Trở Thành Siêu Mẫu


Người đăng: giaphat17@

“Ngươi bị bệnh hoang tưởng à?” Vân Thành nói.

“Không phải”Lại Vô Thường trả lời nhẹ nhàng, như thể vô đối với hắn chả là gì
cả.

“Vậy ngươi vì sao…”

“Không vì sao cả, ta thích thế thôi” Lại Vô Thường mặn mà

Vân Thành nhìn hắn một hồi, Kinh Môn Hương bên cạnh thấy vậy bèn chỉ cái bàn
bên cạnh mà nhẹ giọng:” Hay chúng ta qua bên kia đi”

“Ừ” Vân Thành nhìn Lại Vô Thường thật nhiều rồi đi qua cái bàn đó. Y kéo ghế
ra và ngồi xuống, còn kéo cả ghế cho Kinh Môn Hương. Khi đã ngồi, y còn cố
liếc Lại Vô Thường, miệng thì kêu món thịt nướng. Mà trùng hợp là cũng 2 kg.

“Tính tiền nào” Lại Vô Thường gọi tiểu nhị. Hắn trả 60 bạc cho 2kg thịt, trong
khi 2kg thì chỉ 30 bạc. Tiểu nhị hiểu ý nhàn nhạt liếc sang Vân Thành. Lại Vô
Thường cũng liếc, 2 ánh mắt cuối cùng chạm nhau. Từ đầu đến cuối, chỉ có Vân
Thành nhìn hắn giờ thì hắn nhìn Vân Thành.

Lại Vô Thường mỉm cười bỏ đi ra khỏi quán. Vân Thành vẫn liếc theo cho đến khi
Thường biến mất. Y nhìn Kinh Môn Hương nói:” Nàng cứ ăn đi, ta no”

Hương nói:” Ngươi làm gì nhìn tên kia mãi vậy.”

“Tên kia có gì đó rất đặc biệt.”

“Đặc biệt?”

“Phải rất đặc biệt, chỉ tiếc ta không biết đặc biệt chỗ nào.”

“Ngươi chỉ tổ nói dóc, rõ ràng là thích hắn đúng không?”

“Ơ ,ta không có.”

Sau khi hai ngươi ăn xong, trực tiếp bỏ đi, tiểu nhị cũng chả níu kéo.

=================================

“Vừa mới tới đây đã gặp tên gay, hôm nay ta xui rồi” Lại Vô Thường vừa mới ra
khỏi quán đã nhớ lại cảnh Vân Thành liếc hắn suốt mà cảm thấy ớn ớn, lưng run
rẩy. Phun ra một hơi thật mạnh vào, hắn bước nhanh trên đường. So với trong
quán thì nơi này đông vui, hắn cũng vui theo.

Nửa ngày sau hắn gặp một thanh lâu đang tuyển người mẫu. Lần này Bích Diệp lâu
tuyển người mẫu tạo dáng cho hoa khôi Tố Nhi biểu diễn tài nghệ vẽ tranh. Hoa
khôi phải nói cực kỳ quyến rũ, hơn nửa số trai trong thành đều muốn làm chút
với nàng. Nàng tinh thông các loại kỹ nghệ thường thấy của thanh lâu. Do đó
người yêu mến nàng rất nhiều. Thậm chí mấy đại lão đều muốn lấy làm vợ bé.

Lại Vô Thường cảm thấy tài nghệ biến thân của hắn quá cao siêu chi bằng vào
góp vui chút. Có rất nhiều người muốn làm mẫu chỉ vì gần Tố Nhi một lát. Họ
thậm chí mong nàng vẽ chậm một chút.

Bước tới gần cửa Bích Diệp lâu, liền có mấy cô gái cười với hắn, miệng mời vào
mời vào. Lại Vô Thường bình tĩnh tự tin bước vào, bỏ qua mọi nhan sắc cám dỗ.
Bên trong, Lại Vô Thường lại bị cám dỗ.

Hắn nhìn qua nhìn lại, nhìn trên nhìn dưới, máu mũi chảy xuống nhưng hít vào
kịp thời. Nhiều quá, nhiều nữ nhân quá. Bọn nó lại toàn hở hang nữa chứ. Lại
Vô Thường thở hì hụt mất 5 phút cuộc đời.

