'Trắc Thủy Hồ'
Đây chính là một cái thần bí hồ nước do tổ tiên của Lý gia tìm được, qua nhiều
lần nghiên cứu rốt cuộc cho ra kết quả là có thể ngay lập tức trắc nghiệm
thiên phú của một người.
Cái hồ này tồn tại cũng được hơn 500 năm
Bây giờ cũng không ai biết rõ lai lịch của nó, chỉ biết cách vận dụng bí pháp
đặc thù để đi đến nơi này, nơi đây bị bao bọc bởi những ngọn núi cao chọc trời
nên vô pháp tiến nhập và ly khai.
"Từng người một đi lên"
"Đầu tiên là Lý Nhật Minh"
Nghe Nhị trưởng lão gọi trong hàng ngũ liền đứng ra một cậu nhóc, khuôn mặt có
chút lo lắng.
Chỉ thấy cậu nhóc đó bước lên phía trước, tiến nhập Trắc Thủy Hồ.
Từng bước từng bước đi nhưng càng về sau càng khó khăn hơn.
1m
2m
..
5m
..
20m
..
23m
Cuối cùng sau khi đi được 23m Lý Nhật Minh cũng chịu thua.
"Được rồi, trung đẳng thiên phú"
Nhị trưởng lão giọng nói vang lên rơi vào tai Lý Nhật Minh
"Không ngờ thiên phú của ta lại thuộc hàng trung đẳng, thật tốt quá"
Nghe vậy Lý Nhật Minh cũng không khỏi vui mừng
Một người bình thường đi vào được 10m đã có thể coi là rất tốt, nhưng Lý gia
huyết mạch đặc biệt nên chắc chắn mạnh hơn người thường vài lần.
Lý Nhật Minh đi vào từng tiếng chúc mừng vang lên
"Chúc mừng a, không ngờ thiên phú của ngươi tốt như vậy"
"Không tệ, đúng là Ngũ trưởng lão nhi tử có khác, chúc mừng chúc mừng"
Ai nấy cũng khen ngợi nhưng bỗng có một âm thanh khinh bỉ ở đâu vang lên
"Hừ, chỉ là trung đẳng thiên phú mà đã vui như thế đúng là phế vật"
Mọi người đều nhìn lại một chỗ, chỉ thấy đứng đó một đứa nhóc ngũ quan tinh
xảo thân áo bào đỏ bên hông mang trường kiếm
"Đó là Lý Hạo a"
"Mặc dù nhỏ tuổi nhưng nghe nói rất thông minh, hai tuổi đã có thể nói chuyện
như gió, ba tuổi thời điểm liền tìm tòi đọc sách về tu luyện"
"Nhưng ta nghe nói lại hết sức kiêu ngạo đã vậy còn hay kiếm chuyện, nếu ai mà
bị hắn tìm tới thì khổ"
"Ghê gớm như vậy thôi thì chúng ta tránh xa hắn ra một chút"
Biết lai lịch của Lý Hạo mọi người cũng tản ra không muốn dính vào rắc rối
"Ngươi mới là phế vật"
Lý Nhật Minh cũng đáp trả
"Hừ, vậy ngươi muốn cá cược không, nếu thiên phú của ta cao hơn ngươi thì
ngươi phải đi theo hầu hạ ta ba ngày, thế nào"
Nghe Lý Hạo nói như thế Lý Nhật Minh cũng có hơi do dự, hắn có nghe khá nhiều
tin đồn của mọi người về tên Lý Hạo này, người ta khả năng là thiên tài, đi cá
cược há là tìm chết
Không để Lý Nhật Minh do dự, Lý Hạo liền khiêu khích
"Hừ, nói phế vật quả là không sai, chưa đấu đã sợ"
Nghe vậy Lý Nhật Minh liền cắn răng nói ra
"Được, so thì so ai sợ ai"
Thấy Lý Nhật Minh nói như thế Lý Hạo không khỏi cười, lần này cắn câu, dạo gần
đây hắn bận tí việc cần người phụ giúp, đang muốn tìm kiếm ai ngờ lại gặp ngay
Lý Nhật Minh, tên này yếu đuối dễ khiêu khích như vậy liền thích hợp dụ
Thấy Lý Nhật Minh đồng ý mọi người cũng tội nghệp thay hắn, Lý Hạo là ai mọi
người đều biết rõ há là có thể thắng, lần này Lý Nhật Minh coi như là chắc
thua
Mọi người đang tiếp tục bàn tán thì Nhị trưởng lão lại vang vọng lên
"Người kế tiếp, Lý Kiến Hoa"
21m
"Người kế tiếp, Lý Nghị"
19m
...
Đọc một hồi cuối cùng cũng đến Lý Hạo
"Tiếp theo, Lý Hạo"
Chỉ thấy một cậu nhóc áo bào đỏ đi ra, trên miệng luôn treo nụ cười
"Hãy nhớ vụ cá cược"
Trước khi đi Lý Hạo cũng không quên nhắc Lý Nhật Minh một câu
"Ta biết, không cần ngươi nhắc"
Lý Nhật Minh trả lời giọng nói xen chút tức giận
Xong xuôi cuối cùng Lý Hạo cũng bước xuống hồ, như bao người khác hắn cũng
phải lội từ từ
1m
3m
10m
23m
29m
Lúc này mọi người như òa lên
"Đây thiên phú cũng thật kinh dị a, gần như tiếp cận cao đẳng thiên phú"
"Không hổ danh là thiên tài Lý gia"
Lúc này ai nấy đều hưng phấn chỉ riêng Lý Nhật Minh mặt đen như tro, sớm biết
hắn kinh người mà vẫn cá cược mình đúng là ngu
Một bên Lý Thanh Phong cũng không khỏi lắc đầu, thế giới này cũng quá tàn nhẫn
đi, huynh đệ chung một nhà còn như thế với nhau, hôm nay xem như mở rộng tầm
mắt
Lý Hạo đã đi ra tận 29m nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại
30m
Cuối cùng đến tận 31m Lý Hạo mới dừng lại
Từ đầu đến cuối vẫn nhắm mắt Nhị trưởng lão bỗng nhiên động
"Không hổ là con trai của hắn thiên phú cũng kinh người như vậy"