Thần Tổ Sống Lại ( 1 ) ( Đã Chỉnh Sửa )


Người đăng: deptraiconnho4321


  • Đông Phương Trường Minh ngươi quả thật không hổ danh đã từng là cao thủ
    đứng đầu trong Lục Giới ngày hôm nay ta cho dù có vận dụng Táng Tiên Giáp cũng
    chỉ có thể chiến ngang tay với ngươi mà thôi . Có bản thân ngươi và đám người
    Minh hà lão Tổ ngăn cản hôm nay huynh đệ chúng ta quả thật không thể nào giết
    sạch cả Nhân Gian Giới được nhưng mà muốn bọn ta tay trắng rút lui cũng không
    phải là đơn giản ít nhất ngươi phải tiếp được một thức thần thông của ta mới
    được !!

Vừa ổn định lại Sở Tương Ngọc nhìn Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.

Đánh ngang tay ? Không phải Hắc Khởi đã nói sau khi mặc Táng Tiên Giáp vào Sở
Tương Ngọc sẽ đạt được lực lượng Nghịch Thiên Cấp có thể dễ dàng đánh bại một
Nghịch Thiên Cấp nửa tàn như Đông Phương Trường Minh hay sao ? Tại sao bây giờ
lại chỉ là đánh ngang tay ?

Lý do rất đơn giản bởi vì Sở Tương Ngọc lúc này cũng giống Đông Phương Trường
Minh trong người đều có ám thương hơn nữa vết thương của hắn còn nghiêm trọng
hơn đối thủ rất nhiều ít nhất là Đông Phương Trường Minh sau khi sống lại còn
có một đoạn thời gian để bế quan khôi phục cảnh giới và Đạo Lực dùng để tẩm bổ
nguyên thần còn Sở Tương Ngọc vừa phá phong đã gặp phải đại chiến căn bản
không có thời gian dùng để nghỉ ngơi cho nên có thể cho dù có sử dụng Táng
Tiên Giáp thì thực lực gia tăng cũng sẽ có giới hạn !!


  • Được có thần thông gì thì ngươi cứ việc thi triển !

Đông Phương Trường Minh nghe vậy kêu lên một tiếng.


  • Tốt !

Sở Tương Ngọc gật đầu một cái tiếp theo toàn thân hóa thành một đạo hào quang
dung nhập vào Vu Thần Tượng trên bán không.


  • Ầm ầm ầm ....

Trong chớp mắt chỉ thấy Vu Thần Tượng phát ra ánh sáng chói mắt toàn thân điên
cuồng to lên chỉ trong một khoảng khắc đã đạt đến độ cao hàng vạn trượng hóa
thành một cự nhân đỉnh thiên lập địa giẫm đạp cả thiên hạ dưới chân cho dù là
nước biển Đông Hải thâm sâu không lường được lúc này cũng chỉ có thể cao đến
bắp đùi của hắn mà thôi.


  • Đông Phương Trường Minh, Sở Tương Ngọc ta là truyền nhân của Viễn Cổ Vu
    Tộc ở bên trong huyết mạch của ta ẩn chứa chiến ý bất khuất của Tiên Tổ dựa
    vào chiến ý đó ta xưa nay chém giết cường địch cho dù trước mặt có là Hoàng
    Thiên hay là Thiên Đạo ta vẫn không tin không sợ dũng cảm tiến tới thực hiện
    di chí của Tổ Tiên chỉ mong một ngày có thể Đạp Thiên mà đi một thức Thần
    thông này của ta được sáng tạo dựa trên lý niệm đó nó là dùng tâm của ta là
    đạo, dùng thiên làm thang, lấy đạo Đạp Thiên . nhìn xuống vạn vật !!

Từ trong miệng của Vu Thần Tượng phát ra tiếng nói như sấm sét của Sở Tương
Ngọc bên trong đó ẩn chứa một loại tín niệm lớn lao khiến cho thiên địa cũng
phải run rẩy vì lời nói của hắn.


