Người đăng: Thanh2212
Xem đi xem lại,
Kỳ Phong vẫn quyết định dùng trong tay của mình viên bạch sắc của con hoang
thú lực trường.
Chẳng biết vì cớ gì mà hai con yêu thú này lại quyết định ' Đồng quy vu tận '
.
'' Mặc kệ ra sao, chỉ cần biết chính ta đã chiếm tiện nghi là được ''
Hắn tự nhủ với lòng như vậy rồi lại nắm viên Tinh Châu trong tay . Hội nhìn kỹ
ra thì Kỳ Phong cũng chẳng biết phải làm gì, chỉ biết nhận định đặc điểm loại
hoang thú này, nó là một loài linh thú thuộc tính từ trường, trong Địa thuộc
loại biến dị của thổ thuộc tính.
Bước vào tu chân, cũng không phải cả ngày cày cuốc tu luyện, tăng lên kiến
thức cũng hội rất quan trọng.
Chính vì vậy, mặc dù chỉ mới được tám tuổi nhưng Kỳ Phong cũng đã được học rõ
rõ ràng ràng các đặc điểm cơ bản trong thế giới này, chí ít thì đối với cách
tu luyện của Trấn Bắc này.
'' Đây hẳn là một viên ‘ Linh Đạo’ của linh thú, mà nhìn đại như thế này chắc
là Linh Thú trung kỳ cấp hai ''.
Vì hẳn là yêu thú thì chỉ có cấp hai chúng nó mới sản sinh Linh đạo trong đan
điền . Khác với nhân loại, nhân loại chỉ có khi đạt được đến Tinh thần cảnh
mới tụ thành Tinh châu hay còn gọi là Đan Điền.
Đây là một con Linh thú mà Đấu hải cảnh mới đủ cấp bật đánh nó.
Tác dụng chủ yếu cho Luyện Thể cảnh hội phụ trợ da thịt và xương cốt.
Nó còn là một nguyên liệu phụ trợ cho Luyện Đan Sư luyện ra vài loại '' Đan
dược '' phục vụ cho nhân loại tu chân.
Cái đó thì Kỳ Phong sao dám mơ tới . Thật ra hiện tại thì hắn cười không ngậm
lại được, bởi vì niềm hạnh phúc đến quá bất ngờ, có viên Châu Linh này trợ
giúp thì có lẽ hắn sẽ có cơ hội tiến cấp để được vào học viện hai tháng sau.
Kỳ Phong nghĩ, viên Châu Linh này cũng không là đáng quý gì đối với con em
chi chính Phong Gia, hay là do hắn từ lúc '' cha sinh mẫu nghén ''ra đến bây
giờ, hội là lần thứ nhất được . Mà thật ra, hắn không biết được, Châu Linh
cũng không phải củ cải trắng hội ai ở chi chính cũng sẽ có.
Để gia chủ Phong Gia biết chắc cũng tức một ngụm lão huyết á !
Nghĩ vậy nên hắn vội vội đi ra lấy một cái chum, bên trong đã có hơn phân nữa
dịch thủy.
.... Sau một canh giờ, mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Bên trong căn phòng một cái chum được đặt trên một đống thạch gồ ghề, bên
dưới là một lớp mục thông và đốm hỏa đã bắt đầu cháy.
Hắn cười hì hì ném viên Linh đạo vào cái chum và nhảy vào trong đó.
Sau một khắc hắn lại bước ra, Kỳ Phong dùng số thạch còn lại của Linh đạo để
tẩy da thịt, hiệu quả thì tăng lên chút chút.
Hắn chỉ có mục đích là thông qua được kỳ sát hạch vào hai tháng sau, đây là
cơ duyên của hắn, là kỳ ngộ mà mọi người điều mong ước, là cơ hội vào viện ,
là cơ hội báo thù cho linh sủng, với thiếu niên kỳ phong cũng chưa có thể suy
nghĩ xa vời như sẽ dời sông lấp biển hay thiên biến vạn hóa không gì không thể
.
Nhưng trong tiềm thức của nhất chí nam nhi thì Kỳ Phong vẫn nghĩ sẽ muốn đứng
trên đầu mọi người, được đăng phong tạo cực, nhưng đó hội xa lắc, là thứ mà
nghĩ cũng ít dám nghĩ.
Còn về phần linh dịch trong Linh đạo . Sau khi suy nghĩ vòng vo, Kỳ Phong
quyết định dùng nước thuốc mà hằng tháng vẫn dùng do chấp sự chi thứ Phong Gia
ban tặng vào kì sát hạch được thông qua luyện thân cấp một.
Hội Kỳ Phong vẫn chưa sài, đun sôi một nồi nước thuốc.
