Tại một không gian mơ hồ, Phi Linh và Illyasviel xuất hiện bất chợp.
Phi Linh nhìn xung quanh, và nói:
-Tại sao lại thế này?
Trả lời cho cậu hỏi đó là Illyasviel, cô bé mở miệng với vẻ mặt khá vô hồn, vô
cảm xúc:
-Đây là không gian biệt lập với thế giới này, hiện tại ngươi và cô bé này không có sự tồn tại nào nữa và đã bị Gaia lẫn Akasha tống khứ đi. Việc làm chép đè Vũ Trụ của ngươi đã quá sức không chấp nhận được rồi.
-Cô bé? Ngươi là ai? Tại sao lại ở trong Illya?
Phi Linh nghe được cau mày, ánh mắt hàn khí tỏa ra.
-Bình tĩnh đi. Ta không làm hại cô bé. Cô bé này vốn cũng là ta mà thôi.
Illyasviel nói.
-Vốn dĩ là ngươi?
Phi Linh nghe không hiểu lắm.
-Cô bé là nhân bản của ta, là một tiểu Chén Thánh. Như điều ước của ngươi, Chén Thánh không tồn tại nữa, cho nên cô bé không thể nào tồn tại ở thế giới này.
-…..
Phi Linh im lặng.
-Còn về phần của ngươi. Mặc dù điều ước đã được đáp ứng, toàn bộ những ai tham gia Cuộc Chiến Chén Thánh lần 4 và 5 đều đã được sống lại và có mối quan hệ hòa hoãn với nhau. Nhưng ngươi thì khác, thông tin của ngươi không được lưu tại Akasha. Bản thân ngươi không tồn tại ở bất cứ Đa Vũ Trụ hay thậm chí là Đại Vũ Trụ. Ngươi chỉ là 1 phần trong ý nghĩ của ai đó thôi, nhớ lại đi chỗ của ngươi là cội nguồn của tri thức, ngươi cũng chỉ là 1 phần cùa tri thức thôi.
Illyasviel nói. Phi Linh nhíu mày, tại sao cậu lại có thể như vậy? Những gì
cậu từng trải, những người cậu từng gặp, sức mạnh cậu đã và đang sử dụng.
-Làm sao có thể như vậy được? Những gì ta đã làm, mọi thứ, mọi thứ đều không thể nào không tồn tại.
Phi Linh tức giận trong lòng bộc phát ra.
-Cái đó, ngươi tự đi mà tìm hiểu….Đúng rồi, nể tình ngươi luôn bảo vệ cô bé này, dù sao cô bé cũng là ta, ta sẽ giúp ngươi một lần.
Illyasviel nói mơ hồ. Sau đó, ngón tay điểm ra một điểm sáng nhỏ, chiếu thẳng
vào mi tâm Phi Linh.
-A………..
Sau khi bị vầng sáng ấy đi vào mi tâm, Phi Linh cảm thấy nhức nhói não bộ vô
cùng, cứ như hàng ngàn cây búa liên tiếp gõ vào não cậu vậy. Vô số những hình
ảnh đi vào đầu cậu khiến cậu vừa đau vừa băng khoăn. Với tồn tại sức mạnh khái
niệm [Box of Wisdom] thì đây có khi không là gì nhưng nó là toàn bộ trí nhớ
của Phi Linh thì khó tiếp thu lắm, gồm kí ức của 3 kiếp người a.
Trong khi Phi Linh chịu dày vò thì Hoàng Kim Thánh Nữ biến mất, trao lại quyền
kiểm soát cho Illyasviel.
Sau khi cơn giảm bớt, Phi Linh lại tiến vào suy tư.
Cậu rốt cuộc đã nhớ lại mọi thứ, con người cậu, quá khứ trước kia của cậu.
Nhớ lại mọi thứ, Phi Linh lại để ý một thứ không còn, Thần Tiên Đạo hệ thống
đâu?
Và thứ có tương tự một khả năng, cung cấp tri thức cho cậu, [Box of Wisdom].
Cả hai đều có thứ tương tự, đóng vai trò như một thư viện. Chỉ khác là [Box of
Wisdom] lại không có những chức năng thực hóa. Nhưng thực tế thì nó tương đồng
nhau.
Mà tại lúc kia, lúc Big Bang diễn ra, hệ thống báo lỗi, không lẽ do điều này
mà sinh ra [Box of Wisdom], không lẽ hệ thống chính là [Box of Wisdom] sau khi
đã bị giáng cấp sao?
Từ những luẩn điểm đó, Phi Linh đoán ra sơ sơ việc hệ thống là [Box of
Wisdom].
Về bản thân mình là cái gì, Phi Linh cứ nghĩ mãi, dường như không hề có một
điểm dừng nào cả, khái niệm thời gian tại nơi này thậm chí không có,
Illyasviel vẫn bình thường, tuy nhiên cô bé không có thức dậy, Phi Linh có thử
qua đánh thức cô bé nhưng không có tác dụng, cho nên cậu cũng đành chịu.
