Người đăng: deptraiconnho4321
Nửa ngày sau trên tinh không Đệ Ngũ Giới cánh cửa Nội Thiên Địa lần nữa mở ra
Thần Nam từ trong đó ung dung bước ra.
Hai người Mộc Thanh cùng với Lệ Thanh Vi đứng đợi dưới mặt đất đã lâu vừa thấy
hắn xuất hiện lập tức bay lên gấp gáp hỏi.
Thần Nam bình thản cười nói.
Tuy trong lòng đã sớm chuẩn bị tâm lý từ đầu nhưng khi nghe được những lời nói
của Thần Nam hai người vẫn không nhịn được hít sâu một hơi khí lạnh.
Lệ Thanh Vi mang theo khiếp sợ nhìn Thần Nam hỏi.
Thần Nam lắc đầu nói.
Mộc Thanh nghi hoặc hỏi.
Thần Nam vừa cười vừa vung tay lên.
Trong chớp mắt không gian bên cạnh hắn phát sinh một trận vặn vẹo sau đó chỉ
thấy một cây cột cao to xuất hiện bên trên cây cột đó là một thiếu niên khoảng
mười một mười hai tuổi da dẻ trắng trẻo đang bị trói chặt như một đòn bánh
chưng.
Người thiếu niên đó không ngừng vùng vẫy muốn thoát khỏi sự trói buộc đồng
thời dùng ánh mắt chứa đầy nộ hỏa nhìn về phía Thần Nam giống như muốn mắng
chửi hắn nhưng đáng tiếc miệng của nó đã sớm bị Thần Nam dùng một mảnh vải màu
đen bịt kín lại không thể phát ra bất cứ âm thanh chỉ có thể ú ớ.
Hai người Mộc Thanh, Lệ Thanh Vi cẩn thận quan sát thiếu niên một lát rồi
nhìn Thần Nam kinh ngạc hỏi cho dù thân hình đã đại biến nhưng thông qua linh
hồn khí tức bọn họ vẫn có thể nhận ra lai lịch của người thiếu niên.
Thần Nam cười nói.
Thì ra vừa rồi khi dùng Nghịch Loạn Bát Thức giao chiến với Viên Minh Thần Nam
đã dung hợp Thời Gian Bổn Nguyên của bản thân vào trong đó . Tác dụng của nó
cũng giống như một chiêu Vạn Cổ Giai Không mà Thần Chiến đã thi triển lên
người Thần Tứ Tổ cùng với Thần Ngũ Tổ ở Địa Ngục tầng thứ mười bảy vậy không
chỉ cho tu vi của hắn tan biến mà còn khiến cho thân thể của Viên Minh phát
triển ngược lại từ một tráng hán trở lại hình dáng của một thiếu niên.
Mộc Thanh hỏi.
Thần Nam nói.
Mộc Thanh và Lệ Thanh Vi nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng bọn họ không thể
tin được Thần Nam đã bỏ ra rất nhiều công sức mới có thể bắt được Viên Minh
vậy mà hiện tại cư nhiên lại muốn trả hắn về Vu Thần Điện !
Bất quá hai người đều là những người thông minh tuyệt đỉnh đầu óc hơi xoay
chuyển một chút đã đoán ra được dụng ý thật sự của Thần Nam.
Thần Nam gật đầu nói.
Trên mặt Lệ Thanh Vi lộ vẻ vui mừng nói.
Thất Quân Chủ tuy rằng đối với người ngoài có thể nói là những Hung Thần giết
người không ghê tay nhưng đối với huynh đệ của mình thì tuyệt đối còn khăng
khít hơn tay chân bây giờ nếu bọn họ lấy Viên Minh ra uy hiếp tuyệt đối có thể
có khả năng rất lớn ép bọn họ phải nhượng bộ thả ra Tộc nhân của Tam Nhãn Linh
Tộc.
Thần Nam gật đầu sau đó hắn lại nói.
Được !
Tốt !
Mộc Thanh cùng với Lệ Thanh Vi nghe vậy nhìn nhau một chút rồi đồng thời gật
đầu.
