Thông Linh Quả. Trở Về Bách Gia.


Người đăng: ThanGia

Tại một Thiên Hà ko xác định. Nơi đc gọi là Thần Lục. Sở dỉ đc gọi như vậy vì
Thiên Hà này tồn tại các chư thần.

Đã có một vài Thiên Tài đạt đến ngưỡng lực lượng của Thần lại bị tiêu diệt. Ko
rõ nguyên do. Mỗi Thiên Tài chết đi tạo ra vụ nổ tùy vào lực lượng họ có trong
người.

Nhưng đó là chuyện của mấy vạn năm trước.

..................

Vĩnh Hằng Vị Diện.

Trấn Long Tiêu. Thuộc Tấn Quốc.

- Người đâu.... bắt tên ăn mài này. Xung vào quân ngũ.....

- Bắt ta.... Koooo....

Bát.....

Một bạt tay trời giáng vào mặt.

- La cái gì..... Bắt đi....

- Rõ....

Khụ... khụ....

Hắn ho khang. Miệng nhiễu nhão máu. Xung quanh quân lính vây bắt người dân
nhập ngũ cả nam lẫn nữ.

Trong lúc đó bầu trời tối xầm lại. Lôi Phong nổi lên. Từ trên cao là một Trung
Niên mặc đạo bào xanh. Ánh mắt trắng bệch xung quanh là Lôi Điện chểnh chệ
nhìn xuống Quan Quân.

- Thả họ ra.....

Giọng nói vang vọng khắp chốn. Bọn Quan Quân run rẫy như thấy cọp.

- Xin... hỏi... các hạ đây là....

Tương Quân cầm đầu khom mình run rẫy.

- Trưởng Lão Lý Phong. Quang Minh Đỉnh.

- Quang.... Quang... Minh Đỉnh.... mau... thả người.... rút quân... rút....

RÚT QUÂN......

RẦM RẬP... RẦM... RẬP....

Đoàn quân kéo đi nhanh chóng. Một loáng biến mất.

ĐA TẠ THẦN TIÊN....

ĐA TẠ THẦN TIÊN....

Tiếng hô vang vái lạy người dân ập vào mắt gã ăn mày. Khiến hắn có cảm giác
khó tả.

Phành....

Như thểm điện.... bóng dáng vị Tiên Nhân biến mất.

Người dân vẫn đang hô vang vái lạy. Duy nhất chỉ gã ăn mày ko lạy mà chỉ nhìn.
Rồi bỏ đi khỏi chốn này.

Hắn về ngôi miếu hoang ở.

Trong đêm đó. Hình ảnh sùng bái kính nể lúc sáng làm hắn rất hứng thú.

Grao....

- Ô... Tiểu Ngao mi về rồi à....

Một Hắc Báo nhỏ trên miệng ngặm 2 trái Đỏ Ao.

Hắn nhặt đc Tiểu Ngao thoi thóp bên hốc đá. Mẹ Tiểu Ngao bị Cường Thú giết
chết.

Đem về ăn cắp sữa Dê trong làng nuôi Tiểu Ngao đến bây giờ.

- Mi... đang ngậm gì thế....

Grao... grao....

............. Còn Update.........

Tiểu Ngao dụi dụi vào đùi hắn như thúc hắn ăn.

- Đc.. đc... ta ăn...

Liền phục dụng 2 trái. Hắn ăn rất chậm. Vì hàm bị xưng lên do bị tát.

- Ngon lắm... cảm ơn mi....

Tiểu Ngao chạy vòng vòng ngoắt ngoắt đuôi vui vẻ.

- Mi hiểu ta nói gì à...

Tiểu Ngao gật đầu. Hắn giật mình.

Roẹt.... Roẹt...

!!!!!!!

Một luồng Lực Lượng đc hấp thụ truyền tải lên Đầu hắn. Cảm giác buồn ngủ ập
tới. Hình ảnh trước mắt tối dần tối dần.

Phịch.....

