Năng Lực Và Tiểu Đả


Người đăng: Thanh2212

‘ Là vực trường ! ‘

''Thiên ! Kỳ Phong đã lĩnh ngộ được lĩnh vực thuộc tính ''.

" Vực trường " là biến dị của Địa thuộc tính Thổ.

Nhưng nhìn thanh thế cũng không lớn, cây cỏ cũng không xẹp lép mà chỉ gục
xuống.

Kỳ Phong nhưng dù chỉ là ngộ đến da lông nhưng đối với kỳ khảo hạch sắp tới là
một sự trợ giúp rất lớn bởi vì không phải thiếu niên nào cũng có lĩnh vực
thuộc tính, mà đó lại là tư cách để tham gia khảo hạch để nhập Hồng Lâm Viện
hay bất cứ viện nào ở kinh thành Đại Bắc.

Xoay người bước đi trong sự kinh ngạt của đám chi thứ thiếu niên.

Kỳ Phong nắm chặt nắm đấm trong tay, quay về căn phòng cũ . Tin tức Kỳ Phong
lĩnh ngộ được lĩnh vực thuộc tính lực trường đã bằng tốc độ nhanh chóng lang
tràng ra khắp cả khu vực chi thứ này nhưng điều đó Kỳ Phong không một hay biết
.

Hắn bây giờ, đang nghiên cứu làm sao lại kích hoạt lại đòn tấn công vừa nãy ,
nghĩ kỹ lại thì vừa nãy Kỳ Phong chỉ ra đòn theo bản năng và rồi lực trường cứ
thế hiện lên trợ giúp hắn, vừa hỗ trợ phòng thủ, tạo ra 1 vực giảm sát
thương nhận vào và lực đẩy để tăng vào công kích, cứ như nước chảy vậy, chưa
hề tập luyện mà theo bản năng phát ra đúng như là tay chân như là vận động ,
không có 1 động tác thừa hay lạ lẫm.

Suy nghĩ mãi không ra.

Kỳ Phong lại chạy ra thạch vực sau khu vực tập luyện, tìm tới một thác nước
gần đó, bên cạnh thác nước không có người.

Giờ này mọi người đang tập luyện trên ngọn Thạch Sơn hoặc lo làm nhiệm vụ
trong gia tộc, chỉ có những đứa trẻ như Kỳ Phong mới được thoải mái rong chơi
hay tập luyện, nhưng sau đợt thi này, những ai không được vào Viện nhập học
thì cũng sẽ có nhiệm vụ cho mỗi cá nhân và Kỳ Phong không thích điều đó lòng
hắn vẫn khúc mắc, hắn vẫn nhớ đến ngày linh sủng bị chết, bị cắn nuốc trước
mặt hắn, mà bởi vì thực lực còn kém không thể cản lại, nên chỉ biết im lặng
.

Nhưng bây giờ hắn đã có thực lực hội sẽ tăng lên, vì vậy phải gỡ nút trong
lòng, nếu không con đường tu luyện của hắn sẽ chỉ dừng lại ở đó, không thể
tiếp tục được, là một điều cấm kỵ của luật Nhân Quả trong hệ thế giới tu chân
này.

‘Ào ào oành ‘

Một viên thạch từ trong dòng thác cao rớt thẳng xuống, nước bắn tung tóe làm
hắn tỉnh lại trong mê mang suy nghĩ.

Kỳ Phong chỉ dám đứng lặng yên một bên để cảm ngộ, hắn cũng không biết hắn
phải cảm ngộ thứ gì, nhưng hắn nghĩ nơi này có thứ hắn cần và quan trọng hơn
, hắn có thể bắt được gì đó ở đây cho bữa trưa.

Để đống võ phục sang một bên, Kỳ Phong bắt đầu lặn xuống nước, thực hiện
nhiệm vụ lấp đầy cái bụng mình.

Lại '' oanh '' một tiếng, một con to như cái trống con cua bị lực nước bắn ra
một đoạn dài, cái càng lớn của nó cũng vì thế mà chia tay với thân thể to lớn
của nó, cái càng lập tức nát bấy, đây là một con yêu thú bình thường, nhưng
thể tích của nó chẳng bình thường tí nào cả.

