Người đăng: deptraiconnho4321
Hiệp đấu cuối cùng này hai người Đông Phương Trường Minh và Hắc Đế Tư chiến
đấu cực lâu chứ không đơn giản là dùng Thần Thông giằng co trong giây lát như
vừa rồi nữa.
Cho đến mười ngày sau hai đạo hào quang mới đồng thời hạ xuống mặt đất . '
Một luồng khí lãng hùng mạnh lấy bọn họ làm trung tâm ầm ầm khuếch tán ra cuốn
theo từng lớp bụi mù từ dưới mặt đất bốc lên.
Một trận gió nhẹ thổi qua khiến cho bụi mù tan hết thân ảnh của hai đại cường
giả từ bên trong dần dần hiện ra lúc này chỉ thấy bọn họ đưa mắt nhìn chằm
chằm vào đối phương không nói một tiếng nào.
Tất cả cường giả đứng xung quanh thấy vậy cũng không dám lên tiếng hỏi.
Bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên vô cùng ngưng trọng.
Sau một lát đột nhiên Hắc Đế Tư lại cất tiếng nói.
Đông Phương Trường Minh cũng nói.
Thì ra vừa rồi ở bên trong Hỗn Độn trước khi hạ xuống tuy rằng Đông Phương
Trường Minh đã dùng Mặt Trời do bản thân mình phá tan Đệ Nhất Hồn của Hắc Đế
Tư nhưng chưa kịp truy kích thì Mặt Trời cũng đã tan biến mất.
Trận chiến này có thể nói là Đông Phương Trường Minh chưa thắng hoàn toàn Hắc
Đế Tư cũng chưa bại hoàn toàn kết quả cuối cùng là .... hai bên ngang nhau !
Tất cả những người đứng ở xung quanh nghe được lời nói của hai người trên mặt
đồng thời xuất hiện vẻ phức tạp vừa vui mừng vừa lo lắng.
Vui mừng là bởi vì Đông Phương Trường Minh cùng Hắc Đế Tư là cường giả mạnh
nhất ở trong Đông - Tây Thiên Giới đại diện cho mỗi bên xuất chiến bất luận là
ai trong bọn họ thua trận thì sau này khi Liên Quân hình thành thì bên của
người đó nhất định sẽ bị bên còn lại áp chế một đường . Bây giờ bọn họ chiến
hòa đúng lúc có thể giải quyết vấn đề này !
Còn lo lắng lại là bởi vì trước trận chiến Đông Phương Trường Minh và Hắc Đế
Tư đã nói rõ sẽ dựa vào kết quả của trận chiến này để quyết định ngôi vị Minh
Chủ bây giờ bọn họ chiến hòa như vậy rốt cuộc ai sẽ ngồi lên chiếc ghế Minh
Chủ đây ?
Chuyện này thật đúng là khó nghĩ a !
Sau một lát bỗng nhiên Thần Nam lại bước lên mở miệng nói.
Câu hỏi của hắn vừa đúng lúc lại là mối nghi hoặc chung của tất cả mọi người
nhất thời mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Đông Phương Trường Minh và Hắc Đế Tư.
Cảm nhận được ánh mắt mọi người nhìn mình Hắc Đế Tư nhíu nhíu mày nhìn Đông
Phương Trường Minh hỏi.
Đông Phương Trường Minh suy tư một lát rồi nói.
Hắc Đế Tư kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Sau đó hắn lại liếc mắt nhìn sang những cường giả khác hỏi.
Hai Minh Chủ ? Chuyện này cũng được sao ?
Đúng đó ! Nếu là như vậy chẳng phải trận chiến trước đây là vô nghĩa hay
sao ?
Nếu không thì ngươi còn có cách nào khác hay sao ? Bây giờ thời gian gấp
rút Đệ Ngũ Giới cũng sắp bắt đầu tiến công rồi nếu bây giờ chúng ta còn dây
dưa thì sẽ bỏ qua thời gian tốt nhất để chuẩn bị khách địch đó !
Ngươi nói có lý, hơn nữa nếu thực hiện chế độ hai Minh Chủ chúng ta cũng
không cần phải lo lắng chuyện bị một bên khác chèn ép rồi ! Không phải sao ?
Ngươi nói có lý lắm !
Như vậy cứ làm theo ý của Tà Đế đại nhân đi !
Ừm !
