Người đăng: linh95
Cả đám người chạy đến trái đất đến khu rừng chỗ vị trí trang viên nhà tiến sĩ
thì bỗng phát hiện nơi rừng núi hoang vu này lại còn cố người.
Vốn dĩ Nobita cũng chỉ nghĩ là người bình thường đi đến đây du lam thắng cảnh,
nhưng mà sau khi nhìn đến người này lại đặc mã không có chân???
Một mặt tràn đầy mộng bức Nobita tam quan như bị hủy diệt:
“Má! Trên đời này vẫn có ma???”
Cả đám nghe Nobita nói vậy cũng chú ý đến “con ma” này phía dưới, nhận ra sự
việc này khiến cho cả đám người cũng không tốt.
Dẫu sao Ma vương cái gì nói cho đúng ra cũng thuộc phạm trù vật chất sinh vật,
là có thể sờ được chạm được đồ vật, nhưng mà cái loại ma quỷ kiểu không thể sờ
không thể chạm nhưng lại hiện hữu tồn tại mới lại thực sự làm cho người ta sợ
hãi.
Người ta vẫn là sợ hãi điều không biết á.
Nhưng khác với mọi người một mặt sợ hãi, tiến sĩ cùng với Myoko ngược lại
không như vậy. Hai bố con nước mắt ngắn nước mắt dài nhảy xuống thảm bay nhanh
chân chạy đến “con ma” bên cạnh.
Sau một tràng sướt mướt đại gia đình âm dương cách biệt gặp nhau vốn có thể
thủy tầm vài trăm số lượng từ, nhưng tác là đặc biệt nghiêm túc tác giả nên sẽ
không viết đống lời thiếu dinh dưỡng đó.
Ngược lại mọi người cũng đều là người trưởng thành, cái thời xem phim hàn xẻng
chảy nước mắt cũng đã qua mất không biết bao lâu, tác cũng không muốn mọi
người lại mất vài giọt nước mắt quý giá, vẫn là để dành để khóc lúc bị bạn
gái/trai đá đi! (Lời nguyền rủa của một Fa)
Chém gió xong xuôi. Sau khi mọi người nhìn thấy cảnh đó cùng với “hồn ma” tự
thuật, Nobita bọn người cũng đại khái khái quát được sự việc.
Hồn ma là mẹ Myoko (ngược lại tác lại không biết tên cũng không có khiếu đặt
tên, mọi người cũng chấp nhận là được) khi phát hiện Myoko là bị bệnh nan y đã
sử dụng giao dịch với Ma Vương hòng cứu đi Myoko tính mạng và bồi tính mạng
của bản thân.
Ma Vương vốn dĩ bị Mặt trăng khắc chế, đang sầu không biết cách nào để thoát
khốn cảnh, đúng lúc mẹ Myoko lại mang đến cái vui mừng ngoài ý muốn.
Ma Vương tiện nước đẩy thuyền, ngược lại một người muốn đánh, một người muốn
bị đánh. Ma vương sử dụng ma lực của bản thân rót vào Myoko thân thể.
Mọi người phải biết Ma Vương là đầu nguồn khởi nguyên của Ma lực, nói đơn giản
đo slà cùng một loại năng lượng tên là Ma lực nhưng của Ma Vương thì “chất”
phải gấp rất nhiều lần của nhân loại.
Bởi ma lực mạnh mẽ của Ma Vương đã thô bạo thôn phệ hết bệnh tậi của Myoko,
mọi người không cần nghi ngờ về cái gọi là sức mạnh chống đỡ bệnh tật cái
thuyết pháp này, ngược lại tác là chưa đọc thấy đại lão nào gặp bệnh tật triền
thân cả… ách! Đoản mệnh chức nghiệp như Ninja thần đệ nhất cùng với đánh khắp
thiiên hạ vô địch thủ nhưng bị bệnh tim mà chết Songoku thì thứ lỗi cho tác
lau một vệt mồ hôi… đơn giản là Bug có được không.
Chém gió nhiều, tóm lại là Ma Vương “phun tinh hoa” vào người Myoko, sau đó
Myoko vốn mềm nhũn đã được vực dậy tràn đầy sức sống, chính là ý đó.
Còn mẹ Myoko vì con nên đành đi theo Ma vương bỏ lại người chồng mang danh
tiến sĩ cùng với đứa con thơ lại… tóm lại tác không nói đến Ntr hay bất kì vấn
đề nhạy cảm nào nơi đây, ngược lại tiến sĩ là trọc, không ai có thể xanh được
ông ấy.
Ma vương thì sử dụng khế ước cùng với sửa đổi qua quá trình hiến tế sử dụng
lên người mẹ Myoko.
Vốn diĩ Ma vương hiến tế người sống tạo ra Ma quỷ cái thuật pháp này đã hoàn
thành, nhưng đám ma quỷ này lại không khác Ma vương gì cả, vẫn là bị câu “ta
đại biểu Mặt trăng tiêu diệt ngươi” chú định cái chết.
