Tử Vong


"Chúng ta chia tay đi"

Một âm thanh êm dịu thánh thót phát ra nhưng đối với Lý Thiên Phong, âm thanh
này như một dòng điện cắt qua tim hắn.

"Tại sao phải như thế, không phải chúng ta vẫn đang rất hạnh phúc sao"

"Hừ, hạnh phúc, anh cho rằng tôi ở với một tên nghèo kiết xác như anh mà hạnh
phúc sao, đừng mơ tưởng nữa"

Nghe cô gái nói như vậy Lý Thanh Phong cũng không nói gì thêm, hắn không phải
là một người ngu ngốc đến mức níu kéo một tình yêu vì vật chất như thế.

"Được thôi, từ nay chúng ta đường ai nấy đi"

Nói xong hắn quay đầu lại liền rời đi nơi này.

Lý Thanh Phong đi được chốc lát liền có một người thanh niên xuất hiện, toàn
thân trên dưới toàn đồ hiệu gương mặt thì khá tuấn lãng, không cần nói cũng
biết là con nhà giàu.

"Làm tốt lắm, sau này em sẽ thấy lựa chọn của em lúc này là không hề sai"

Người thanh niên nhàn nhạt nói.

"Em biết rồi, nhưng không ngờ hắn ta lại tuyệt tình như vậy em vừa nói vài câu
mà đã bỏ đi không chút níu kéo"

Cô gái đáp bằng một giọng nói khá bất mãn.

Thấy vậy người thanh niên cũng không nói gì, hai tay âm thầm đưa ra sau lưng
làm một cái kí hiệu khó hiểu.

Từ trong bóng tối như ẩn như hiện vài người thấy được kí hiệu này sau như hiểu
được gì đó bèn rút đi.

"Ta đi ăn chứ"

"Được thôi"

Hai người như đôi tình nhân dắt tay nhau mà đi, vừa đi trong đầu hắn vừa nghĩ.

" Ngươi cũng không nên trách ta a, nếu trách thì hãy trách ngươi kém may mắn
khiến cô ta vẫn còn tình cảm với ngươi, ta muốn cô ta chỉ là của riêng mình,

hừ"

Ngoài trời nắng gắt gần 40°C nên cũng khá ít người đi lại, nếu có thì ai cũng
che ô hoặc che mặt riêng chỉ có một người thanh niên vẫn lang thang đi dưới
nắng cùng bộ đồ mộc mạc, chân mang một đôi dép.

Đó chính là Lý Thanh Phong

Hắn mồ côi cha mẹ từ nhỏ không có người thân, một mình hắn lang thang kiếm
sống cho đến lớn lên cuộc đời mới may mắn hơn khi mà hắn đủ vốn mở một buôn
bán nhỏ.

Tưởng rằng như thế sống qua ngày là được nhưng đến một hôm hắn gặp cô ấy, cô
gái mới tuổi đôi mươi làn da trắng nõn không tùy vết, khuôn mặt thì hết sức
xinh đẹp.

Nhưng hắn tự nhận thức được bản thân mình ra sao nên cũng không nhiều nghĩ đến
chuyện đó nữa, nào ngờ hết sự tình cờ này đến sự tình cờ khác cuối cùng cô gái
đó cũng thổ lộ với hắn.

Hai người vốn rất hạnh phúc cho đến ngày hôm nay, không ngờ chỉ vì tiền mà cô
ta thay đổi nhiều như thế.

Càng suy nghĩ Lý Thanh Phong chỉ càng thấy tiếc nuối, nhưng vốn là một người
trải nghiệm nhiều chuyện đời như hắn thì đây chả là gì.

Lấy lại tinh thần Lý Thanh Phong cước bộ nhanh hơn đi về nhà để chuẩn bị cho
một cuộc sống mới.

Được một lúc lâu cuối cùng hắn cũng dừng lại trước một căn nhà, căn nhà này
không thể nói là quá lớn cũng không gọi là quá nhỏ chỉ tầm trung bình thôi
nhưng đã đủ.

Mở của đi vào bên trong khá ngăn nấp nhưng không kém phần cũ kĩ, dù sao gia
cảnh như vậy đối với Lý Thanh Phong cũng rất là lớn rồi.

Ngồi đại xuống nền nhà vừa suy nghĩ, cái hắn cần bây giờ là tìm một công việc
khác công việc gì có thể giúp hắn nhanh kiếm tiền một chút.

Bỗng dưng từ ngoài cửa xông vào một đám người cắt đứt dòng suy nghĩ của Lý
Thanh Phong.

"Các ngươi là ai"

Lúc này hắn không khỏi hốt hoảng, ngày thường hắn không gay hấn với ai cũng
không vay tiền ai sao lại có người xông vào nhà mình như vậy.

Chỉ thấy tên cầm đầu bước ra một bước rút từ bên hông ra một cây súng lục chỉa
vào Lý Thanh Phong.

"Ta là ai ngươi không cần biết, chỉ cần biết là ngươi kém may mắn là được"

Dứt lời tay cầm đầu liền nổ súng

Đoảng

Viên đạn xuyên qua Lý Thanh Phong não hải khiến hắn mất mạng ngay lập tức.

"Xong việc chúng ta đi thôi"

Sau khi xử lý Lý Thanh Phong thì đám người này liền rút khỏi.

Ở một vũ trụ nào đó

Thần La đại lục

Thiên vị diện

Trung Nam vực

Thiên Phong Thành

Lý gia

Vào thời khắc này, trong gia tộc họ Lý một đứa bé vừa chào đời đứa bé này
trắng trẻo trông khá dễ thương.

Đứa bé này không ai khác chính là Lý Thiên Phong


Thần Phong Chúa Tể - Chương #1