Yêu Chủ


-Ta nói có đúng không? Ngươi là tên cầm đầu của Hắc ám công hội?

Phi Linh nhìn thanh niên tuấn mĩ nói. Hành động của thanh niên này ẩn ý bao
che cho Long Sát cùng Quỷ Sát, nói cách khác, hắn mạnh hơn hoặc ngang cơ
chúng, nhưng xét về khí tức thì mạnh hơn Hắc Kim ngũ tinh Yêu Linh Sư nhiều
lắm. Chỉ có thể là cầm đầu, Truyền Kì cấp bậc mới có gan như vậy. Ở đây Truyền
Kì cấp có thể là mạnh mẽ, nhưng há có ai biết Phi Linh đâu phải dùng khái niệm
cấp bậc là có thể đong đếm được.

Thanh niên tuấn mĩ kia không có trả lời Phi Linh. Điều này làm Phi Linh có
chút khó chịu. Thanh niên kia lại xoay người đi nhìn Long Sát cùng Quỷ Sát
đang ôm lấy ngực mình dường như đã bị Phi Linh đánh trọng thương rồi, bọn hắn
còn thì thầm to nhỏ gì đó, Phi Linh tai thính vô cùng có thể nghe ra. Thanh
niên bảo Long Sát cùng Quỷ Sát tránh sang một bên, hai tên kia thì vâng lời,
còn gọi cái gì Yêu Chủ đại nhân nữa.

Long Sát và Quỷ Sát đỡ nhau tránh sang một bên. Thanh niên kia quay lại đối
mặt với Phi Linh.

-Tại hạ gọi Yêu Chủ. Không biết có phải hay không các hạ là vị tuyệt thế cường giả nào chuyển sinh?

Yêu Chủ nói. Phi Linh mặt ngớ ra. Chuyển thế? Cậu chẳng hiểu tên này đang nói
gì cả.

Thấy Phi Linh có chút không hiểu những gì mình nói. Yêu Chủ có chút không biết
nói làm sao. Hắn là một tên đã chuyển sinh rất nhiều lần, nhưng là thông qua
cách thức vô cùng tàn bạo mà chuyển sinh, hy sinh máu tươi của hơn mười vạn
những đứa trẻ, để chọn ra một đứa trẻ có tư chất mạnh mẽ nhất mà đoạt xá.
Ngoài cách này ra hắn cũng không biết cách nào nữa, nên hắn nghĩ Phi Linh thực
lực như vậy cường cũng có thể là một người như hắn. Nó còn có một cái tên là
Linh túc chuyển sinh, tại cái này không gian, Truyền Kì cấp đếm là không có
được trăm mạng.

-Ta không biết cái gì chuyển thế ngươi nói. Ta chỉ quan tâm ngươi có phải nơi chưởng quản hay không.

Phi Linh vẻ mặt tỉnh rượi nói. Cậu chẳng quan tâm cái gì chuyển thế kia, cậu
muốn là đập tan Hắc ám công hội mà thôi, tiêu diệt sạch tận gốc.

Nói xong, vẻ mặt Phi Linh biến chuyển, trở nên âm hàn hơn nhiều, sát khí cũng
xung quanh nồng nặc hơn, có thế nói là ngưng hình gây ảo giác luôn rồi. Mà Yêu
Chủ có chút bị sát khí mê ảo đi rồi.

Phi Linh phóng đi với tốc độ nhanh không thế nào dùng mắt mà bắt kịp tới chỗ
của Yêu Chủ còn đang bị choáng bởi sát khí của cậu.

Tới trước mặt Yêu Chủ, Phi Linh nắm đấm thẳng tiến vào mặt của Yêu Chủ, Yêu
Chủ bị một đấm của Phi Linh đánh cho bay thẳng về sau, cả người đâm vào đống
gạch nát của kiến trúc, mặc dù đấm rất nhẹ nhưng lực đạo thì khó có ai mà chịu
nổi.

Oanh.

Yêu Chủ bay thẳng vào tường nhưng có chút khác lạ tình huống diễn ra.

Yêu Chủ lúc bị đánh bay cũng hoàn hồn do cảm giác đau truyền khắc cả cơ thể.
Nhưng là hắn cũng may mắn hóa thân yêu linh hộ thể. Vô số đạo xiềng xích màu
đen quấn quanh Yêu Chủ vào thời điểm hắn đâm thẳng vào tường, vì thế hắn không
có việc gì cho lắm nhưng vẫn là bị một đấm của Phi Linh làm cho thất hồn lạc
phách. Mười vạn điểm võ một quyền nhẹ nhàng cũng không phải thông thường một
tên Truyền Kì cấp ngũ tinh như Yêu Chủ có thể đón đỡ. May là Yêu Chủ thân thể
có chút thiên phú cùng đặc thù nên mới thể làm sai lệch đi tính toán lực của
Phi Linh, ban đầu là cậu muốn một quyền cho Yêu Chủ bạo thể cơ mà vong cơ.

Nhưng không được như mong đợi, Phi Linh nhíu mày, cậu có cảm giác lực đạo của
mình đã bị tản đi hơn một nữa, không lẽ là do khả năng của thân thể hắn sao.
Phi Linh nghĩ.

Mà Yêu Chủ rơi xuống từ trên tường kia cũng mở toang những xiềng xích, toàn
thân hắn lúc này quanh quẩn màu đen khí lưu, mơ mơ hồ hồ nhìn ra hắn lúc này
có tám cái tay, hình dáng nhìn quỷ dị vô cùng.

Phi Linh nhìn thấy có chút không thích thú cho lắm, hình dáng không hợp thẩm
mĩ cậu cho lắm. Nhưng hắc khí có chút làm cho cậu hơi hơi quen quen.

Nó chính là hắc ám, đấy không phải ám pháp tắc, Phi Linh có thể khẳng định
điều này, bởi vì cái hắc khí kia cũng có chút cô động ra một tia nhỏ khí tức
cùng sức mạnh của ám pháp tắc, có thể nói là muối bỏ biển vậy. Không đáng để
nói bao nhiêu, nhưng mà Phi Linh giác quan nhạy cảm làm sao lại không nhận ra
được.

Suy nghĩ một chút mà sơ suất, Yêu Chủ thừa cơ dùng xiềng xích cùng những cách
tay màu đen hư hư ảo ảo kia đập xuống đất, bụi bay tung tóe, xung quanh toàn
bộ đều bị vây quanh khó mà thấy cái gì. Yêu Chủ là không dám trực tiếp đối đầu
cùng với Phi Linh, một đám kia đủ hiểu Phi Linh thực lực chắc chắn trên cái
giới hạn của không gian này, nhưng hắn không hiểu là sao Phi Linh vẫn ở đây mà
không phải ở cái thế giới cường giả kia. Hắn dùng diệu kế, tẩu vi thượng sách,
do Long Sát cùng Quỷ Sát đã được hắn ra hiệu từ trước để chạy trốn nên bây giờ
có thể đã chạy xa trăm, nghìn dặm rồi.

Bụi mù tan đi, Phi Linh nhìn lại không còn thấy Yêu Chủ nữa, quay lại cũng
không thấy hai tên thuộc hạ. Con mắt của Phi Linh híp lại. Mắt cậu giờ chuyển
sang màu vàng kim, phía sau cậu còn xuất hiện mười một cái hồn hoàn, và bạch
kim sắc hồn hoàn đang sáng lên. Tinh thần thám trắc, phạm vị quan sát đối với
Phi Linh mà nói gần như vô tận. Quan sát bốn phương tám hướng, lùng sục từng
ngõ ngách, cả dưới đất lẫn lên không cũng không phát hiện cái gì. Có vẻ là Yêu
Chủ đã cùng hai thuộc hạ của mình gặp lại nhau ở đâu đó, hắn dùng lấy ám lực
của hắc sắc bát tí quỷ dị yêu linh năng lực kia xóa bỏ toàn bộ dấu vết, làm
cho Phi Linh không có đường nào mà mò ra được.

-Khốn kiếp.

Phi Linh dừng thi triển hồn kỹ, tay siết lại thành quyền, chân nhẹ dậm xuống
đất.

Ầầầầmmmmmmmmmmmmm

Toàn bộ khu vực xung quanh kiến trúc bị chấn động, cơn động đất làm cho toàn
bộ khu vực bán kính hơn hai mươi dặm cũng theo đó mà sụp đổ, mặt đất thì nứt
ra kinh khủng, chỗ của Phi Linh cũng bị lún xuống hơn năm mét sau.

Sau vụ chấn động này, số người thiệt mạng thì chỉ gần mười người mà thôi, do
khu dân cư này là toàn là những cái thạch nhân.

-Chết. Làm quá tay rồi.

Phi Linh lấy lại bình tĩnh thì phát hiện xung quanh chỉ còn đống đổ nát. Cậu
không có muốn vụ như vậy, do không có bình tĩnh mà thôi. Sau đó là Phi Linh
dùng Thiên Thần Quang sửa lại mọi thứ bao gồm cả mạng sống trong bán kính hơn
hai mươi dặm. Cứ như chưa có chuyện gì diễn ra vậy.

Thi thuật hoàn tất thì Phi Linh cũng rời đi. Ở lại chắc sẽ gặp một đống rắc
rối. Phi Linh sợ nhất chính là rắc rối a. Nhớ lại lúc trước Eri Kousaki cũng
khiến cậu bù đầu vào đống công việc ở hội học sinh trường, tiện thể thì Eri
Kousaki cùng Phi Linh là thành viên của hội học sinh, với Eri là hội trưởng,
Phi Linh thì như tên bị sai vặt ấy.

Phi Linh lúc rời đi, trong đống đổ nát của Hắc ám công hôi, do Phi Linh không
có hồi phục cái tòa kiến trúc của chúng nên nó vẫn như thế, hắc khí từ từ trồi
lên, rồi tản đi, để lộ ra Yêu Chủ cùng Long Sát và Quỷ Sát. Do thơi gian ngăn
ngủi, bọn chúng cũng không chạy được bao xa, cho nên, nơi nguy hiểm nhất là
nơi an toàn nhất. May mắn cho chúng là thoát được một kiếp nạn này, lần sau
gặp lại chắc chắn Phi Linh sẽ không có khả năng mà nhân nhượng với bọn chúng
nữa.


Thần Tiên Đạo Hệ Thống - Chương #128