Bởi ngoại hình đẹp của mình, rất nhanh có mấy cô gái lại gần hắn, không ngại
ngùng mà chà chà tay vào người hắn nói:” Công tử.., ngài chọn ai ạ”

Lại Vô Thường quay mặt liên tục. Hết cô này tới cô khác ẹo ẹo trước mắt hắn.
Cảm thấy nhột nhột, Lại Vô Thường bảo:” Tránh ra, làm ơn tránh ra, ta sắp hoa
mắt”.

Mấy cô nhăn mặt rút tay về, cảm thấy tên này quá non so với cái mặt của hắn.
Lại Vô Thường nói:” Ừm, mấy cô cho ta đăng ký làm người mẫu nào”

“Công tử…, muốn làm mẫu cho Nhi tỷ?” Các cô gái hỏi. Có cô còn nghoẻo đầu sang
bên. Lại có mấy người vào thanh lâu, gọi ngay mấy cô. Thấy Lại Vô Thường bị
gái vây thì ghen ăn tức ở.

“Đúng thế, mau dẫn ta đi.”

“Vậy mời công tử theo ta.” Một cô bước lên kéo tay hắn. Lại Vô Thường để mặc
nàng kéo đi vào một phòng trong thanh lâu.

Trong có khá nhiều người xếp thành 1 hàng. Hầu hết đều là nam nhân. Có kẻ đẹp
và kẻ xấu, xấu hơi nhiều, đẹp hơi ít. Lại Vô Thường đi vào xếp hàng đứng cuối,
chờ đợi một điều gì đó. Cô gái bỏ Lại Vô Thường mà đi ra ngoài, hình như đi
tìm thêm mẫu. Liên tục có người vào xếp hàng.

“Cho dù không được chọn thì cũng có cơ hội được gặp Tố tiên tử một lát.”

“Ngươi thật kém, ta nếu được chọn thì khi làm mẫu sẽ uốn éo liên tục làm Tố
tiên tử vẽ chậm rãi.”

“Im mau, tiên tử tới kìa”

Một cô gái tuyệt đẹp bước vào phòng từ cửa sau. Nàng bước lên trước hàng và
nhìn qua lại đánh giá mọi người. Tất cả đều nghiêm lại. Trong lòng đều nghĩ:”
Chọn ta đi, chọn ta đi, a đừng chọn tên kia”

Tố Nhi bước qua người nào, tim người đó đập thình thịch, người trước đó thì
lại thất vọng ỉu xìu. Cho đến khi đi tới Lại Vô Thường.

Nàng dừng trước mặt Lại Vô Thường. Hắn tim không nhanh, thở không gấp như chắc
chắn cái ngôi này đã vào tay hắn. Hai người nhìn nhau hồi lâu dẫn đến hàng
loạt đố kỵ, ghen ghét, có kẻ chửi thầm trong miệng nhưng không ở ngoài miệng.

“Ta chọn ngươi” Tố Nhi mở miệng, dường như không cần kiểm mấy tên sau. Làm bọn
kia tiếc đứt ruột. Ngay cả cơ hội lại gần cũng không có. Có tên mở miệng:” Tô
tiên tử à, tên đó không được đẹp lắm, vẽ hắn chính là làm xấu người”

“Phải, xấu như thế mà lại được tiên tử chọn, thật không thể tin nổi” Lại có
người lên tiếng cố dìm hàng.

“Ta, rất xấu, cám ơn bọn ngươi, cuối cùng cũng có người không mù” Lại Vô
Thường chân thành cảm ơn bọn này.

“Ta chọn ai, đó là chuyện của ta, các ngươi đừng làm rộn. Ngươi theo ta.” Tố
Nhi tỏ ra phong phạm tiên nữ, mời Lại Vô Thường đi.

“Ừm” Lại Vô Thường bước đi thoải mái theo sau nàng. Bỏ lại mấy tên mẫu ghét
cay ghét đắng. Trong số đó có một tên la lên:” Tên xấu quắc đó lại được dịp
lên mặt với chúng ta, tra xem hắn là ai rồi báo cho thiếu gia mau”

Theo sau Tố Nhi, Lại Vô Thường đến một căn gác trải đầy lụa hồng. Nàng bảo:”
Ngươi đợi ở đây đi, lát gọi ngươi sau” Nói rồi bỏ đi.

“Oáp” Lại Vô Thường ngáp, ngủ gật tại chổ.

Khi bị gõ đầu Thường mới mở mắt ra nhìn. Rơi vào mắt hắn là Tố Nhi xinh đẹp
dịu dàng. Nàng dẫn hắn ra đại sảnh, nấp trong rèm đỏ. Bắt hắn ngồi lên một cái
ghế. Còn nàng thì ngồi ghế khác, trước mặt có tờ giấy, viết và nghiên mực.
Nàng chấm bút và đợi đó.

5 phút sau, rèm phía nàng kéo vào, hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên. Các công
tử gia các gia tộc, các đại thế lực chi nhân khen ríu rít.

“Tố Tiên tử thật xinh đẹp, giang sơn chắc không đẹp bằng người”

“Ta có nhìn mây trôi nước chảy cả ngày cũng không bằng ngắm tiên tử một giờ”

“Nếu có thể thì ta sẽ đem tất cả trao cho nàng”

“Ngươi có cái gì để cho? Ta còn có mấy viên Khai Kinh đan tặng tiên tử làm
quà.”

“Cám ơn tất cả ủng hộ Tố Nhi, Tố Nhi rất cảm kích. Hôm nay Nhi sẽ biểu diễn vẽ
chân dung cho mọi người xem.” Tố Nhi gật đầu.

“Hay, tiên tử người vừa đẹp, tâm vừa thiện, kỹ vừa siêu phàm”

“Xạo, Tiên tử còn chưa vẽ.”

“Rụp” Rèm phía Thường kéo vào, lộ ra nhan sắc hủy diệt nhân tâm của hắn. Đánh
bại mọi ánh mắt từng người. Nam nữ đều là nhìn không chớp mắt. Ngay cả Tố Nhi
cũng ngỡ ngàng. Tên này là ai? Không phải người ta mời đâu? Lại Vô Thường đã
dùng Bách Biến biến thành siêu mẫu.

“Chào mọi người” Lại Vô Thường mở lời.

“Bốp Bốp” Có tiếng vỗ tay vang lên, sau đó lại có thêm nhiều nữa.

“Mẫu quá tuyệt, sao Tố tiên tử có thể tìm ra hắn ta vậy? ta nhìn mà cũng suýt,
e hèm.” Một công tử gia nói.

“Phải đó, tiên tử thật lợi hại, mẫu đẹp như thế nhưng so với tiên tử vẫn kém.”

“Ừm” Mọi người đều tán đồng, nàng không còn cách nào chối đây không phải người
nàng mời. Đành chấm bút vẽ Lại Vô Thường. Trong lúc nàng vẽ từng nét từng nét,
có 2 cái bóng ở góc trò chuyện. Chu Lễ và người mẫu của hắn. Chu Lễ là thiếu
gia Chu gia, thực lực Chu gia là đại gia tộc chỉ kém ngũ đại tông môn. Chu Lễ
là một thiên tài 25 tuổi tu vi Thôi Linh trung kỳ, niềm hi vọng của Chu gia. Y
hỏi tên mẫu:

“Có phải hắn là kẻ ngươi nói không?”

“Chắc chắn không, tên kia xấu đê tiện, tên này lại đẹp như thánh thần giáng
lâm, sao có thể được chứ. Chắc chắn là cô ta giấu người mẫu và rồi chọn đại
một người.”

“Hừ, hắn đẹp ư, không thể tin nổi. Nhi à, không ngờ em lại giấu sẵn người như
vậy”

Tố Nhi vẽ chậm hơn ngày thường vô số lần. Nàng mỗi lần liếc nhìn mẫu đều là
nhìn lâu vẽ mau. Mỗi nét của nàng trau chuốt cực kỳ, phải nói là sao chép lại
hình ảnh của Thường hiện tại.

Khi đến phần tóc, nàng không biết vẽ sao khi tóc Thường lại màu bạc. Lẽ nào
lại vẽ kẻ đen, chả giống tí nào. Cuối cùng nàng bèn chọn đổi thành màu đen.
Mất 3 tiếng, nàng mới vẽ xong. Lau mồ hôi trên trán, nàng cười với Lại Vô
Thường:” Đừng giấu ta”


Thần Hành Bách Biến - Chương #19