Thực tế thì Phi Linh bảo Vũ Diễm đi theo cậu, chỉ có mục đích dẫn đường mà
thôi, Vũ Diễm kiến thức rộng rãi, làm hướng dẫn viên chính là lựa chọn tối ưu
nhất đối với Phi Linh tại thế giới này.
Phi Linh chạy một mạch ra khỏi Hắc tuyền. Vũ Diễm thì ngồi trên vai cậu ngắm
cảnh. Đã lâu nàng không có nhìn thấy thế giới bên ngoài.
Chiếu theo thông tin mà Phi Linh có được từ Vân Hoa, hang ổ của hắc ám công
hội, là một cái thế giới khổng lồ dưới lòng đất! Chỗ đó đến cùng là thế nào,
Phi Linh cũng không hề biết bởi vì Vân Hoa cũng không có bao giờ đến được bên
trong.
Căn cứ theo lộ trình có trong kí ức, Phi Linh một đằng lao đi.
-Ngươi bây giờ muốn đi chỗ nào?
Vũ Diễm hỏi.
-Ta muốn đi đến một thế giới dưới lòng đất!
Phi Linh đem toàn bộ những gì mình biết cùng quan sát kể từ lúc đến thế giới
này kể cho Vũ Diễm nghe, và tất nhiên cậu không có kể việc mình cũng là thần
chi cấp 2 cho Vũ Diễm nghe, chỉ có lúc mình ở Quang Huy chi Thành thôi.
Dần dần tiến nhập sâu trong núi, Phi Linh lại qua một mảnh trong sơn động.
Theo đường hầm tĩnh mịch hẹp dài, một đường hướng nơi sâu nhất, bên cạnh đều
là vách đá ướt sũng. Trên mặt đất khắp nơi rải lấy xương cốt nhân loại cùng
yêu thú, có thể thấy được yêu thú cùng nhân loại từng ở chỗ này ác chiến, nhân
loại vừa đánh vừa lui, một đường đến chỗ sâu trong huyệt động.
Theo đường hầm hẹp dài, tiến llên phía trước mấy nghìn thước, Phi Linh cảm
giác được phía trước có một tầng nhàn nhạt cản trở chính mình, đúng là có
người bày ra một tầng kết giới.
Phi Linh là dùng tay không một quyền đánh nát cái kết giới. Tuy là cái kết
giới này không có tính thách thức gì nhưng là nàng dự tính phá giải nó mà lại
bị Phi Linh làm cho bất ngờ như vậy.
-Đây là... Minh Vực?
Vũ Diễm trong nội tâm rùng mình, nói ra.
-Minh Vực?
Phi Linh cũng có chút nghi hoặc, lại để cho Vũ Diễm giật mình như vậy, cái này
Minh Vực hẳn là không phải chuyện đùa.
-Trên thế giới này ngoại trừ nhân tộc cùng yêu thú nhất tộc, còn có rất nhiều chủng tộc, bọn hắn chính giữa cũng có rất nhiều cường giả, có một chút cường giả cũng nắm giữ pháp tắc chi lực, bất kể là yêu thú nhất tộc hay vẫn là nhân tộc linh thần, đều muốn kiêng kỵ ba phần.
(Xin đính chính lại là cha sên cha viết truyện mất nét quá, pháp tắc chi lực
không có vụ mà cướp đi cướp lại nhé. Nó tồn tại chỉ có một và nếu muốn truyền
là phải tự nguyện mới được)
-Bọn hắn tạo thành mấy cái cấm địa lớn, Minh Vực này là 1 trong ba đại cấm địa ở chủ thế giới. Chưởng quản Minh Vực chính là cường giả lĩnh ngộ minh chi pháp tắc, chúng ta đến nay cũng không rõ lắm hắn là thuộc về chủng tộc gì, dù sao không phải yêu thú nhất tộc cũng không phải nhân tộc là được. Vị cường giả này lĩnh ngộ minh chi pháp tắc, đã liền hỗn độn linh thần cũng không làm gì được hắn.
Phi Linh không hiểu cái gọi là pháp tắc ở thế giới này là cái gì nhưng nó
không hề mạnh mẽ như pháp tắc lực mà các vị thần sở hữu. Mà thôi cũng kệ mà
nghe đi, cũng chả ảnh hưởng lắm, Phi Linh thân là du hành giả, xuyên qua nhiều
thế giới dĩ nhiên cũng có nhiều giới quan của thế giới đó. Chẳng trách được
ai.
-May mà những chủng tộc này đều là trung lập đấy, chỉ cần không chạm đến lợi ích của bọn hắn, bọn hắn sẽ không xuất thủ, bất quá tại địa bàn của hắn, ta cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Vũ Diễm cứ nói mà Phi Linh cứ lẵng lặng nghe.
Bất quá có thể xác định chính là, Minh Vực là một cái thế giới phi thường bao
la dưới lòng đất.