Kỳ Phong bỏ linh dịch của Châu Tinh thú hoang vào, một lần đun sôi 3 canh giờ
, ngay lúc cũng là giữa đêm.
Khí âm thịnh hành, người tu luyện thường sẽ kị vào giờ này ra ngoài tu luyện
. Kỳ Phong cũng mặc kệ rồi, vì chưa ăn tối nên bụng của Kỳ Phong cũng sục sôi
lại hắn cũng không cẩn thận vì sợ người phát hiện nên gấp gáp dùng . Gặp hương
của châu tinh hoang thú này có mùi thơm như là một nồi có thể ăn cari, vừa đủ
một bát nhỏ dung dịch màu huyết.
Linh dịch giờ giờ cũng không thấy đâu, chắc hẳn đã hòa tan sau 1 canh giờ ,
một ngụm uốn sạch.
Kỳ Phong ngồi trên giường điều tức, nước thuốc dần dần thấm vào da thịt của
hắn . Nóng hổi từ bên trong lan tràng ra toàn thân, da thịt bắt đầu đỏ ,
người cảm giác nặng nề suốt một nén hương thời gian, đỏ thẩm, nóng nực ,
nặng nề đó là cảm giác của hắn bây giờ.
Kỳ Phong thật sự là chịu không nổi sự thống khổ này . Hắn cố nén đau nhức.
Lê lết đi đến bên ngoài miệng giếng . ‘ xào sạt ‘ tiếng dội nước phát ra lúc
nữa đêm . Vẫn cảm thấy không thay đổi được gì.
Kỳ Phong quyết định nhảy vào miệng giếng.
‘Oanh ‘
Như 1 viên thạch rớt vào . Lực trường xung quanh giao động, xoáy lên nhiều
vòng rồi lại yên tĩnh trở lại.
Dưới đáy giếng, Kỳ Phong vẻ mặt thống khổ, da thịt nóng hổi, trường lực đè
nén, nghịch huyết từ trong răng, tai, mắt, mũi cũng đã chảy, từng lỗ chân
lông huyết cũng phóng ra như những con dòi li ti, cả người Kỳ Phong lúc xám
lúc đỏ đến cả mặt nước cũng vì hắn mà sục sôi những bong bóng.
Đúng là không biết thì không sợ, nếu như có một cái nhất cảnh sơ kỳ Trúc Cơ
nào làm như hắn thì chắc đã vì bạo thể mà chết đến chục lần rồi.
Hắn thật sự không bị Linh dịch Tinh Châu làm nổ tung thật đúng là một cái kì
tích.
Tờ mờ sáng, một cái đầu đen xì chui lên từ miệng giếng, dọa 1 tên nô tì cạnh
bên định múc nước hét vang lên.
Cái đầu bùn đó là kỳ phong, vì thở hết nổi kỳ phong chỉ theo bản năng chui
lên bờ . Nhưng chẳng hiểu tại sao tối qua hắn lại chịu ở dưới nước được đến
sáng, tỉnh mắt dậy thì lại vẫn dưới giếng.
Kỳ quái hơn chính là ngất đi đến 2 canh giờ mà lại không bị ngạt nước . Lúc
tỉnh dậy cả người Kỳ phong được bao bọc bởi 1 cái màng chắn quanh thân thể nói
đúng hơn là có một khoảng không mà nước không vào được người hắn.
Nhưng ngay khắc hắn mở mắt đó, vì sự rung động mà lại mất đi kiềm chế khiến
cả “ màng chắn” vỡ ra.
Kỳ Phong thử làm lại biết bao nhiêu lần cũng không làm lại được . Chính vì vậy
hắn mới lên trên mặt giếng, chưa kịp nhìn xung quanh thì 1 tiếng là thất
thanh từ 1 cô gái, lúc kịp ra ngoài lại xung quanh một đống người đã cầm cây
mộc . trượng, côn, vòng xung quanh hắn.
‘Yêu quái phương nào ‘
Một tên cầm côn to con lưng hùm vai gấu chỉ thẳng vào mặt Kỳ Phong nói lớn.
Lại còn đặt cho cái biệt hiệu '' yêu quái ''.
Chưa kịp giải thích thì lại thêm một tên mặt mày hùng hổ dọa người lao tới
''Còn hỏi gì nữa, tất nhiên là yêu thú dưới giếng, nó không biết nhân loại
chúng ta, giết nó ”
Vừa la hét lao tới, nhưng lại chưa kịp nhìn xung quanh, chả ai theo hắn cả.
Giữa 1 người tu luyện và một người bình thường thì điều tiếp theo cũng có thể
nghĩ.