Kỳ Phong như lại bắt được điều gì đó, xung quanh lại yên lặng, chỉ còn nghe
thác chảy mạnh, sau một hồi lâu hắn chợt mở mắt ra, một quyền vung ra kèm
theo 1 lực trường, không phải, đó là xung kích là khi viên thạch từ trên cao
va chạm ngay mặt nước, nó sẽ tạo ra một làng sóng xung kích, cũng như Kỳ
Phong đánh vào không khí, khi hắn bắt được một đoạn đứt quãng phong, ngay
điểm lực trường va chạm với quãng đứt gảy phong đó sẽ tạo ra một làng sóng
xung kích hắn lợi dụng sự xung kích này để tạo ra một chiêu vừa rồi

.

Nhưng cánh tay lại tuôn huyết vì không chịu nổi làng sóng xung kích, mặc dù
vậy trong lòng Kỳ Phong lại như hoa nở cánh hay bị thương có nghĩa là lực xung
kích của hắn mạnh nhưng xương da và thịt hắn lại không chịu nổi có thể nói ,
một chiêu này có thể đã thương được Luyện Thể tam tầng hai bên.

Cố nén lại đau nhức đi lên bờ với một con cua có thể gọi là khổng lồ và gương
mặt ít khi thấy cười của hắn.

Một canh giờ sau, có được một bữa ăn no, là lúc mà Kỳ Phong phải tiếp tục
với công việc tìm hiểu và tận dụng tốt hơn tiềm năng trong lĩnh vực của mình.

Chính là cánh tay đã băng bó rồi.

Sau khi tìm được 1 chiêu thức công kích thì nghĩ ngay đến thân thủ, là để bảo
toàn tánh mạng, giữ được tánh mạng mới là điều quang trọng nhất, mất mạng
hắn chả còn gì cả.

Nhưng có sự sống, hắn có thể tiếp tục mạnh mẽ.

Trong lĩnh vực của hắn, hắn có thể tạo ra lực trường nhưng lại không thể tạo
nghịch lực trường, có nghĩa hắn chỉ có thể tạo ra khi dưới chân hắn có chỗ
dựa, không thể phóng lực trường lên chỗ không có chỗ dựa.

Ví như con chim trên không trung, hắn không thể khống chế lực trường chạm
được con chim đó.

Giới hạng chỉ cách thân thể hắn gần một tất, vừa đủ để bám vào thân thể và
tiếp cận đánh giáp lá cà.

Nhưng với những tên đánh tầm xa thì không thể nào, vì hắn hội không thể tiếp
cận được thân thể người ta, thì làm thế nào mà ra skill đây.

Ngồi tìm hiểu thêm một chiêu về thân pháp mà lại không nghĩ ra được . Kỳ Phong
lại quay trở lại căn phòng của mình.

Ở ngay trước phòng, nhiều thiếu niên tầm chín mười tuổi, tụ tập thành một
đám.

‘ Chính hắn, hắn là Kỳ Phong ‘

Chỉ tay thẳng mặt vào Kỳ Phong, Phong Nam cười cười, bên cạnh hắn là một
người già tuổi hơn so với hắn, tầm mười bốn tuổi hai bên.

'' Đó là Phong Man Kình, là đại ca của Phong Nam '',

Một đệ tử chi thứ bàn tán

Phong Man Kình đã Nhập Ma Hải viện, vừa lúc trở về để tuyển khảo thí tìm vài
cái tân đệ tử cho học viện, thì nghe tin đệ của mình bị bắt nạt nên mới có sự
việc như bây giờ.

Kỳ Phong lòng lẫm nhiên, rắc rối thật là biết quy luật để đến á !

Đối với hùng hổ dọa người Phong Nam, Kỳ Phong chỉ mang vẻ mặt khinh thường ,
người không có thực lực cũng chỉ biết nhờ cậy, chung quy vẫn không phải là
thực lực của ngươi đó.

‘ Ngươi là Kỳ Phong ‘

Với một vẻ ngạo nghễ của một quân vương nhìn con sâu cái kiến . Phong Mãn Kình
hời hợt liếc mắt nhìn Kỳ Phong, hắn thậm chí không cho là mình phải giúp cái
đệ đệ hắn trả thù.

Nhưng hắn lại muốn người ta nhìn hắn, kinh sợ hắn, ở chỗ đến cả chim cũng
không thèm thả phân này thì luyện thân thất kỳ như hắn không phải sợ ai cả ,
không nói đến tu vi, chỉ cần báo ra danh hào của học Viện, cũng không ai dại
gì hội đắt tội với hắn.

Cả đám thiếu niên rùng mình, lần đầu tiên được thấy người trẻ tuổi oai phong
, tu vi cao cường, lại còn là đệ tử của viện, được ủy thác đi tuyển khảo thí
người, là sự ước ao trong mộng ảo của nhiều thiếu niên này.

‘ Đúng, ngươi tìm ta ‘

Kỳ Phong không sao cả trả lời.

‘Hảo, tận mắt thấy mới biết được ngươi ngông cuồng, không sai . Kỳ Phong sao
, tới quỳ xuống xin lỗi Phong Nam rồi tự đoạn hai tay, ta sẽ tha cho ngươi
một cái mạng chó ”

Liếc cũng không thèm liếc . Phong Man Kình nói với như đó là một việc chắc
chắn sẽ xẩy ra, là không thể chối cãi được

.

'' Hay là ta còn muốn đa tạ ngươi tha cái mạng này nữa sao ''

Kỳ Phong trong lòng cười lạnh . Nếu đã đến bước đường cùng, hắn sẽ thực hiện
chiêu thức mà hắn mới tập được.

Là '' Xung kích quyền '', tuy sẽ tổn hại đến xương cốt nhưng cũng không thể
chịu nhục, tu luyện để làm gì, là để giữ được tánh mạng, giữ được bản tâm ,
ngay cả hai thứ đó cũng giữ không được thì tu luyện làm gì.

Với ý chí kiên cường của mình . Kỳ Phong khuôn mặt lạnh băng hai cái tiểu thủ
co dãn thả nhịp.

‘Ồ ‘

Tưởng như kinh ngạc quay đầu lại, Phong Man Kình . Hắn thật không nghĩ một
tiểu tử Luyện Thể nhị kỳ lại dám nói chuyện với hắn như vậy.

Nhất thời ngay cả đám thiếu niên cũng sững sốt, không nghĩ Kỳ Phong lại kiên
định như vậy, đúng là gan lớn, vài tên nắm chặc nắm đấm, chúng cũng hiểu
được muốn được cường giả phải gan dạ như Kỳ Phong, nhưng nghĩ được và làm
được là hai chuyện khác nhau.

'' Thế nhưng, thực lực cũng phải lớn như vậy mới được á ''.

Đằng này Kỳ Phong cũng chỉ có Luyện Thể nhị kỳ . Mặc dù có đánh bại được tam
kỳ Phong Nam . Không lẽ hắn định bỏ chạy . Nhưng chạy sao thoát được với công
pháp mà học viện có, thật sự là mọi người bị kinh ngạt đến ngây người.

‘ Ngươi, muốn chết sao ‘

Phong Mãn Kình bắt đầu nhìn Kỳ Phong, liếm môi cười cười.

Tư cách cũng có, thực lực cũng có, hắn không sợ bị gia chủ mắng . Dù sao hắn
cũng hơn xa tên phế vật ở trước mắt này.

Kỳ Phong khơi lên niềm hứng thú giết người trong lòng hắn . Giết những kẻ đối
nghịch hắn và làm cho cả đám run sợ thiếu niên.

‘ Không phục đúng không, Kỳ Phong à, vậy để ta cho ngươi xem, sự khác biệt
về thực lực của chúng ta ’

Vừa nói không khí xung quanh lại dày đặt thêm một tầng hắc vụ, lúc trắng lúc
xám . Phiêu phiêu giữa không trung như 1 đám con trùng nhỏ nhỏ.

‘Hải Ma Khí Trảm ‘

Phong Man Kình hét lớn một tiếng.

Đang phiêu động giữa không trung, đám khí xám bất ngờ tụ lại thành 1 đoàn cái
khí đao, lao thẳng đến Kỳ Phong.

Trong lòng Kỳ Phong rùng mình, đúng vậy, đệ tử của các viện điều có lĩnh vực
của mình, mà lĩnh vực khí lại thuộc loại đánh xa.

'' Lại là thứ khắc chế hiệu quả với ta, ta qá bất cẩn, không thể khinh
thường những tên đệ tử của học viện được ”

Nhưng giờ cũng không phải lúc suy nghĩ nhiều như vậy.

Tốc độ của “Hải Ma Khí Trảm” đến nhanh gấp bội, một đạo bán nguyệt cứ thế bắn
về phía Kỳ Phong

Đạo trảm bán nguyệt thoát ra khỏi lĩnh vực của Phong Mãn Kình, lại càn phiêu
hốt bất định, bắn về phía hắn.

Kỳ Phong cũng bất chấp rồi, bắt lấy một cái cơ hội, tạo sóng xung kích với
đoàn đao khí đó . Nhưng liệu cánh tay của hắn có thể chấp nhận nổi lực chấn
động này.

‘ Xung Kích Quyền ‘,

Chỉ là một loán suy nghĩ qua đi, bàn tay nâng lên, Kỳ Phong đánh quyền

''Oanh'' ‘ vèo vèo ‘

Khoảnh khắc mà cả hai công kích chạm vào nhau không có tiếng động, mà tiếng
động lại phát ra từ những đám thiếu niên ngồi đằng xa xem trò vui.

Chỉ thấy từng cá nhân cá nhân cứ như bị vụt bay mà không phản kháng được ,
nhân có gẫy tay, nhân có thổ huyết.

Cả đám vừa kiêu thảm thiết vừa mắng chửi, nhất thời cả đại sảnh ầm vang lên.

Khi mà lực chấn động vào tay phải của Kỳ Phong hắn cũng như đạn pháo bình
thường bắn ra sau mười mấy trượng xa mà thổ huyết.

Còn có Phong Mãn Kình chỉ lui sau vài bước chân, nhưng tâm tình của hắn thật
cảm thấy khó chịu, vừa rồi nếu không có bộ '' Võ Trang khí cụ '' phòng thủ
huyền cấp thì không chắc là hắn sẽ bình yên như thế này.

‘ Không biết xẩy ra chuyện gì nhưng với lực chấn động như vậy tên đó cũng sẽ
đi đời nhà ma thôi, thật là ngu ngốc ’

Quay người định bước lui . Nhưng trong nháy mắt đó, hắn lại cảm giác mát lạnh
sau lưng, chỉ thấy một tên ở trong bụi mù mịt đứng dậy thẳng tắp.

Thiếu niên trước mặt mới chưa đầy mười tuổi nhưng lại làm cho cả trái tim
người băng giá với ánh mắt lạnh nhạt bất cần, như mọi thứ ở trước mắt hắn
điều là cát bụi.

Điều là hư vô, sau lưng người thanh niên bỗng nhiên xuất hiện một pho tượng
thần ma, với một cái lưỡi hái dài qua đầu một trượng đang dần dần di động lại
.

'' Không thể nào ! cái gì đây yêu ma a aaaaaaaa ! tránh xa ta ”.

Vừa hét vừa hét, người ở xung quanh chẳng hiểu chuyện gì xẩy ra.

Đúng là viên châu linh tinh thú thực linh đó nổi lên tác dụng nhất thời, tất
cả mọi người điều ngốc trệ xem thần thái của Phong Mãn Kình.

Một lúc lâu sau, hắn nằm trên đất, co rút cả người, mồ hôi nhễ nhại.

'' Cuối cùng cũng thoát, thật là kinh khủng ảo giác ”

hắn nhìn về phía Kỳ Phong thì đã không thấy Kỳ Phong đâu cả.

'' Khốn kiếp, ta sẽ nhớ ngày hôm nay ”.

Hung hăn trợn mắt đứa em thất bại của mình

'' Còn không biết tới đỡ ta dậy ''.

‘Là là, đại ca ‘

Phong Nam khổ sở, vừa nãy hắn đã bị làng song xung kích đó đánh cho tơi tả ,
cũng không riêng hắn mà cả đám thiếu niên đứng xem cũng phải khổ theo, hắn
cũng thật không ngờ thằng đại ca của hắn lại vô dụng đến vậy.

Hoặc có thể là kỳ phong rất mạnh, nhưng lại bác bỏ cái sau, vì theo suy nghĩ
Kỳ Phong chỉ mạnh hơn hắn chút xíu thôi không đến nổi hại đại ca hắn thê thảm
vậy được . Phải biết đại ca của hắn đã là Luyện Thể hậu kỳ á ! Lại còn là học
viên của học viện cơ mà !


Thần Đạo Ký - Chương #4