Đối Luyện


Nghe được Phi Linh gọi, Long Vũ Âm sắc mặt có chút gân nổi hẳn lên, dù sao
cũng là trong lớp, có nhiều đám đệ tử thế này, Phi Linh tên này quả nhiên lưu
manh. Đám đệ tử khác nghe được cũng đưa mắt nhìn Phi Linh và Long Vũ Âm.

-Ầy. Phi Linh cái kia gọi Long Vũ Âm là Tiểu Âm Âm?

-Hai người quan hệ có chút không bình thường a.

Có một vài tên xì xào bàn tán. Long Vũ Âm nghe được đưa ánh mắt lạnh lùng bá
khí sang nhìn bọn hắn, bọn hắn cũng chỉ khép miệng lại rồi, cúi đầu không dám
nhìn Long Vũ Âm.

-Tên lưu manh. Ngươi muốn gì?

Long Vũ Âm đi đến trước mặt Phi Linh trầm giọng nói.

-Nha đầu. Ta hiện giờ là lão sư của ngươi đấy. Ăn nói tôn ti một chút.

Phi Linh nhìn Long Vũ Âm nói.

-Lão sử? Ta chưa có cho rằng ngươi có thể cùng ta thắng về võ nghệ đâu. Khi nào thắng được hãy nói.

Long Vũ Âm khoanh tay nói.

Đúng lúc này, Xích Linh tôn giả nói:

-Các ngươi đều là những thiên tài có được Thiên linh căn, năng lực lĩnh ngộ cũng vượt xa những người khác, những một thiên tài năm nay, đúng là vượt ra khỏi dự liệu của ta, bất quá các ngươi đừng nên kiêu ngạo, cần phải biết Long Khư Giới Vực thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn, các ngươi tại Vũ Thần Tông là hạt giống tồn tại, nhưng ở những Thần Tông khác cũng có rất nhiều thiên tài và cường giả, thời điểm các ngươi nghỉ ngơi, bọn hắn đều không ngừng tu luyện dù là một khắc. Mục tiêu của các ngươi là muốn vượt qua bọn hắn hay không?

-Hiện tại các ngươi đã quen thuộc lực lượng bản thân, chúng ta lập tức tiến hành thực chiến diễn luyện, các ngươi tìm một đồng bạn, kế tiếp sẽ là hai người đối luyện, tốt nhất là thực lực tương đương bằng nhau

Xích Linh tôn giả nhìn về phía mọi người nói. Long Vũ Âm nghe được thực chiến
diễn luyện liền liếc nhìn Phi Linh.

-Được rồi. Nhân dịp này cho ngươi xem một chút lão sư của ngươi là như thế nào dạy ngươi vậy.

Phi Linh nhúng vài nói. Cô nàng này ham chiến thật. Bất quá Long Vũ Âm không
có xấu, ngược lại Phi Linh còn có chút thích thú chỉ dạy Long Vũ Âm.

-Ngưng Nhi, muội với Cố Bối diễn luyện đi. Cố Bối, ngươi dám làm chuyện gì đồi bại với Ngưng Nhi thì coi chừng ta thiến người đấy, hờ hờ, đến lúc đó không biết phản ứng của Cố Lam ra sao nhỉ?

Phi Linh quay sang Tiêu Ngưng Nhi nói, sau đó cười yêu dị nhìn Cố Bối. Cố Bối
vẻ mặt có chút tái, nhưng vẫn gật đầu cười khổ.

Nghe được Phi Linh tiếp đối luyện với Long Vũ Âm, mọi người có chút tạ ơn
trời. Ai mà đối luyện cùng Long Vũ Âm cũng chỉ có nước vào nhà thương tịnh
dưỡng.

Xích Linh tôn giả nhìn thoáng qua Phi Linh cùng Long Vũ Âm, không khỏi cười
khổ một cái. Phi Linh là một thiên tài thần bí, thiên phú cùng trình độ không
thể nào có thể tưởng tượng, hắn quan sát thiên phú của Phi Linh so với Long
Vũ Âm còn phải mạnh hơn vô cùng. Mà Long Vũ Âm, thiếu nữ này xuất thân hiển
hách, thiên phú kinh người, nhưng là tính cách cực kỳ mạnh mẽ và ương bướng,
không cho phép bất luận kẻ nào vượt qua nàng, tính cách như vậy, đụng phải Phi
Linh, trừ phi Phi Linh hoàn toàn áp chế Long Vũ Âm hoặc Long Vũ Âm đánh ngã
Phi Linh, bằng không mà nói, Long Vũ Âm cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

-Về phần đối luyện, chỉ có thể sử dụng lực lượng thân thể, không cho phép sử dụng Thiên Địa chi lực.

Xích Linh tôn giả nói:

-Sức mạnh thân thể, mới đúng là căn bản tu luyện, quá trình luyện tập với nhau, các ngươi cũng phải cẩn thận cảm ngộ kinh mạch vận chuyển quanh thân.

Long Vũ Âm nhìn Phi Linh chiến ngút trời vậy. Xích Linh tôn giả trầm mặc một
lát, hắn lo lắng Phi Linh cùng Long Vũ Âm đối luyện, sẽ ảnh hướng đến toàn bộ
phòng luyện công, liền mở miệng nói:

-Mỗi người các ngươi lấy ba mét vuông khu vực làm giới hạng, ta sẽ thiết lập kết giới bên ngoài các ngươi, các ngươi đối luyện, chỉ có thể giới hạn trong một khu vực như vậy.

Xích Linh tôn giả tiến hành bố trí kết giới, người đối luyện nhao nhao tiến
hành đi vào trong kết giới.

Long Vũ Âm và Phi Linh cũng đi vào bên trong kết giới. Bản thân sức mạnh thân
thể, Phi Linh là vượt trội hơn quá nhiều, cậu đành phải tự giới hạn lại sức
mạnh của mình sao cho yếu hơn Long Vũ Âm một chút.

Những người khác đối luyện cũng đã bắt đầu, Long Vũ Âm đứng ở nơi đó, nét mặt
của nàng vô cùng chăm chú, cơ thể hơi cong lên, như con báo đang vận sức chờ
phát động, trang phục ở dưới thân thể mềm mại, cảm giác tràn đầy lực lượng,
hai chân thon dài, có chút căng thẳng.

-Yaa….

Long Vũ Âm một lượt kéo đến nhanh chóng hướng tới Phi Linh, đồng thời chân
cũng từ không trung bổ xuống theo hình lưỡi mặt trăng vậy.

-Ra đòn đẹp đấy.

Phi Linh thủ thế, quan sát kĩ cùng tính toán tốc độ mà lực đạo của Long Vũ Âm.

Ngay khi đòn bổ của Long Vũ Âm gần đến đích, trái của Phi Linh như một điện
xẹt qua, nhẹ nhàng đánh lệch hướng bổ của Long Vũ Âm sang mười lăm độ, khiến
đòn đánh của Long Vũ Âm bị lệch khỏi quỹ đạo vốn có của nó.

Ầm….

Chân thon dài của Long Vũ Âm bổ xuống sàn nhà, tạo ra một lỗ hỏng, nhưng nàng
chưa có xong. Ngay khi chân phải vẫn còn đang vướng dưới sàn, chân trái cũng
thực hiện một đòn quét ngang từ trái sang phải.

Phi Linh hai tay lập ngay một đòn thủ hình thành hai cạnh của một góc vuông,
tay trái giữ vững lấy tay phải, ngã người sang bên trái nhằm giảm bớt lực đạo
ảnh hưởng của đòn quét ngang bằng chân trái của Long Vũ Âm.

Oanh…

Quả như dự đoán, đòn quét ngang của Long Vũ Âm đánh tới tay phải đang tạo ra
thế thủ của Phi Linh, khiến cậu bị đánh văng ra tầm hai mét.

Lộn một cái đảo người lại, thủ thể tiếp tục chờ Long Vũ Âm ra đòn tiếp theo.

Long Vũ Âm tiếp đến không có dừng lại, như một con mãnh hổ, tiếp tục nhảy lên,
không biết dùng cái gì làm điểm tựa, nàng một cước từ trên không theo chiều
xiên đánh xuống vị trí của Phi Linh.

Có thể thấy những chiêu thức của Long Vũ Âm, lực đạo rất mạnh mẽ, khá liên
mạch, nhưng mà sơ hở có thừa. Đấy là nhờ vào quan sát của Phi Linh mà đưa ra
nhận xét.

Phi Linh cũng tiến hành phản công, cậu thủ tấn, 90% trọng lương cơ thể dồn về
chân sau, 10% để lại chân trước, dồn lực vào chân phải, búng người cùng phương
ngược chiều với Long Vũ Âm.

Long Vũ Âm thấy thế cảnh giác lên, nhưng đòn đã ra không có cách rút lại, đòn
công kích vẫn hình xiên mà đi, Phi Linh vẫn đang vọt tới theo hướng ngược lại,
tốc độ cũng chẳng thua gì nàng.