Thấm thoát trôi qua không biết nhiều thời gian rồi. Phi Linh cứ nghĩ về thứ
gọi là tri tuệ tối thượng và trí tuệ nhất giai cùng nhị giai. Dần dần Phi Linh
càng đi vào lối suy nghĩ nhầm lẫn.
Rồi đến một khoảng nhất định, Phi Linh chợt nhớ ra, tại sao mình lại quên mất
một người chứ? Kousaki Eri, người con gái Phi Linh yêu, người đã giúp cậu sống
lại và tiến đi trên con người thành Thần. Có lẽ cô ấy sẽ cho cậu một câu trả
lời.
-Eri! Eri! Eri!.........
Phi Linh dùng đủ mọi cách gọi tên của Kousaki Eri, bằng hình thức nói, nói
chuyện nội tâm. Nhưng hình như không có ai trả lời cậu.
-Tại sao? Tại sao lại không có trả lời? Không lẽ hệ thống bị hư lại dẫn đến mất liên lạc với cô ấy?
Phi Linh cau mày.
Có lẽ bởi vì sống đã nhiều năm, chết cũng được 3 lần, Phi Linh lại không mấy
quan tâm đến khoảng thời gian cậu đã lạc trôi tại đây, suy nghĩ về những thứ
phức tạp khiến cậu không thể hiểu được.
Ngay cả người cậu muốn gặp nhất hiện giờ cũng không thể liên lạc.
Rồi đột nhiên lại vẫn đang suy nghĩ, trước mặt Phi Linh hiện ra một điểm sáng.
Một chiếc điện thoại cảm ứng thông minh xuất hiện. Nó lơ lửng ngay trên không
trung. Rồi một hình ảnh ba chiều của một người con phụ nữ hiện lên.
-Moshimoshi~Eri đây.
Mặc chiếc váy trắng thời trung cổ, găng tay trắng dài đến gần vai, tóc trắng
để mái xéo, có một phần thắt bím nhỏ thả ngang vai, nụ cười mê người, đôi môi
được điểm một màu hồng. Kousaki Eri ngồi trên một chiếc ghế dựa sôfa.
-Eri?
Phi Linh nhướng một con mắt hỏi.
-Hai~ Linh-chan, đã lâu không gặp. Trong cậu có vẻ không có tâm trạng nói chuyện lắm nhỉ.
Kousaki Eri híp một bên mắt cười dễ thương nói.
-Có nhiều là đằng khác đấy. Eri, rốt cuộc mọi chuyện là thế nào? Tại sao tớ Chén Thánh nói là tớ không tồn tại, không thể nào có chuyện đó đúng không?
Phi Linh khó chịu nói. Kousaki Eri dường vẻ mặt không mấy quan tâm đến những
lời đó. Phi Linh lại tiếp cũng kể về những thứ lan man:
-Tại sao lúc Big Bang diễn ra cậu không ra mặt giúp tớ? Như thế có thể cứu được biết nhiêu sinh mệnh, hơn nữa….cả Ngưng Nhi, ta không thể để em ấy chết như vậy được!
Phi Linh vừa nói, giọng cứ như đổ lỗi hết cho Kousaki Eri, mặc dù tâm trạng
của một con người, có những chuyện chúng ta sẽ không muốn nhận lỗi và đổ lỗi
cho người khác chứ không tự nhận do mình gây ra, thực tế, lỗi ở lần đó là do
Phi Linh, do cậu không chịu dứt khoát hơn, cậu quá kiêu ngạo, tưởng rằng Thánh
Đế tên đó không còn quân bài nào nữa….
Sau khi nghe xong hết mọi chuyện, mọi lời than vãn, trách móc của Phi Linh một
cách vô trách nhiệm. Kousaki Eri mở miệng nói:
-Ra là vậy~
Sau đó đột nhiên Kousaki Eri vươn tay lên, trực tiếp tát vô má của Phi Linh,
ủa, hình ảnh ba chiều tại sao lại có thể làm được như vậy?
Phi Linh bị đánh cho bay đi xa khoảng vài mét, rồi cậu đáp xuống đất. Cậu nâng
người dậy, lấy tay quét lên miệng của mình, cậu cảm thấy một vị tanh trong
miệng, khi nhìn thấy máu trên tay cậu, Phi Linh chợt nhìn về phía Kousaki Eri,
miệng lẩm bẩm:
-Đau…..
-Như thể là đủ rồi đấy tên kia. Ta không có bổn phận phải cứu lấy những tên ta chỉ xem là con cờ để ta giải trí cả. Ngay cả ngươi, ngươi nghĩ ta thực sự có hứng thú với ngươi khi ngươi chỉ là một người thường thôi sao? Đừng đánh giả cao bản thân quá, HẠ ĐẲNG. Thế nào? Sống 3 kiếp người cảm thấy có thống khoái không? Mà kể ra thì từ đó đến giờ ngươi cũng chỉ là một tên trai tân nhỉ.
Kousaki Eri ngay sau Phi Linh nhìn mình, cô đứng lên khỏi chiếc ghế sôfa, đổi
giọng nói, giọng nói băng lãnh, hàn ý thấu xương, không có một chút cái gì cho
thấy cô là Kousaki Eri năng động vui tính ngày nào cả.
-Hơn nữa, ngươi nghĩ rằng ta yêu ngươi thật sao? Buồn cười. Biết thân biết phận một chút thì…..
-Hai~ Đại công nương Eriserine, Lambdadelta tôi đến chơi đây. Are~ Đại công nương đích thân nói chuyện với đồ chơi của cô sao? Hiếm thật đấy.
Đột nhiên Kousaki Eri đang tiếp nói với giọng điệu đó, lại có một giọng nói
vang lên.
Rồi sau đó lại không có giọng nói nào vang lên nữa sau 1 phút.
Phi Linh trong một phút ấy, cậu thẩn thờ. Eriserine? Đó là tên của Eri sao?
Lambdadelta? Witch of Certainty? Tại sao lại có cô ta ở đó? Cô ta gọi Eri là
Đại công nương? Không lẽ Eri thân phận lại là Witch sao?
Vô số câu hỏi hiện lên trong đầu Phi Linh. Witch, là một tồn tại trên nhân
loại, thậm chí là vượt qua cả Chư Thần. Witch có sức mạnh vô cùng đáng sợ.
Trong tác phẩm Umineko no Naku Koro ni, nhân vật chính là Beatrice, The Golden
Witch, một Witch có sức mạnh đáng kinh hồn, và có cả sự hiện diện của
Bernkastel và Lambdadelta, Witch of Great và Witch of Certainty. Hai người này
mạnh hơn Beatrice. Witch không quan niệm cảm xúc, có lẽ có, nhưng họ thể hiện
chúng qua Game Board, và chúng là cảm xúc thật chứ không phải giả. Witch luôn
chán trường cho nên luôn tổ chức những Game Board cho mình, có thể cùng những
Witch khác cùng tham gia. Đấu trí,….
Và Đại công nương, như Eriserine được Lambdadelta và Bernkastel không có ý tứ
bắt nạt hay có ý tưởng chiến đấu cùng, bởi vì được xưng là Đại công nương là
một người phải có sức mạnh cận Toàn Năng lắm mới được gọi như vậy, tính đến
hiện tại theo nguyên tác, chỉ có 2 người đạt được sức mạnh như vậy, Featherine
là một trong số hai người đó. Vốn được gọi là Witch là đã có sức mạnh không ai
sánh được rồi, họ xem những thế giới, Vũ Trụ như những giấc mơ, Witch thuộc
cấp bậc Nguyên Vũ Trụ….
-Giờ thì, ta nói đến đâu rồi nhỉ…
Kousaki Eri quay lại sau một phút chờ máy. Phi Linh lại chèn vào câu của cô
ngay sau đó:
-Khoan đã, Eri. Cậu là Witch sao?
-…..
Lại một chập im lặng qua điện thoại. Phi Linh hỏi như thế, vốn là cậu cũng
biết Witch là gì, trong quá khứ thì cậu đã đọc qua về nó rồi, cả bộ 8 ep sound
novel ấy chứ.
-Nếu đúng thì thế nào?
Kousaki Eri rốt cuộc lại nói tiếp.
-Nếu đúng….
Phi Linh ngập ngừng, nếu đúng thì thế nào? Nếu Eri thật sự là Witch, cô ấy nói
thậm chí có thể thổi bay cả một Đa Vụ Trụ là chuyện bình thường, Eri thực sự
không có tình cảm với cậu.
-Cậu chỉ xem tớ là con cờ cho cậu thôi sao?
Phi Linh cắn răng nói.
-Đúng.
Kousaki Eri…à không Eriserine mới đúng đáp lạ chắc như đinh đóng cột. Phi Linh
nghe như vậy, siết chặt nắm đấm, khó chịu trong lòng.
-Ara~ hình như ngươi rất tức giận nhỉ? Đúng rồi, bị ta sử dụng như một con cờ tức lắm phải không nào? Sao nào? Ngươi muốn chống lại ta như thế nào đây, L-i-n-h-chan?
Eriserine cười nói.
-Đừng đắc ý, Eri. Tớ chưa từ bỏ cậu đâu. Nhất định tớ sẽ khiến cậu yêu tớ một cách thật lòng.
Phi Linh quát lớn, chỉ ngón trỏ vào Eriserine. Eriserine bị bất ngờ đấy, cô
nghĩ Phi Linh rất tức giận mà làm hành động chống đối chứ, không ngờ lại có
thái độ ngược lại. Quả là cô không chọn lầm người, Phi Linh rất thú vị.
Eriserine nở một nụ cười mỉm.