Người đăng: deptraiconnho4321
Sau khi trở về Nam Lâm Thành Đông Phương Trường Minh và Lão Yêu Quái ở lại đó
nghỉ ngơi khôi phục mấy ngày rồi lập tức dẫn theo đám người của Kỳ Sĩ Phủ lên
đường trở về Sở Đô dọc đường trở về chỉ cần bọn họ đi qua nơi nào thì cơ hồ
tất cả cư dân ở khu vực đó đều sẽ đổ ra đường nhiệt tình hoan hô đoàn quân
khải hoàn trở về.
Chiến quả huy hoàng trong trận chiến cuối cùng ở Nam Lâm Thành trong lúc nhất
thời đã biến tất cả những người tham gia cuộc chiến chống lại Thú Triều lần
này trở nhân vật nổi tiếng trên đại lục mà Đông Phương Trường Minh thân là
người chỉ huy trực tiếp của chiến dịch càng là hóa thân thành một tên " danh
soái " được vạn người kính ngưỡng trở thành nam nhân trong mộng của hàng ngàn
thiếu nữ.
Một tháng sau đoàn người cuối cùng cũng đã về tới Sở Đô.
Khi tiến bên trong thành Lão Yêu Quái đột nhiên nhìn Đông Phương Trường Minh
kêu lên một tiếng tiếp đó hóa thành một đạo hào quang chói mắt kích bắn lên
trời.
Đông Phương Trường Minh thấy vậy khẽ cười một tiếng sau đó dẫn theo đoàn người
đi đến cửa hoàng cung . Ngự Lâm Quân canh giữ trước cửa Hoàng cung nhìn thấy
đoàn người thì bước lên phía trước hỏi danh tính của bọn họ rồi lập tức vào
bên trong bẩm báo.
Không bao lâu sau đoàn người Đông Phương Trường Minh đã được phép tiến vào ,
sau đó đi vào trong sự cung kính của đám Ngự Lâm Quân.
Lúc tiến vào bên trong Đằng Long Điện Đông Phương Trường Minh quét mắt nhìn
quanh một vòng thì phát hiện số lượng đại thần ngày hôm nay tụ tập ở đây cũng
không nhiều lắm chỉ khoảng mấy chục người ít hơn dự đoán ban đầu của hắn rất
nhiều.
Nhưng mà chỉ nghĩ thoáng qua một chút thì hắn đã rõ ràng nguyên nhân trong đó
hiện giờ tuy rằng Thú Triều đã bị đánh lui nhưng muốn khôi phục lại Phương Nam
như lúc ban đầu vẫn còn có rất nhiều chuyện cần các quan viên khác đi làm cho
nên hiện giờ chỉ một số trọng thần còn tụ tập ở đây cũng là việc hiển nhiên.
Suy nghĩ xong Đông Phương Trường Minh lập tức hồi phục tinh thần lại cung kính
thi lễ với Sở Đế.
Đám kỳ nhân của Kỳ Sĩ Phủ sau lưng hắn cũng đồng loạt thi lễ.
Sở Đế ngồi trên hoàng kim long ỷ thấy vậy thì cười lớn nói.
Đám người Đông Phương Trường Minh lập tức đứng dậy.
Lúc này Sở Đế mới trầm giọng kêu lên một tiếng.
Thần tạ bệ hạ long ân !
Đông Phương Trường Minh lập tức bước lên phía trước một bước trịnh trọng nói
một tiếng.
Độc Lão - Gia Nguyên Liệt bước lên nghe phong lần này trong trận chiến Thú
Triều ngươi đã lập được đại công nay trẫm phong ngươi là tước hiệu Đệ Nhất
Hoàng Gia Kỳ Sĩ thưởng mười vạn kim tệ !!
Thần tạ bệ hạ . Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ...
Vu Lão - Mai Ti Lệ bước lên nghe phong trong trận chiến Thú Triều ngươi đã
lập được đại công nay trẫm phong ngươi tước hiệu Đệ Nhất Hoàng Gia Kỳ Sĩ
thưởng mười vạn kim tệ !!
Thần tạ bệ hạ . Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ...
Tư Đồ Lâm Nguyên bước lên nghe phong ngươi vốn là Thủ tướng của Nam Lâm
Thành trong trận chiến tiểu trừ Thú Triều lần này ngươi lại thấy thân làm
gương cho tướng sĩ trung dũng đáng khen nay phong là Nhất Đẳng Nam Tước thưởng
mười vạn kim tệ !!
Thần tạ bệ hạ . Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ...
.....
Tiếp theo Sở Đế lại tiếp tục phong thưởng cho những người có công.
Cuối cùng Sở Đế thản nhiên nói.
Quần thần nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng sau đó cùng Sở Đế đến Dưỡng Tâm
Điện dùng ngự yến . Trong buổi tiệc đó Đông Phương Trường Minh là nhân vật
được chú ý đương nhiên là người được chú ý nhất những vị đại thần khác cho dù
là quen biết hắn hay không đều lũ lượt bước đến bước đến chúc rượu hắn ý muốn
của bọn họ rất rõ ràng tất cả đều muốn lôi kéo làm quen với Đông Phương Trường
Minh !!
Cho đến nửa ngày sau Đông Phương Trường Minh mới có thể rời khỏi bữa tiệc.
Hắn cùng với ba người Tư Đồ Lâm Nguyên và Vu, Độc Nhị Lão cùng nhau bước ra
ngoài nhưng khi đi đến cổng cung điện thì bỗng nhiên thần sắc của hắn khẽ động
hai mày không tự chủ nhíu nhíu lại.
Tư Đồ Lâm Nguyên thấy vậy thì tò mò hỏi.
Nghe được câu hỏi sắc mặt của Đông Phương Trường Minh nhanh chóng trở lại bình
thường khẽ cười một tiếng rồi nói.
Tư Đồ Lâm Nguyên nghe vậy mỉm cười gật gật đầu một cái sau đó cùng với Lão Độc
Vật và Lão Vu Bà tiếp tục bước về phía trước.
Đợi sau khi ba người bọn họ đi khỏi Đông Phương Trường Minh cũng rẽ bước đi
theo một hướng khác bước chân của hắn nhìn qua tuy chậm nhưng thật chất lại
cực nhanh chỉ trong chớp mắt đã biến mất.
Một lát sau thân ảnh của hắn lại đột nhiên xuất hiện ở một góc khuất bên ngoài
trước mặt hắn còn có thêm hai thiếu nữ dung mạo như hoa vô cùng xinh đẹp nhìn
kỹ lại thì phát hiện hai người đó chính là hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy ,
Nạp Lan Nhược Yên.
Lúc này hai tỷ muội đều chăm chú nhìn về phía trước hoàn toàn không phát hiện
ra Đông Phương Trường Minh đang đứng phía sau lưng mình.
Đông Phương Trường Minh thấy vậy thì trên miệng khẽ mỉm một cái sau đó vô
thanh vô thức bước đến sau lưng hai người nhẹ nhàng thổi một hơi vào trong tai
họ.
Hai tỉ muội Nhược Thủy, Nhược Yên vốn đang ẩn nấp đột nhiên cảm thấy có người
đến gần mình thì hoảng sợ hét lên một tiếng.
Đông Phương Trường Minh thấy vậy không nhịn được ngẩng đầu cười lớn.
Nạp Lan Nhược Yên nghe thấy tiếng cười thì biết người tới là Đông Phương
Trường Minh lập tức quay đầu lại tức giận hét lên một tiếng.
Nạp Lan Nhược Thủy ở bên cạnh vì giữ hình tượng thục nữ của mình nên không lên
tiếng mắng chửi nhưng mà cũng dùng ánh mắt tức giận nhìn vào Đông Phương
Trường Minh.
Đông Phương Trường Minh thấy vậy biết là mình đùa hơi quá vội vàng lên tiếng
xin lỗi hai nàng.
Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược nghe vậy hơi nguôi giận nói.
Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái rồi sau đó hỏi.
Nạp Lan Nhược Thủy nhìn Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.
Đông Phương Trường Minh nửa đùa nửa thật hỏi.
Nạp Lan Nhược Yên hừ nhẹ một tiếng nói.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì trên mặt xuất hiện vẻ hiểu ra sau đó cười
nói.
Hai tỉ muội Nhược Yên, Nhược Thủy nghe vậy đương nhiên là không phản đối
nhanh chóng gật đầu một cái tiếp theo ba người cùng nhau đi dạo khắp Sở Đô
trên đường đi Đông Phương Trường Minh không ngừng kể cho hai tỉ muội nghe về
các loại Ma Thú kỳ dị như là ; Bát Đầu Xà, Hỏa Ma Sư, Độc Giác Mã, .... làm
cho bọn họ kinh ngạc đến quên cả thời gian.
Kết quả là lúc ba người về đến nhà thì đã là nửa đêm !!
Vừa về đến Đông Phương Trường Minh lập tức chỉ muốn trở về phòng của mình ngủ
một giấc nhưng mà lão quản gia Vương Phúc lại đột nhiên chặn lấy lại tay cầm
một đống danh thiếp cao quá đầu người nói.
Đông Phương Trường Minh nghe vậy gật đầu một cái đảo mắt liếc qua đống danh
thiếp trên tay Vương Phúc số danh thiếp đó đa số là đều là những tấm bái thiếp
của vương công quý tộc trong thành gửi đến đối với chúng Đông Phương Trường
Minh căn bản không có chút hứng thú nào với những thứ đó đa số chỉ xem qua một
lần rồi thôi.
Nhưng mà khi xem tới một tấm thiếp ở hàng cuối cùng thì sắc mặt của Đông
Phương Trường Minh đột nhiên lại trở nên cực kỳ ngưng trọng.
Bởi vì trên tấm bái thiếp đó không ngờ lại ghi ba chữ rồng bay phụng múa :
Tàng Bảo Lâu !!