Đúng đó !
Những cường giả khác nghe vậy xôn xao nghị luận một hồi rồi đa số đều đồng ý
làm theo kiến nghị của Đông Phương trường Minh.
Hắc Đế Tư thấy vậy đương nhiên cũng sẽ không có phản đối nhìn Đông Phương
Trường Minh nói.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái.
....
Một ngày sau đó.
Liên quân chính thức bắt đầu cuộc thương nghị đầu tiên sau khi thành lập, bên
trong gian đại điện rộng lớn hai người Đông Phương Trường Minh . Hắc Đế Tư
cùng ngồi trên hai cái bảo tọa cực lớn đại diện cho vị trí Minh Chủ trước mặt
bọn họ chúng cường giả Đông - Tây Thiên Giới chia thành hai hàng mà đứng.
Lúc này chỉ nghe Hắc Đế Tư vừa nói vừa phất tay lấy một quyển trục từ tay áo
ra.
Truyền linh lực của mình vào trong.
Tấm bản đồ lập tức trôi nổi lơ lửng trong không trung chậm rãi mở ra.
Chúng cường giả chăm chú đưa mắt nhìn vào thì chỉ thấy ở bên trên tấm bản đồ
ngoài vô số điểm sáng màu trắng, và màu vàng tồn tại đan xen với nhau còn có
năm điểm sáng màu đỏ tươi như máu đặc biệt chói mắt.
Hắc Đế Tư trầm giọng giải thích.
Một tên Thiên Cấp cường giả đảo mắt quan sát tấm bản đồ một lần thì lộ ra vẻ
nghi hoặc hỏi.
Hắc Đế Tư đưa mắt sang nhìn Đông Phương Trường Minh cười nói.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó nói.
Chúng Thiên Cấp cường giả nghe vậy thì hít sâu một hơi khí lạnh khiếp sợ nói
bọn họ đều là
những cường giả đã tu luyện kiến thức vượt qua người bình thường không biết
bao nhiêu lần . Đương nhiên hiểu rõ độ khó của việc mở ra không gian thông đạo
nối giữa hai giới đó không phải
chuyện một hai Thiên Cấp cường giả liên thủ lại có thể làm được.
Cho dù Sở Tương Ngọc cùng sáu người huynh đệ của hắn có cường đại đến đâu theo
lý thì cũng không thể đồng thời mở ra bốn cái không gian thông đạo a !!
Hắc Đế Tư lạnh lùng nói.
Nạp Lan Nhược Thủy nghe vậy kinh hãi nói.
Những người khác cũng một mảnh xôn xao.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Thần Tứ Tổ đứng ra hỏi.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Hơi dừng một chút Hắc Đế Tư lại tiếp tục.
Chúng Thiên Cấp cường giả nghe vậy suy tư một chút rồi đồng thời kêu lên một
tiếng cách phân chia này của Đông Phương Trường Minh cùng Hắc Đế Tư xem như
cũng công bằng Tây Phương cường giả lo chuyện Tây Phương, Đông Phương cường
giả quản chuyện Đông Phương khi cần thiết mới hỗ trợ lẫn nhau như vậy không
cần sợ phát sinh những chuyện bất đồng chính kiến giữa hai bên.
Tiếp theo tất cả lại thương lượng chi tiết chiến lược đối phó kẻ địch sau đó
đồng thời tán đi bắt đầu chuẩn bị xuất chinh.
Ba người Đông Phương Trường Minh, Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên sau
khi từ biệt Hắc Đế Tư cũng rời khỏi đại điện chuẩn bị trở về nơi ở của mình.
Đột nhiên lúc này sắc mặt Đông Phương Trường Minh lại phát sinh một trận biến
hóa cước bộ hơi hơi dừng lại.
Nạp Lan Nhược Thủy nghi hoặc hỏi.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Hai tỷ muội Nạp Lan nghe vậy nhìn nhau một chút rồi đồng thời mở miệng.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó hóa thành một đạo hào quang bay
đi.
Nửa canh giờ sau hắn đã đến bên trên một tòa đảo hoang cách Thánh Thành khoảng
hơn nghìn dặm.
Bên trên đảo hoang đó là một tuyệt sắc thiếu nữ đang đứng nàng ta nhìn thấy
Đông Phương Trường Minh tiến tới thì kêu lên một tiếng.