Tiến Vào Thánh Linh Tiên Cảnh


Thánh đế lúc này vẫn có một vài bản lĩnh, hắn là có thể không chế không gian,
nói rõ ràng hơn là khóa lại những không gian, khiến cho bên ngoài lẫn bên
trong không thể nào liên lạc được với nhau. Còn có năng lực tiên đoán của hắn
nữa. Nó cũng tương tự như Thiên Diễn vậy.

Thánh đế trải qua thi triển tiên đoán thuật, đã chú ý đến một không gian, tại
không gian này, hắn không hoàn toàn có thể quan sát toàn bộ. Giống như có rất
nhiều biến số vậy, chúng cứ làm lu mờ đi tầm quan sát của hắn mà dường như
những biến số này đều tập gần như tại một địa phương.

Lúc này, ý thức của Thánh đế quay lại thân xác của hắn.

-Kim Vệ!

Thánh đế quát lớn gọi một tên kim giáp, chỉ thấy từ trên không nhảy ra một cái
giáp phủ toàn thân nam nhân, hào quang màu vàng toát ra từ trên bộ giáp của
hắn, hắn đội cả mũ kị binh bao trùm toàn bộ khuôn mặt cùng phần trước sau, mặt
mũi không thấy đâu cả.

-Vâng, ngài có chuyện gì sai khiến, Thánh đế đại nhân?

Kim Vệ cung kính chân khụy cúi đầu hỏi.

-Ngươi đi quan sát kĩ cái không gian kia cho ta. Co dấu hiệu bất thường, ngay lập tức diệt trừ. Con đường thành chúa tể không còn xa nữa, đừng để những con kiến hôi có thể cản đường ta như những lần trước.

Thánh đế ánh mắt lướt qua Kim Vệ âm trầm giọng điệu nói.

-Vâng, thuộc hạ đã rõ.

Rồi sau đó Kim Vệ rời đi. Thánh đế ngồi trên vương tọa không biết đang suy
nghĩ cái gì.

---------

Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi lúc bấy giờ đã trở về biệt viện của Tiêu Ngữ.

Tiêu Ngữ liền ngẩng đầu nhìn thấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi hỏi:

-Các ngươi đã đi đâu vậy? Sau khi ta trở về đã không thấy các ngươi đâu rồi, không biết rốt cuộc các ngươi đã đi đâu, nên ta đang tính đi tìm các người đây.

Vẻ mặt ân cần lo lắng của Tiêu Ngữ làm Tiêu Ngưng Nhi có chút cảm động, dù sao
ở nơi đây cũng có Phi Linh lo cho nàng thôi, có thêm Tiêu Ngữ, có khi nàng nên
xem Tiêu Ngữ như một người trong gia đình a.

-Chúng ta vừa ra ngoài đi dạo một vòng.

Phi Linh cười nói.

-À. Đúng rồi. Ngươi cũng cũng thiếu linh thạch phải không? Dùng đống linh thạch mà tu luyện.

Liền nhớ ra hôm qua, Tiêu Ngữ rất thiếu linh thạch, chỉ có mười khối mà đưa
cho Tiêu Ngưng Nhi và Phi Linh hai khối rồi. Phất tay một cái, lại một khối
núi nhỏ cao xuất hiện, chất đầy toàn là linh thạch, Tiêu Ngữ nhìn thấy mà hết
hồn, linh thạch nhiều như vậy Phi Linh là lấy đâu ra?

-Các ngươi!! Linh thạch này từ đâu các ngươi tìm ra?

Tiêu Ngữ vẫn còn tâm trạng bất ngờ nói.

-Là của ta làm ra. Thế đã được chưa cô nương tò mò ạ.

Phi Linh cười nói. Nói xong dắt Tiêu Ngưng Nhi đi về phòng của mình, Tiêu
Ngưng Nhi cũng cúi đầu chào một cái rồi theo Phi Linh đi ra ngoài. Tiêu Ngữ
nhìn Phi Linh đi ra, rồi đảo mắt nhìn núi nhỏ linh thạch. Nàng bước đến kế
ngọn núi, cầm một khối linh thạch ẩn chưa đầy ấp Thiên Địa chi lực từ trong
núi nhỏ linh thạc.

-Thiên Địa chi lực dồi dào quá!

Tiêu Ngữ kinh ngạc không khỏi thốt lên. Thiên Địa chi lực có trong khối linh
thạch này phải nhiều hơn những viên linh thạch thông thường là gấp vô số lần.

Tiêu Ngưng Nhi theo sau Phi Linh quay về phòng, cũng lên giường tiến hành tu
luyện tiếp. Phi Linh cũng bắt đầu nhắm mắt, tiến vào thập nhị cung.

---------

Thời gian một đêm trôi qua nhanh như bay.

Sáng ngày hôm sau. Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vẫn như thường lệ dậy sớm. Trong
sân, sương sớm vẫn còn đọng lại trên những bụi hoa tươi ven đường, lộ ra kiều
diễm. ướt át.

-Phi Linh, Tiêu Ngưng Nhi. Các ngươi có hay không hứng thú cùng ta đến một nơi?

Tiêu Ngữ thấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cùng nhau bước ra khỏi phòng nên gọi
hỏi. Thật tình thì dưới sự quan sát của Tiêu Ngữ thì hai người này cứ như đĩa
bám lấy nhau ấy, mà lại không phải tình nhân với nhau, cái này đúng là kì lạ
a.

-Địa phương nào?

-Một trong tam đại thí luyện chi địa của Thiên Linh Viện, Thánh Linh tiên cảnh!

-Hả? Chỗ đó là địa phương nào?

Phi Linh mắt tròn mắt nhíu hỏi.

-Thánh Linh tiên cảnh là nơi an toàn nhất trong tam đại thí luyện chi địa. Nhưng mà yêu cầu cũng là cao nhất, cần người có linh hồn phẩm chất đạt tới trình độ nhất định mới có thể đi vào.

Tiêu Ngữ khẽ mĩm cười nói:

-Đợi đến lúc đó, các ngươi sẽ biết.

-Được. Chúng ta đi nhìn xem.

Phi Linh gật đầu nói.

Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Ngữ, ba người cùng rời đi biệt viện, thẳng đường mà
đi.

Xa xa, mấy người đưa mắt nhìn Tiêu Ngữ ba người ly khai, nhỏ giọng bắt đầu trò
chuyện.

-Tiêu Ngữ ba người cùng đi ra rồi, ta trở về báo cáo Hoa Lăng thiếu gia, các ngươi đều đi phía sau theo dõi cho ta!

-Vâng.

Một đám người đi theo hướng của ba người Phi Linh rời đi.

-Phi Linh, hình như có người theo dõi.

Tiêu Ngưng Nhi cảm nhận được có một vài khí tức đang bám theo phía sau.

Bên cạnh Tiêu Ngữ cười một tiếng nói:

-Tôm tép nhãi nhép, không cần quan tâm bọn hắn làm gì. Tại Thiên Linh Viện, bọn hắn không làm gì được chúng ta. Đến hai đại điểm thí luyện khác bọn hắn có thể tìm chúng ta tìm để gây phiền toái. Nhưng tại Thánh Linh tiên cảnh, bọn hắn chỉ có thể nghĩ mà thôi!

Thời điểm ba người Tiêu Ngữ tiến về Thánh Linh tiên cảnh, tất cả phe nhân mã
cũng đều chăm chú để ý động tĩnh ba người.

Tại một sơn cốc phía nam Thiên Linh Viện, nơi đây dãy núi phập phồng, cây cối
sum xuê, khắp nơi đại thụ sinh trưởng đến độ bằng mấy người ôm, cảnh vật tĩnh
mịch. Cửa vào sơn cốc có một mảnh sân bãi khoáng đạt, tụ tập mấy trăm người,
người người nhốn nháo, trong đám người có một tấm bia đá cự đại, cao tới hơn
mười mét, đỉnh cao nhất có khắc mấy chữ to: Thánh Linh Thiên Bảng.

-Cái kia là Thánh Linh Thiên Bảng. Tại Thánh Linh tiên cảnh xếp hạng hai trăm đệ tử, tất cả đều được ghi trên Thánh Linh Thiên Bảng.

Phía dưới là từng dãy danh tự chằng chịt. Tiêu Ngưng Nhi nhìn lướt qua Thiên
Bảng, rõ ràng thấy được một ít tên mới quên biết, như Long Vũ Âm của Long Ấn
thế gia, xếp hạng thứ mười, Kim Thị thế gia Kim Diễm xếp thứ hai mươi ba, Hoa
Lăng xếp hạng thứ sáu mươi bảy, Nghiêm Hạo xếp hạng thứ một trăm hai mươi mốt,
Hoàng Oanh xếp hạng thứ một trăm ba mươi bảy, Tiêu Ngữ có trung bình thành
tích cũng chỉ đứng ở hạng một trăm chín mươi.

-Trên Thánh Linh Thiên Bảng, không lẽ cũng dựa theo thực lực để tiến hành xếp hạng hay sao?

Tiêu Ngưng Nhi khẽ hỏi. Nếu như đơn thuần dùng thực lực để sắp xếp, e rằng thứ
tự sẽ không giống bây giờ, ít nhất thực lực Hoa Lăng, tạm thời so với Long Vũ
Âm cùng Kim Diễm mạnh hơn không ít.

Tiện thể thì ngày hôm qua, Tiêu Ngưng Nhi đã ngưng tụ ra Mệnh Hồn thứ ba, tiến
lên Thiên Mệnh tam tinh cảnh giới. Mà đột phá xong nàng cũng đâu có thiếu linh
thạch, tiếp tục xúc tiến, cũng được gần một phần ba đoạn đường đến Thiên Mệnh
tứ tinh rồi.

Niên kỉ Hoa Lăng so Long Vũ Âm, Kim Diễm cũng phải lớn hơn rất nhiều.

-Không phải thực lực cá nhân, mà là năng lực câu thông thiên địa. Tu luyện Thiên Đạo chi lực, chính là muốn cùng Thiên Địa câu thông, theo thiên địa ở giữa đạt được lực lượng. Dưới bình thường tình huống, người tu vi càng mạnh, năng lực cùng thiên địa câu thông lại càng mạnh, nhưng cũng không phải tuyệt đối, có vài người thiên phú trác tuyệt, có thể đột phá giới hạn thực lực. Ví dụ như xếp hạng top mười người, Long Vũ Âm liền vừa vặn có tên trên Thiên Bảng.

Tiêu Ngữ giải thích.

-So đấu chính là năng lực cùng Thiên Địa câu thông sao?

Phi Linh cẩn thận xem bảng danh sách.

-Thánh Linh tiên cảnh là một nơi vô cùng kỳ diệu, nơi này chính là một chỗ linh nhãn, Thiên Đạo chi lực cực kỳ nồng đậm, ở chỗ này tu luyện, có thể cực đại tăng cường năng lực cùng Thiên Địa câu thông. Bất quá bởi vì vị trí trên linh nhãn có hạn, từng đệ tử mỗi tháng đều chỉ có thể ở Thánh Linh tiên cảnh tu luyện hai giờ. Còn nếu như là nằm trong bảng xếp hạng hai trăm đệ tử, có thể tu luyện sáu giờ. Xếp hàng càng cao, thì thời gian tu luyện càng dài.

Thánh Linh tiên cảnh không ngờ lại chính là linh nhãn, tại trong linh nhãn tu
luyện, hiệu quả đúng là phi thường cường đại.

Tiêu Ngữ tiếp tục nói:

-Trừ lần đó ra, thời điểm cuối năm, những người có tên trên Thiên Bảng còn có được ban thưởng, đạt được linh thạch, đan dược, bảo khí các loại vật phẩm. Người xếp hạng nhất có thể đạt được một kiện bảo khí ngũ phẩm, năm khối linh thạch tinh hoa, một đầu trác tuyệt Long Huyết yêu linh, còn có một bình yêu hồn tinh hoa đan dược! Xếp hạng thứ năm, có thể đạt được một kiện tứ phẩm bảo khí ba khối linh thạch tinh hoa, một đầu ưu tú Long Huyết yêu linh cùng một nghìn khối linh thạch. À mà dường như nếu là các ngươi thì chắc không cần linh thạch đâu nhỉ.

-Top năm ban thưởng hiếm thấy nhất, cũng là thưởng nhiều nhất, mỗi người đều thèm thuồng đã lâu! Khoảng cách hết hạn của năm nay, chỉ còn lại một tháng thời gian.

Top năm ban thưởng chỉ có thể nhận lấy một lần đối với Thánh Linh tiên cảnh đã
là phi thường mong đợi.

Phi Linh đối với những thứ kia không có hứng thú, điều cậu muốn là giúp Tiêu
Ngưng Nhi mạnh lên càng nhiều. Có lẽ ngoài việc để Tiêu Ngưng Nhi tự mình tu
luyện, cậu nên giúp nàng song tu thì tiến độ sẽ tăng nhanh hơn. À, song tu ở
đây không phải những cái dâm loạn song tu, Phi Linh suy nghĩ cũng chỉ là đơn
thuần, thuần khiết song tu mà thôi, đối Tiêu Ngưng Nhi, cậu không có suy nghĩ
gì loạn tục cả, kể cả Mã Tiểu Đào hay là hôn thê cậu Hà Tử Tình, Lam Tuyết hay
Hạ Nghê Thường.

-Chúng ta đi vào thử một lần đi!

Phi Linh, Tiêu Ngữ cùng Tiêu Ngưng Nhi ba người cũng nhanh chân đi vào bên
trong Thánh Linh tiên cảnh.

Xa xa có mấy người nhìn thấy ba người Phi Linh tiến vào Thánh Linh tiên cảnh,
bọn hắn liếc mắt nhìn nhau.

-Không nghĩ tới bọn hắn rõ ràng tiến vào Thánh Linh tiên cảnh!

-Trong tam đại thí luyện chi địa, Thánh Linh tiên cảnh là an toàn nhất, bọn hắn đoán chừng là sợ, không dám vào hai thí luyện chi địa khác!

-Bọn hắn tại Thánh Linh tiên cảnh tối đa cũng chỉ có thể ngây ngốc hai giờ mà thôi, rất nhanh sẽ đi ra, ta không tin bọn hắn không vào hai thí luyện chi địa khác!

Chớp mắt thời gian, tin tức Phi Linh ba người tiến vào Thánh Linh tiên cảnh,
bị rất nhiều người biết được, bọn hắn đều rất muốn xem Phi Linh và Tiêu Ngưng
Nhi đến tột cùng sẽ có dạng biểu hiện gì, còn về phần Tiêu Ngữ, qua nhiều năm
rồi mà Tiêu Ngữ dường như cũng không có nâng hạng của bản thân lên được, không
biết lần này có gì thay đổi.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #160