Bại Phục Long Chiến


Người đăng: ๖ۣۜDiệt ๖ۣۜThiên

Bước ra khỏi Đúc Tạo Đường đeo kiếm phía sau lưng tay cầm 3 chân tệ số tiền ít
ỏi, đi qua hết dãy nhà hai bên đường nhìn ngắm xung quanh, mọi thứ không phải
mới lạ gì Hoàng Minh Thành cũng chẳng rộng lớn là mấy, trước giờ Vấn Thiên
dành thời gian cho tu luyện là nhiều ít khi ra thành dạo, hôm nay sẵn dịp đi
một thoáng nhìn cảnh vật xung quanh thế nào, tâm tình khá tốt Vấn Thiên đi
hết nơi này đến nơi khác, thu vào mắt những hoạt động xung quanh thành.

“ thằng nhóc đó kìa!”

“ Tiểu tử đứng lại !“

Một nhóm tầm năm sáu người từ con hẻm trước mặt xuất hiện một người thanh niên
chỉ về Vấn Thiên.

Năm người trên thân mang mộc côn nhìn qua nhóm người áo cùng một màu trên ngực
bên trái mang chữ Long còn một người mặt áo bình dân như Vấn Thiên hô lên tay
chỉ về phía Vấn Thiên đang đi.

Mọi người xung quanh nhìn về phía Vấn Thiên, không biết là ai nói với người
kế bên mình

“ Vệ Đội Long Gia làm sao chặng đường một hài tử thế không biết ?”

“ muốn biết chuyện gì thì lại xem đi “

Vấn Thiên nhìn người vừa mới phát ra tiếng hô đứng lại nhìn có vẻ là đội
trưởng nói:

“ đại ca gọi ta có việc gì ?”

“ Ngươi đánh ba vị thiếu gia có phải ngươi ?”

“ đúng là ta” Vấn Thiên Đáp.

“Theo ta về vệ đội . Thiếu gia muốn gặp ngươi.”

Nghe người đội trưởng nói thế Vấn Thiên mỉm cười nghĩ

“ theo thì theo bất quá hài tử đánh nhau người lớn nào can thiệp. “

Bước theo vệ đội Long Gia nhưng Vấn Thiên vẫn ung dung, có nhiều khi tiểu hài
tử đánh nhau làm lớn lắm cũng chẳng kéo nổi cường giả nào, huống chi Vấn Thiên
bây giờ chỉ mới bảy tuổi.

Qua bao nhiêu con đường đến một góc gần cổng thành phía tây.

Đến một ngôi nhà có phía trước khá rộng hai cây cột gỗ cao, hàng rào được tạo
nên từ những cây mộc cắm đều nhau một khoảng cách ,trên thân những cây mộc
thương những sợi dây thừng được đan vào nhau, bên trong qua khỏi hai cây cột
lớn làm cửa có một cái bàn lớn, ngồi nơi đó có vài người thanh niên.

Ngồi bên trên đó có hình ảnh của Long Chiến.

Nhìn về nhóm người đang dẫn Vấn Thiên đi đến Long Chiến đứng dậy chỉ về phía
Vấn Thiên hô to :

“ Khôn Ca ! Chính nó đánh em !”

“ Phế vật! tao tưởng ai ức hiếp mày ,ai ngờ ngay cả thằng nhóc như thế ngươi
cũng không đánh lại .“

Người Thanh niên đánh vào đầu Long Chiến từ phía sau rõ đau,dàng người cao
lớn, khoát trên mình một bộ áo màu trắng khuôn mặt đầy đặng dễ dàng nhận ra sự
giống nhau với Long Chiên có lẽ là anh em cùng huyết thống.

Long Khôn bước ra khỏi bàn tiến đến trước mặt Vấn Thiên, nhìn qua một lượt rồi
Long Khôn nói:

“ Tiểu Tử ! Ngươi đánh Long Chiến em ta! Tuy mấy đứa đánh nhau không liên can
gì tới anh, nhưng anh cũng không để cho thằng em ta chịu ủy khuất được ! "

Vấn Thiên đánh giá qua lời nói của Long Khôn

“ xem ra thằng anh tốt hơn thằng em biết lý lẽ một chút. Có chút khí độ “

Long Khôn hỏi.

“nhóc con ngươi tên gì ?”

“Vấn Thiên!”

Đáp lại một cách bân quơ ,dù sao cũng đang trên đất địch nhân nên tâm trạng đề
phòng là vẫn phải có.

“ Thôi được rồi anh không ép chú mày, giờ anh giải quyết như thế này . Chú
mày đánh với nó một trận ,nó thua chú mày ra về anh cho chú mày 100 chân tệ
,còn nó thắng chú mày để lại vật này thế nào? dù gì anh mày đang rảnh rỗi! “

Nhìn qua thanh kiếm mang trên lưng Vấn Thiên, tuy được bọc vải bên ngoài tuy
không biết nó là gì nhưng Long Khôn vẫn làm ra quyết định như thế, dù sao đối
với Long Không 100 chân tệ cũng chẳng là bao bỏ ra xem hài tử đánh nhau thôi.

“Đang nghèo có người đưa 100 chân tệ ta không lấy uổng công làm người . Dù sao
ta đánh hắn cũng đánh không lại, lúc đó cho hắn ăn chút thiệt thòi cũng không
thể trách ta ”

Vấn Thiên nghĩ ngợi rồi đáp

“Được! Đánh ở đây à”

Long Khôn nhìn Vấn Thiên xong quay lại hướng Long Chiến rồi gọi.

“ Thằng Kia !mày ra đây ! Giờ mày với Vấn Thiên đánh 1 trận nếu thắng tao cho
mày cái vật kia con thua mọi chuyện bỏ qua “

Vừa nói vừa chỉ về thanh kiếm được bọc lại trên lưng Vấn Thiên.

“ Được !“

Nói rồi Long Chiến nghĩ

“ Hư khi nay ta không dùng công pháp nên không đánh lại tiểu tử kia, giờ nên
phải vận dụng thôi, dù gì ta cũng thanh linh tam giai không thể nào thua một
tên nhóc không có bối cảnh, món đồ kia xem ra cũng có giá trị !”

Vấn Thiên và Long Chiến bước ra giữa sân, mọi hộ vệ đội xung quanh tản ra để
lấy chỗ cho hai hài tử đánh nhau, mọi người đứng nhìn về phía hai người .còn
một vài người chụm lại cá cược xem ai thắng.

“Vấn Thiên ! ông cho mày biết tay dám đánh ta! Hấy”

Nói rồi Long Chiến vận khí Thanh Linh tam giai của mình một màu xanh ngọc tỏa
ra từ người Long Chiến mọi người chung quanh ồ lên.

“Long Chiến Thiếu Gia mới tám tuổi đã Thanh Linh tam giai tiền đồ vô lượng à”

“ Không phải 9 tuổi mới được tu luyện sao?”

“ta nhớ năm ta 10 tuổi mới bằng thiếu gia bây giờ!”

Từng tiếng nói vang lên xung quanh, làm cho Long Chiến ngày càng đắc ý còn Vấn
Thiên vẫn đứng giữa sân thoải mái nói.

“ ta nói ngươi đánh thì đánh lẹ đi để ta con về! đứng đó làm màu lâu quá! “

Long Chiến xám mặt lao nhanh về phía Vấn Thiên đánh ra chiêu

“ Thanh Long Trảo Châu”

Nghênh tiếp chiêu thức đánh tới mình, Vấn Thiên mỉm cười lách người qua trái
đánh về phía cổ tay của Long Chiến.

Mỗi chiêu thức Long Chiến đánh ra đều bị Vấn thiên hóa giải ở những chỗ sơ hở
nhất, làm cho Long Chiến ngày càng tức giận, hết chiều này lại tới chiêu khác
hướng về Vấn Thiên nhưng chỉ được cái hình dáng không có hỏa hầu, nên dù mang
trên mình thanh kiếm nhưng Vấn Thiên vẫn tránh né được.

Long Chiến bị hạn chế kỹ thức lúc thời điểm ra chiêu hoàn toàn bị áp chế ,nhìn
sơ qua có vẻ như đang ở thế thượng phong nhưng thật ra là hết sức khó khăn mồ
hôi chảy xuống ngày một nhiều, nhịp thở bắt đầu tăng và có hiện tượng thở
dốc, mọi người đang quan sát trận chiến giữa hai thiếu niên thì đột nhiên có
tiếng hô lên lao vào giữa Long Chiến và Vấn Thiên.

" Ngưng! "

Hơn ai hết lúc này quan sát trận đấu, Long Khôn thấy được người thua trận là
tiểu tử nhà mình nên hô to ngăn trở trận đấu tiếp tục, để tránh cho Long
Chiến bị một pha mất mặt trước các hộ vệ gia tộc.

Rồi chỉ về Long Chiến

" Ngươi Thua !"

" Ca ta làm sao thua cho hắn chứ ngươi có nhầm không ?"

Bất bình trước phán quyết của Long Khôn Long Chiến thở dốc cãi lại.

" Ngươi cái tên vô dụng này! đã vận dụng võ kỹ lại thêm chân khí, ngươi nhìn
xem người ta với ngươi, người ngoài nhìn qua là biết cái tên nhà ngươi thua
chắc "

Nghe thế Long Chiến ngước lên nhìn về Vấn Thiên, mặt không chuyển hơi thở đều
đặn không một giọt mồ hôi “
Sau vài giây ngẩn người nhìn Vấn Thiên đang đứng trước mặt mình vẫn như y
nguyên lúc mới đầu giao chiến với mình Long Chiến đành cúi đầu cam chịu nhỏ
giọng.

" Ta thua!"

Trước sự biểu hiện của Long Chiến Vấn Thiên có phần bất ngờ nghĩ

" Xem ra tên này có phần nào đó khí phách dám thua dám nhận ! "

Long Khôn nhìn vấn thiên rồi nói

" Nhóc con nhìn qua thì hình như ngươi cũng là thanh linh nhất giai ,năm nay
ngươi bao nhiêu tuổi ? "

" Bảy tuổi "

" Cái gì bảy tuổi sao là thanh linh nhất giai được?"

Long Chiến la lên làm mọi người nhìn Vấn Thiên như nhìn sinh vật lạ.

" Có gì không được ngươi tám tuổi đã là thanh linh Tam giai sao ta không thể
?"

" Ta khác từ nhỏ phụ thân cho ta và ca ca dược liệu bồi bổ thân thể, không lẽ
ngươi cũng như thế? không đúng trong thành không có họ Vấn, hôm nay ta mới
gặp ngươi lần đầu nói mau ngươi từ đâu tới."

" Ta sống trong thành này, ta không phải họ Vấn mà là họ Long tên Vấn Thiên "

Nói rồi Vấn Thiên mỉm mỉm cười để lại cho Long Chiến há hốc miệng. ,nghe được
câu nói của Vân Thiên, Long Khôn thất thần vài giây như nhớ ra điều gì đó rồi
la lên.

"Ngươi nói ngươi họ Long tên Vấn Thiên ... Á ngươi là con trai thúc thúc Long
Kỳ ! "

"Chính xác hết giờ nhận thân 100 chân tệ ta đâu?"

Long Chiến mặt mày hung hăng hướng Vấn Thiên quát lên

“Cái tên này! người nhà ngươi cũng không tha khi nãy ngoài đường đánh ta đau
gần chết "

Vấn Thiên mỉm cười nhìn Long Chiến có phần nào hòa hoãn đáp

“ Khi nãy không biết đắc tội đi “

Long Chiến lắc lắc đầu đưa tay trước mặt hơ qua hơ lại

“ Ta thì không sao chỉ lo cho ngươi bị Bắc Gia kiếm chuyện thôi, thằng Bắc
Minh khi nãy bị ngươi đánh thảm “

Nghe thế Vấn Thiên nói lại với Long Chiến

“Ngươi khỏi lo cho ta giờ thì chân tệ ta đâu này định vờ vịt à”

“Cái Thằng này người nha ngươi cũng lấy tiền ca ca của ta được sao ?”

Long Chiến nói nhìn Vấn Thiên

“ Cái này không phải ý kiến của ta”

Vấn Thiên đưa tay chỉ chỉ về Long Khôn

"Đây này nhóc hóa ra đánh nhau bể đầu rồi lại nhận thân"

Long Khôn đưa một túi vải chân tệ về phía Vấn Thiên, mặt có phần như ai bị áp
bức trả nợ nhưng vẫn cười, dù sao cũng người nhà với nhau không đến nỗi mất
mặt.

Long Chiến thấy thế ôm bụng cười hô

“ Khôn ca kỳ này ăn phải lỗ rồi haha”.

Long Chiến như thế bị Long Khôn đá cho một cái.

“ Còn ngươi cái phế vật như vậy cũng không đánh lại Tiểu Thiên.”

Thấy Thế Vấn Thiên cũng khẽ mỉm cười

“ Hai anh em này tuy bên ngoài ra vẻ, là người trong nhà thì lại bao che
khuyết điểm con người ngoài thì hung hăng càn quấy bất quá ta thích”

"Thôi ta về đây khi khác gặp lại "

Nhìn về phía bóng lưng để lại Long Khôn chợt nghĩ

"Cũng gần 10 năm rồi còn gì.! từ ngày ấy đến nay thúc thúc chịu khổ không ích
, có lẽ Vấn Thiên sau này cũng không đến nỗi . Dù sao thiên phú của thằng này
khỏi phải chê việc này phải báo phụ thân biết mới được không sau này ta lại
phiên phức !“

Long Khôn hướng phía ngược lại rời khỏi địa phương của Vệ Đội Long Gia trước
khi đi còn lôi theo cả Long Chiến đang nén cười nhìn mình.


Thần Đế Vấn Thiên - Chương #4