Nhưng lần này Ma Vương học khôn. Hiến tế mẹ Myoko nhưng vẫn giữ linh hồn của
bà lại, chỉ là bọc lên tầng linh hồn này một đạo kiểu như nghe lệnh hắn các
loại rồi tạo ra Medusa.
Medusa không khiến Ma Vương thất vọng, dẫu cho vẫn bị mặt trăng một ít khắc
chế, nhưng so với hoàn toàn không có chút lực hoàn thủ đám Ma quỷ kia mạnh hơn
nhiều.
Và rồi đơn giản ma vương lấy Medusa làm tiên phong âm mưu hủy diệt mặt trăng
rồi dẫn theo Ma Giới giáng lâm Địa cầu tìm lại bãi.
Bây giờ Ma vương chết, ma vương ma thuật cũng theo đó sụp đổ, linh hồn mẹ
Myoko thoát ra, về lại chốn cũ nhìn chồng con lần cuối.
…………………………………………………………..
Nhìn khóc đến không còn chút hình tượng nào Myoko, Nobita không hiểu sao cũng
thấy nhói nhói trong lồng ngực.
Dẫu sao cũng là con người, là sinh vật có cảm tình, sinh li tử biệt vốn là
điều mà ai cũng không muốn nhưng lại không ai có thể tránh khỏi.
Shizuka cô bé này cũng đi theo mà khóc lên, Nobita cũng đau đầu, không phải là
Nobita không muốn sửa cái nội dung cốt truyện này, mà thực sự tại Doraemon thế
giới có quy luật bất thành văn rằng, tất cả quy tắc có thể trái, riêng sinh tử
không thể nghịch!
Phải biết Nobita thích nhất người là bà nội, nhưng dẫu cho có bảo bối thuộc
thể loại Bug như khăn trùm thời gian nhưng là hắn vẫn không hề dám quay ngược
thời gian sử dụng lên bà của mình á.
Luật nhân quả tại thế giới hiện thực chỉ là để răn dạy người người hướng
thiện, chứ thực chất cũng có trứng dùng, đám con nhà giàu có mấy người là
lương thiện.
Nhưng tại Doraemon thế giới nhân quả luật là đại pháp tắc tự nhiên. Có nhân sẽ
chắc chắn có quả, bơri nhận biết cái đầu này quy tắc nên dẫu cho xuyên qua
Nobita hiện tại đã ngưu bức hống hống cũng không dám đụng chạm đến cái đại quy
tắc này.
Phải biết trong nguyên tác Nobita chỉ đơn thuần xuyên về quá khứ xô ra bố
Jaian tránh cho ông ta bị đụng xe thôi mà quay đầu lại hắn liền bị đụng, cùng
với cái quyển sổ dự báo phải nói là nguyền rủa của Doraemon nữa… Nobita có
trâu bò cũng cần cân nhắc đến trước khi phá hoại quy tắc này.
Sau một hồi xoắn xuýt, linh hồn của mẹ Myoko vốn đã nhạt nhòa gần như tan
biến, Nobita rốt cục mở miệng.
“Tớ có một phương pháp… Nhưng chấp nhận sử dụng hay không tùy thuộc vào mọi
người.”
Dừng lại chốc lát, Nobita bổ sung: “Là cứu sống lại mẹ Myoko phương pháp.”
Mọi người nghe thấy Nobita câu nói ban đầu vốn cũng không quá để ý, nhưng khi
nghe đến câu nói sau thì đồng loạt ngừng khóc quay đầu lại nhìn Nobita chằm
chằm.
Bị mườii mấy ánh mắt chiếu lên người, Nobita cũng không thoải mái, nhưng mà
cuối cùng cũng nói nên phương pháp:
“Sinh mệnh là được quyền trao đổi đồng giá. Tớ có thể sử dụng một người hi
sinh sinh mệnh cứu lại mẹ Myoko, bù lại tại thế giới này người đó phải “chết”.
Dĩ nhiên không hẳn là thực sự chết đi, tớ có thể mang linh hồn người hiến tế
cùng trở về nguyên thế giới của chúng ta, tại thế giới kia cũng có bản thân
người đó, hai linh hồn vốn đồng nguyên, sẽ hợp hai làm một… tuy nhiên lúc đó
có phải là người đó nữa hay không thì không biết.”
Đám người đến nay thì thật sự xoắn xuýt a… dẫu sao mọi người là đồng cảm với
gia đìng Myoko là thật, nhưng cũng không thể chỉ vì thế mà hi sinh bản thân á.
Lại chưa nói vốn mấy người Nobita vốn dĩ là người thế giới hiện thực không thể
theo phương pháp này, Myoko hay tiến sĩ đều là lựa chọn khó khăn.
Ví như tiến sĩ nếu như hiến tế bản thân cứu lại vợ rồi lại chạy đến thế giới
khác làm tiếp một độc thân cẩu tiến sĩ cũng thực sự tội nghiệp.
Myoko càng không nói, người ta là vừa gặp mặt mẹ, biết mẹ hi sinh cho bản thân
nhiều như thế, hi sinh cứu mẹ cũng không phải không được, nhưng hi sinh cứu
xong mẹ lại tiếp tục thiên nhân vĩnh cách, quả thực là từ thiên đàng rơi xuống
điạ ngục á.
Lại chưa nói đến mẹ Myoko sau khi nghe đến phương pháp Nobita nói sau một mặt
hoảng hốt lắc đầu, dĩ nhiên có thể hi sinh bản thân cứu con gái, người mẹ như
thế đã đầy đủ vĩ đại, khó mà để bà chấp nhận ai khác hi sinh bản thân cứu
mình.
Nhưng thời gian là không đợi người, nhìn thấy mẹ Myoko linh hồn càng ngày càng
mờ nhạt, Myoko hạ quyết tâm quay sang Nobita nói:
“Nobita-kun! Tớ tình nguyện! Mạng tớ vốn là mẹ cứu lại, bây giờ hiến tế cứu mẹ
là điều hiển nhiên, lại không nói tớ cũng không thật sự chết đi mà vẫn sống
tại thế giới của các cậu mà, đúng không?”
Nhìn thấy Myoko quyết tâm, Nobita cũng chỉ có thể thở dài, lí lẽ thì ai cũng
hiểu, chỉ là đến khi thực hiện thì thật sự là khó lòng hạ thủ á.
Nhưng Nobita cũng biết đây đã là kết quả tốt nhất, hạ quyết tâm vung tay lên.
Hiện tại Nobita hắn là nhân vật tiểu thuyết, không quan trọng đến kinh phí xây
dựng phim trường các loại, cũng không bị cắt xén hiệu ứng đặc hiệu, tiểu
thuyết mà, chữ lại không chiếm mấy diện tích.
Cái vung tay của Nobita này quả là thiên hôn địa ám nhật nguyệt vô quang,
thiên tượng biến đổi, mây đen kéo đến, lôi vân ầm ầm.
Sấm sét lôi xà xuyên qua trong lôi vân cuồn cuộn, nếu ai tinh ý sẽ nhận thấy
lôi xà xuyên qua lôi vân rất có quy luật mà dần dần hình thành một đại trận
cấm chú.
Lấy thiên địa vì trận, Nobita tung ra đỉnh cao kiến thức ma pháp của bản thân
hiện tại Nobita không hẳn là mạnh nhất, nhưng lại là thần bí nhất.
Một cột sét nhanh như chớp, đầy đủ cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng mà lao xuống
Myoko cùng với linh hồn mẹ Myoko đem hai người bao lại.
Người ta bảo sấm to mưa nhỏ, phép thuật của Nobita thanh thế kinh người nhưng
cuối cùng đến nhanh đi cũng nhanh, chỉ là chớp mắt đã tản mất bóng dáng khiến
cho mọi người xoa xoa mắt, nghi ngờ bản thân có thể nào là hoa mắt.
Ánh chớp tản đi, để lộ ra một người một linh hồn, nhưng bây giờ là ngược lại,
Myoko trở thành linh hồn, còn mẹ Myoko thì là người sống sờ sờ.
Nhìn lại sắp diễn biến tiếp một trận sinh li tử biệt sầu khổ, Nobita lựa chọn
là nhanh chóng:
“Doremi-chan, cho anh mượn tủ điện thoại theo yêu cầu.”
Ps: Hôm nay vừa đọc đến một tác phẩm hay hoàn thành… có chút hụt hẫng, nhưng
mà tác giả “phượng trào hoàng” lão ấy đã cho truyện cái kết đẹp rồi, cũng
không thể nói thêm gì cả.
Đọc truyện lão tác ấy khiến tác có xung động viết bộ truyện giống giống thế…
nhưng ngẫm lại cái bộ truyện dở dở ương ương của bản thân chưa biết cần lết
bao nhiêu lâu nữa mới hoàn thành nên đành im lặng.
Thôi thì lúc nào lết xong bộ này, nếu có thời gian tác lại lẽ lái bộ mới, sáng
ý này coi như giữ lại.
Có anh em bảo tác cho Myoko và tiến sĩ chạy qua thế giới hiện thực, tác cảm
thấy cho Myoko là được rồi, lão tiến sĩ mà qua thì nói thực ảnh hưởng quá lớn,
người ta trong hiện thực là trong giới khoa học gia có tiếng nói á, ôm theo ma
pháp nhảy qua thế giới hiện thực vẫn là lãng quá… không chừng lãng nát cả bộ
truyện.
Cuối cùng! Chúc mọi người ăn tết vui vẻ nhé! Tác nơi đây là không có tết rồi…
ngậm ngùi…