Người đăng: deptraiconnho4321
Sau khi Đại quân Ma Thú rút đi bên phía Thánh Thành Gia Lỗ Trưởng Lão cũng lập
tức chỉ huy thuộc hạ bắt đầu công tác kiểm kê thương vong và sửa chữa lại
những cấm chế đã hư hỏng.
Khi mọi chuyện vừa tạm ổn định lại chỉ thấy Gia Lỗ đột nhiên nhìn Đông Phương
Trường Minh chắp tay khách khí nói.
Những người đứng xung quanh thấy vậy đều có thể cảm nhận được sự biến hóa vi
diệu trong lời nói của Gia Lỗ Trưởng Lão nếu trước đây sự khách khí của ông ta
dành cho Đông Phương Trường Minh chỉ là giả tạo thì bây giờ sự khách khí đó
lại là thật một trăm phần trăm điều này cho thấy ông ta đã chân chính xem hắn
là cường giả ngang hàng với bản thân mình.
Đông Phương Trường Minh đương nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của Gia Lỗ
Trưởng Lão nhưng ngoài mặt không lộ ra điều gì chỉ thản nhiên cười nói.
Gia Lỗ Trưởng Lão cười to nói.
Đông Phương Trường Minh khẽ gật đầu một cái sau đó tất cả mọi người lại thương
lượng một chút chuyện nữa sau đó đều tự tản đi.
....
Cùng lúc này bên trong đại bản doanh của Đại quân Ma Thú cách Thánh Thành hơn
nghìn dặm ba người Ba Khắc, Ca Đặc Phi và Áo Gia cũng đang tổ chức hội nghị
hậu chiến.
Chỉ nghe Ca Đặc Phi nhìn Ba Khắc trầm giọng hỏi.
Ba Khắc hừ nhẹ một tiếng nói.
Áo Gia nghe vậy nhìn Ba Khắc trầm giọng hỏi.
Ba Khắc trầm ngâm một chút rồi trả lời.
Ca Đặc Phi và Áo Gia nghe vậy gật đầu một cái hiển nhiên đều đồng ý với chiến
lược mà Ba Khắc đề ra.
Hơi dừng lại một chút Ba Khắc lại lấy ra một khối ma pháp thủy tinh ra đưa cho
Ca Đặc Phi và Áo Gia nhỏ giọng nói.
Trên khối ma pháp thủy tinh đó có điêu khắc một thanh niên bạch y bạch phát
người đó không phải Đông Phương Trường Minh thì còn có thể là ai.
Ca Đặc Phi tò mò hỏi.
Ba Khắc nghe hỏi thì trầm giọng nói.
Ca Đặc Phi và Áo Gia nghe vậy trịnh trọng nói một tiếng.
Ba Khắc gật gật đầu nói.
......
Thời gian như nước từ sau trận chiến thứ nhất giữa Yêu Cung và Thánh Thành đã
qua được hai năm, trong khoảng thời gian bên phía Đại quân Ma Thú vẫn không
ngớt phái ra quân binh tấn công không ngừng nghỉ một ngày nào.
Làm cho những cường giả bên trong Thánh Thành buồn bực không thôi mấy lần đích
thân ra tay đánh tan tác Ma Thú công thành . Nhưng mà vô luận Đại quân Ma Thú
có bị đánh tan bao nhiêu lần thì mấy ngày sau đó sẽ lại có một đám Ma Thú mới
cuồn cuộn không ngừng kéo đến thay thế tựa như Đoàn quân Ma Thú này đông đảo
đến không bao giờ hết.
Hơn nữa trong thời gian hai năm này vô số tin dữ từ tứ phương tám hướng không
ngừng truyền vào bên trong Thánh Thành cho biết những thành trì khác xung
quanh đều đã lần lượt bị Đại quân Ma Thú công phá.
Trong những cứ điểm đã bị công phá đó đa phần những người bên trong đều bị đồ
sát sạch sẽ còn có một phần nhỏ bị Ma Thú bắt mang đi dùng phương pháp đặc
biệt dung hợp tinh huyết của Ma Thú vào bên trong cơ thể chuyển hóa thành một
thế hệ Ma Nhân mới tiếp tục sinh sống trong những thành trì đó vì Đại quân Ma
Thú sinh sản hậu đại.