  • Ầm !

Sau khi nói xong Sở Tương Ngọc đưa chân phải ra hướng về phía Đông Phương
Trường Minh dẫm mạnh một cái.

Nhìn thấy cảnh đó trong mắt Đông Phương Trường Minh hiện lên vẻ ngưng trọng
chưa từng có bằng vào kinh nghiệm của mình hắn có thể nhận ra đây là một loại
tín thuật . Một loại tín thuật mạnh mẽ đến cực hạn bên trong đó không chỉ có
tín niệm của một mình Sở Tương Ngọc mà còn bao hàm tín niệm muốn Đạp Thiên mà
đi của vô số tộc nhân các đời Vu Tộc trước đây uy lực của nó cực kỳ đáng sợ có
thể thay đổi Thời - Không phá toái thiên địa !


  • Phù !

Đối diện với Thần Thông như thế Đông Phương Trường Minh cũng không có ý né
tránh mà hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh sau đó từ từ nhắm hai mắt thu hết
tâm thần lại sáu đạo Bổn Nguyên trong cơ thể hắn không ngừng di động sinh ra
một luồng lực lượng cường đại.

Sau một lát Đông Phương Trường Minh lại mở mắt đưa tay lên phía trước điểm ra
một chỉ.


  • Ầm !

Dưới một chỉ này bàn chân khổng lồ kia ầm ầm chấn động sau đó nổ tung Vu Thần
Tượng trên hư không cũng tan biến theo.


  • Đây ... sao có thể như vậy được ? Thần thông này của ngươi là gì ? Sao có
    thể phá được Đạp Thiên Thuật của ta được ?

Sở Tương Ngọc từ bên trong bước ra lộ vẻ khiếp sợ nhìn Đông Phương Trường Minh
kêu lên một tiếng.


  • Một chỉ này của ta được gọi là Soán Thiên được ta sáng tạo trong quá trình
    tham ngộ Thiên Đạo nó cũng giống như Đạp Thiên Thuật của ngươi đều là một loại
    tín thuật nhưng mà cả hai lại có sự khác nhau về bản chất Đạp Thiên Thuật của
    ngươi là muốn đứng trên Thiên Đạo nhận sự triều bái của vạn vật còn Soán Thiên
    Thuật của ta lại muốn thiên địa không ngăn cản được ánh mắt ta đại địa không
    giam cầm được bước chân ta để cho cả Thiên Đạo không mê hoặc được tâm ta . Ta
    muốn Siêu Thoát khỏi vạn vật !!

Đông Phương Trường Minh nhìn Sở Tương Ngọc trầm giọng nói.


  • Soán Thiên Thuật ? Hay cho một cái Soán Thiên Thuật trận chiến ngày hôm nay
    ta bại không oan uổng ! Hiện nay ta sẽ làm

Sở Tương Ngọc kêu lên một tiếng.


  • Nhưng mà ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm đợi sau khi ta và các huynh đệ
    của ta khôi phục đầy đủ lực lượng nhất định sẽ lần nữa trở lại Nhân Gian Giới
    đến lúc đó không phải chỉ đơn giản là trận chiến của chúng ta mà còn là Giới
    Chiến giữa Thiên - Nhân lưỡng giới và Đệ Ngũ Giới.

Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.


  • Được ! Như vậy ta ở Nhân Gian chờ đợi đại quân của Đệ Ngũ Giới tiến tới rồi
    !

Đông Phương Trường Minh đương nhiên sẽ không tỏ ra yếu thế lớn tiếng đáp trả.


  • Tốt !

Sở Tương Ngọc nhắm hai mắt lại sau khi mở mắt ra Táng Tiên Giáp trên người hắn
đã biến mất bộ bạch y khi nãy lại lần nữa biến ảo mà ra bao phủ khắp người hắn
.


  • Vút !

Thân thể Sở Tương Ngọc lóe lên một cái sau đó hóa thành một đạo hào quang bắn
về phía xa.


  • Vút !

Thái Cổ Lục Quân Chủ trên không trung cũng lập tức đuổi theo hắn.


  • Ca ca huynh thật lợi hại !

Đợi sau khi bọn họ hoàn toàn đi khỏi Đông Phương Phượng Hoàng lập tức từ trên
hư không hạ xuống nhìn Đông Phương Trường Minh kích động.

Hai nàng Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên cũng từ trong Ngũ Hồn Thiên Nữ
bước ra nhìn hắn mỉm cười trên đời có người phụ nữ nào không hy vọng phu quân
của mình là một người cường đại chứ.

-Lần này đa tạ mọi người đã đến đây trợ giúp !!

Đông Phương Trường Minh nhìn bọn họ gật đầu một cái rồi lại hướng về phía đám
người Minh Hà Lão Tổ, Thần Gia Bát Hồn, A Di Đà Phật, Long Bảo Bảo, Mộng
Khả Nhi cùng với Đạm Đài Tuyền chắp tay nói.

Mọi người nghe vậy hơi hơi gật đầu ý bảo Đông Phương Trường Minh không cần
khách sáo.


  • Nếu không còn chuyện gì nữa bần tăng xin cáo từ !

Thanh Thiện Cổ Phật nói.


  • Được !

Đông Phương Trường gật gật đầu.

Đợi khi Thanh Thiện Cổ Phật rời đi Minh Hà bước tới trước mặt Đông Phương
Trường Minh đưa mắt quan sát Ngũ Hồn Thiên Nữ bên cạnh hắn !


  • Đông Phương Trường Minh không ngờ trước khi thức tỉnh nhân duyên của ngươi
    lại tốt như vậy không những cưới được hai người trong Thất Tuyệt Thiên Nữ làm
    vợ !

Sau khi nghe xong trên mặt Minh Hà Lão Tổ lộ ra một nụ cười nói.


  • Minh Hà ngươi không cần hâm mộ ta không phải ngươi và Bà La Sát nhà ngươi
    cũng chuyển thế chung một chỗ sao . Vận đạo của các ngươi cũng rất tốt a !!

Đông Phương Trường Minh khẽ cười đáp lời.

Bà La Sát mà hắn nói đương nhiên chính là muội muội của Đỗ Hạo trong kiếp này
Đỗ Linh.


  • Chuyện này còn cần phải nói ! Chúng ta đã làm phu thê bao năm vận đạo không
    tốt mà được hay sao?

Minh Hà cười lớn nói.


  • Chỉ là không biết hai đứa con trai đó của bọn ta bây giờ đang lưu lạc ở
    phương trời nào còn sống hay đã chết nữa ?

Hơi dừng một chút hắn đột nhiên lại thở dài một hơi lộ vẻ buồn bã nói.


  • Yên tâm đi hai người con của ngươi kế thừa bản lĩnh của ngươi ta tin bọn
    chúng không dễ chết đâu !

Đông Phương Trường Minh an ủi.


  • Mong được như vậy !

Minh Hà nghe vậy gật đầu một cái rồi hóa thành một đạo huyết quang bay về phía
Bắc.

Sau khi hắn đi khỏi những người khác cũng lần lượt đi khỏi Mộng Khả Nhi và Đạm
Đài Tuyền trở về Đạm Đài Thánh Địa trên Thiên Giới lần này Ngũ Hồn Thiên Nữ
hợp thể thực lực của bọn họ lại tăng thêm một đoạn cần bế quan củng cố cảnh
giới một phen, hai người A Di Đà Phật và Long Bảo Bảo thì đi đến Bái Đán
Thành ở Phương Tây bọn họ là bằng hữu nhiều năm không gặp cho nên cũng cần
phải ôn lại chuyện cũ, còn về phần Long Vũ thì mang theo sư phụ cùng với
những sư thúc, sư bá đang hôn mê của nàng đi đến tập hợp với đại đội nhân mã
của Phiêu Diêu Phong.

Trong chớp mắt trên Đông Hải rộng lớn chỉ còn lại Thần Gia Bát Hồn và bốn
người Đông Phương Trường Minh.


  • Phượng Hoàng, Nhược Thủy, Nhược Yên ba người về trước đi ta có một số
    chuyện hắn một chút !

Lúc này đột nhiên Đông Phương Trường Minh lại kêu lên một tiếng.

Nghe thấy lời đó trong mắt ba người Nạp Lan Nhược thủy đều hiện lên vẻ kinh
ngạc nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều mà lập tức theo lời rời khỏi đây bởi vì
bọn họ hiểu rằng bất luận là chuyện gì thì khi thời cơ đến đại ca ( phu quân )
của bọn họ cũng sẽ tự động nói ra cho bọn họ biết !!


  • Ngươi có chuyện gì muốn nói với bọn ta ?

Sau khi ba người rời đi Thần Gia Bát Hồn nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.


  • Ta giúp các ngươi cứu Thần Tổ như thế nào hả ?

Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.


  • Cái gì ?

Thần Gia Bát Hồn nghe vậy kinh ngạc kêu lên bọn họ hoàn toàn không ngờ được
Đông Phương Trường Minh muốn nói lại là chuyện này,


  • Tương lai không lâu sau Thái Cổ Thất Quân Chủ sẽ quay trở lại bây giờ bây
    giờ đúng lúc cần tới lực lượng của hắn ! Ta biết Thần Gia các ngươi đã sớm
    chuẩn bị đầy đủ nhân tố chỉ cần đợi thời gian chín mùi thì sẽ làm cho hắn sống
    lại nhưng như vậy thì quá chậm thực lực của ta bây giờ tuy chưa khôi phục đỉnh
    phong nhưng cũng có một thủ đoạn phần nắm chắc có thể để hắn sống lại nhanh
    hơn hơn nữa còn có thể tránh được hy sinh không cần thiết !!

Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.

Thần Gia Bát Hồn nghe vậy im lặng hy sinh không cần thiết trong lời nói của
hắn chính là Thần Nam mà bọn họ đang ký thể Thần Nam thân là Đệ Thập Nhân của
Thần Gia nếu tương lai không có biến số thì lúc hắn đạt đến cảnh giới Thiên
Cấp chính là lúc hắn bị bắt đi hiến tế để Thần Tổ khôi phục linh thức không
chỉ vậy con trai của hắn sau này cũng sẽ như vậy đây chính là số phận của nhất
mạch bọn họ.

Bây giờ có cơ hội có thể giúp tử tôn tránh thoát nó bọn họ đương nhiên rất
kích động nhưng mà bọn họ cũng không dễ dàng đồng ý đề nghị của Đông Phương
Trường Minh bởi vì chuyện này đối với Thần Gia thật sự quá mức quan trọng bọn
họ không thể để cảm xúc cá nhân chi phối hành động của mình được !!


  • Ngươi có dám lấy tâm ma ra phát lời thề nhất định sẽ làm được những gì
    ngươi vừa nói hay không ?

Sau một lúc suy nghĩ cuối cùng Thần Gia Bát Hồn nhìn Đông Phương Trường Minh
hỏi.


  • Có gì không dám ! Trời đất chứng giám hôm nay ta Đông Phương Trường Minh
    lấy đạo tâm ra phát lời thề nếu không thể cứu được Thần Tổ - Thần Uyên thì ta
    sẽ bị vạn lôi đánh chết !!

Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó đưa tay phải lên phát lời thề.


  • Tốt !

Thần Gia Bát Hồn thấy vậy trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng có lời thề đạo tâm
làm chứng bọn họ không sợ Đông Phương Trường Minh giở trò gì !


Thần Mộ Chi Huyết Đế - Chương #319