Trên đường chạy đến Thần Thánh thế gia. Phi Linh cũng không biết vị trí của
Thần Thánh thế gia ở nơi nào, cậu cũng chạy qua Luyện Đan Sư Công Hội hỏi qua
Dương Hân.
-Phi Linh? Sao ngươi lại đến đây? Không lẽ có đan phương mới à.
Dương Hân cũng là bất ngờ đi sang ngang qua đường, nàng cũng vừa đi công việc
mới về, đang định quay về công hội thì gặp Phi Linh trước cổng của Luyện Đan
Sư Công Hội.
-Ồ. Dương quản sự. Ta định đến hỏi ngươi một chút. Không ngờ trùng hợp như vậy.
Phi Linh nghe Dương Hân gọi thì cũng xoay sang hướng của Dương Hân rồi cười
đáp.
-Hỏi chuyện sao? Chuyện gì?
Dương Hân thắc mắc.
-À. Thật ra ta cần Dương quản sự chỉ ta vị trí của Thần Thánh thế gia là ở nơi nào.
Phi Linh nói.
-Thần Thánh thế gia? Coi bộ bọn chúng lại gây chuyện với ngươi a.
Dương Hân cười nói. Ánh mắt sáng suốt là nhìn ra ngay Phi Linh tìm Thần Thánh
thế gia chỉ có thể là chúng đã làm gì phiền phức cho cậu rồi cậu đến xử lý
chúng thôi.
-Nếu vậy thì Thần Thánh thế gia chắc đi toi rồi.
Dương Hân thầm nghĩ. Rồi nàng cũng tùy theo đó mà chỉ đường cho Phi Linh. Lời
cường giả mà nói lệch thì coi chừng mang họa vào thân.
Phi Linh nương theo lời chỉ dẫn của Dương Hân chạy một mạch đến Thần Thánh thế
gia.
---------
Có một nhân vật mà Phi Linh từ Hắc Thạch thành quay về mà không được nhắc đến.
Vũ Diễm. Do nàng cũng là tu luyện, Phi Linh tiện thể đưa nàng vào Trang Viên
không gian. Mà nàng cư ngụ nơi là Cửu Hy sâm lâm. Nơi đó quen thuộc với Phi
Linh, có thể chọn một nơi thích hợp cho Vũ Diễm thông qua Viêm Đế.
---------
Thoáng một cái đã đến trước Thần Thánh thế gia. Mà trước cửa lớn cũng có một
đám đệ tử thường xuyên thay nhau đứng gác.
Thấy Phi Linh đi đến gần cửa, hai tên đệ tử của Thần Thánh thế gia chặn đường
cậu.
-Ngươi là ai? Đến Thần Thánh thế gia có chuyện gì?
Một tên đệ tử nói. Hắn cũng là đệ tử của Thần Thánh thế gia cũng khá lâu rồi
nhưng chưa có thấy qua Phi Linh dung mạo bao giờ, cho nên hắn hỏi thì không có
sai.
-Cút.
Phi Linh hờn giọng nói. Khí tràng tỏa ra, áp lực từ khí tràng ảnh hưởng đến
đám đệ tử ấy, khiến chúng toàn bộ đang đứng đột nhiên rầm một cái, nằm lê trên
mặt đất.
Toàn bộ nằm cắm mặt trên đất, ngất xỉu hoàn toàn.
Phi Linh tùy theo đó mà bước vào trong. Nhưng mà lại có người từ bên trong đi
ra, người này chỉ là tình cờ định đi ra ngoài mà thôi chứ không có cái gì biết
được Phi Linh đến mà ra ngăn cả.
Người này vừa ra, thấy Phi Linh bước vào. Hắn sắc mặt tái mét hẳn đi, hắn biết
Phi Linh, tên này là Thẩm Minh, trưởng lão của Thần Thánh thế gia, cũng là
người biết thực lực “ảo” của Phi Linh đồng thời cũng là người gửi thư đi cho
Long Sát và Ảnh Sát.
-Ồ. Nhìn mặt ngươi có vẻ là biết ta. Ngươi là ai? Có phải là một trong những tên lần kia đánh lén Dực Long thế gia.
Phi Linh vẻ mặt của Thẩm Minh, đoán ngay tên này có vấn đề. Chưa có thành viên
của Thần Thánh thế gia nào mà hắn gặp qua trừ Thẩm Phi cùng Thẩm Việt ở lần đi
thám hiểm trước cả.
-Ngươ….ngươi đến đây làm gì? Thần Thánh thế gia không phải là nơi loại bần dân như ngươi có đến.
Thẩm Minh trong lúc hoảng loạn không biết mình đang nói cái gì nữa. Phi Linh
nghe được có chút ngứa tai, mắt hơi híp lại.
-Ngươi vừa mới cái gì? Bần dân? Được. Xem ra Thần Thánh thế gia ngay từ đầu đã là như vậy dơ bẩn. Có lẽ chính tay ta thanh trừ các ngươi là thiện duyên rồi.
Phi Linh bãng lạnh nói. Ngay từ đầu là Thần Thánh thế gia đã ghi cho cậu quá
nhiều điểm trừ rồi, giờ thì ngay cả cậu cũng dám nói như vậy cuồng ngữ, Phi
Linh là nhịn không được rồi.
Nghe được lời như vậy, Thẩm Minh càng lúc càng bấng loạn, hắn bây giờ là chuẩn
bị quay đầu chạy đi. Nhưng Phi Linh không cho hắn cơ hội để thở nữa là.
Một quyền.
Một quyền của Phi Linh làm cho Thẩm Minh bạo thế ngay lập tức. Mà dư lực sau
đó còn thẳng tắp xuyên thủng một đường dài phía sau Thẩm Minh, oanh nát kiến
trúc của Thần Thánh thế gia một lỗ lớn vô cùng.
Chấn động gây ra khiến toàn bộ đệ tử cùng trưởng lão con em Thần Thánh thế gia
kinh hãi, một số bị dính trong đòn oanh tạc vừa rồi cũng lập tức mất mạng tuy
nói oan uổng nhưng không oan uổng chút nào.
Có những trưởng lão khác chạy từ những địa phương khác cũng giật mình kinh sợ,
bọn hắn thấy Phi Linh như một con quỷ vậy. Phía trước cậu là một vũng máu mà
cậu thậm chí còn không bị máu bắn lên trên y phục nữa.
(Một đấm như thánh phồng )
Điều chính lại tư thế, Phi Linh ánh mắt liền liếc sang những cái trưởng lão
khác đang đo càng mà nhìn Phi Linh. Có thể nói là teo quá không dám động đậy
rồi.
-Mau, mau thông báo cho gia chủ.
Một trưởng lão nhanh hoàn hồn mà la làn thất thanh, theo đó là những cái khác
đệ tử con em đều chạy tứ tán, có người định báo cho những người khác, người
thì chạy thoát thân,…
-Chạy sao? Các ngươi ở lại nơi này cùng chết với tên kia đi.
Phi Linh cười khinh bỉ nói. Nói xong, cậu phóng tới đám hoảng loạn kia đang
chạy tán loạn, mặt đất nơi cậu phóng đi cũng bị làm cho không còn hình dáng gì
nữa, hoàn toàn bị phá hủy, một nhấn dùng lực thôi đã phá tan mảnh đất bằng
phẳng.
Thế là một trận đồ sát, máu me nhưng Phi Linh chẳng dính lấy một giọt máu nào
cả. Mà lạ thay là cậu không có thấy mặt gia chủ của Thần Thánh thế gia, dường
như hắn đã trốn đi đâu rồi chăng? Ngay cả Thẩm Việt cùng Thẩm Phi cũng không
thấy.
Mà sự thật thì ba cái người này đã bị Phi Linh làm cho sợ mà trốn đi cái nơi
mà Phi Linh cho đặt bẫy, nói trắng ra là trước khi Phi Linh đặt bẫy, khoảng
một ngày trước khi Phi Linh từ bên ngoài quay trờ về ấy. Thẩm Hồng, gia chủ
của Thần Thánh thế gia cũng biết cái thực lực vô lý của Phi Linh, hắn đã nhắc
là không được manh động nhưng Thẩm Phi khiến hắn tức muốn hộc máu, tuy không
muốn nhưng hắn phải trốn đi, bỏ lại cơ nghiệp của mình, Hắc ám công hội có cho
hắn hai bốn viên Quang Diêu Thạch để hắn có thể vào được cái kia phong ấn đặc
thù, tiến vào thế giới lòng đất bí mật chưa từng được biết đến từ thời đại hắc
ám.
Phi Linh lại sơ suất không biết bọn chúng đi đâu, nhưng mà cậu đã lỡ tay giết
toàn bộ người của Thần Thánh thế gia, không có ai để hấp thu kí ức cả. Cho nên
cậu đành phải từ bỏ ba người kia.
-Đừng để ta tìm ra các ngươi.
Phi Linh tức tối lẩm bẩm. Hết Yêu Chủ, giờ lại đến Thẩm Hồng, Phi Linh là khá
tức rồi, làm việc cậu luôn làm dứt khoát, thế mà lại để xổng mất những tên
nguy hiểm đến những người xung quanh cậu như vậy thì không tức sao được.
Trong lúc đồ sát, Phi Linh cũng đập đổ toàn bộ Thần Thánh thế gia kiến trúc,
đệ tử con em và trưởng lão đều không có một ai sống sót, sát khí của Phi Linh
cũng theo đó mà lớn lên từng chút.
Kể từ đây, không còn có cái tên Thần Thánh thế gia trong Quang Huy chi Thành
nữa, mà về sau thành chủ Quang Huy chi Thành cũng phải chấn kinh khi biết điều
này. Mà thành chủ của Quang Huy chi Thành là cha của Diệp Tử Vân, Diệp Tông,
con trai của Diệp Mặc, nhân vật Truyền Kì cấp Yêu Linh Sư được cho huyền thoại
trong lòng người dân của Quang Huy chi Thành.