Người đăng: doimatmaudo
-Làm sao có khả năng ?
Hứa Du hai mắt vô thần nhìn xuống trường kiếm đã trong ngực mình, trước khi
chết đi trong đầu chỉ có một cái câu hỏi như vậy, thập phần không cam lòng tại
chỗ đoạn tuyệt sinh cơ.
Quân Phong Liệt khuôn mặt lạnh như băng, một chân đạp vào Hứa Du thi thể, đem
Thiếu Dương Kiếm rút ra.
Nhìn thấy cảnh này, vô số sát thủ còn đang kịch liệt chiến đấu, kể cả cái kia
Hoắc Minh, trực tiếp ngốc như gà gỗ.
-Trời ạ ! Ngay cả Hứa Du đều chết trong tay hắn !
-Quá mạnh mẽ !
-Trốn ! Mau trốn a !
Một đám sát thủ, lập tức quay người bỏ chạy.
Giờ phút này, bọn hắn cũng chẳng quan tâm tới cái gì ám sát đối phương nhiệm
vụ, trong đầu lúc này chỉ có một ý nghĩ, đó là nhất định phải trốn ! Trốn càng
xa càng tốt !
Nhiện vụ ? Mạng còn không có, còn nói gì tới làm nhiệm vụ ?
Nhưng là, có cái kia “ Thiên Lôi Trận “ tồn tại, bọn hắn làm sao có thể chạy
thoát ?
“ Thiên Lôi Trận “ uy lực, có lẽ vô pháp trong thời gian ngắn giết hết bọn
hắn, nhưng bọn hắn muốn chạy cũng là chuyện nằm mơ giữa ban ngày !
Mà một khi không thể chạy thoát, bọn hắn chỉ có nước trở thành vong hồn dưới
kiếm Quân Phong Liệt.
Số sát thủ còn lại này, đều chỉ là Địa Võ Cảnh tiểu thành, hoặc nhiều nhất là
Địa Võ Cảnh trung kỳ, căn bản không thể nào ngăn nổi Quân Phong Liệt bước
tiến, một kiếm vừa ra, liền giết gần chục người.
Không được bao lâu, ngoại trừ cái kia Hoắc Minh, những kẻ khác đều đã chết
sạch.
Kể cả Hoắc Minh lúc này tình trạng cũng không tốt đi đâu, lấy thực lực của hắn
muốn đối kháng một cái “ Thiên Lôi Trận “, hắn còn làm được, nhưng hai cái, đó
là chuyện không có khả năng.
Vốn dĩ hắn cho là, Hứa Du có thể nhanh chóng chém giết Quân Phong Liệt, sau đó
sẽ trở lại giúp hắn, nào ngờ tên kia vừa mới đi ra chưa được mấy phút, liền
chết đến không thể chết lại, còn kéo theo hắn chết chung.
Bởi vì toàn bộ sát thủ ngoại trừ hắn đều đã chết, vì thế ba cái “ Thiên Lôi
Trận “ áp lực, để dồn hết lên trên Hoắc Minh, để cho hắn vốn đã là nỏ mạnh hết
đà, nay liền lập tức mệnh tang hoàng tuyền.
-Ta không cam lòng a !
Hoắc Minh trước lúc chết ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, ngay sau đó,
liền bị ba đạo lôi quang đánh lên người, thân hình trực tiếp nổ tung thành một
màn huyết vụ.
Hắn chết thực sự quá biệt khuất, rõ ràng ý định ban đầu là hào khí lăng vân đi
tới giết một con kiến hôi, nào ngờ đến sau cùng, lại đó con kiến hôi này lập
bẫy diệt sạch sành sanh.
Đương nhiên, không cam lòng hắn cũng không có cách nào, thế giới này mạnh được
yếu thua, bị giết chẳng qua cũng chỉ là một chuyện rất bình thường mà thôi.
Quân Phong Liệt ánh mắt nhìn trong sơn cốc đầy rẫy thi thể, trong lòng nhẹ
nhàng thở dài, đem Thiếu Dương Kiếm hơi run tra vào vỏ.
Mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, Quân Phong Liệt đều chưa từng một lần giết qua
nhiều người như vậy, bởi vì hắn khi đó là Thiên Đế nhi tử, có thằng ngu lại
dám hướng hắn ra tay ? Cho dù là có, cũng đã bị mấy cái Thánh Giả hộ vệ của
hắn đập thành thịt vụn trước rồi !
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi nhớ lại kiếp trước hồi ức.
Năm đó cha hắn Thiên Đế, là Cửu Đế bên trong trẻ nhất một đời Đại Đế, một tay
dựng nên Quang Minh đế quốc hùng mạnh bậc nhất Việt Vương Giới, năm đó hắn
thân là Thiên Đế nhi tử, đều cảm thấy vì phụ thân của mình mà kiêu ngạo.
Hắn là Thiên Đế con út, trước hắn còn có sáu người anh chị, không có người nào
là hạng tầm thường, nếu không phải võ đạo kỳ tài, thì cũng là tinh thần lực
yêu nghiệt chi nhân.
Quân Phong Liệt kiếp trước, tuy là Thiên Đế bảy người nhi tử bên trong thiên
phú cường đại nhất, nhưng hắn lòng lại không mang chí lớn, từ nhỏ không xem
trọng việc tu luyện, chỉ thích cảm thụ nhân sinh, sau khi gặp được Lạc Cơ, lại
càng là như vậy, ngày đêm trong đầu đều chỉ có một mình nàng bóng dáng, để cho
cha hắn đều chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Nhưng thiên phú của hắn thực sự cao đến doạ người, không chỉ là đạt đến Mệnh
Vẫn Cảnh đỉnh phong khi chỉ mới chưa đầy 16 tuổi, lại còn trở thành Tân Tú
Bảng đệ nhất, đáng tiếc hắn không có quá mức chú tâm vào việc tu luyện, nếu
không e rằng đã sớm là Thoát Thoai Cảnh.
Mặc dù vậy, cha hắn đối với hắn vẫn cực kỳ thưởng thức, thậm chí còn phái cả
bên người một vị “ Thập Nhị Đế Thuẫn “ đến trong bóng tối bảo hộ hắn, vì thế
về cơ bản, Quân Phong Liệt kiếp trước trừ một số thời điểm tiến vào bí cảnh,
hắn liền không hề gặp phải bất cứ nguy hiểm nào.
Nhưng kiếp này lại là chuyện khác, cha hắn Thiên Hà Quận Vương mặc dù không
tệ, nhưng còn không có được như Thiên Đế năm đế nắm giữ toàn bộ quyền hành,
thậm chí ngay cả một cái Khổng Tước Vương Phủ đều trấn áp không nổi, còn để
cho Vương Hậu tuỳ tiện làm càn, vì thế Quân Phong Liệt sớm đã biết mình con
đường phải đi sẽ cực kỳ gập gềnh, phong ba bão táp nhất định không phải kiếp
trước có thể so sánh.
Hơn nữa, đây chỉ là bước đầu mà thôi, sau này một khi hắn thực lực mạnh lớn,
nhất định sẽ bị người chú ý, cái tên “ Quân Phong Liệt “ này một khi truyền
vào Lạc Cơ trong tai, đối với hắn sẽ lại là một hồi tai nạn, thậm chí cửu tử
nhất sinh.
-Trước hết không nghĩ những điều này !
Quân Phong Liệt trong lòng ám đạo, dù sao thực lực của hắn bây giờ còn quá
yếu, xa xa không đủ ảnh hưởng tới Việt Vương Giới bất cứ cái gì chuyện lớn,
càng đừng nói tới tìm Lạc Cơ báo thù, người ta không một chưởng đập chết mình
đã là vạn hạnh.
300 năm trước, Lạc Cơ là người yêu của hắn, nhưng tu vi ngay cả Mệnh Vẫn Cảnh
đều không đạt đến, tuy cũng là Tân Tú Bảng một trong, nhưng chiến lực không
thể cùng Quân Phong Liệt đánh đồng.
Bất quá đó là 300 năm trước sự tình, Lạc Cơ bây giờ tu vi, ít nhất cũng phải
là Đại Đế cấp bậc, thậm chí mạnh hơn, nếu không nàng làm sao thể từng bước
diệt đi những cái kia Đại Đế đế quốc ?
Quân Phong Liệt lần lượt đem túi càn khôn trên những cái sát thủ thi thể thu
vào tay, lại kiểm tra một chút, khoé miệng hiện ra một vòng tươi cười.
Thân làm sát thủ, những người này thân gia xác thực không ít, không nói ngân
tệ, bảo vật linh tinh nhiều không đểm xuể, trong đó quý giá nhất, bao gồm :
một bộ Ngũ Phẩm huyền khí bảo giáp, một thanh Ngũ Phẩm huyền khí bảo đao, một
bộ Ngũ Phẩm huyền khí quyền sáo, cấp thấp hơn huyền khí, càng là nhiều đến mấy
chục cái.
Ngoài ra còn có không ít đan dược tăng cao tu vi, theo Quân Phong Liệt phỏng
đoán, chừng này e rằng đủ để hắn tu luyện tới Địa Võ Cảnh đại thành, thậm chí
Địa Võ Cảnh hậu kỳ.
Nhưng để cho hắn kinh hỉ nhất chính là, hắn còn tìm được hai bộ Hoả Diệm Ý Đồ
!
Hoả Diệm ý cảnh, kiếp trước hắn cũng đã cảm ngộ qua, lúc này lại có thêm hai
bộ Hoả Diệm Ý Đồ, hắn còn sợ không thể một lần nữa lĩnh ngộ ra sao ?
Bây giờ hắn đã có Lôi Đình, Phong Vân hai loại ý cảnh, thậm chí nếu tính thêm
Kiếm Đạo, thì là ba, nếu có thể lĩnh ngộ ra Hoả Diệm ý cảnh, đó sẽ là kinh
khủng thế nào tràng diện ?
Quân Phong Liệt nè đén trong lòng kích động, lại suy tính một chút, phát giác
ra thời gian của mình không còn nhiều, vội vàng nhớ lại Long Sơn Quận Quốc
hướng đi, thân hình lập tức chạy tới.
…………..
Long Sơn Quận Quốc cửa khẩu, Ngô Lan dẫn theo hơn trăm quân sĩ, đứng ở một bên
đi tới đi lui, khuôn mặt bởi vì lo lắng mà tái nhợt đi rồi.
Lúc trước, hắn cùng dưới trướng quân sĩ bị bao vây giữ lại, đối phương mặc dù
không có hạ sát thủ, nhưng lại gắt gao cuốn lấy hắn, không cho hắn đi tiếp
viện Quân Phong Liệt, nửa ngày về sau mới rút đi.
Đến lúc này, Ngô Lan mới vội vàng dẫn theo còn sót binh sĩ toả ra tìm kiếm
Quân Phong Liệt, nhưng ngoài trừ phát hiện ra một ít giao chiến dấu vết, còn
lại cái gì đều tìm không thấy.
Rơi vào đường cùng, Ngô Lan chỉ có thể chạy đến Long Sơn Quận Quốc, chờ đợi
Quân Phong Liệt tự mình tìm đến.
Nhưng mà, hắn tự biết đây chỉ là hắn bí quá làm liều mà thôi, chứ có đánh chết
Ngô Lan hắn cũng không tin, một cái Địa Võ Cảnh sơ kỳ, lại có thể ở dưới tay
mấy chục cái Địa Võ cảnh sát thủ đuổi giết mà có thể toàn mạng thoát ra được.
Nghĩ tới đây, Ngô Lan trong lòng không khỏi rùng mình một cái, nếu Thiên Hà
Quận Vương mà biết hắn nhi tử giữa đường bị giết, còn hắn thì không ngờ không
đến tiếp viện, nhất định sẽ nổi cơn thịnh nộ, có khi còn đích thân đi tới chém
bay cái đầu chó của hắn xuống, sau đó hạ lệnh tru di cửu tộc.
Ngô Lan nhất thời một thân mồ hôi lạnh toát ra như tắm.
Mình không hoàn thành nhiệm vụ, chết không đáng tiếc, nhưng còn gia tộc của
mình thì phải làm sao a ?