Người đăng: deptraiconnho4321
Thần Nam nghe thấy lời của Đông Phương Trường Minh thì nhíu mày một chút rồi
đồng ý.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó vung tay lên trên chiếc bàn
trước mặt bọn họ lập tức một bàn cờ vây.
Tiếp theo hắn lại đưa tay ra làm thành thủ thế " thỉnh " nhìn Thần Nam.
Thần Nam đưa tay cầm lấy một quân cờ trắng đưa lên.
Hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên cùng với Thần Lục Tổ ở bên
cạnh lập tức chăm chú nhìn vào bàn cờ bọn họ rất muốn biết trận đấu cờ này của
Đông Phương Trường Minh cùng với Thần Nam thật ra có gì đặc biệt.
Một tiếng động nhỏ xuất hiện quân cờ trong tay Thần Nam đã được đặt lên trung
tâm bàn cờ.
Đông Phương Trường Minh thấy vậy trầm giọng nói.
Thần Nam bình thản mỉm cười.
Đông Phương Trường Minh đưa tay cầm lấy một quân cờ đen đặt xuống bàn cờ.
Thần Nam nhìn thấy vị trí đặt quân cờ của Đông Phương Trường Minh thì kinh
ngạc nói.
Đông Phương Trường Minh cười nói.
Thần Nam nghe vậy cũng lộ ra một nụ cười.
Động tác của hai người cũng không vì lời nói mà chậm lại một chút nào từng
quân từng quân cờ một liên tục được đặt lên bàn cờ.
Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên và Thần Lục Tổ chăm chú nhìn vào bàn cờ
thần tình càng lúc càng say mê thứ bọn họ nhìn thấy trên bàn cờ không phải là
những quân cờ trắng đen mà lại là một cái thế giới trong đó có chiến trường
thiên binh vạn mã đang giao chiến, có phàm nhân sinh sống phát triển cũng có
Tu Luyện Giả đang tu luyện, tranh đấu tất cả vô cùng chân thật khiến cho ba
người không thể thoát ra được.
Đúng lúc này bên tai của ba người lại đồng thời vang lên một tiếng quát lớn
chỉ khác nhau là người lên tiếng bên Thần Lục Tổ là Thần Tứ Tổ còn bên phía
hai tỷ muội Nạp Lan lại là Cổ Thần - Áo Vi Văn !
Nạp Lan Nhược Thủy giật mình tỉnh lại kinh sợ truyền âm cho Áo Vi Văn hỏi.
Áo Vi Văn trầm giọng nói.
Nạp Lan Nhược Thủy kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Áo Vi Văn giải thích tuy rằng lúc này ông ta bởi vì Thiên Sứ Chi Dực bị tổn
thương mà thực lực không còn được một phần mười trước đây nhưng mà bất luận
ánh mắt hay là kinh nghiệm cũng không phải cái mà hai tỷ muội Nạp Lan Nhược
Thủy, Nạp Lan Nhược Yên có thể sánh bằng được.
Nạp Lan Nhược Thủy hít sâu một hơi khí lạnh nói.
Áo Vi Văn trịnh trọng gật đầu một cái.
Bất quá sau đó ông ta lại đột nhiên chuyển giọng nói.
Thần Lục Tổ cũng có cùng suy nghĩ với Áo Vi Văn lúc này chỉ nghe ông ta truyền
âm cho Thần Tứ Tổ hỏi.
Thần Tứ Tổ không trả lời câu hỏi của Thần Lục Tổ mà còn hỏi ngược lại một câu
.
Thần Lục Tổ trầm ngâm một lúc rồi nói.
Thần Tứ Tổ lộ vẻ trịnh trọng.
Thần Lục Tổ nghe vậy kinh hãi thét lên một tiếng tuy rằng đây không phải là
lần đầu tiên có Viễn Cổ cường giả chuyển thế vào Thần Gia bọn họ tiêu biểu
nhất chính là Chiến Đế - Thần Chiến.
Bất quá giữa hai chuyện này lại có sự khác nhau về bản chất bởi vì chuyện
Chiến Đế chiến tử ở Viễn Cổ là điều ai cũng rõ ràng cho nên chuyện ông ta
chuyển thế vào Thần Gia có thể nói là một sự trùng hợp ngẫu nhiên . Nhưng mà
trường hợp của Thần Nam thì khác không ai biết được kiếp trước của hắn thật ra
là ai có bối cảnh lai lịch xuất thân như thế nào tại sao lại muốn chuyển thế
vào Thần Gia hơn nữa còn là con của Thần Chiến chuyện này nếu nói chỉ đơn
thuần là trùng hợp thì chắc chắn không một ai có thể tin được !
