Vũ Khí Và Tiểu Song Sắc Cơ Linh.


Người đăng: Thanh2212

Nhất thời lòng hiếu kì nổi lên.

Kỳ Phong lại nhìn kĩ con thú trước mặt.

Bây giờ hắn lại nhìn nhìn, con thú này có màu hắc bạch không ngừng xoay quanh
thân thể như đồ án âm dương . Tiền thân là hai thủ chảo nhỏ nhắn với viên thịt
. Hậu thân, chiếc vĩ dài thẳng đang che bộ hạ và hai chi dưới đang trụ cho cả
một thân thể . Nói như con người thì nó là biết đứng dậy đấy, biết đi bằng
hai chi.

Thấy Kỳ Phong cứ nhìn chằm chằm vào mình, con thú này lại làm ra vẻ đe dọa .
Trong con tim bé nhỏ của nó chắc đang sợ Kỳ Phong lấy về ‘ nguồn lương thực’
của mình.

Nó vừa được nở ra không bao lâu, nhưng linh trí cho nó biết viên thịt này có
thể ăn được.

Nhất thời cả hai bên chỉ đứng nhìn nhau, Kỳ Phong rất muốn ‘ làm quen ’với
con thú này, còn yêu thú thì lại tưởng chừng Kỳ Phong muốn lấy lại viên thịt
.

Một cơn gió nhẹ thổi qua, con thú nhìn lấy viên thịt rồi lại nhìn thấy Kỳ
Phong . Nó vẫn chưa tiếp xúc gì bên ngoài, cái thứ nhất nó nhìn thấy lại là
Kỳ Phong, nên trong lòng sinh ra sự thân thiết, lại sợ lại vui mừng.

Cố duỗi thủ chảo bé nhỏ cùng với viên thịt ra ngoài, như hài đồng mắc lỗi sợ
bị phạt.

Kỳ Phong ngây người

'' Ý gì á ! là ngươi ăn trộm được mà còn trả lại, như nói ta xấu xa lại ích
kỉ ''.
Chưa rõ sự đời như hắn, lại còn gặp một tên như thế nữa, thật sự khó giải
quyết.

Cố nặng ra một nụ cười tươi, hắn chỉ vào viên thịt, rồi chỉ vào con thú sau
đó chỉ vào miệng hắn, ý muốn nói :

'' Cho ngươi đó, ăn đi ’'.

Nhưng không ngờ con thú lại tức giận, nó '' chi chi cha cha '' gì đấy rồi
phùng má.

Kỳ Phong chả hiểu gì cả . Còn con thú bây giờ hẳn là tức giận, nó nghĩ Kỳ
Phong bắt nó đút cho Kỳ Phong ăn đây mà, thật sự là ác quỷ.

Thấy con thú nóng nẩy, Kỳ Phong lại hoảng hốt.

Rồi cả hai bên điều lâm vào một trạng thái nhìn nhau lần hai.

Lần này cũng không quá lâu, sau khi do dự, con thú bổng nhiên lao đến bên
người Kỳ Phong, mà hắn cũng không thể phản ứng kịp.

Rồi trong khi Kỳ Phong đang há miệng vì sự xung kích lớn vậy thì viên thịt từ
trong thủ chảo của con thú lại ném vào miệng hắn.

Làm xong hết thẩy, con thú lại hạ thân mình, bốn chi chạm đất, đi lòng vòng
quanh Kỳ Phong.

Đến bây giờ mới hiểu á, thật sự khôi hài.

Kỳ Phong cũng là người thông minh, sau khi ngẫn ngơ một hồi, hắn lấy vội cái
‘ vũ khí mới ’ của mình và sắt lát từng viên thịt đưa cho tiểu thú.

Yêu thú bổng nhiên được ‘ ban tặng ’ viên thịt thì vui mừng quá đỗi rồi, niềm
hạnh phúc dân trào cùng với dẫy nước dãi của nó.

Một người một thú sau khi ăn xong, lại ngồi ngồi chọc chọc.

Con tiểu thú thì cứ nằm ngửa bụng lên trời để hai tay của Kỳ Phong ‘ mát xa ’
cho nó.

Hắn cũng gọi là có nghề chăm mấy cái tiểu yêu như thế này bởi vì trước kia hắn
có một con tiểu lang mà . Lại nhắc đến tiểu lang, hắn chắc chắn là phải báo
thù rồi, nhưng phải tìm được ‘ tên đó ’ mới báo thù được.

‘ Ngươi có tên chưa? ’

Kỳ Phong hỏi

Tiểu yêu đang cự quạy xung sướng thì nhất thời ngừng lại, nhìn vào hai mắt Kỳ
Phong, không hiểu hắn nói gì.

Kỳ Phong cũng biết là hắn hỏi thừa, nhất thời mặt đỏ tới mang tai.

Hắn lấy lại trấn định, họ nhẹ tiếng . Trầm ngâm một lúc thật lâu rồi lại nhìn
về tiểu yêu thú, nhìn qua rồi lại nhìn lại.

Con yêu thú tưởng hắn đang nghịch với nó, cũng làm theo vui vẻ vui vẻ . Rồi
hắn đột nhiên dừng lại, gõ nhẹ hai bàn tay.

Hắn nói

'' Kể từ bây giờ ngươi có tên là Tiểu song sắc, um ! lớn lên sẽ thay cho
ngươi là Song sắc ''

Vừa nhìn vào biểu hiện của tiểu thú đang không quan tâm, cứ cự quạy quanh đầu
hắn.

Kỳ Phong thoải mái cười ‘ ha ha ’ rồi lại gọi ‘ Tiểu song sắc’.

Buổi tối hôm ấy tại thảo nguyên, một tiếng cười và một tiếng ‘ chít…’ vang
vọng theo những cơn gió khuya đầy lạnh lẽo.

Ánh sáng chiếu thẳng mắt Kỳ Phong.

Hắn bật dậy, bây giờ là giờ bình minh bắt đầu chiếu rọi khắp thảo nguyên.

Hắn vội vàng trèo bên cạnh viên thạch cao cao để đón lễ tẩy thân vào một ngày
mới.

Đã tọa vào lúc này sẽ làm cho một ngày mới thuận lợi nhất.

Khi ở tại Phong gia hắn cũng hay làm vậy . Chỉ là hay thôi, không phải lúc
nào hắn cũng làm vậy.

Tu vi của hắn không ngừng tiến lên, đến hôm nay hắn đã bắt đầu luyện tim cùng
luyện tạng . Nếu không có gì bất ngờ, hắn sẽ xung kích tụ huyệt vào vài ngày
tới

Đã tọa một lúc thật lâu sau, hắn nhảy xuống đánh quyền . Một lúc mỏi mệt ,
hắn lại quay sang nhìn Tiểu song sắc . Con tiểu thú lúc này đang đi lòng vòng
quanh vài món ‘ Khí Cụ’ của hắn.

Là 24 cái móng nhọn cùng với bốn cái nanh lớn . Lúc thì cào cào bằng cái thủ
chưởng nhỏ bé, lúc thì nhảy lên nhảy xuống.

Một màng làm hắn tưởng hoa mắt xuất hiện, lúc này một cái nanh dần dần trở
nên ảm đạm, bên trong đó bay ra một cái nanh cở nhỏ, nhìn hư hư ảo ảo.

Tiểu song sắc, lại đưa móng vuốt tạo một hình cong kéo theo đoàn hư ảo của
cái nanh bay về một bên đồ án mới họa, rồi in đậm vào trong đồ án.

Nó lại tiếp tục làm với cái nanh thứ hai . Khơi lên niềm hiếu kì, Kỳ Phong
lại gần đó rồi ngồi xem Tiểu song sắc đang làm gì.

Một cái đồ án hình mặt quỷ đang há miệng, xung quanh là một vòng tròn, bắt
đầu từ điểm đầu của đồ án hình mặt quỷ chạy bốn vòng tròn đã sáng lên hai đợt
, trông rất kì lạ.

Lại một cái nanh được đưa vào, nhất thời ba vòn tròn nhỏ đã sáng lên, hai
màu lúc đầu rõ ràng là bạch khí tụ lại thành cái nanh nhỏ, nhưng cái thứ ba
lại là một cái hắc khí nanh nhỏ.

Sau đó cái thứ tư nanh cũng xuất hiện, là một cái hắc nanh nhỏ . Đồ án lúc
này phát ra một tiếng bén nhọn rồi bốn cái nanh nhỏ dần dần dung hợp lại cùng
nhau, xoay quanh khuôn mặt quỷ rồi bị nó nuốc chững.

Một lúc sau, Tiểu song sắc lại nhảy lên vai Kỳ Phong, hai mắt lưu chuyển đến
đồ án mặt quỷ trông rất phấn khởi, như đợi một điều gì đó.

Một canh giờ trôi qua, mặt đồ án lúc sáng lúc tối bây giờ đã tối hẳn, rồi từ
khẩu đồ án mặt quỷ phun ra một đoàn ánh sáng hình cầu, sau đó đồ án bị mờ đi
rồi dần dần biến mất.

Chỉ còn lại khối cầu ánh sáng đang nằm bất động, cầu ánh sáng cao hơn Kỳ
Phong một thân người, như một quả mặt trời nhỏ bé vậy.

Lúc này đang nằm im trên vai Kỳ Phong, Tiểu song sắc lại gọi ‘ Ô ’ lên ,
trông rất là hưng phấn.

Nó bay vọt vào quan cầu, rồi hai trảo vung ra phá rách quan cầu.

Bất chợt trong đó tỏa ra ánh sáng huyết thực kì lạ rồi lại tan dần đi . Bên
trong xuất hiện một cây trường thương, cán thương dài bảy bộ (2m) lại là màu
hắc bạch xoay chuyển, đầu thương như một con ưng lao nhanh với cái mũi nhọn
sắc bén thẳng tắp cùng với hai bên hình nguyệt xé gió.

Ở giữa lại có hình đồ án mặt quỷ đang ở trong cái vòng tròn, nhưng mặt quỷ
lúc này cũng có màu hắc và bạch ở chung với nhau.

Niềm vui ngoài ý muốn, Kỳ Phong cảm thấy rất lạ kì, nhưng với suy nghĩ đơn
giản thì chỉ cần thấy cái kết quả lại là được rồi, tuy thấy là chuyện không
thể nào nhưng lại không quan tâm bao nhiêu, vì thứ mà hắn thấy là rất ít ,
nên xem đây là một việc mà hắn sau này sẽ biết.

Tiểu song sắc đi vòng quanh ‘ Khí Cụ’ mới này rồi lại gọi ‘ Ô ’ lên, nhảy lại
bên vai Kỳ Phong.

Chỉ chỉ chỏ chỏ vào cái ‘ Khí Cụ’ nọ rồi miệng gọi không ngừng.

Thấy vậy Kỳ Phong cũng hiểu ý, hắn đi lại trước cây trường thương, khẻ đưa
bàn tay qua muốn nắm lấy, nhưng lúc này, cây trường thương lại lạnh như băng
, cùng với sức nặng, làm hắn không thể nào nắm lên được.

Tiều song sắc thấy thế bèn trầm ngâm một lát rồi như nhớ ra điều gì, thủ trảo
khẻ hướng bàn tay Kỳ Phong vạch một phát, nhất thời huyết tinh tràn ngập ra ,
Kỳ Phong chưa kịp chuẩn bị gì lại ‘ A ’ lên một tiếng rồi lại nhìn vào dòng
máu đang tự động lưu chuyển vào đồ án mặt quỷ, nhất thời cả đồ án phát sáng
rồi đồ án mờ đi cho đến khi biến mất.

Lúc này tay đang cầm lấy cán thương của Kỳ Phong bổng trở nên nhẹ nhàng ,
không còn cảm giác lạnh nữa, đồng thời có cảm giác thân thiết đối với cây
thương này.

Kỳ Phong vội vội đem thương ra thử, nhất thời tiếng sé gió vù vù.

Hắn cảm thấy rất là thoải mái . Bây giờ hắn lại nhìn về phía Tiểu song sắc ,
hắn đoán con thú này cũng chỉ vừa sinh thôi, sao lại biết làm những thứ như
vậy . Thôi mặc đi, chắc là thần thông của tiểu yêu.

Lúc này đoạn thạch đã được Kỳ Phong và tiểu yêu làm nơi trú chân nên cũng
không thể đơn sơ được, một người một thú bắt đầu vào việc làm ‘ Thạch Thất’.
Vài canh giờ qua đi, một ngôi ‘ Thạch Thất ’ xuất hiện, xung quanh là 24 cây
móng vuốt tạo thành, trung tâm nhô lên bởi 4 cây xương đùi ( còn hai cây hắn
vẫn chưa ăn nên không bỏ ra được ), trên đó kéo theo một mãn lớn da thú làm
trần nhà.

Trông cũng khá là lớn.

Những bộ răng của con yêu thú xấu số nọ cũng được Kỳ Phong khảm thành một loạt
bàn ghế cùng giường nằm, nói ra thể tích con yêu thú ‘ lục chi ’ này cũng lớn
, ít ra là lớn đối với hắn.

Nên ngoài việc đó, hắn còn làm cho mình được một cái áo choàng nho nhỏ . Làm
hết mọi việc thì sắc trời cũng đã tắc dần, sau đó lại hiện lên những vì sao
trông rất đẹp.

Dưới ánh trăng, một người một yêu đang ngồi ‘ Thưởng Thức’ hai cái đùi thú
cuối cùng.

Có nghĩa ngày mai bọn hắn phải đi săn hoặc nhịn đói.

Nhưng hình như chúng nó không quan trọng vấn đề đó thì phải . Cũng vậy, bây
giờ hai tên thèm ăn chỉ biết lo ăn cho đã chứ biết gìn giữ gì.


Thần Đạo Ký - Chương #7