Cứ thế hắn chén một giấc gần 2 ngày.

Oaaaaaa.....

Tỉnh giấc trong cơ thể thay đổi.

Tinh Thần khoan khoái. Mọi ý nghĩ nhanh chóng. Tất cả ký ức đều nhớ rõ. Kể cả
lúc vài tuổi ko thiếu thứ gì.

- Ta... Ta.... tên Bách Phong.... ta nhớ rồi.... ha ha ha....

Do hắn bị mất trí. Chỉ nhớ nằm ở chân núi mình đầy vết thương. Đoạn trước ký
ức đều mất. Giờ đã nhớ lại mừng vui khôn xiết.

- Tiểu Ngao... mi tìm ra quả đó ở đâu.

Bách Phong đi theo. Cả hai đến một hang đá rỗng. Cả hai đi vào bên trong. Cuối
hang là một cây không lá bám theo vách đá. Những trái đỏ ao treo lủng lẳng.

- Quả này tăng cường Trí Tuệ. Đúng là bảo vật.

Grao...

- Chúng ta thật may mắn.

Liền bẻ thêm một quả ăn.

Không có phản ứng gì.

- Đã đạt đến giới hạn rồi. Vậy ra 1 người chỉ 2 quả là khai phá tối đa Trí
Tuệ.

Grao......

Tiểu Ngao gật đầu lia lịa.

- Đi thôi....

Tiểu Ngao giờ cũng to như Con Chó cao bằng vai Bách Phong.

Liền hất hắn lên người rồi lao đi.

Trên đường đi Bách Phong nhớ lại kỷ niệm xưa. Vì ăn chơi xa đọa mọi người ghét
bỏ. Đến nỗi cha mẹ từ mặt.

Sau một lần thua cờ bạc bị truy sát đến Vực Núi. Té xuống dẫn đến tình cảnh
hiện tại.

Tính ra bản thân cũng là Thiếu Gia.

Lúc trước có bộ Công Pháp gia truyền.

THIÊN TINH CÔNG.

Là Thiên Cấp. Mặc dù ko cao nhưng là Tu Công toàn diện. Từ Hồi Phục. Hộ Thể.
Tăng Lực. Thân Pháp.

Có thể nói xưng bá trong Thiên Cấp.

Đặc tính Tu Công là ko thể tu luyện nhiều loại. Rất hiếm khi Tu Công kết hợp 2
Đến 3 loại.

Vì vậy người luyện phải lựa chọn thật kỹ.

Bách Phong đang nghiệm lại Quy Luật vận hành của THIÊN TINH CÔNG.

Hiện tại với trí tuệ siêu việt. Những thứ hắn ko hiểu đều thông xuốt. Chẳng
những thế còn có một khả năng. Là Phát triển công pháp này.

Nhưng lại thiếu Quy Luật. Hắn cần học hỏi thêm từ các Công Pháp khác.

Trở về Miếu Hoang.

Liền đả tọa vận hành.

............ Còn Update...........

Trong lúc vận công. Uy lực vận hành đc khai phá triệt để. Tốc độ tăng Lực
Lượng nhanh chóng. Tiểu Ngao ngồi cảnh giới cho chủ nhân.

2 ngày sau.

Phù....

Hơi thở mang Linh Khí phun ra. Toàn thân đã khác trước rắn chắc hơn và cảm
thấy nhẹ nhàng.

Trên trán có một ấn ký nhỏ. Là Dấu Hiệu cảnh giới.

Nhất Trùng Thiên. Hậu Kỳ.

- Hô.... mới luyện có 2 ngày đã đạt Nhất Trùng.... khi xưa ta tốn cả năm mới
đc vài thành. Quả là thông hiểu lại đạt kết quả tốt như vậy. Chắc do thông
hiểu nên phát huy đến uy lực cuối cùng Tu Công. Chắc là vậy.

- Tiểu Ngao... chúng ta đi....

Vù....

Hai Chủ Tớ lao đi hướng về gia tộc.

Ngồi trên lưng Tiểu Ngao. Bách Phong tiếp tục đả tọa vận Thiên Tinh Công. Ko
lãng phí một giây phút nào.

Sự sùng bái lúc trước đã làm hắn hiểu ra. Chỉ có Lực Lượng mới quyết định Vị
Thế trong cõi Vĩnh Hằng này.

Cứ thế 2 người vượt qua Trấn Long Tiêu. Còn 400 dặm nữa về đến Bách Gia.

phía trước là Quy Sơn cũng là nơi hắn té xuống.

Nơi đây bao phủ bởi cây cối um tùm. Cũng là chỗ các sát thủ ám toán. Đặc biệt
nguy hiểm.

Nhưng đây là đường duy nhất về nhà.

Keng....keng....keng....

Hai người đi hơn nữa đường nghe thấy âm thanh đánh nhau. Liền đến xem có việc
gì.

Liền ẩn vào thân cây nhìn sang cách đó 2 dặm.

- Bọn khốn các ngươi. Cờ gian bạc lận. Còn muốn giết người diệt khẩu....

Một thanh niên tay cầm kiếm. Thân mặc bạch bào bị váy máu tươi đỏ hoe run rẫy.
Nhìn cũng đủ thấy ăn hành nãy giờ.

- Fu fu fu.... Túy Đỗ Phường chúng ta làm việc cần một tên hôi sữa như mi
phán xét sao. Đi mà nói với diêm vương ấy..... giết cho ta....

Tất cả hơn 10 Đao Thủ lao vào chặt chém vị Bạch Công Tử.

Bách Phong từ xa tính bỏ đi. Nghe thấy Túy Đỗ Phường nhớ tới lúc trước tình
cảnh mình như thế lại mũi lòng muốn giúp.

" Ai.... ta có Tu Công lại ko có Võ Kỹ. Làm sao đây... "

Lính huýnh ko biết làm sao. Liền dõi theo cuộc chiến. Thấy đc 1 Chĩ Lực của
Hắc Y Nhân. Rồi suy nghĩ phân tích Quy Luật vận hành.

- Thử xem.

Roẹt....

Bùm....

- Uhm.... vẫn chưa tốt lắm....

bùm... bùm.... Bùm.... Bùm.... BÙM... BÙM....

Tiếng nổ ngày một lớn dần. Đến nỗi hắc y nhân dừng chiến nhìn về phía Bách
Phong.

- Đc rồi.... thì ra như vậy....

!!!!!!

- MI LÀ AI....

Tên cầm đầu hét lớn.

- Ta.... à... à... bọn mi ko cần biết....

- Láo toét... giết luôn hắn....

Vù..... Vù....

............ Còn Update..........

Thoái Trạch Chỉ !!!!

Xoẹt.....

Bùm..... Á..... Á.....

Một luồng chỉ lực từ ngón út bắn ra chạm vào một hắc y nhân nổ banh lòng ngực.
Huyết nhục tung toét chết ngay tại chỗ.

!!!!!!!

- Cái gì..... Thoái Trạch Chỉ.... Thằng... mặt xệ này học lúc nào....

- Đại Ca chỉ nó à.....

- Tào lao !!!!.

- Hô hô.... biết sợ chưa.... khôn hồn cút hộ bố.... ko thì ba má nhìn ko ra
đấy ^^.

- Gr ừ... khốn kiếp.... toàn lực giết hắn....

Vù... vù....

Xoẹt.... xoẹt... xoẹt.... vút vút....

- Các ngươi chậm quá.... nhanh lên tý nữa....

!!!!!!

Liên tục né tránh. Thân pháp như gió ko đánh trúng đc.

" Ta phải tự lo thân. Trốn thôi. "

Vị Bạch Công Tử liền phi hành

nhanh chóng bay khỏi chốn này.

- Ế... Ế.... tên khốn kiếp.... mi... mi bỏ ta à....

Vút.... vút.....

Bách Phong hô lớn nhưng ko thấy đáp trả.

- Hừ... đúng là Ba Dớ mà....

Hự.....

Rắc Rắc.....

Keng..... Xoảng.....

Bách Phong vận nội công thân thể rắn chắc. Các thanh kiếm gãy ngang.

!!!!!!!

- Mi là quái thú à..... Nhị Trùng Thiên Trung Kỳ như ta mà lại....

- Lão Đại chạy thôi... tên này Dị quá.....

- Rút....

Vụt.. vụt....

- Hà... hà.... xem như các ngươi thông minh. Đếch mịa.... ta mà gặp lại tên
Bá Dơ đó thì cho nó sml.......

- Tiểu Ngao chúng ta đi....

Kịch.... Vù....

.............. còn update.........

Tiếp tục tu luyện. Mất gần 2 ngày mới gần tới Bách Gia.

Trong bụng hồi hộp. Đã lâu rồi ko đc gặp cha mẹ. Bách Phong trong lòng đầy cảm
xúc.

- Đứng lại....

!!!!!

- Ta là Bách Phong. Vào báo cho cha ta.

?????

Hai tên canh cửa này mới nên ko rõ.

- Ờ... xin lỗi cha huynh là ai.....

!!!!!

- Hài.... Bách Thiếu Thu....

- Hơ... rõ.....

Nghe tới con của Trưởng Tộc. Hai tên vội vã vào báo. Bách Phong chểnh chệ cưỡi
Hắc Báo đi vào.

!!!!

- Cái gì.... tên súc sinh đó về rồi à....

Phành.....

.............. Còn Update..........

CHA....

!!!!!!!

Binh......

Hự.....

Ầm......

Một Đấm trực diện. Bách Phong chấn dội như diều đứt dây. Tông thẳng vào tường
nằm gọn trong đó.

Mọi người xung quanh đứng hình. Với màn chào hỏi 2 cha con này.

- Tên khốn.... mi về đây làm gì....

- Lão Cẩu.... dám đánh con bà.....

Phành.... Vút..... Keng...... Uỳnh......

Một mỹ nữ cầm Băng Kiếm đâm thẳng vào Bách Gia Chủ. Hai ngón tay Bách Thiếu
Thu kẹp chặt kiếm. Hai kình lực chấn xuống tạo thành hố sâu.

- Lão Bà tính giết phu quân à...

- Hừ.... dám đánh con bà....

- Tránh chỗ để ta dạy thằng mất dậy này.....

- Lão dám....

- Hừm...

Kịch.....

Ái..... Bịch.....

Hai ngón tay hất sang bên. Ngọc Lan nằm dài trên đất.

- Lão tặc.... mi... ta liều với lão....

Kịch.... Phạch.... Phạch.....

- Mẹ à.... con ko sao....

Bách Phong phủi áo chểnh chệ như ko chuyện gì....

!!!!!!!

Tất cả kinh ngạc. Ăn một đấm trực diện Bách Gia Chủ mà ko việc gì.

- Hà hà.... khá lắm.... biệt tâm mấy năm. Giờ cũng chút bản lãnh....

Phành....

Vụt.... Vụt.... Vụt....

!!!!!!

" Thân Pháp quái gì thế. Nhất Trùng ko thể có Thân Pháp này "

- Cha à.... chậm quá.... Nhanh tí nào....

- Hừm....

PHÁ THẠCH CƯỚC....

VỤT.... KÌNH.....

Á......... CHẾT CON......

Gru......

Một cước mang nội kính ko thể tránh né đá văng Bách Phong vào ngọn núi phía
xa. Tiểu Ngao vội chạy hộ giá.

- Lão.... thật độc ác....

- Ha ha ha.... nó ko chết đc đâu....

Cười cười rồi bỏ vào trong. Ngọc Lan chạy vội xem con mình thế nào.

............. hết chương 1 ............


Thần Giả Chi Chiến - Chương #1