Thần Tứ Tổ trầm giọng nói.
Thần Lục Tổ nghe vậy mới miễn cưỡng yên tâm lại.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì Đạo Cảnh đã phát sinh biến hóa nó không
còn thu gọn lại trong một bàn cờ nữa hóa thành một đạo hào quang chói mắt từ
trong Long Xa bắn thẳng ra ngoài khiến cho cả tinh không ầm ầm chấn động tất
cả mọi người trong phạm vi trong Cửu Trong Thiên à không phải nói là cả Thánh
Thành mới đúng đều có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Đây ... đây thật ra là chuyện gì tại sao lại xuất hiện thiên biến như vậy
Đúng đó ... Tại sao trên trời lại đột nhiên xuất hiện cả một thế giới như
vậy ?
Các ngươi xem ở trong cái thế giới đó có hai bóng người hư ảo đang đứng đó
.. đó là hai cường giả đang đánh nhau hay sao ?
Chuyện này nhất thời làm cho dư luận khắp nơi một mảnh xôn xao.
Chỉ có những nhân vật đã đạt đến Thiên Cấp mới có thể nhận ra huyền cơ trong
đó.
Đông Phương Phượng Hoàng thấy vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Yêu Tổ Cốt Long kinh ngạc hỏi.
Đông Phương Phượng Hoàng nhíu mày nói.
Yêu Tổ Cốt Long không hiểu hỏi.
Đông Phương Phượng Hoàng lắc đầu một cái rồi nhìn sang Khổng Tuyên hỏi.
Nhưng mà Khổng Tuyên lại hoàn toàn không để ý gì tới lời nói của nàng ta hai
mắt chỉ chăm chăm nhìn lên trời chna6 mày nhíu chặt lại như là đang nghĩ gì đó
.
.....
Lúc này trên tầng cao nhất của Cửu Trọng Thiên phía trong một tòa lầu các đang
có một người thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi đang nằm trên một cái ghế dài
phơi nắng.
Nhưng mà cách phơi nắng của hắn lại rất kỳ lạ . Kỳ lạ ở chỗ nào ?
Đó chính là hắn chỉ phơi nắng một nửa người còn nửa người kia thì lại để trong
phần không có ánh nắng khiến cho người khác không thể nào nhìn rõ được thân
thể của hắn.
Phía sau lưng người thanh niên là một lão giả tuổi khoảng lục tuần đang đứng
ông ta nhìn thấy cảnh tượng trên bầu trời thì lên tiếng nói.
Người thanh niên lắc nhẹ đầu một cái sau đó đưa mắt nhìn lên trời tập trung
quan sát cái Thế Giới hư ảo trên bầu trời.
Chỉ có điều ánh mắt của người thanh niên này cực kỳ độc đáo . Trong mắt hắn
bên trong cái Thế Giới đó hoàn toàn không có ngàn vạn sinh linh như những
người khác thấy mà chỉ toàn là những cột sáng lấp lánh hào quang đang dưới sự
điều khiển của hai Đạo Ánh khổng lồ mà oanh kích lẫn nhau giống như là đang
phân tranh hơn kém vậy.
Nửa ngày sau những cột sáng này đột nhiên dừng lại rồi đồng thời biến mất.
Nguyên nhân là bởi vì lúc này bên trong Long Xa Đông Phương Trường Minh và
Thần Nam đã dừng tay hai người tay cầm hai quân cờ trắng đen nhìn vào bàn cờ
nhưng trong mắt lại hiện ra vẻ do dự không cách nào hạ cờ được.
Những người bên cạnh cũng không dám lên tiếng nhắc nhở khiến cho bầu không khí
nhất thời lâm vào ngưng trọng.
Sau một lát chỉ nghe Đông Phương TRường Minh nhìn Thần Nam hỏi.
Thần Nam trầm ngâm một lúc rồi nói.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái.
Sau đó hắn lại hỏi.
Thần Nam suy tư một lát rồi nói.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng hỏi.
Thần Nam không trả lời không khí lại lần nữa trở về trạng thái im ắng.
Đúng lúc này Long Xa lại dừng lại.