Mà thành phần công kích các thành trì đó cũng không phải là loại Ma Thú thông
thường mà là quân binh tinh nhuệ của Yêu Cung bọn chúng không những có thực
lực cao cường mà còn tinh thông thuật hợp kích liên thủ không ít Thần Hoàng
cường giả đã chết dưới tay bọn chúng.
Khi nhận được những tin tức đó ba người Đông Phương Trường Minh dù đã từng
trải qua nhiều chuyện nhưng cũng không nhịn được rùng mình một cái âm thầm
kinh hãi tất cả đều cảm nhận được rằng thời gian nhàn nhã an bình của bọn họ
có thể không còn duy trì được bao lâu nữa.
Quả nhiên không bao lâu sau đột nhiên Gia Lỗ Trưởng Lão truyền đến một tin tức
muốn mời bọn họ đến Nghị Sự Điện một chuyến.
Đã nhận được tin tức đương nhiên ba người Đông Phương Trường Minh không thể
chậm trễ chút nào lập tức khởi hành đi tới Nghị Sự Điện, lúc bọn họ đến nơi
thì chỉ nhìn thấy tất cả mọi người đều đã tập hợp bên trong Nghị Điện đang chờ
đợi ba người mình.
Gia Lỗ Trưởng Lão ngồi trên chủ vị nhìn thấy ba người bước vào thì nở một nụ
cười nói bởi vì trong thời gian này hắn thường xuyên tới tìm ba người trò
chuyện trao đổi tâm đắc khi tu luyện nên quan hệ của đôi bên cũng trở nên thân
thiết hơn rất nhiều.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy khẽ gật đầu một cái sau đó dẫn theo Vi Vi An
và Y Tư Kỳ bước tới ngồi xuống ba chiếc ghế còn trống.
Sau khi Đông Phương Trường Minh yên vị chỉ nghe Gia Lỗ Trưởng Lão ho khan mấy
tiếng rồi trầm giọng nói.
Cái gì ? Song Tử Thành báo nguy sao có thể như vậy được ??
Bọn họ không phải đã đánh lui Ma Thú công kích rồi sao ? Sao lại có thể báo
nguy được ?
Đúng vậy ! Sao lại như vậy ?
...
Những người đang ngồi bên trong đại điện nghe như vậy không nhịn được chấn
kinh kêu lên cũng không thể trách họ có phản ứng như vậy được bởi vì Song Tử
Thành là thủ phủ của Song Tử Cung đệ nhất cung trong Minh Vương Thập Nhị Cung
xưa nay thực lực chỉ kém Thánh Thành đôi chút từ khi Đại Thú Triều bắt đầu đã
mấy lần đánh lui công kích của Ma Thú sao bây giờ lại có thể đột nhiên báo
nguy được !!
Gia Lỗ Trưởng Lão nhìn thấy phản ứng của những người trong đại điện thì trầm
giọng giải thích.
Hơi dừng một chút để mọi người tiêu hóa tin tức này Gia Lỗ Trưởng Lão tiếp tục
nói.
Một Thần Hoàng cường giả nghe vậy lên tiếng hỏi.
Sắc mặt Gia Lỗ Trưởng Lão lộ vẻ quyết tuyệt nói.
Cái này ... ?
Xin thứ lỗi cho tại hạ còn có một món pháp bảo vẫn chưa tế luyện hoàn thành
. Không thể đi được !!
Ta đang bận tu luyện một môn thần thông cũng không thể đi được !!
Ta cũng vậy !
Ta nữa !
Những Thần Hoàng cường giả bên trong đại điện nghe vậy do dự một chút rồi đều
lần lượt đưa ra lý do từ chối mỗi người bọn họ đều đã sống qua mấy vạn năm
thời gian đã sớm trở thành hồ ly thành tinh sao có thể đem tính mạng của mình
ra mạo hiểm.
Đông Phương Trường Minh thấy tình hình như vậy thì đưa mắt trao đổi với Vi Vi
An và Y Tư Kỳ một chút rồi nhìn Gia Lỗ Trưởng Lão nói.
Gia Lỗ Trưởng Lão thấy hai người Đông Phương Trường Minh chủ động đứng ra thì
hưng phấn cười nói.
Đông Phương Trường Minh ôm quyền nhìn Gia Lỗ hỏi.
Gia Lỗ Trưởng Lão vui vẻ cười nói.