Sở dĩ bọn họ dễ dàng đồng ý với lời nói của Thần Nam là bởi vì đúng như Thần
Nam nói hiện giờ trên người bọn họ đều có thương thế nếu đi theo hắn đến gặp
đám người Sở Tương Ngọc chưa chắc sẽ giúp được gì ngược lại rất có thể sẽ trở
thành gánh nặng cho hắn như vậy không bằng trở về Mộc Thạch Tộc nghỉ ngơi sẽ
thực tế hơn.
Hơn nữa Mộc Thanh cũng có thể nhân cơ hội này sắp xếp chuyện rút lui cho Mộc
Thạch Tộc dù sao hành động lần này của bọn họ đã triệt để đắc tội với Thất
Quân Chủ sau này Đệ Ngũ Giới tuyệt đối không thể lưu lại được nữa rồi !!
Mộc Thanh nhíu mày một chút rồi hỏi.
Thần Nam cười nói một tiếng.
Mộc Thanh, Lệ Thanh Vi ngây người ra một chút rồi đồng thời đưa mắt tập trung
nhìn vào Viên Minh đang bị trói ở một bên.
Thần Nam vung tay lên rút tấm vải bịt miệng Viên Minh ra rồi hỏi.
Vừa được tự do Viên Minh đã lập tức nhìn Thần Nam mắng chửi xối xả.
Thần Nam đã sớm đoán được thái độ này của Viên Minh cho nên cũng không kinh
ngạc lắm khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra một nụ cười tà tiếp đó chỉ thấy hắn
đưa tay lên nhắm về hướng ... mông của Viên Minh mà vỗ mạnh.
Trong chớp mắt chỉ nghe những âm thanh chói tai vang lên.
Hiện nay một thân thực lực của Viên Minh đã tiêu tan hết thân thể lại đang ở
trong trạng thái thiếu niên da thịt yếu ớt làm sao có thể những cú đánh đầy uy
lực của Thần Nam chỉ sau một lát hai mắt đã ngấn lệ đau đớn thét lên.
Thần Nam dừng tay nhìn Viên Minh nói.
Viên Minh vội vàng lên tiếng.
Thần Nam nghe vậy hài lòng gật đầu một cái.
....
Nửa tháng sau ở Cực Bắc của Đệ Ngũ Giới xuất hiện ba đạo hào quang phá không
bay đi.
Khi đến bên trên một ngọn núi hoang bọn chúng đồng thời dừng lại hóa thành
hình dáng của một người thanh niên hắn không phải Thần Nam thì còn có thể là
ai khác !
Thần Nam đảo mắt quan sát xung quanh rồi lôi Viên Minh đang bị trói bên trong
Nội Thiên Địa của mình ra hỏi.
Viên Minh trầm giọng nói.
Thần Nam làm theo lời của Viên Minh vận dụng thần thức của mình nhìn vào nơi
hắn đã chỉ thì chỉ thấy bầu trời trong xanh đó chỉ là một ảo cảnh được người
khác sử dụng Huyễn Thuật để tạo ra ẩn phía sau đó là một cái hắc động có đường
kính trăm vạn trượng.
Tuy khoảng cách rất xa nhưng Thần Nam vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được bên
trong cái hắc động đó ngoài khí tức của sáu người Sở Tương Ngọc ra vẫn còn một
loại khí tức phi thường hùng mạnh khác, khí tức đó thuộc về ... Thế Giới Chi
Thụ !
Thần Nam nhíu nhíu mày một lát rồi nhìn Viên Minh hỏi.
Viên Minh cười gằn nói.
Thần Nam bình thản nói một tiếng sau đó ném Viên Minh trở lại bên trong Nội
Thiên Địa rồi hóa thành một đạo hào quang bay vào bên trong hắc động.
Với tốc độ của hắn rất nhanh liền có thể tiến vào trung tâm của hắc động.
Lúc này trước mặt hắn một Thế Giới Chi Thụ thân cao trăm vạn trượng đang sừng
sững mà đứng trên đỉnh cao nhất của nó một tòa cung điện màu đen đang bay lơ
lửng, toàn bộ cung điện đều được xây dựng bằng một loại khoáng thạch đặc biệt
màu đen phát ra u quang nhàn nhạt ngưng tụ thành từng đạo linh văn đặc biệt có
hình dáng giống như nòng nọc không ngừng lưu chuyển.
Thần Nam âm thầm đọc chữ được ghi trên tấm bia lớn được treo bên ngoài cung
điện.
Sau đó lập tức muốn bay lên đi vào bên trong bất quá đúng lúc này bên tai hắn
đột nhiên vang lên một tiếng quát to.
Thần Nam đưa mắt nhìn lại thì chỉ thấy cách chỗ mình không xa phía trên một
cành cây thấp của Thế Giới Chi Thụ đang có một đám khoảng mấy mươi người chia
nhau mà đứng mỗi người trong đó thình lình đều là một Thiên Cấp cường giả.
Số lượng thật nhiều ! Xem ra tất cả Thiên Cấp cường giả còn lưu lại bên trong
Đệ Ngũ Giới không đi tới Thiên Nhân Lưỡng Giới đều được Thất Quân Chủ triệu
tập đến đây giúp bọn họ trấn thủ nơi này hèn gì trên đường đi ta không gặp một
người nào cả !
Thần Nam đảo mắt nhìn qua tất cả bọn họ một vòng trong lòng âm thầm nghĩ.
Lúc này một lão giả tóc trắng quanh thân lượn lờ Tiên Khí thoạt nhìn qua có
mấy phần tiên phong đạo cốt đứng ra nhìn Thần Nam quát hỏi, hắn là người
cường đại nhất ở đây một thân thực lực đã đạt đến Thiên Cấp hậu kỳ đỉnh phong
.
Thần Nam không chút khách khí hét lớn một tiếng.
Lão giả nghe vậy trên mặt lộ vẻ tức giận quát lớn một tiếng.
Những Thiên Cấp cường giả xung quanh lập tức đồng thời lao về phía Thần Nam.
Thần Nam thấy vậy trong mắt xuất hiện vẻ khinh thường một thân khí thế không
chừa lại chút nào ầm ầm bạo phát ra ngoài.
Đối diện với khí thế cường đại của Thần Nam đại đa số những Thiên Cấp cường
giả đang xông tới chỉ cảm thấy bản thân giống như bị sét đánh khí tức trong
người sôi sục lên không cách nào ổn định lại được phải chật vật lui lại phía
sau.
Chỉ có lão giả tóc bạc cùng với một số Thiên Cấp cường giả có thực lực hùng
mạnh là có thể miễn cưỡng chịu được uy áp đó nhưng bọn họ cũng không mạo muội
xông lên nữa mà giữ một khoảng cách an toàn với Thần Nam bởi vì trong lòng tất
cả đều hiểu rõ người có thể sử dụng uy áp để dọa lui nhiều Thiên Cấp cường giả
như vậy tuyệt đối phải là cường giả đồng đẳng cấp với Thất Quân Chủ.
Loại cường giả đó bọn họ trêu chọc không nổi !
Một tên cường giả trong đó âm thầm truyền âm cho lão giả tóc bạc hỏi.
Lão giả tóc bạc nghe vậy thầm mắng một tiếng ông ta tuy rằng có thực lực Thiên
Cấp hậu kỳ nhưng ở bên trong Đệ Ngũ Giới không thân không thích không có chỗ
dựa cũng không thuộc về bất cứ thế lực nào chỉ là một tên Tán Tu cộng thêm bản
tính trời sinh đã cẩn thận cho nên trước giờ luôn chọn cách âm thầm tu luyện
không gây sự, cũng không chuốc thù oán với ai nói tốt một chút thì đó là hiểu
lý lẽ, còn nói khó nghe một chút thì đó lại là rùa đen rút đầu !
Lần này khi Giới Chiến nổ ra vì sợ khi ra chiến trường phải đối diện với chúng
cường giả của Thiên - Nhân Lưỡng Giới cho nên ông ta đã chủ động nhận lấy
trách nhiệm thống lĩnh những cường giả khác ở lại bảo vệ Thế Giới Chi Thụ hộ
pháp cho Thất Quân Chủ, ông ta vốn tưởng rằng nhiệm vụ này là tuyệt đối an
toàn không có bất cứ nguy hiểm gì không ngờ hiện tại lại có một tên Hung Thần
không biết từ đâu chui ra tìm tới cửa khiến cho bản thân lâm vào tình thế
lưỡng nan tiến cũng khó mà lui cũng không xong !
Đột nhiên lúc này trong đầu lão giả lại vang lên một tiếng nói trầm thấp.
Ông ta vừa nghe được những lời đó thì như được đại xá vui mừng kêu lên một
tiếng.