Sắp Đi Khổ Sai


*Có két

Cánh cửa mở ra, một thân ảnh từ từ bước vào, đó là một người thị nữ của Lý gia

-Thanh Phong thiếu gia, lão gia cho gọi người

Giọng nói trong veo cất lên mang theo vài phần non nớt khiến Lý Thanh Phong
không khỏi cảm thán

Thế giới này nữ nhân đúng là tuyệt sắc a, đến một thị nữ cũng như thế xinh đẹp

-Được rồi

Trả lời một tiếng sau Lý Thanh Phong liền đứng lên đi theo người thị nữ này

Dù cho xinh đẹp cách mấy thì Lý Thanh Phong cũng biết việc nên làm bây giờ là
gì, không phải cứ thấy xinh đẹp là nhào vô, qua một lần lãnh giáo khiến hắn
không lại ngu ngốc lần nữa

Dù sao thế giới này đã khác, không có thực lực liền bị người khác khống chế

Trước mắt còn đang lo lắng Cản Thiên Độc vấn đề

Đi theo sau người thị nữ này một hồi cuối cùng cũng đến, trước mặt là một căn
biệt viên rộng lớn, vừa nhìn hắn liền biết đây chính là viện của Lý lão gia,
chính là ông nội của hắn

Dù sao ở đây lâu như vậy dù rộng lớn cách mấy Lý gia Lý Thanh Phonh cũng đem
đường cho thuộc

Đầy cửa ra người thị nữ liền đến bên cạnh Lý lão gia hai tay cung kính

-Thiếu gia đã đến thưa lão gia

Hai mắt khép hờ Lý lão gia bỗng dưng đứng dậy, phất tay một cái

Vị này thị nữa liền hiểu chuyện rút xuống

Lúc này Lý Thanh Phong mới cẩn thận đánh giá ông nội hắn một phen, dù sao đây
chính là lần thứ hai hắn gặp người này, lần đầu tiên chính là lúc hắn vừa sinh
ra

Lão giả này một thân tu vi hết sức khủng bố, mặc dù đã đứng từ xa nhưng Lý
Thanh Phong cũng cảm thấy rất khó thở, tóc cùng râu đều đã bạc trắng, khuôn
mặt vô cảm nhìn Lý Thanh Phong

-Nghe nói thiên phú của ngươi chỉ có 10m.. phải không

Một giọng nói khàn khàn vang lên

-Vâng

Lý Thanh Phong không sợ hãi trả lời, dù sao cái gì hắn cũng đều trải qua chẳng
lẽ lại sợ lão già này

Lúc này lão giả không để ý đến Lý Thanh Phong, hai mắt khẽ chuyển nhìn ra
ngoài cửa sổ, hai tay không ngừng vuốt chòm râu bạc

-Không ngờ con trai của ngươi lại như thế phế vật, sớm biết như thế liền năm đó nên nghe theo ta, để bây giờ muốn hối hận, đã muộn

Nghe lão giả trong miệng khàn khàn thanh âm, Lý Thanh Phong như hiểu ra được
chút xíu nội tình

Lại là chuyện của năm đó, kiếp trước hắn cũng từng đọc không ít truyện tu tiên
như vậy, chắn chắn trong quá khứ phụ mẫu của nhân vật chính lại gây ra chuyện
gì đây xong bây giờ đổ lên đầu mình, nhưng không để Lý Thanh Phong suy nghĩ
thêm thì lão giả lại tiếp nói

-Thế ngươi có biết Sơ Đẳng thiện phú người là có chuyện gì sao

Nghe câu nói này của lão giả Lý Thanh Phong sắc mặt kịch biến như nhớ ra điều
gì đó, sau một lúc rốt cuộc hắn nhớ lại gặp ở đâu

Gia tộc quy định, trang thứ ba, phàm là sơ đẳng thiên phú người liền bị phái
đi trông coi linh quáng của gia tộc, nếu trong khoảng thời gian nhất định đạt
được Luyện Khí cảnh sẽ được trở về gia tộc nếu không sẽ mãi mãi phải sống ở
linh quáng, bất kể là chi thứ vẫn là chi trưởng

Cái này qui định vốn là đặt ra cho có, dù sao Lý gia huyết mạch đâu phải như
thế yếu, nhưng Lý lão gia cũng không ngờ đến qui định này phải dùng tới, mà
còn trên đầu cháu của hắn

Lão già nhìn Lý Thanh Phong một bộ mặt liền không có chút cảm xúc, giông như
ngươi không phải là cháu ta như thế

-Nếu đã biết thì ngươi cũng nên chuẩn bị, ngày mai sẽ lập tức lên đường

Lúc này Lý Thanh Phong mới phục hồi lại tinh thần, xem như kế hoạch khổ tu của
hắn bấy lâu nay liền phá vỡ mà còn bị chèn thêm nhiệm vụ canh gác

-Vâng

Đáp lại một tiếng Lý Thanh Phong liền muốn ly khai nơi này, bỗng dưng lão giả
ngăn lại

-Chờ một lát, đây có một quyển bí tịch ngươi cầm lấy mà tu luyện, quyển bí tịch rác rưỡi này có thể dành cho mọi loại thiên phú tu luyện, ngươi liền cầm theo mà học

Lão giả từ trong ngực lấy ra một cuốn rách rưới quyển sách đưa cho Lý Thanh
Phong

Lý Thanh Phong hai tay nhận lấy quyển sách, bỗng nhiên xuất hiện biến động,

trước mặt hắn lại hiện ra cửa sổ thông tin

Có hay không học tập 'Vô Danh Rác Rưỡi Công Pháp'

Có Không


Lúc này ngoài mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng Lý Thanh Phong lại một
trận vui sướng, lại là cái này bá đạo hệ thống cứu vớt

Dù sao có người ngoài tại Lý Thanh Phong cũng không nên vọng động, trong đầu
mặc niệm một tiếng 'không' cửa sổ thông tin liền biến mất

Sợ bị lão giả này phát hiện ra điều gì, Lý Thanh Phong liền chắp hai tay

-Nếu đã không còn chuyện gì thì cháu xin ly khai

Nói xong liền đi một mạch ra ngoài, giống như sợ ông lão phát hiện điều gì

Thấy Lý Thanh Phong chạy vội ra ngoài, trong tay vui mừng ôm bản rác rưỡi của
rác rưỡi công pháp đó như sợ ai lấy mất, lão liền mắng một tiếng

-Đúng là rác rưỡi

Một bên đứng người thị nữ cũng sợ hãi hỏi

-Lão gi gi gia, dù sao đó cũng là là cháu của ngài, ngài nhẫn tâm vậy sao

Thấy thế một mặt ông lão cũng không biểu hiện gì, nhàn nhạt trả lời

-Lý gia là nhất lưu gia tộc, xưa nay không cho phép có phế vật tồn tại, dù cho là cháu của ta.

Nghe thấy thế người thị nữ cũng hơi run, dù sao đây cũng là ngày đầu tiên nàng
hầu hạ lão gia nên chưa biết rõ, bây giờ biết rồi càng thêm sợ hại

Mà Lý Thanh Phong cũng rất nhanh liền đi về tới phòng, may mà bây giờ lũ nhóc
khác đang tìm hiểu về tu luyện không thôi liền phiền phức

Một mặt vui vẻ Lý Thanh Phong liền lấy ra quyển bí tịch kia


Có hay không học tập 'Vô Danh Rác Rưỡi Công Pháp'

Có Không

Không để ý nhiều hắn liền chọn có


Thần Phong Chúa Tể - Chương #9