Hướng xa xa nhìn lại, trên mặt đất hiện đầy vô số khe hở, mỗi một đạo trong
cái khe, đều có nham thạch nóng chảy, thỉnh thoảng có từng trận màu trắng
sương mù xuất hiện, toàn bộ thế giới tràn ngập hương vị lưu huỳnh.
Lại hướng chỗ xa hơn nhìn lại, mơ hồ trong ngọn lửa, một tòa thành trì to lớn
đứng sừng sững.
Phi Linh đi về phía trước, đúng lúc này, chung quanh truyền đến một ít âm
thanh líu ríu, nguyên một đám thân ảnh màu đen xuất hiện ở trong tầm mắt Phi
Linh, bọn hắn toàn thân đen kịt, mọc ra đầy tai, ở phía xa rình rập quan sát
Phi Linh, một bộ bộ dạng kích động.
Nhưng ngay sau đó bị Phi Linh thả ra một chút sát khí làm cho sợ mà bỏ chạy
không thấy đâu nữa.
Phi Linh tiếp tục hướng phía tòa thành trì kia đi đến, cửa thành đã xa xa
trong tầm mắt rồi.
Hắc Thạch Thành.
Tòa thành trì này tường thành rộng rãi hùng tráng, kéo dài hơn mười dặm, toàn
thân từ màu đen cự thạch đắp mà thành, tản ra khí tức lạnh như băng.
Phi Linh tiến vào Hắc Thạch thành nghe một phen. Tòa thành trì này là Minh Vực
một trong mười lăm tòa hùng thành, từng cái chủng tộc đều có tụ cư ở chỗ này,
chịu sự che chở Minh Vực chưởng khống giả, trong đó cũng có không ít là từ hắc
ám niên đại, chạy đến cái địa phương này, Minh Vực nhân tộc cường giả ở chỗ
này sinh sôi nảy nở hậu thế, nhân tộc đã trở thành một trong mười hai chủng
tộc chủ yếu nhất.
Hắc ám công hội cũng là 1 trong những thế lực nhân tộc tại Hắc Thạch thành,
gần trăm năm mới quật khởi, nhưng mà so với mấy vị thần cấp cường giả nhân tộc
của các thế lực khác mà nói, hắc ám công hội cũng không được tính là thế lực
cường đại.
hắc ám công hội tổng bộ ngay tại trong Hắc Thạch thành.
Tổng bộ hắc ám công hội là một tòa kiến trúc được xây dựng trên tảng đá lớn,
tuy rằng rất to lớn, nhưng mà trong Hắc Thạch thành, cũng không làm người khác
chú ý tới.
Hai cái thanh niên ngồi ở trên ghế, dường như đang bàn chuyện gì đó.
-Có tin tình báo từ Thẩm Minh, Vân Hoa và thuộc hạ của hắn bị tiêu diệt hoàn toàn. Nghe nói do Dực Long thế gia làm.
Người thanh niên bên trái nói. Người này tên Quỷ Sát. Người đối diện hắn là
Long Sát, cả hai đều chấp pháp trưởng lão của hắc ám công hội.
-Hử? Chuyện là thế nào? Không lẽ đã bị Quang Huy chi Thành phát hiện phân bộ rồi sao?
Long Sát điềm tĩnh nói.
-Dường như là do một đệ tử của Dực Long thế gia làm. Tu vi đã vượt Hắc Kim. Năng lực chỉ được miêu tả là tà mị vô cùng, có thể biến mọi thứ bị phá nát trở lại như cũ, dường như Dực Long chối từ hôn sự của Thần Thánh thế gia, Thẩm Minh tự tay yêu cầu Vân Hoa diệt trừ Dục Long thế gia, tên đệ tử kia không có mặt ở đó nhưng về sau lại khiến người chết hồi sinh.
Quỷ Sát vừa nhìn bức thư vừa nói. Bức thư là do Thẩm Minh gửi đến. Long Sát
nghe được không khỏi cau mày, tà thuật có thể hồi sinh mọi thứ cũng như hồi
phục hư hại đồ vật? Đây là thứ quái gì cơ chứ? Long Sát nghĩ.
-Chắc phải bẩm báo với Yêu Chủ đại nhân.
Long Sát đưa ra quyết định.
---------
-Không nghĩ tới sau thời gian dài tu luyện buồn chán, thực lực Minh Vực chưởng khống giả đã đạt tới trình độ kinh người như vậy. Mới vừa vào đến ta đã cảm giác được khí tức của minh chi pháp tắc, chẳng qua là không nghĩ tới toàn bộ Minh Vực đã trở thành lãnh địa của hắn.
Vũ Diễm cảm khái. Mà nàng thì ngồi trên vai Phi Linh. Có khí tức mạnh mẽ Phi
Linh bao phủ, nàng không có bị khí tức của Minh Vực chưởng khống giả áp chế.
------------
Tối có chương nhưng mai k bạo chương dc :3 sáng chiều ta thi tối mới viết dc