Người đăng: deptraiconnho4321
Thần Long cao giọng quát lớn một tiếng.
Bảy thanh Thất Tinh Kiếm lập tức hợp nhất hóa thành một thanh thần kiếm bảy
màu ầm ầm ép xuống lần nữa ngăn chặn lực lượng trùng kích từ bên trong bảy cái
trụ đá thông thiên bên dưới.
Đạo thân ảnh ở trong trụ đá có hình dáng giống như một thanh trường kích nhìn
thấy cảnh đó thì tỏ ra hơi kinh ngạc.
Nhưng mà rất nhanh vẻ kinh ngạc trên mặt hắn đã chuyển thành một nụ cười lạnh
nói.
Thần Long nghe vậy không nói một lời nào chuyên tâm điều khiển thanh trường
kiếm thất thải trường kiếm trấn áp bảy cây trụ đá thông.
Mà Thất Quân Chủ ở bên trong cũng gia tăng lực lượng trùng kích để nhanh chóng
phá phong thoát ra ngoài.
...
Trong lúc hai bên đang giằng co thì ở cách đó khoảng hơn trăm dặm đang có một
đám người gấp rút bay đi bọn họ chính là một trong số những đệ tử vừa rời khỏi
Phiêu Diêu Phong Thánh Địa người dẫn đầu trong đó chính là Long Vũ.
Lúc này đột nhiên nàng ta lại kêu lên một tiếng sau đó dừng lại giữa không
trung.
Một người thiếu nữ ở phía sau của Long Vũ thấy vậy nghi hoặc hỏi.
Long Vũ trầm giọng kêu lên một tiếng.
Nguyên Lệ kinh ngạc nói.
Long Vũ lên tiếng khuyên nhủ.
Đúng đó ! Nghiên Lệ sư tỉ sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu !
Ừ !
Sư tỉ cho phép Long Vũ sư tỉ đi đi !
Những người khác cũng lên tiếng nói.
Điểm khác nhau lớn nhất của đệ tử Phiêu Diêu Phong với các Tu Luyện Giả bên
ngoài không phải là tu vi của bọn họ mà chính là suy nghĩ trong lòng.
Đối với những Tu Luyện Giả bên ngoài do thường phải sống dưới ánh đao bóng
kiếm lúc nào cũng có thể mất đi tính mạng chuyện quan trọng nhất chính là lợi
ích cùng với tính mạng của bản thân vì hai thứ đó bọn họ có thể làm bất kỳ
chuyện gì cho dù đó là chuyện tàn hại đồng môn hay sư đồ trở mặt với nhau thì
cũng vậy.
Nhưng đệ tử của Phiêu Diêu Phong thì lại khác từ nhỏ bọn họ đã lớn lên trên
Thất Tinh Đảo tách biệt với bên ngoài lại được các Trưởng bối trong Tông môn
dạy dỗ cẩn thận cho nên ít nhiều vẫn giữ được tấm lòng ngay thẳng của bản thân
chưa bị hoàn cảnh khốc liệt bên ngoài làm cho thay đổi.
Nghiên Lệ thấy vậy nhíu mày suy nghĩ một chút rồi trầm giọng nói.
Nghe được những lời này Long Vũ mỉm cười một cái sau đó tất cả đồng thời hóa
thành một đạo hào quang bay đi.
Không bao lâu sau trước mặt bọn họ đã xuất hiện một nhóm bốn người đi cùng
nhau : một thanh niên bạch y bạch phát, một thiếu nữ thân mặc váy đỏ rực rỡ ,
một kim giáp thanh niên giáp trụ sáng loáng cùng với một nữ tử bạch y hoa lệ !
Long Vũ đảo mắt nhìn qua bọn họ một lần rồi cất giọng kêu lên một tiếng.
Người thanh niên bạch y dẫn đầu nghe vậy dừng lại nhìn Long Vũ hỏi . '
-Tiểu nữ Long Vũ đệ tử của Phiêu Diêu Phong gặp qua các vị Xin hỏi các vị có phải đang muốn đi đến hải vực Thất Tinh Đảo hay không ?
Long Vũ trầm giọng hỏi.
Người thanh niên bạch y gật đầu một cái rồi lại hỏi.
Trên mặt Long Vũ lộ ra vẻ chân thành lên tiếng khuyên nhủ.
Bốn người kia nghe vậy đưa mắt trao đổi với nhau sau đó kim giáp thiếu niên
lớn tiếng hỏi.
Long Vũ nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Những người ở phía sau nàng cũng vô cùng nghi hoặc chuyện của bảy cái trụ đá
thông thiên sư huynh muội bọn họ rõ ràng cũng chỉ là mới vừa nghe Tông chủ đề
cập qua lần đầu tại sao bốn người lạ mặt này lại biết được kia chứ ??
Nữ tử váy đỏ lạnh giọng quát lên một tiếng.
Long Vũ không dám chậm trễ chút nào lập tức đem hết sự tình kể lại cho nữ tử
váy đỏ nghe.
Sau khi nghe Long Vũ nói xong Đông Phương Phượng Hoàng nhìn Đông Phương Trường
Minh hỏi.
Đông Phương Trường Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.
Đông Phương Phượng Hoàng và Long Bảo Bảo nghe vậy cùng gật đầu một cái.
Nhưng mà đúng lúc ba người chuẩn bị lên đường thì đột nhiên Tứ Hồn Thiên Nữ do
bốn người Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên, Thần Cơ, Đạm Đài Tuyền hợp
thành lại kêu lên một tiếng.
Đông Phương Phượng Hoàng nghe vậy mất kiên nhẫn kêu lên một tiếng.
Tứ Hồn Thiên Nữ không để ý chút nào tới câu hỏi nàng ta im lặng đưa tay lên
bắn ra một đạo chỉ mang vào trán của Long Vũ.
Trong chớp mắt chỉ thấy hai mắt Long Vũ trống rỗng trên gương mặt xinh đẹp
xuất hiện đủ loại biến hóa kỳ dị lúc thì vui mừng, lúc thì đau buồn, lúc thì
lại mờ mịt.
Ba người Đông Phương Trường Minh nhìn thấy cảnh đó thì nhíu mày lại bởi vì bọn
họ có thể nhận ra đó là dấu hiệu thức tỉnh ký ức kiếp trước.
Long Bảo Bảo âm thầm nói.
Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Đông Phương Phượng Hoàng gật đầu tán thành.
Sau một lát chỉ thấy Long Vũ đưa tay xoa lên trán mình một lúc rồi lại nhìn
Nghiên Lệ nói.
Nghe thấy tiểu sư muội của mình nói muốn ở lại với bốn cường giả thần bí này
Nghiên Lệ vốn muốn lên tiếng ngăn cản nhưng trong ánh mắt lúc này của Long Vũ
như ẩn chứa một luồng ma lực kỳ dị khiến cho nàng ta không cách nào mở miệng
chỉ có thể im lặng gật đầu một cái sau đó dẫn theo tất cả môn nhân của Phiêu
Diêu Phong phía sau rời đi.
Đợi sau khi tất cả đã đi xa Long Vũ mới nhìn Tứ Hồn Thiên Nữ ở trên không nghi
hoặc hỏi.
Tứ Hồn Thiên Nữ nghe vậy cười nói.
Hơi dừng một chút nàng ta lại tiếp tục.
Long Vũ nghe vậy không chút do dự gật đầu đồng ý sau đó bay lên đứng ngang với
Tứ Hồn Thiên Nữ qua số ký ức vừa mới thức tỉnh trong đầu nàng ta đã biết nếu
thật sự muốn cứu sư phụ của mình thì quả thật chỉ có hợp thể với người trước
mắt mới có cơ hội thành công.
Trong chớp mắt khi bọn họ hợp thể khí thế trên người Tứ Hồn ... à không bây
giờ phải gọi nàng ta là Ngũ Hồn Thiên Nữ ầm ầm bạo tăng.
Tiếp theo chỉ nghe nàng ta hét vang một tiếng sau đó phá không lao thẳng tới
chỗ hải vực Thất Tinh Đảo ba người Đông Phương Trường Minh cũng lập tức đuổi
theo.
Bốn người đều dùng hết tốc độ mà đi nhưng mà khi bọn họ sắp đến được đích thì
đột nhiên bên tai lại vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Nhìn kỹ lại thì đã thấy lúc này Thần Long và thất thải kiếm mang do Bắc Đẩu
Thất Tinh Kiếm Trận hợp lại mà thành đã bị lực lượng trùng kích do Thất Quân
Chủ đánh văng ra xa bảy cây trụ đá thông thiên mất đi trở lực lập tức ầm ầm nổ
tung.
Thái Cổ Thất Quân Chủ sau mấy ngàn vạn năm bị giam cầm cuối cùng đã .. lần nữa
có lại tự do !
Đông Phương Trường Minh thấy vậy tức giận kêu lên