Thiên Thạch Rơi, Cốt Truyện Mở


Người đăng: linh95

“Hoàn thành rồi!”
Nâng lên quyển sổ tay chỉ có giá 10 yên, Nobita cảm thấy tràn đầy cảm giác
thành tựu, mà cũng đầy đủ để cho Nobita có lí do cảm giác thành tựu.

Nếu có ai biết được trong quyển sổ nho nhỏ giá rẻ kia là ghi chép đến 100 đạo
ma pháp vượt trên cả các ma pháp ccao cấp hiện tại đang lưu hành, đầy đủ cho
các quốc gia ma thuật tranh cướp đến vỡ đầu chảy máu.

100 ma pháp này là kết hợp não động siêu kinh khủng của Nobita, kết hợp với
vốn kiến thức từ hàng chục bộ phim về phép thuật hắn từng xem qua kiếp trước
kia, dĩ nhiên không thể thiếu được hải lượng kiến thức mà hắn đã tiếp thu từ
thế giới phép thuật, đầy đủ để chứng tỏ ra sự khinh khủng của chúng.

Nobita dám vỗ ngực cam đoan, có là lũ ác ma đang lơ lửng ngoài vũ trụ định
bụng xâm chiếm trái đất kia, được truyền thừa cổ xưa nhất, toàn diện nhất “hắc
ma pháp” cũng cùng lắm là đến mức độ của 100 phép thuật này, thậm chí là không
bằng, đây đã là Nobita đáng giá cao chúng.

Phải biết Nobita là một kẻ có sức mạnh đầy đủ diệt tinh nam nhân, sức mạnh của
hắn từ khi vượt qua 10.000 chỉ số sức mạnh thì đã không quan tâm nữa, ấy thế
mà hắn vẫn cứ từ từ, chậm rãi mà kiên định mạnh mẽ lên.

Sức mạnh của hắn đầy đủ diệt tinh, pháp thuật của hắn sáng tạo ra cho dù có
yếu kém đi nữa, cũng có thể khiến nửa tòa tinh cầu sinh mệnh biến mất á…

Ách! Dĩ nhiên cũng là trong tay của ai, nếu trong tay một ma pháp sư bình
thường thì cũng chỉ mới tương đương với một quả đạn đạo bìng thường, trong tay
của một kẻ mạnh mẽ pháp sư thì có thể đạt sức hủy diệt ngang hàng bom nguyên
tử nhiệt hạch.

Dĩ nhiên Nobita không nằm trong hai loại nhắc đến trên…

Đang sung sướng lâng lâng thì bỗng tiếng mẹ Tamako vang lên từ dưới nhà:
“Nobita! Shizuka-chan đến chơi nè! Xuống tiếp đãi bạn đi!”

Gấp lại quyển sổ nhét vào túi, Nobita không nhanh không chậm đi xuống lầu.

Nếu ai biết Nobita đối xử với quý giá quyển sổ ma pháp như thế chắc chắn sẽ
tức chết đòi phân cao thấp với hắn a.

Đón Shizuka, không ngờ đi cùng với cô bé còn có cả Doraemon, Nobita mang cô bé
lên phòng, Doraemon thì thuần thục mà dùng “phép lơ lửng” mà nag lên cả một
đĩa bánh rán mời khách.

Phải nói là kể từ khi có phép thuật, Doraemon trở nên lười nhác hẳn đi, may
cho cậu ấy là mèo máy, chứ không vốn đã là “mèo ú” cậu ta chắc có thể thành
quả cầu thịt trong tương lai không xa.

Gặp Shizuka và Doraemon đã ngồi về vị trí của bản thân, Nobita mở miệng mà đi
thẳng vào vấn đề:
“Có chuyện gì thế Shizuka-chan? Có chuyện gì vậy?”

Vừa nói vừa quay qua Doraemon, rõ ràng Nobita nhận thấy không chỉ có Shizuka
có việc, câu hỏi kia cũng không chỉ hỏi Shizuka.

Shizuka cũng không dài dòng mà nói:
“Tớ đến đây là muốn nói với cậu về việc trở lại thế giới hiện thực.”

Nghe đến đây, Doraemon cũng gật đầu mà nói:
“Shizuka-chan nói đúng. Chúng ta đến thế giới phép thuật này cũng là để dạo
chơi mà thôi, đã qua mấy ngày rồi, hẳn là quay lại thế giới thực đi nhỉ.”

Nghe đến Doraemon nói Nobita nhíu mày lại.

Nói thực ra hắn cũng đã đạt được mục đích đầu tiên đó là tìm hiểu phép thuật
và học tập được thứ vốn chỉ tồn tại trong truyện đồng thoại này, nhưng hắn vốn
có mục đích lớn hơn vẫn chưa có chút manh mối nào.

Doraemon và Shizuka chỉ nghĩ đây chẳng qua là sử dụng bảo bối của Doraemon để
đi chơi một chuyến mà không biết thực sự Trái Đất đã nguy cơ sớm tối.