Kỳ Phong chỉ duỗi cánh tay ra, bắt lấy cây cào, chỉ nghe '' rắc ''một tiếng
, cây cào của tên xung phong đã gãy 2 đoạn.
Đứng ngốc lâu tại chỗ, mồ hôi chảy loạn người, tên xung phong chỉ biết im
lặng hội cầu nguyện mình được tha, những người trước đây vây quanh giờ cũng
đã biết là chênh lệch rất lớn, không ai dám hô to nữa lời.
‘Cút ‘
Kỳ Phong lên tiếng, tên xung phong như được sống lại.
Vậy xung quanh cũng rõ đây không phải là yêu thú hay '' yêu quái '' gì, mà là
một nhân loại, một nhân loại tu chân.
''Là, là ''
Tên xung phong như được đại xá không giám quay đầu lại, một mạch chạy về chỗ
đông người.
'' Hahahaha ‘’
Bất ngờ, một giọng cười lớn từ một đám thiếu niên chạy lại đây, sau khi thấy
và nhận ra được Kỳ Phong vì khi nãy gợn sóng đã làm bùn trên mặt kỳ phong rơi
rớt một số bùn đất.
''Ta tưởng là ai, thì là là âm lãnh vô vị Kỳ Phong ''
'' Haha, tên tiểu tử ngươi không lo tu luyện để khảo sát hay sao ? lại tưởng
đi tự tử cùng linh sủng à, hội cũng đúng thôi, sống cũng là phế nhân thôi ''
''Ồ ! đã đạt đến luyện thân tầng hai, haha, lại đi tự tử, haha ‘’
Một đám thiếu niên cứ như vậy mà nói, không thèm để ý đến Kỳ Phong, cũng vậy
, Kỳ Phong xem như không có chuyện gì lấy nước, tắm rữa, sau đó đi ngang
định về phòng.
Thấy kỳ phong không để ý, cả đám thẹn quá hóa giận.
''Tốt cho sự ngông cuồng, ta thật không hiểu tại sao tên phế vật nhà ngươi
lại có ở chi thứ này ? ”
''Âm lãnh à âm lãnh, thật sự nghĩ mình mạnh lắm sao, thật sự nghĩ không ai
dám động ngươi à, chỉ là do, mọi người xem ngươi là tên phế vật, không ai
thèm kết bạn với ngươi mà thôi, ngươi xem, trong chi thứ, yếu kém nhất đến
tám tuổi cũng đã là luyện thân 3 tầng, còn ngươi haha, hai tầng luyện thân ,
hahaha .''
'' Đến ! ta là Phong Nam, hôm nay muốn lĩnh giáo nhà ngươi, tu vi ta yếu kém
, mới luyện thân 3 tầng, mong sư đệ nhẹ tay chút, hahaha ”
Mang theo tiếu ý Phong Nam duỗi chân, một chân sau đạp vào đất, thân thể như
1 con báo vồ lấy con mồi nhảy thẳng đến Kỳ Phong . Ở luyện thân kỳ trong gia
tộc, không có công pháp cao cho những tên chi thứ . Chỉ bằng vào độ rắng chắc
và quyền cước từ lĩnh ngộ khi đấu với hoang thú mà lưu lại cho bọn trẻ rèn
luyện thân thể.
‘ Bạo Sư Cước ‘
Một cước này vừa tiếp cận đá ngang eo của Kỳ Phong.
‘ Ưng Liệt ‘
Kỳ Phong né qua một bên, tiếp theo là
’ Lang Xa Quyền ‘
Một quyền 1 cước đụng vào nhau, Phong Nam cười khẻ, nhưng nụ cười hắn đọng
lại rồi, theo như hắn suy nghĩ Kỳ Phong sẽ bị cước của mình đánh bay, nhưng
giờ nhìn lại, chỉ thấy chân tê rần rồi theo một sức đẩy bay ra xa.
‘ Chuyện gì xẩy ra ‘
Cả đám thiếu niên như ngốc trệ, đại đa số mọi người vẫn chưa từng thấy Kỳ
Phong đánh nhau vì Kỳ Phong như một cái bóng trong gia tộc rất ít người để ý
hội gây xung đột với hắn nhưng còn bây giờ, một quyền đánh bật Luyện Thể tam
kỳ, phải biết Luyện Thể tam kỳ là luyện xương, xương chắn chắn, hơn xa
Luyện Thể nhị kỳ, cả đám há hốc mồm hồi lâu mới để ý xung quanh Kỳ Phong thảo
tự động úp xuống, cả ống tay áo cũng không có tung bay mặc dù gió bên ngoài
đang thổi mạnh.