Người đăng: deptraiconnho4321
Khuôn mặt vừa mới bình tĩnh của Mộc Thanh lại lần nữa bị làm cho đại kinh thất
sắc.
Sở Tương Ngọc nhìn Mộc Thanh cười nói.
Mộc Thanh trầm giọng nói.
Sở Tương Ngọc nhíu mày hỏi.
Mộc Thanh kiên quyết nói.
Hắc Khởi tức giận quát lên một tiếng.
Trong lúc nói một trận kinh thiên sát khí kinh thiên động địa từ trên người
hắn bạo phát ra ngoài khiến cho thiên địa tứ phương đều biến sắc.
Nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa đủ làm cho Mộc Thanh phải sợ hãi lúc này chỉ nghe
ông ta lạnh lùng nói.
Tiếng nói vừa dứt đột nhiên Thần Mộc Sâm Lâm lại phát sinh dị biến đầu tiên là
một tràng tiếng nổ vang lên tiếp theo đó chỉ thấy hàng trăm con quái vật bằng
đá từ phía dưới đứng lên mỗi con đều có thân cao từ nghìn trượng trở lên nhìn
từ xa lại chẳng khác gì những quả núi vậy.
Trên lưng chúng chở đầy những tướng sĩ của Mộc Thạch Tộc thân mặc khôi giáp
bóng loáng làm bằng đá tảng số lượng phải lên đến hàng tỷ trong đó có hơn một
nghìn Thần Vương, một trăm Thần Hoàng cùng với bốn năm Thiên Cấp cường giả.
Đây chính là nội tình của Mộc Thạch Tộc tích lũy được trong trong vô số năm
qua.
Mỗi người bọn họ đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía Thất Quân Chủ.
Hắc Khởi nhìn thấy cảnh đó thì giận hóa cười nói.
Bất quá lúc hắn chuẩn bị rút Tuyệt Vọng Ma Đao bên hông ra thì lại bị Sở Tương
Ngọc đưa tay ra cản lại.
Hắc Khởi nhìn Sở Tương Ngọc bất mãn nói.
Sở Tương Ngọc nhàn nhạt nói.
Nếu trên đời này có một người có thể làm cho Sát Thần - Hắc Khởi thật tâm kính
phục thì người đó trừ Sở Tương Ngọc ra không còn ai khác . Đối với mỗi câu nói
của người đại ca này trước giờ Hắc Khởi đều không dám bất tuân một chút nào
lần này đương nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Lúc này chỉ thấy hắn thở nhẹ một hơi lấy rồi nhìn Sở Tương Ngọc nói.
Sở Tương Ngọc gật đầu một cái.
Sau đó hắn lại liếc mắt nhìn về phía Mộc Thanh nói.
Mộc Thanh quát lên một tiếng.
Sở Tương Ngọc nói.
Mộc Thanh vừa nghe có phương pháp không cần đổ máu lại có thể giải quyết xung
đột với Thất Quân Chủ thì lập tức gấp gáp hỏi.
Sở Tương Ngọc từ từ nói.
Mộc Thanh nghe được một nửa liền hỏi.
Sở Tương Ngọc lắc đầu nói.
Nghe được lời này trên mặt của những thành viên Mộc Thạch Tộc đang có mặt đều
hiện lên vẻ tức giận điều kiện này của Sở Tương Ngọc đưa ra đâu phải tốt đẹp
gì rõ ràng chỉ muốn ý thế ép người lợi dụng Mộc Thạch Tộc bọn họ giúp hắn bán
mạng thôi !
Ngay cả Mộc Thanh cũng giận tới tím mặt quát lên một tiếng.
Hắc Khởi lộ ra vẻ khinh thường nói.
Sở Tương Ngọc đứng ở bên cạnh nghe vậy cũng không nói tiếng nào giống như đồng
ý với cách nói của Nhị đệ mình vậy !
Nhìn thấy cảnh đó Mộc Thanh đã biết thế cục không cách nào xoay chuyển được
nữa chỉ có thể nhắm mắt đưa chân liều mạng một phen.
Sở Tương Ngọc hài lòng lộ ra một nụ cười sau đó hóa thành một đạo hào quang
bắn vào tinh không.
Mộc Thanh cũng lập tức đuổi sát phía sau.