Nếu như Nobita muốn thì đầy đủ khả năng tại hiện thực thế giới cho hành tinh
kia một phát Kamehameha, với sức chiến đấu phá trần của hắn thì đầy đủ cho cái
hành tinh kia hóa thành bụi vũ trụ ngay, nhưng nó sẽ gây ra vô số rắc rối mà
hắn tuyệt đối không muốn gặp phải.

Nên biết là các quốc gia vẫn luôn chú ý đến vũ trụ, thèm khát chinh phục nó,
mỗi ngày nhìn chằm chằm nó.

Nếu như một cột sáng vụt một cái từ trái đất, bùm một cái cái hành tinh to lớn
có hấp lực mạnh hơn nhiều trái đất hóa thành bụi vũ trụ… Nhìn thấy tình cảnh
này các cao tầng của các nước trên thế giới sẽ là một bộ mặt như thế nào?

“Trên trái đất có một lực lượng bí ẩn đủ khả năng diệt tinh” cái tin tức kình
bạo này sẽ kích thích bao nhiêu dây thần kinh nhạy cảm gia hỏa đột tử? Lại có
thể nào thúc đẩy tiếp tục một cuộc chạy đua vũ trang? Một cuộc chiến tranh
lạnh mới?

Phải biết khi Mĩ quốc thể hiện ra bản thân hai quả bom nguyên tử có sức hủy
diệt mạnh mẽ thì đã thúc đẩy bao nhiêu quốc gia táng gia bại sản để chạy đua
vũ trang a?

Vẫn còn chưa tính đến dưới đáy biển đám người kia, dưới lòng đất dân tộc vừa
tiên tiến vừa lạc hậu hay một đám người sống trên trời cứ đinh ninh là cần cho
trái đất một trận đại hồng thủy tẩy lễ gia hỏa sẽ có cái cử động kinh người gì
a…

Ngẫm đi ngẫm lại, vẫn là nên giải quyết ngay tại thế giới phép thuật này đi,
dùng chính thứ thế giới này chấp nhận Phép thuật để giải quyết cái phiền phức
kia.

Khi Nobita vẫn đang phân vẫn như thế nào trả lời hai người, lại như thế nào
kéo đài chút thời gian thì bỗng hắn bật người dậy quay ngoắt đầu nhìn về bầu
trời.

Thấy cử động kịch liệt Nobita, hai người Doraemon và Shizuka cũng hai mặt nhìn
nhau sau đó cùng tò mò đến bên cửa sổ cùng nhìn về hướng kia bầu trời.

Vốn bầu trời trong xanh không mây bỗng trở nên âm trầm ảm đạm, trên bầu trời
xẹt qua đuôi lửa thiên thạch đang nhanh chóng hạ lạc xuống trái đất.

Trái đất này cái gì cũng gần giống như thế giới hiện thực, nhưng chỉ có báo
chí thông tin tuyên truyền thì có vẻ lạc hậu hơn nhiều thế giới kia.

Bằng chứng đó là thế giới này người đối với vũ trụ cũng không biết quá nhiều,
đến một viên thiên thạch bất minh rơi xuống trái đất mà cũng không có ban
ngành liên quan nào đến điều tra hiểu rõ hư thực.

Nhưng thật kì lạ khi viên thiên thạch kia vừa mới hạ xuống đến lưng chừng thì
bỗng nhiên biến mất.

Đúng vậy! Biến mất như chưa bao giờ xuất hiện vậy, bầu trời vốn âm trầm bỗng
nhiên lại trở lại màu sắc tươi sáng quang đãng không mây.

Một mặt nghiêm túc Nobita nói:
“Đi! Chúng ta theo dõi thực hư viên thiên thạch này!”

Nói xong không đợi Shizuka và Doraemon nói tiếng nào, nhảy trực tiếp qua cửa
sổ, trên đường rơi xuống Nobita thuần thục cho bản thân một cái phép nổi hạ
xuống tốc độ rơi, dùng phép di chuyển đồ vật khiến đôi giày của hắn bay ra từ
dưới nhà nhanh chóng đi vào chân hắn, cây chổi dựng góc nhà cũng thuận thế bay
lên cho hắn vững vàng ngồi lên.

Một hệ liệt thao tác khiến cho Shizuka và Doraemon không khỏi tấm tắc khâm
phục.

Hai người cũng nhanh chóng đeo lên chong chóng tre bay lên theo Nobita, dẫu
sao cũng không phải ai cũng có thể tú thao tác như Nobita hắn.

Ba người cùng nhau bay hướng viên thiên thạch có phần giống sao băng kia biến
mất địa phương.

Tại một ngôi biệt thự được xây dựng trong rừng sâu, một cô gái tóc tím váy
hồng nhìn chằm chằm vào nơi vừa biến mất viên kia sao băng, sau đó không ngần
ngại chạy ngay đến nơi để thảm bay của bản thân rồi nhanh chóng phóng ra khỏi
khu biệt thự.

Ps: hôm nay không cuối tuần nhưng lại có chương, ngạc hay không ngạc nhiên?
Kinh hay không kinh hỉ?
đơn thuần sáng mai tác được nghỉ nên có thể ngủ nướng, đêm nay mới cố mà viết
mấy chữ ném lên cho ae thôi...


Thần Nobita - Chương #147