Người đăng: deptraiconnho4321
Nửa ngày sau sau khi dẫn hai người Đông Phương Trường Minh và Trang A Phật đi
tham quan khắp Tàng Bảo Các một vòng Từ Phong lại dẫn bọn họ bước vào một gian
tĩnh thất ba người cùng ngồi xuống uống trà nói chuyện.
Lúc này chỉ thấy Từ Phong ngồi trên ghế thái sư nâng chén trà trong tay nhìn
Đông Phương Trường Minh cười hỏi.
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng.
Từ Phong nghe được những lời của Đông Phương Trường Minh thì lộ ra vẻ tự hào
nói.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi đột nhiên hỏi.
Từ Phong nghe thấy câu hỏi của Đông Phương Trường Minh thì lộ ra vẻ sửng sốt
nhưng mà rất nhanh đã khôi phục lại bình thường nhìn hắn cười nói.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy không lập tức trả lời mà nhíu mày hỏi ngược
lại.
Từ Phong ra vẻ hào phóng vung tay cười nói.
Đông Phương Trường Minh nghe thấy những lời của Từ Phong thì hai mắt không
nhịn được co rụt lại hắn hoàn toàn không ngờ được vì lôi kéo mình lại ra cái
giá to lớn như vậy nhưng nếu đã có cái bánh to lớn như vậy đưa tới tận miệng
mình mà hắn không ăn thì đúng là phí của trời.
Sau khi suy nghĩ xong Đông Phương Trường Minh nhìn Từ Phong gật đầu nói.
Từ Phong nghe vậy thì vui mừng kêu lên một tiếng.
Tiếp theo đó hai người lại bàn bạc thêm một số chuyện nữa rồi Đông Phương
Trường Minh liền dẫn Trang A Phật cáo từ rời đi.
Sau khi hai người rời đi sau lưng Từ Phong đột nhiên xuất hiện một lão giả
nhìn hắn nghi hoặc hỏi.
Từ Phong trầm giọng nói một tiếng.
Người được gọi Lão Lục nghe vậy càng thêm nghi hoặc hỏi.
Từ Phong trầm giọng nói một tiếng.
Hơi dừng lại một chút Từ Phong đột nhiên lại chuyển giọng nói.
Lão Lục nghe vậy thì trong mắt xuất hiện vẻ hiểu ra nhìn Từ Phong ôm quyền
cung kính nói.
.....
Sau khi rời khỏi Vạn Bảo Các Đông Phương Trường Minh lập tức trở về Đông
Phương Hầu Phủ của mình căn dặn Vương Phúc một số chuyện rồi liền tiến vào bên
trong một gian mật thất bế quan, bên ngoài gian mật thất đó có bố trí một cái
trận pháp nho nhỏ mà mấy năm nay hắn đã lãnh ngộ được.
Đông Phương Trường Minh cũng không muốn trong lúc mình bế quan lại đột nhiên
bị người khác làm phiền.
Đông Phương Trường Minh ở trong mật thất khoanh chân ngồi trên một cái bồ đoàn
để cho tinh thần và pháp lực trong cơ thể đạt đến mức độ cao nhất sau đó mới
vung tay lấy từ trong không gian giới chỉ ra một cái hộp ngọc nhỏ màu đen cẩn
thận mở ra.
Khi hộp ngọc vừa mở ra một khối tinh thể tức giác màu đen bóng lập tức từ bên
trong bay ra nó chính là ma tinh hạch của Ma Thú Thú Thần đã bị hắn diệt sát
cách đây không lâu.
Lúc này chỉ thấy Đông Phương Trường Minh trịnh trọng liếc nhìn viên ma tinh
hạch đang phiêu phù trên không trung một chút sau đó hai tay bắt quyết ngẩng
đầu lên phun ra một ngọn chân hỏa màu trắng cẩn thận bao bọc lấy ma tinh hạch
trên không trung lại bắt đầu quá trình luyện hóa lâu dài.
Việc liên tục duy trì chân hỏa như vậy đối với pháp lực trong cơ thể Đông
Phương Trường Minh thật sự là một gánh nặng rất lớn nhưng mà may mắn là trước
khi quyết định bắt đầu luyện hóa ma tinh hạch hắn đã có chuẩn bị sẵn lượng lớn
đan dược để khôi phục pháp lực cho nên tạm thời có thể không cần lo lắng về
vấn đề này.
Thời gian từ từ trôi đi, chớp mắt đã trôi qua ba ngày lúc này chỉ thấy mặt
ngoài của viên ma tinh hạch màu đen đang lơ lửng trên không trung đã xuất hiện
dấu hiệu hòa tan các loại chất lỏng đủ màu không ngừng từ bên trong chảy ra.
Liên tiếp hơn mười ngày như vậy cuối cùng tất cả tạp chất bên trong ma tinh
hạch của Thú Thần cũng đã bị Đông Phương Trường Minh hoàn toàn loại bỏ ra
ngoài nó đã bị luyện hóa thành một quả cầu màu trắng lớn bằng nắm tay không
ngừng phát ra từng tia sáng nhu hòa.
Nhìn thấy như vậy trên mặt Đông Phương Trường Minh xuất hiện một nụ cười thỏa
mãn sau đó mở to miệng ra hút lấy quả cầu đó vào trong bụng mình.
Tiếp theo đó chỉ nghe từ bên trong cơ thể của Đông Phương Trường Minh liên tục
vang lên hai tiếng nổ to nhờ có tinh nguyên Thú Thần trợ giúp mà giờ phút này
tu vi của hắn đã trực tiếp tăng vọt lên tới cảnh giới Lục Giai sơ kỳ hơn nữa
còn không lưu lại bất kỳ hậu quả gì.
Cảm nhận được tu vi của bản thân gia tăng trên mặt Đông Phương Trường Minh
thoáng xuất hiện một nụ cười sau đó chỉ thấy thân thể của hắn đột nhiên vặn
vẹo một cái quỷ dị biến mất trong mật thất.
Một giây sau hắn đã xuất hiện bên trong Nội Thiên Địa của mình.
PS : Do mấy ngày nay trong người mình đang bị bệnh lại mất ngủ cho nên chất
lượng truyện viết ra hơi tệ . Mong các bạn thông cảm mình sẽ cố gắng cải thiện
hơn !!