Không bao sâu sau trong tinh không liên tục vang lên từng tiếng nổ kinh thiên
động kéo dài khoảng nửa canh giờ tiếp theo lại im ắng lại không còn âm thanh
nào nữa.
Đám người của Mộc Thạch Tộc thấy vậy trên mặt đều lộ ra vẻ lo lắng.
Sáu người Hắc Khởi thì thần sắc vẫn như thường, nhưng khi nhìn vẻ mặt của đám
người Mộc Thạch Tộc trong mắt lại lộ ra một tia cười lạnh như có như không .
Cũng khó trách bọn họ lại có phản ứng như vậy trong trận chiến này trừ khi có
kỳ tích xảy ra nếu không Sở Tương Ngọc căn bản không thể nào thua được !
Mà kỳ tích sẽ xảy ra vào hôm nay hay sao ?
Đáp án hiển nhiên là không thể nào !!
Sau một lát chỉ thấy một đạo thanh quang từ trên tinh không bắn về phía mặt
đất . Người đó chính là Mộc Thanh.
Hiện tại nhìn bề ngoài tuy rằng ông ta vẫn hoàn hảo vô khuyết không có một vết
thương nào trên người cả nhưng sắc mặt lại trở nên tái nhợt như tờ giấy không
có chút màu nào vừa ổn định lại thân hình đã quay đầu dùng ánh mắt vẫn còn
mang theo một chút sợ hãi nhìn vào bên trong tinh không.
Lúc này Tuyệt Đại Quân Vương - Sở Tương Ngọc cũng từ bên trong đi ra nhưng
trái ngược với đối thủ hắn vẫn giữ được vẻ thong dong trấn định ban đầu chẳng
khác lúc mới tới bao nhiêu.
Chỉ nghe hắn nhìn Mộc Thanh hỏi.
Mộc Thanh lập tức gật đầu một cái.
Một tên Trưởng lão của Mộc Thạch Tộc không nhịn được lên tiếng nói.
Mộc Thanh hừ lạnh một tiếng nói.
Ông ta thân là Tộc trưởng trên người gánh vác trách nhiệm sự tồn vong của Mộc
Thạch Tộc . Không thể vì một thứ đồ vật mà đi đánh cược sự tồn vong của Mộc
Thạch Tộc được . Cho dù vật đó có là Thế Giới Chi Thụ đi chăng nữa cũng không
ngoại lệ !
Dù sao sở dĩ Thế Giới Chi Thụ có thể có được cái tên Thánh Vật là do có Mộc
Thạch Tộc bọn họ quanh năm cung phụng có thể nói nếu không có Mộc Thạch Tộc
bọn họ thì nó cùng lắm chỉ có thể gọi là một món Chí Bảo thôi.
Vì một món Chí Bảo mà chuốc lấy tai họa diệt tộc thật sự không đáng một chút
nào !
Tên Trưởng lão vừa mới lên tiếng sao lại không hiểu điều này, chẳng qua bởi
vì tức giận cho nên mới nhất thời lỡ lời nghe được lời nói của Mộc Thanh trong
chớp mắt lấy lại bình tĩnh cung kính kêu lên một tiếng.
Mộc Thanh gật đầu một cái rồi dẫn theo đám người Thất Quân Chủ bước vào trong
Tộc địa của Mộc Thạch Tộc.
Lại qua một lát tám người đã bước tới trước một chỗ Huyền Giới.
Mộc Thanh vung tay mở ra không gian chi môn rồi quay đầu nhìn Thất Quân Chủ
nói.
Sở Tương Ngọc gật đầu một cái rồi tiến vào trong.
Sau khi bước qua không gian thông đạo dài chừng trăm trượng một cây cổ thụ
cành lá xum xoe phát ra Đại Địa Bổn Nguyên nồng hậu đã xuất hiện trước mặt bọn
họ.
Đó không phải Thế Giới Chi Thụ còn có thể là cái gì ?
Sở Tương Ngọc chăm chú nhìn Thế Giới Chi Thụ một lát rồi lại nhìn Mộc Thanh
một chút.
Đường đường một Tộc trưởng lại bị người ngoài ra lệnh Mộc Thanh sao có thể
không tức giận nhưng vì cả Mộc Thạch Tộc ông ta chỉ còn cách phải nhẫn nhịn
cung kính kêu lên một tiếng.