi Linh cười nói.

“Phi-sensei là một kiếm sư sao?” Setsuna nhìn Phi Linh mà thắc mắc.

“Ừm…tạm gọi như vậy cũng được.” Phi Linh gật đầu đáp.

“Nói như Setsuna thì Shinmeiryuu cũng là kẽ thù sao?!” Negi lo lắng nói.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #287