Cùng Hồn Tôn Đấu(2)


Người đăng: conmeohoang191@

Dương Ngọc đối với cái này nhân ảnh tất nhiên rất đỗi quen thuộc. Tuy nhiên,
cái trước tiên hắn làm lại là mấy bước đằng sau bật lại, trong lòng liên tục
thầm trách. Thật là muốn một chút đi muộn a !

Hắn bên trong như thế than thở nhưng mặt ngoài vẫn rất hết sức bình thường
biểu lộ, thậm chí còn có chút vui mừng kinh hỉ sắc thái chào đón

" Tỷ tỷ ngươi thật là trở về. Bất quá, không phải ngươi còn đang tại học viện
tu luyện sao, có thể hay không có sự kiện gì ? "

Cái kia nữ tử nghe xong, vô cùng thuần túy tinh khiết đôi nhãn cầu có một chút
nhẹ cử động. Song rất nhanh trở lại bình thường, lập tức nhẹ nhàng cười, giọng
nói của nàng cũng y nguyên như thế hết sức trong trẻo, dễ nghe.

" Đúng a, chúng ta Thiên Tinh học viện gần đây tổ chức cho học sinh đi giao
lưu, vừa hay tới Hải ngoại học viện tại đây của chúng ta Hải ngoại thành lịch
lãm. Vì vậy muốn về nhà chơi đùa một chút. Nhưng là, lại biết ngươi cũng đi ra
ngoài lịch lãm, thật khiến ta thật thất vọng tâm tình. Cũng may, ngày mai ta
di chuyển, ngươi nhưng lại trở về"

Của nàng xưng là Dương Nhã Uyên, tỷ họ của Dương Ngọc và cũng là một cái Dương
gia thiên tài, tuy nhiên lại được Mục lão vô cùng sủng ái, từ nhỏ được hết mực
yêu thương. Mặc dù, không yêu nghiệt, điên cuồng tu luyện như bọn Dương Ngọc.
Bất quá, lấy tư chất để tự hào vẫn không sai.

Thân hình nàng mặc dù mới có mười mấy tuổi, tuy nhiên, bởi vì nhân loại tại
cái này Đấu la đại lục cả cơ thể lẫn tâm trí muốn trưởng thành sớm hơn tuổi
rất nhiều, đặc biệt là nữ nhân phát triển. Một cái mười lăm tuổi thiếu nữ
nhưng lại có thật sự hình dáng vô cùng yêu kiều thuần thục, không khác gì mười
tám, mười chín tuổi tại những cái khác thế giới.

Vì vậy, nàng tuổi chưa được coi là trưởng thành, tuy nhiên đơn cử sắc lại vô
cùng phong vận trưởng thành, lồi lõm cơ thể đã muốn phi thường nhìn rõ ràng.
Thật là muốn kiều diễm như hoa nhưng lại hết sức nhu hòa, như nước ôn nhu. Hơn
nữa cũng vì của nàng vũ hồn ảnh hưởng do đó của nàng toát lên cái vô cùng băng
thanh ngọc khiết khí chất, thật làm sao xuyến lòng người.

Đổi lại bình thường nam nhân, còn không vì nàng ôn nhu yêu kiều vẻ đẹp mà dục
hỏa công tâm say mê đổ đốn, đây còn không phải mỹ nhân tiêu chuẩn thì là gì,
chỉ sợ sau này của nàng xuân sắc nhất nữ nhân độ tuổi đến thì của nàng vẻ đẹp
thật càng muốn bách bàn nan miêu.

Bất quá, Dương Ngọc chứng kiến như hoa nở một màn, lại thập phần nhẹ nhàng, ôn
nhu kia vẻ đẹp khóe miệng liền lập tức co giật, tâm tình trở nên kinh động.
Cười nhạt một tiếng

" Ha ha, Uyên tỷ ngươi một năm không gặp hình dáng thật càng thêm xuân sắc,
động lòng người a ! Nhưng là của ngươi diễn xuất trình độ hình như cũng theo
đó một bước dài nhảy, ta thật là vẫn còn phải học hỏi nhiều !"

Dương Nhã Uyên cũng không có gì quá khích phản ứng, song lấy Dương Ngọc người
âu yếm ôm, xoa của hắn đầu tán thưởng " Ta không biết ngươi tu luyện đạt được
cấp độ nào rồi, nhưng là của ngươi thân thể cơ hồ lại thêm vài vòng trưởng
thành, thật là vô cùng ạnh dũng, tuấn tú a ! Thật không biết sau này ngươi có
bao nhiêu cái lão bà nữa "

Nàng nói không sai,, như nguyên do trên, nam nhân dù không mạnh mẽ như nữ
nhân phát dục, tuy nhiên cũng do hắn vô cùng khắc nghiệt luyện tập, cơ thể tất
nhiên so với bình thường người trưởng thành hơn nhiều.

Cộng thêm của hắn trầm ổn tính cách, tại Dương Ngọc lớn lên càng biểu hiện rõ
vô cùng nhuệ khí, cái quân vương lãnh đạo khí chất. Hơn nữa của hắn có cái gì
đó cao thượng, uy nghi do đó khiến mấy tên trong tộc thuộc hạ dù có cao hơn
hắn tu vi cả hai giai, bất quá không có ai đối với của hắn quyết định có phàn
nàn, tất cả đều như quân lệnh nghe theo.

Cũng vì lẽ này, nhìn Nhã Uyên nàng như thế âu yếm ôm Dương Ngọc, người ngoài
nhìn vào còn không thật tưởng là giống một đôi tình lữ, trai phong nhuệ, gái
tài sắc sao?

Bất quá, của nàng hành động làm Dương Ngọc bất an càng trở nên sôi trào, lại
bị hai cái kia mềm mại đồi núi đè vào, không phải hắn tâm tình trầm ổn, chỉ sợ
huyết dịch đã từ sớm bay ra.

Quả thật, hắn suy nghĩ không sai, ngay sau đó, không biết từ đâu tại như một
cái đại thụ thân cây vào bụng hắn đập thẳng, khiến hắn suýt nữa không nhịn
được rên lên. Nếu không phải hắn cường độ thân thể mạnh mẽ, cái này một quyền
thật làm hắn gục. Trong lòng thầm chửi. Thật là không muốn cùng với cái thể
loại nữ nhân này trêu đùa.

Nàng ngay sau đó lại ngồi vào ghế, mặt làm như chưa có chuyện gì xảy ra, cũng
không để ý Dương Ngọc có chuyện gì. Mục lão chứng kiến này một cảnh mặt không
biết là khóc hay cười, có phải hay không lão đối với nàng quá chiều chuộng nên
mới tạo ra cái tình cảnh này.

Phù, thở dài một hơi, cũng may chỉ là đơn thuần khí lực, vẫn là có thể dễ gánh
chịu. Uống lấy một hơi nước, Dương Ngọc lại quay sang Mục lão phía, mặt trở
nên nghiêm túc

" Gia gia, còn có việc ta quên không nói, hình như tại tháng sau tại thành có
thiếu niên thi đấu vòng loại. Ta muốn tham gia "

Nhã Uyên nàng mặt lập tức giật mình kinh hãi, tràn ngập bất khả tư nghị cảm
xúc, liền không nhịn được giận dữ quát lên " Ngu ngốc, ngươi không biết đó là
cuộc thi gì sao, thi đấu nhị hoàn vô kể nhiều, tam hoàn cũng liếc mắt có thể
tìm ra, thậm chí có năm tứ hoàn cũng có. Hơn nữa, vòng loại kiểm tra không cẩn
thận, chỉ cần ngươi không chịu thua nói là sẽ không dừng. Ngộ nhỡ đối thủ là
tâm thần nhân, thích cường bạo đánh người khuynh hướng, chỉ dự vào ngươi nhị
hoàn còn chưa vào, thật không biết là quá ngông cuồng "

Nàng dù bình thường đối với tên đệ đệ này hay kiếm hắn đánh, nhưng dù sao cũng
thật sự yêu thương đệ đệ, dù thực lực của hắn theo nàng đánh giá nhị hoàn có
thể đối phó, tuy nhiên từng đó đối với hắn khả năng vẫn là hạt cát giữa xa
mạc. Bất quá, khiến nàng kinh hãi hơn là của gia gia thái độ

Mục lão một mặt hài lòng, dường như không có dị nghị gì cả " Ân, để ngươi ra
ngoài giao lưu, biết thiên hạ thực lực cũng là điều tốt. Tuy nhiên, ngươi đã
mười chín cấp, đến đại hội tốt nhất nên tiến hai hoàn đột phá, như thế thực
lực của ngươi sẽ một bước tăng trưởng, có khả năng lột xác quá trình "

Cũng bởi cái thứ nhất hồn hoàn của Dương Ngọc không có cách nào tăng niên bậc,
sử dụng không có cách. Bước lên nhị hoàn, với của hắn cường độ thân thể chịu
đựng ngàn năm hồn hoàn chẳng có gì khó khăn. Có được hồn kỹ sử dụng, tất nhiên
thực lực tăng mạnh.

Nhã Uyên lại một lần nữa kinh hãi, hắn nhưng đã mười chín cấp, mười tuổi mười
chín cấp, quái vật cũng không bằng a! Bất quá, nàng ý kiến vẫn thế không đổi.

" Gia gia, tại sao có thể với hắn đồng ý, cho dù hắn hai hoàn thực lực vẫn còn
xa lắm mới có thể cùng tam hoàn đánh với. Hơn nữa, nếu hắn thê thảm bại trận,
tương lai hắn có ảnh hưởng, không thể nói được. "

Mục lão miệng cười khổ, đối với suy nghĩ của Nhã Uyên cũng chỉ là bình thường
lý lẽ. Mà bình thường lý lẽ với tên này chính là vô dụng. Tất cả là do ngươi
chưa chứng kiến của hắn khả năng thôi. Người biết chân chính thực lực của hắn
cũng chỉ vẻn vẹn có lão và Tứ Nguyên đấu la, của hắn lão sư. Mục lão đang định
mở lời nói thì lập tức bị Dương Ngọc cắt đứt.

" Vậy thế này đi, hay là tỷ cùng với ta đấu thử đi, nếu ta thắng thì không
phải chính là bằng chứng rõ ràng nhất sao ? Ta mặc dù không nói là mạnh nhưng
là, thứ có thể khiến đối thủ phải kinh sợ vẫn không thiếu a! "

Dương Ngọc tự tin lời nói làm nàng suýt không nhịn được cười. Nàng chân chính
là một cái hàng thật giá thật tam hoàn hồn tôn, còn không phải mới mà là ba
mươi bảy cấp hồn sư. Đã có gan thách đấu, lại còn muốn chiến thắng, thật nực
cười. Tên nhóc này không phải mạnh lên nhanh quá, sinh ra kiêu căng đấy chứ ?

" Hừ, để ta xem tiểu đệ đệ có gì lợi hại mà dám mạnh miệng như vậy " Nàng đối
với tự tin mình vô cùng tự tin, dù không có cường công, nhưng ba hoàn thực lực
không phải thứ một hoàn có thể đảm đương. Đây chính là của nàng thực lực tự
tin.

Thêm nữa, nếu lấy Sử lai khắc bốn vạn năm tồn tại lấy S cấp tiêu chuẩn thì
Thiên Tinh học viện của nàng có thể gọi là một cái A cấp học viện, do đó có
những kỹ năng tại học viện luyện tập bổ trợ, chính là hổ mọc thêm cánh tình
huống.

Rất nhanh sau đó, hai người đã tại sân tập vị trí. Bây giờ thi đấu không phải
của hắn với Từ Ân bốn năm trước thi đấu, nhất định phải có hồn đạo phòng vệ.
Tam hoàn sức mạnh đã là phá hoại hình thức rồi. Nếu không có phòng vệ hồn đạo
khí, xung quanh rất dễ dàng bị ảnh hưởng.

Dương Ngọc tâm trạng tràn ngập phấn khích, vừa hay hắn cần kiểm chứng cực hạn.
Có nàng ở đây thử luyện, còn cái gì phù hợp hơn sao ?

Nhã Uyên nàng không có cái gì biến đổi, trận đấu này nàng không coi trọng lắm,
chủ yếu khiến Dương Ngọc đối với kẻ mạnh có nhận thức, không còn dám như thế
kiêu căng.

" Tiểu đệ đệ, ngươi thua khó coi quá, đừng có quay lại oán trách tỷ tỷ nha "

Dương Ngọc bây giờ đã đi vào tập trung trạng thái, đối với của nàng coi
thường, hắn nhưng chẳng có gì quan tâm, nhẹ nhàng nói.

" Tỷ tỷ ngươi có biết, trên thế giới này không có kẻ mạnh mà chỉ có kẻ được
coi là mạnh, ngươi đang tự coi mình đối với ta mạnh hơn, đó chính là chủ quan
bước đầu tiên hình thành. Và, chủ quan không có cái gì tác dụng ngoài làm lu
mờ tầm mắt con người. Nếu ngươi cứ sai lầm như vậy, chỉ sợ, người thua khó coi
chính là ngươi đó. "

Nhã Uyên như bị khiêu khích, liền hừ lạnh " Hừ, ngươi nói thì hay lắm, vậy hãy
mau thể hiện sức mạnh của mình đi, tốt nhất đừng để ta thất vọng. "

Xuy !

Võ hồn hai người đồng thời phóng thích, sân đấu dường như tạo thành hai cái
thế giới chia rẽ. Hồn lực mạnh mẽ liên tục hướng ra ngoài lan tỏa.


Thần Mặt Trời Chi Đấu La Đại Lục - Chương #15