Đến thời điểm cả hai gần như chạm nhau, Phi Linh đột nhiên lách người sang một
bên, khiến đòn đá của Long Vũ Âm không còn mục tiêu, nhưng Long Vũ Âm không có
cam chịu, đúng lúc Phi Linh né người một bên, cứ tính theo đà thì Phi Linh vẫn
cứ bay lên mà Long Vũ Âm sẽ bay xuống, nàng dồn lực xoay người, chân trái một
vòng chém vào người Phi Linh.

Thấy đòn chém đó, Phi Linh cười, chỉ thấy cậu vươn tay ra chấp nhận bị đòn đá
của chân trái đánh vào thân thể. Đòn đá của Long Vũ Âm đánh trúng cơ thể Phi
Linh, Long Vũ Âm cười thầm, nhưng không được một giây sau, nàng phát hiện chân
trái mình không có rút về được mà bị Phi Linh giữ chặt. Với lực đạo Long Vũ Âm
tạo thành cho cơ thể Phi Linh khiến cậu bay thẳng đất theo hướng chín mươi độ,
nhưng giữ lấy cặp đùi thon dài của Long Vũ Âm, cậu kéo nàng theo.

Hai người đồng dạng hướng dưới đất theo hướng thẳng đứng so với mặt đất, ngay
lúc này, Phi Linh làm ra một động tác, giữ lấy chân trái của Long Vũ Âm, cậu
lộn một cái khoảng chín mươi độ để mình phía dưới của Long Vũ Âm, có thể tưởng
tượng là một đường thẳng đứng với mặt đất, Phi Linh ở dưới, Long Vũ Âm ở trên,
nếu rớt xuống đất thì Phi Linh cạp đất mà ăn.

Nhưng Phi Linh làm vậy là có ý đồ cả, ngay sai đó, Phi Linh lại kéo Long Vũ Âm
không có sức chống cụ nào từ phía sau ra trước.

Ầm.

Lực mà Phi Linh cung cấp cho Long Vũ Âm lúc quăng nàng xuống cậu với lực hấp
dẫn khiến Long Vũ Âm rơi xuống càng phải thấm hơn khá nhiều. May mắn là Phi
Linh lúc quăng nàng xuống đã đổi chiều khiến lưng nàng chạm đất, với cơ thể
của Long Vũ Âm thì chuyện như cũng không có ảnh hưởng gì đến nội tạng bên
trong cả, chỉ hơi hơi say sẩm một chút thôi.

Phi Linh ngay tức khắc cũng rớt đúng vị trí của Long Vũ Âm. Thì cũng cùng một
phương rơi chứ có phải Phi Linh đạp không mà ngã sang một bên đâu này.

Ầm.

Phi Linh rớt xuống, nắm đấm đánh ngay kế bên Long Vũ Âm mục đích hù nàng mà
thôi. Nhưng Long Vũ Âm mặt vẫn rất kiên nghị, hai mắt mở toang ra nhìn Phi
Linh, ngực cứ nhấp nhô liên hồi, bị dọa thế tim không đạp nhanh mới lạ đấy.

Tiện thể thì cảnh này chẳng ai thấy hết, bởi vì rớt xuống khiến sàn nhà xuất
hiện một cái lỗ cùng với bụi bay tứ tung rồi.

-Sao nào tiểu Âm Âm? Ngươi chịu thua chứ?

Phi Linh cười nhìn Long Vũ Âm, hai gương mặt có chút gần sát với nhau. Có thể
nói là gần như chạm nhau rồi. Long Vũ Âm quay mặt đi nơi khác, vẫn im lặng
không nói.

Phi Linh thấy thể cười sau đó giả bộ ngửi lấy mùi cơ thể Long Vũ Âm.

-Thơm đấy.

Phi Linh yêu mị nói. Long Vũ Âm cắn răng không nói nhưng mắt có chút tức rồi.

Cốc.

Đột nhiên một cú kí đầu từ đâu mà ra vào đầu Long Vũ Âm.

-Á!

Long Vũ Âm đau ôm đầu mình. Ánh mắt hờn dỗi nhìn Phi Linh.

-Nha đầu. Ta là lão sư của ngươi, không nên nghĩ rằng ta sẽ làm cái gì đồi bại. Lần này là một bài học, ngươi nên rút kinh nghiệm đi thôi, trong những đòn tấn công uy mãnh của ngươi, sơ hở thì có đầy. Đừng có tùy tiện thích đánh thì đánh, phải suy nghĩ kĩ trước khi ra đòn, nếu không thì chỉ có làm mồi cho kẻ khác thôi.

Phi Linh nói.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #172