Thách


Phi Linh trong lòng có chút khó chịu rồi. Nhưng dù sao thì cậu cũng là người
theo chủ nghĩa phụ nữ, cậu không đánh nữ nhân, trừ khi người đó mang tính uy
hiếp cao đến tính mạng của người thân xung quanh cậu.

-Tiểu Âm Âm này.

Trên trán hơi hơi thấy một đường gân nổi lên, Phi Linh nhìn Long Vũ Âm nói.

-Tiểu Âm Âm???!!!

Long Vũ Âm nghe thế không khỏi sửng lại.

-Không phải sao? Ngươi nhỏ hơn ta mấy tuổi đấy, cô bé ạ. Cô bé nên thôi ngay việc cao ngạo ấy đi thôi. Cô bé nên biết rằng, trên thế gian này, không phải hai chữ thiên tài có thể giải quyết được tất cả đâu. Mạnh sẽ gặp mạnh hơn, thiên tài sẽ gặp thiên tài khác giỏi hơn. Cô bé không phải đệ nhất thiên tài gì đâu. Nghĩ kĩ lại đi, nếu không có bất kì thứ gì trợ giúp, bé có thể dễ dàng được gọi là thiên tài sao? Cùng lắm cũng chỉ được Xích Long huyết mạch gì gì đó, còn lại là nhờ vào vật chất mà thôi. Ta nói cho ngươi biết, dù chỉ mới đến đây thôi, nhưng ta có thể thấy những người xung quanh ngươi không thích ngươi bao nhiêu cả.

Long Vũ Âm toàn tập nghe mắng. Nàng nghe mà không nói nổi một lời nào. Rồi tự
nhủ, mình thiếu những thứ ấy, mình là gì? Ai cũng ghét mình thật sao? Trước
giờ nàng cũng không có quan tâm xung quanh người khác bàn tán. Từng câu từng
chữ Phi Linh nói ra, tất cả đều đi vào não của Long Vũ Âm.

-Ta cho cô bé một thử thách nho nhỏ. Nếu ngươi cùng muội muội ta, ai có thể vững bước lên được hạng thứ năm. Ta sẽ tặng cho người đó một món quà. Người thua cũng nên bị phạt nhỉ. Đến lúc đó sẽ nói, được chứ?

Phi Linh cười yêu dị với Long Vũ Âm. Kế hoạch rất đơn giản, Long Vũ Âm rất cao
ngạo, chắc chắn sẽ không bỏ qua lần thử thách này, có thể chắc chắn một điều,
Tiêu Ngưng Nhi có thể lên được nhất tọa, gần như cảnh giới thân thể đạt đến
thần cấp thì năng lực câu thông của Tiêu Ngưng Nhi là vượt xa nhân loại rồi,
chỉ có điều Tiêu Ngưng Nhi chưa có khả năng tận dụng năng lực của thân thể
thôi. Long Vũ Âm thua là chắc chắn, thua thì theo Tiêu Ngưng Nhi, Phi Linh sẽ
dạy nàng những môn võ thuật đắc đạo của mình. Thế là vẹn đôi đường.

-Mà tính ra ai thắng hay thua cũng lời như nhau, chỉ có mình Phi Linh là không được gì.

-Ta chấp nhận.

Quả đúng như dự đoán. Long Vũ Âm nhưng có chút băng khoăn rồi cũng đồng ý, cô
nàng này không có chịu thua một ai.

-Tốt. Vậy có thể bắt đầu được rồi. Ngưng Nhi, muội tự mình lên đi.

Phi Linh vỗ tay một cái, cười nói sau đó quay sang Tiêu Ngưng Nhi nói.

-Ân.

Tiêu Ngưng Nhi gật đầu đáp lại, Phi Linh tin tưởng ở nàng, nàng cũng phải đáp
lại lòng tin ấy, nàng muốn vượt trên hạng năm, mục tiêu của nàng chính là hạng
nhất kia.

Tiêu Ngưng Nhi và Long Vũ Âm chợt mắt chạm mắt nhau, cả hai ánh mắt có chút
nóng, có chút nhiệt.

Long Vũ Âm nhanh chóng bước lên bậc thứ một trăm hai mươi, bậc thang mà Tiêu
Ngữ ở gần đó đang ngồi hấp thu lấy Thiên Địa chi lực. Rồi lại tiếp tục bước
lên, một trăm hai mươi mốt, một trăm hai mươi hai, một trăm hai mươi ba,…Đến
được một trăm hai mươi sáu thì nàng dừng lại bắt đầu ngồi xuống hấp thu Thiên
Địa chi lực.

Phải biết rằng hơn một trăm hai mươi bậc thang, mỗi phóng ra một bước, đều là
phi thường khó khăn, bởi vì đó là tượng trưng cho Thiên Mệnh cảnh giới cùng
thiên đạo câu thông cực hạn. Không có đạt tới Thiên Tinh cảnh giới, tối đa chỉ
có thể đạt tới một trăm ba mươi tám cấp bậc thang! Đó là Thiên Linh viện mấy
ngàn năm qua đầu là thiên tài cực hạn!

-Muội đi đây.

Tiêu Ngưng Nhi nhìn Phi Linh cười nói. Phi Linh gật đầu đáp lại. Sau đó Tiêu
Ngưng Nhi bắt đầu vọt lên bậc thang một trăm hai mươi,…

Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt hai vị này thiên tài đọ sức.

Tiêu Ngưng Nhi vọt thẳng đến bậc thứ một trăm hai mươi lăm, nàng chưa có thính
ứng được với luồng áp lực này, đây cũng là lần đầu nàng đặt chân lên nơi này.
Ngồi xuống, Tiêu Ngưng Nhi bắt đầu nhẩm pháp quyết, xung quanh không khí cũng
ngay tức khắc lay động. Ngay trước mắt Tiêu Ngưng Nhi, Long Vũ Âm cũng có chút
cảm giác được áp lực phát ra từ Tiêu Ngưng Nhi.

-Tốc độ hấp thu Thiên Địa chi lực của cô ta còn đang tăng nhanh sao?

Long Vũ Âm trong lòng thầm kinh hãi. Cũng nhanh chóng vận chuyển pháp quyết
của chính mình. Một luồng xích khí lượn lờ xung quanh nàng, thôi đẩy Thiên Địa
dồi dào ở bậc thang một trăm hai mươi sáu vào trong cơ thể và dần dần hấp thu
chúng.

Tiêu Ngưng Nhi thì không có như vậy đơn giản, dùng phong nguyên tố dồn Thiên
Địa chi lực về phía mình, trong khi lôi nguyên tố liên hồi đánh vào Thiên Địa
chi lực, khiến chúng nóng lên trong tức khắc, khiến chúng mau chóng nở ra, do
là Thiên Địa chi lực không có như không khí không bền vững, nở ra sau đó,
lượng là tăng lên được gấp rưỡi, cùng với công pháp và tốc độ hấp thu kinh
người, Tiêu Ngưng Nhi đang nhanh chóng chuyển hóa toàn bộ đến linh hồn hải,
khiến linh hồn hải mau chóng bành trướng, Thiên Địa chi lực như thủy triều một
dạng, thoáng một cái đã toàn bộ dung nhập vào bên trong linh hồn hải của Tiêu
Ngưng Nhi, Mệnh Hồn thứ tư bắt đầu thành hình, tiến trinh có lẽ cũng đã được
một nửa.

Long Vũ Âm có chút chậm hơn, với công pháp của mình, nàng không có như Tiêu
Ngưng Nhi nhanh chóng. Nàng vẫn đang hấp thu Thiên Địa chi lực và tiêu thụ
chúng bằng hết tốc độ của mình.

Tiêu Ngưng Nhi đứng lên, nàng đã hoàn thành hấp thu Thiên Địa chi lực ở bậc
thứ một trăm hai mươi lăm, tiến lên bậc của Long Vũ Âm. Cả quá trình diễn ra
cũng chỉ có chưa tới mười phút. Đây là tốc độ kinh khủng như thế nào? Những đệ
tử đang cuốn cuồng quan sát cuộc so tài gay cấn trên linh đài.

Long Vũ Âm đang hấp thu cũng bị động tác của Tiêu Ngưng Nhi làm cho có chút
ngưng trệ. Tiêu Ngưng Nhi là quá nhanh rồi, nàng cũng suy nghĩ lại những gì
nàng nghe được từ Phi Linh một lần nữa, không lẽ Tiêu Ngưng Nhi là thiên tài
hơn cả mình sao?

Không cam lòng, Long Vũ Âm cũng thúc đẩy quá trình hấp thu, mà Tiêu Ngưng Nhi
lúc này đã ngồi xuống ngay kế bên nàng, lại đi vào minh tưởng, xung quanh lại
cứ tiếp tục tụ lại Thiên Địa chi lực theo cách mà lúc nãy Tiêu Ngưng Nhi đã
thực hiện. Tốc độ hấp thu cũng tương tự như vừa rồi, Long Vũ Âm cũng cảm nhận
được, Thiên Địa chi lực đang tập trung về Tiêu Ngưng Nhi.

Căn chặt răng lại, Long Vũ Âm đứng dậy, nàng lẳng lặng cô đọng lấy Thiên Đạo
chi lực, cưỡng ép hướng bậc thang một trăm ba mươi đi lên. Long Vũ Âm không
phải là lên tầng một trăm hai mươi bảy, tám hay chín khó khăn, chỉ là do tốc
độ hấp thu hơi chậm thôi.

Phản lực vô cùng cường đại, khiến cho linh hồn hải của nàng đã nhận lấy
áp lực cực lớn, quả thực muốn bạo nổ tung ra nhưng là Long Vũ Âm vẫn cắn răng,
bước lên bậc thang một trăm ba mươi.

Thánh Linh trên Thiên bảng xếp hạng, lại phát sanh biến hóa.

Long Vũ Âm xếp hạng mười biến thành chín.

Tại tấm bia cổ, mọi người vây xem lập tức xôn xao.

-Ông trời...ơ...i, Long Vũ Âm xếp hạng lại tăng một bước, đã đến thứ chín!

-Là một nhân vật mới, thật sự là quá thần kỳ!

-Tiêu Ngưng Nhi hình như cũng không thua kém đâu. Đã lên được hạng mười của Long Vũ Âm rồi.

Long Vũ Âm trong những năm gần đây không thể nghi ngờ là thiên tài chói
mắt nhất, nếu là người khác rất khó tại thời gian mấy tháng bên trong đạt
được vị trí cao như vậy.

Kim Diễm đứng ở bậc thang một trăm mười chín, hắn đã không cách nào nữa tiến
lên một bước rồi, mấy lần muốn đi phía trước bước ra một bước, linh hồn hải
đều không thể chịu đựng cái kia áp lực kinh khủng, hắn ngẩng đầu nhìn Long Vũ
Âm cùng Tiêu Ngưng Nhi ghen ghét không thôi.

Phi Linh có vẻ như không có tiếp tục đi lên, chỉ ở dưới bậc một trăm mười chín
quan sát Tiêu Ngưng Nhi và Long Vũ Âm tranh tài.

-Long Vũ Âm cô nàng rất khá, sức chịu đứng rất ưu tú, chỉ có mỗi tội không được dạy dỗ đàng hoàng, đanh đá quá.

Phi Linh nhìn bóng lưng Long Vũ Âm, lẩm bẩm.

-Hử????!!!

Đột nhiên có một cái gì đó khiến Phi Linh cảm ứng có chút không bình thường,
giống như có một ai đó đang từ xa quan sát cậu vậy. Cậu không có để ý cao tầng
cua Vũ Thần Tông quan sát cậu, nhưng mà luồng quan sát này, nó khiến cậu hơi
hơi bất an, nổi bất an này là cho Tiêu Ngưng Nhi. Có nói hiện tại có hai luồng
ánh mắt đang quan sát cậu và Tiêu Ngưng Nhi. Một là cao tầng của Vũ Thần Tông,
hai là một cái thần bí ý thức.

-Tốt hơn nên cẩn thận một chút. Không lại gây họa cho Ngưng Nhi.

Phi Linh thầm nghĩ. Sau đó lại nhìn dáo dác xung quanh một nữa, quay đầu lại
nhìn Tiêu Ngưng Nhi.

---------

-Tên kia có thể cảm ứng được chúng ta đang quan sát hắn sao?

Nam Môn Thiên Hải chỉ vào hình ảnh Phi Linh hiện lên trên vật như đám mây
nhưng lại có hình ảnh.

-Phi Linh? Tên này xác thực có vẻ đã biết chúng ta đang quan sát hắn.

Hoàng Vũ gật đầu, cau mày nói.

-Ai cũng biết chúng ta đang theo dõi từ trên này chứ có riêng mình tên đệ tử này.

Một trưởng lão khác cũng nói. Ai cũng đồng ý.

Mà tất nhiên toàn bộ đều nhầm lẫn. Cái Phi Linh cảm ứng không phải là đám
người này, mà là cái thần bí ý thức kia. Chứ đám trưởng lão này Phi Linh đã
biết rõ từng người một rồi.

---------

Ý thức của Thánh đế lúc này đang bao quát toàn bộ thiên hà, đồng thời hắn đang
lục lọi đống trí nhớ của xuyên việt giả của Trục Xuất Giả. Phải biết rằng,
xuyên việt giả kia cũng là một người cùng một thời điểm với Phi Linh, và hắn,
là một trong những người đã xem qua bộ tiểu thuyết viết về thế giới này. Nhờ
vào đó, Thánh đế biết được từng nội dung, từng nhân vật, sự kiện diễn ra. Mà
nhân vật chính là Nhiếp Ly, sau khi bị hắn giết qua một lần lại nhờ quyển Thời
Không Yêu Linh chi thư của tên Thời Không linh thần tạo ra mà quay về quá khứ
tiếp tục đánh với hắn. Đến việc sau này hắn nhận được trợ giúp của Thiên
Nguyên đại đế, có một chút thừa kế của Không Minh đại đế,....toàn bộ đều bị
Thánh đế nắm rõ trong lòng bàn tay. Nhưng mà, tại Long Khư Giới Vực lại không
có cái gì nhân vật tên Nhiếp Ly, mà thay vào đó lại có Tiêu Ngưng Nhi đi vào
Vũ Thần Tông, hắn có thấy Phi Linh, một người không hề có trong cốt truyện
tiểu thuyết kia.

Cho nên hắn mới bảo Kim Vệ đi đến Long Khư Giới Vực quan sát. Nếu Phi Linh là
một biến số thay đổi tương lai thành chưởng khống giả của hắn, hắn phải dẫn dụ
Phi Linh đến không gian giới hạn của hắn mà tiêu diệt. Và hắn cũng nhận định
là, Phi Linh cũng là một xuyên việt giả, chứ không biết Phi Linh là một vị
thần chi.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #164