Khảo Nghiệm


Người đăng: ₪ܨ๖ۣۜHades๖ۣۜLoki ₪

Hắn tới gần nắp quan tài . Bỗng 'Rít rít rí ...ít' . Gió nổi lên . "Cọt kẹt .
Cọt kẹt " Nắp quan tài từ từ mở ra . Bàn tay khô cứng thò ra. Lâm Long thấy
thế liền hoảng sợ : " Chẳng lẽtiền bối trong đó là thi ma sống dậy." Thế nhưng
Lâm Long chưa kịp chạy đi thì hắn bị cánh tay đó nắm chặt.

"Cút cánh tay ngươi ra khỏi ta . Cút . Cút . Cút khỏi người ta .." Hắn vùng
vẫy cố gắng thoát ra và la lớn nhưng không kịp . Cánh tay bí ẩn đó bỗng dưng
chấm một điểm sáng lên đầu hắn.

Hắn liền ngã khuỵu xuống đất. Hắn đang từ từ vào trong giấc mộng.

Mọi thứ xung quanh hắn bỗng nhưng mờ ảo

"Đây là đâu ? Mình đang ở đâu vậy ?" Lâm Long hỏi.

"Chẳng phải mình đang trong hang động kia sao ? Tại sao ta lại trở về Lâm Gia
đáng ghét này ! " Lâm Long bước vào.

Bỗng dưng hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn là mẹ hắn . Mẹ hắn bị đánh đập tàn
nhẫn.

"Bộp bộp bộp " Tiếng roi đập thật mạnh nhưng cũng thật đau lòng . Nhưng đứa
con nào lại có thể chịu đựng được khi mẹ mình lại bị hành hạ tàn nhẫn như thế.

"Mẹ ơi " Lâm Long gào lên trong sự nức nở . "Xin đừng đánh mẹ ta . Nếu mẹ ta
mắc tội gì ta có thể gánh thay cho bà ấy . Nhưng xin mấy người đừng đánh mẹ ta
." Hắn la lên và chính mình quỳ xuống.

"Ồ . Phế vật Lâm Long trở về được rồi à . Chắc mạng của ngươi dài nên còn sống
tới bây giờ . Được thôi. Mẹ bây hiện giờ đáng bị đánh vì mẹ bây nghỉ một ngày
. Một nô tì như mẹ bây không được phép nghỉ nhưng mẹ bây lại nghỉ . Vì vậy mẹ
phải đáng bị đánh nhưng bây chịu tội thay cho bà ấy thì được thôi. Ngươi sẽ
chịu phạt thay cho mụ đàn bà đó." Một chấp hành sự Lâm Gia nói.

"Bây đâu . Thả mẹ hắn ra . Bắt Lâm Long lại phạt thay cho mẹ nó . " Chấp hành
sự Lâm Chí Trung nói.

"Vâng." Hai hộ vệ bên cạnh cung kính đáp rồi hiển hách lộ ra tu vi Luyện Nhục
trung kì đơn giản bắt Lâm Long nằm xuống.

"Bộp bộp bộp " Tiếng roi đánh liên tục thâu đêm suốt sáng . Ai nấy đều hả hê
trừ Lâm Long . Bây giờ toàn thân hắn cực kì đau nhức . Rốt cuộc hắn cực kì
chán ghét gia tộc này lắm rồi . "Chắc chắn sau khi lành thương xong . Ta sẽ
dắt mẹ đi ra khỏi Lâm Gia này . " Hắn gầm gừ nghiến răn chịu đựng . Nhưng một
người phàm bị đánh bởi Luyện Nhục trung kì thì cũng chẳng có sống nổi qua 1
năm đâu.

Thế nhưng bỗng nhiên xung quanh hắn lại biến đổi một lần nữa, Lâm Gia không
còn nữa mà là cánh rừng vô tận hoang vu và đầy yêu thú . Tiếng thú rống lên.
Chim bay xào xạc thoát ra khỏi cánh rừng . "Nãy giờ chỉ là một giấc mơ ư ? Vậy
ta đang làm cái quái gì ở nơi này ? '' Tạm thời vô số câu hỏi hiện ra trong
đầu Lâm Long nhưng :
"Xì xì xì .... xì " Một con mãng xà to lớn dài hơn 10 trượng đang cố gắng
trườn tới Lâm Long . Rồi xung quanh trở nên bốc lên ánh lửa, nhiệt độ xung
quanh trở nên cực kì nóng . " Hôm nay ta ăn cái gì mà lần này đến lần khác đều
đụng cái gì không nên đụng mà lại đụng yêu thú chứ .Chẳng lẽ ta không có đường
ra khỏi đây ư ?" Hắn nghiến răng lại . Nhưng may thay có một khoảng trống chưa
có lửa bén tới . " Đây rồi. Ta sẽ thoát ra khỏi đây sớm thôi . " Hắn liền
nhanh chân nhanh tay không cần ai nhắc vọt tới thoát ra ngoài . Nhưng con mãng
xà đó làm sao cho con mồi thoát ra được . Hắn chưa kịp chạy đi bao lâu thì hắn
đã bị con mãng xà không tên đó bắt lại rồi.

"Thả ta ra . Con mãng xà ngu ngốc, đáng ghét . " Hắn gào lên và cố gắng dùng
tay chân và đầu đập vào con mãng xà nhưng điều đó chẳng có xi nhê gì với nó .
Lớp da và vảy nó thật dày và cứng . Nhưng đối với con mãng xà đó thì Lâm Long
đang chọc tức nó . Nó uốn người lại há mồm to ra và nuốt Lâm Long vào.

" Trời đất, con này lại dám ăn thịt ta. Thả ta con rắn ngu ngốc . " Hắn gào
lên trong tuyệt vọng . Nhưng
Con mãng xà đã lấy đuôi quấn hắn và đem hắn bỏ vào miệng và nuốt 'Ực' hắn vào
bụng. Lúc này, Lâm Long đang trong bụng của con mãng xà thối tha đó nhưng
quan trọng là hắn vẫn còn sống . Nhưng ở trong bụng đầy dịch vị của con rắn
thì chẳng dễ chịu chút nào . "Rát quá" Lâm Long than thở . "Bụng gì mà như lò
than vậy. Nhưng hên là miệng con kia to quá nên chỉ nuốt không cạp được. Nếu
không ta chết chắc rồi " "Nhưng làm sao để thoát ra khỏi đây nhỉ ? Phải mau
thoát ra khỏi đây thôi chứ không thì mình cũng sớm chết chắc." Hắn nghĩ vậy.

"Sao bên trong chỗ này mềm vậy? Đã vậy còn nảy nữa. " Hắn vừa rờ lớp dạ dày
bên trong của con rắn đó vừa nhún nhảy.
Và việc làm này của Lâm Long làm con mãng xà không dễ chịu chút nào. Nó liền
lăn người qua lại và nhảy lên nhảy xuống . Con mãng xà này cũng quái chiêu cực
kì . Nó biết nó chưa tiêu hóa được Lâm Long nên nó vũng vẫy lên xuống nhằm Lâm
Long ngất xỉu không quậy nó nữa. Lâm Long mà biết điều mà nó đang nghĩ thí hắn
cũng chắc tức chết cũng không xong.
"Con mãng xà nãy giờ vùng vẫy nãy giờ khiến mình muốn chết lên chết xuống .
Điều đó cho thấy điểm yếu của con này là phần dạ dày rồi . " Hắn cười một cách
nham hiểm . Không cần nói chi cho dài dòng . " Hây Hây Hây . Cho mày chừa .
Dám ăn thịt tao . Dám ăn anh à ! " Hắn vừa chửi vừa nhảy tung hứng trong bụng
của con mãng xà . Con mãng xà bây giờ đau quằn quại lắm . "Ọe Khoẹt " Con mãng
xà đã cuối cùng chịu ói ra khuất phục trước Lâm Long . Tuy hắn không tu vi
nhưng đã khiến con mãng xà chịu thua thì có thể nói vận khí hắn tốt cực kì .
Nếu là người phàm vào miệng yêu thú thì chỉ có nước thập tử nhất sinh.

"Chíu chíu " Những tia sáng lóe lên, không gian, quang cảnh biến ảo một lần
nữa, hắn đã trải qua liên tục suốt 1000 năm . Có lẽ bây giờ là lần cuối cùng
hắn còn trong ảo cảnh. Lâm Long bây giờ ở trong một ngục tù .Sau bao nhiêu
phen ảo cảnh cực khổ và đầy đau đớn thì hắn đã có kết luận : " Chỉ có thể một
số Phù Sư cấp cao có thể làm được huyễn cảnh nhưng dù gì ta cũng là một phàm
nhân sao mà một phù sư lại có thể gây ảo giác lên ta được . Mặc dù có thật thì
cũng quá dễ nhận biết. Nên có thể thoát ra huyễn cảnh rõ ràng . Tâm trí ta
cũng thanh tịnh nhưng cũng chưa thoát được là sao. "Cho dù vậy hắn vẫn không
thể tìm được lí do chính đáng . " Nhưng quan trọng nhất là thực lực . Khi có
thực lực hắn có thể không cho ai chiếm tiện nghi thử nghiệm hắn dễ dàng như
vậy được và cũng như bảo vệ mình." Hắn không còn than thở nhưng nét mặt đầy sự
bi thương, đầy sự trưởng thành và chính chắn . Đó không còn là Lâm Long ngày
xưa . Cho dù hắn chết ngay tại đây hắn cũng không sợ.

"Tội danh 0423 đâu, đi ra đây . Hôm nay là ngày xử tử của mi đó . Lết ra
nhanh lên . " Một thị vệ la quát mắng hắn . Ở trong vương quốc này, người có
tội không bao giờ được phép gọi tên mà gọi những con số . Thật là không có vui
vẻ gì khi bị sỉ nhục kiểu đó.
Cuối cùng, hai tên thị vệ dẫn hắn lên pháp trường.
Đứng trước pháp trường, tóc Lâm Long phấp phới bay trong gió . "Con người
sinh đều Sinh-Lão-Bệnh và Tử . Đó là quy luật chung của trời đất ta không thể
cãi lại . Nhưng truy cầu võ đạo đỉnh phong, truy cầu trường sinh, nhân sinh
phải nghịch thiên mà sống . Không có linh căn, không có thiên phú thì ta cứ
nghịch thiên mà đi . Không thẹn với trời, không thẹn với đất, chết thì có là
gì . Ta không sợ . Vì ta là Lâm Long . " Hắn gào lên ngửa mặt lên trời như thể
đang chỉ trích chính Thiên Đạo.

" Roẹt " Một động tác nhanh như chớp . Đầu Lâm Long lìa khỏi cổ . Thế là kết
thúc . Thế nhưng thực sự chưa chắc là vậy.

.....

.....

.....

.......

......

.....

......

Lúc đó có một hào quang vào sâu trong tâm trí hắn . Giọng nói thật uy phong và
lẫm liệt vang dội lên đầu hắn . " Chúc mừng ngươi, người có duyên . Ngươi bây
giờ đã vượt khảo nghiệm của ta. Ngươi có thể chính thức nhận được truyền thừa
. Sau khi tỉnh dậy, ngươi hãy lấy cái hộp điêu khắc hình rồng trong ngôi mộ .
Nó cực kì an toàn . Gặp được ta ắt có duyên . Nhưng ta mong ngươi hãy tỏa sáng
và chấn vang khắp Linh GIới như một đệ tử của Huyền Linh Thiên Tôn này . " "Ha
ha ha ha ha . Ta cuối cùng cũng thu được một đồ đệ tốt . " Tiếng nói ấy vang
vọng lại trong đầu Lâm Long đến tận mấy ngày sau liền.

Bây giờ, Lâm Long triệt để hoàng hồn tỉnh dậy . Hắn thật không thể tin được
những điều hắn trải qua đều rất chân thật không có gì giả dối . Nghĩ tới điều
đó xảy ra lại với mình một lần nữa, hắn cảm thấy sau lưng mình bỗng nhiên
lạnh toát đi . " Hên là mình chỉ bị cường giả đó khảo nghiệm, nếu là người
khác mình chắc chắn đi bán muối rồi. " Lâm Long hô thầm trong lòng may mắn.

Thế rồi hắn bắt đầu chú ý tới chiếc hộp được cường giả nhắc tới . Hắn liền rón
rén bước tới . Sau khi xác định không có nguy hiểm gì thì hắn đẩy nắp quan tài
ra . Nhìn nắp quan tài mỏng vậy chứ nó nặng tổ cha nó . " Cái nắp quan tài mất
dạy . Vì mi mà phải bắt ta đẩy 2 - 3 ngày liền mới có thể xem bên trong quan
tài ." Lâm Long thầm chửi rủa nó .


Thần Đạo Thiên Tôn - Chương #2