Người đăng: Thanh2212
Dưới vực,
Lực trường đột nhiên trở mạnh, lưu khí bị đè nén, trên bầu trời nguyên nhất
đạo hồng ấn to như một cái thạch thất đang lao với 1 vận tốc kinh khủng xuống.
Đang mãi suy nghĩ và tập luyện Kỳ Phong đột nhiên tỉnh dậy . Tính thời gian
thì hiện tại cũng đã sau giờ cơm những nhất canh rồi, những thiếu niên cùng
tập luyện cũng đã trở về với gia đình để nhét cái bụng đầy lương thực.
Tại đây, dưới sự to lớn của đạo hồng ấn nguyên một mãnh phát sáng chỉ còn mỗi
mình Kỳ Phong.
“Mặc dù thanh thế kinh người nhưng cũng cách xa hắn mấy chục trượng nên cũng
không cần phải để ý mấy ” hắn nghĩ thầm.
“Cái gì vậy ” trong lòng Kỳ Phong cả kinh.
OÀNH ... !!
Giống như núi lỡ giống như mạnh mẽ rớt xuống, một làng sóng xung kích đánh về
phía Kỳ Phong.
‘Phốc ’
Hắn nhả ra một ngụm nghịch huyết cùng bay ngược về phía sau hơn 10 trượng ,
ngã vào một đống thạch nhũ.
‘ Phốc ’
Thêm một ngụm nghịch huyết từ trong miệng phun ra, cả xương sườn và thân thể
của hắn điều mềm nhũn, tất cả đã bị gẫy đứt đoạn, chỉ còn trừa lại mỗi xương
sống.
Hắn đã gần như bất tỉnh, trong lòng kỳ phong niệm mình đã chết, ý thức dần
mơ hồ, trong suy nghĩ của hắn, có từng cách chết nhưng lại chưa bao giờ nghĩ
mình sẽ chết như vậy.
Trong động thạch, Kỳ Phong hôn mê tỉnh dậy, thực ra không biết phải hắn tỉnh
hay không, không còn đau nữa, trong mê mang, hắn gọi tên mình, hắn tự nhủ
“ Ta đã chết sao ”
“Đúng vậy ”
Như một tiếng đáp lại trong lòng mình.
“ Giải thoát đi ”.
“ Ta không có gì luyến tiếc ở cuộc sống này cả ”
Tự nhủ với bản thân đúng là vậy.
''Nhưng thật sự là không cam lòng á ! "
“ Không được, ta phải sống, ta phải trả thù cho Tiểu Lang ” ( con linh sủng
của hắn )
Ta không thể chết ”
Giật mình bật lại, Ù Ù ... là những gì hắn có thể cảm nhận bây giờ.
Kỳ Phong hoản hốt nhìn lại, hắn vẫn ở trên vách núi, mồ hôi sau lưng đã ướt
cả áo.
Thì ra vừa nãy hắn lạc vào nhất cái '' Lĩnh Vực '' có tấn công tâm linh mạnh
kinh khủng, vô tình ảnh hưởng tạo ra ảo giác làm Kỳ Phong lâm vào trong đó.
Nếu xem như mình đã tử vong thì sẽ thành một cái xác không hồn.
Cố nén sợ hãi trong lòng, Kỳ Phong hiếu kì đi đến thứ đã phát ra vực kinh
khủng đó.
Cách chỗ hắn gần 3 thước là nhị cái khủng lồ thi thể linh thú . Trong đó bao
gồm có cả '' Thực Thú '' và '' Hoang thú ''.
Lĩnh vực lực trường là từ 1 con có 1 cái sừng trước đầu, thân cao 2 xích thừa
dài 1 trượng, gai nhọn từ sừng đổ lui về sau . Còn lại 1 con phát ra ảo giác
là loài Thực Thú ( thực vật linh thú ) bị xé rách nhụy liên và héo rủ, trông
rất gớm lại còn phát ra mùi tanh hôi.
Nhưng nhìn kĩ lại bên trong nhụy của nó tiết ra 1 viên châu to bằng trứng gà
lớn nhỏ, phát ra óng ánh màu vàng.
“Châu Linh Tinh thú “
Kỳ Phong hô hấp dồn dập, không còn nghĩ đến uy áp vừa nãy nữa, đây là thứ mà
nhiều nhân mơ ước, nếu nói châu linh tinh thú của thực vật linh là quả trứng
gà lớn nhỏ thì '' Châu Linh '' của con " Linh Thú Lực Trường '' lại to bằng
nắm đấm người lớn, ngoài ra còn có màu bạch sắc, nhìn rất bắt mắt.
Nhị quả lớn nhỏ ‘ Châu Linh Tinh Thú ’.
Kỳ Phong cầm lên tay, cảm giác không chân thật, lần đầu tiên hắn không tin
vào bản thân mình.
Thậm chí hắn nghĩ còn đang lạc lối giữa cái ảo cảnh nào đấy mà mình không phát
hiện nổi.
Quấn thật nhiều vòng vải vào nhị ' Châu Linh '.
Kỳ Phong về căn phòng của hắn, nói thật ra hắn rất muốn mang thủ cấp của 2
loài '' Yêu Thú '' đó mang về, có thể cho hắn một bữa no hoặc có thể làm
thuốc dẫn gì gì đó.
Nhưng ngặc nổi nó quá là đại đi, riêng con yêu thú thì cái sừng của nó đã to
hơn cả người Kỳ Phong rồi.
Nếu như hắn có tu vi là '' Trúc Cơ '' trung hoặc hậu kỳ thì may ra.
Về phần " Thực Thú '' thì lại quá hôi, lấy được viên châu cũng làm cho hắn
chóng mặc hoa mắt.
Với lại hắn cũng biết, sự việc ồn thế kia thì không nhanh chuồn khỏi cái thị
phi đó sẽ không an toàn, chính vì vậy mà hắn vội vội vàn vàn trở về căn phòng
mục nát sau Phong Gia chi thứ.
Ở cái Trấn Bắc này, đại đa số tiềm năng được tính theo '' Phẩm Cấp Thân Thể
'' được gọi chung là '' Thiên Phú ''.
Còn một nữa còn lại hẳn là sự cố gắn nổ lực và tâm trí cứng cỏi.
Nhưng thiên địa luôn có sự công bằng tồn tại .Thứ mà con người hay là tiên
nhân cũng vô pháp đụng vào, đó là cơ duyên hay kỳ ngộ.
Vì chỉ có thể gặp mà khó thể cầu . Chỉ cần nắm bắt được thì thậm chí có thể từ
một con kiến mà trở thành chúa tể muôn loài, đương nhiên những chuyện như vậy
chỉ có trong truyền thuyết mà thôi.
Cơ duyên thường hội cùng với nguy hiểm, tranh phong . Cũng có thể hội nhặt
được một cách '' Bất khả tư nghị ''.
Không nghi ngờ gì cả, lần này Kỳ Phong gặp được 1 cơ duyên rất lớn, nghĩa là
đối với hắn, có thể ảnh hưởng đến cuộc sống sau này.
Tia vận mệnh của Kỳ Phong bắt đầu từ lúc này lại lệch ra khỏi quỹ đạo của một
người tu tiên bình thường, là sự khởi đầu cho sự điên phong, hoán vũ của hắn
sau này.
Do mình mà sinh, do mình mà tồn tại, nhưng nếu không có thực lực, thì vận
mệnh của mình sẽ bị nhân chi phối, sẽ không phải là của mình.
Nhẹ nhàng để 1 viên châu linh tinh thú vào tay . Kỳ Phong cũng không biết vật
này sử dụng như thế nào, chỉ biết là nhiều '' Luyện Huyết '' ( Trúc Cơ trung
kỳ ) truy tìm và thu mua, chắc hẳn là có liên quang đến Luyện Huyết này đi.
Đối với Trúc Cơ kỳ, Kỳ Phong cũng khá là hiểu rõ, dù sao hắn cũng muốn hội
qua được cái cảnh giới này mà.
Trúc Cơ kỳ hay còn gọi là Luyện Thể kỳ chia làm tam giai đoạn :
Giai đoạn đầu được gọi là sơ kỳ thì là hội luyện da, thịt và xương ..
Giai đoạn trung kỳ hội luyện tủy, huyết, mạch ...
Giai đoạn hậu kỳ hội là tim, tạng và huyệt đạo ...
Khi trùng kích được tất cả các yếu tố trên hội đến cảnh giới cao hơn, mà cảnh
giới đó được gọi là Luyện Hồn . Kỳ Phong thì còn xa mới tiếp xúc được với
những vấn đề liên quan đến cảnh giới này.
“ Ta là luyện thể nhất cấp nhân, nghĩ thế nào cũng sử dụng không được châu
linh này “
Đắng đo vòng vo mãi . Kỳ Phong lại lật thêm một viên '' Châu Linh Tinh Thú ''
ra . viên này vừa mới đc ra thì ánh sáng trong phòng lại tăng thêm vài bật.
“ Thật kì quái “
Vì Kỳ Phong cũng không biết chủ nhân của nhị viên Châu Tinh là cấp bật gì .
Nhưng nếu đưa ra cho gia chủ của Phong Gia thì có lẽ ông ta cũng sẽ khiếp sợ
vì độ quý giá của nó.
Viên Châu Tinh rớt ra trong loại thực thú là “Tinh Thú Linh Đạo “ là 1 loài
thực thú thành tinh, hiếm được bắt gặp, lại khó giải quyết vì độc vụ và ảo
giác của nó ngoài ra còn có thể độn thổ mà chúng nhân chỉ biết đứng nhìn nó
chạy . Hay còn được gọi là " Huyền Độc Thực Linh '', tên gọi của loài Thực
Linh này là '' Bám Aỏ Thực '' linh, là cấp cao hơn của '' Bám Thực linh thú
''.
Bám Thực linh thú cũng không khó bắt gặp, sức chiến đấu của nó cũng không cao
tối đa chỉ là cấp nhị sơ kì thực linh nhưng cho một tên Đấu hải cảnh ( Luyện
Hồn kỳ ) sơ kỳ đến bắt nó thì nằm mộng đi vì đây là loài thực thú khó quấn ở
thạch vực ngoại vùng Sâm Thạch Lâm.
Dù thế nào thì đây cũng không phải là thứ mà một cái Luyện Thể sơ kỳ của hắn
có thể cầm lấy.
Ở trong tay cấp cao '' Ảo cảnh tinh linh thú '' ( là hắn tự đặt cho loài sinh
vật này ) lại không biết cách sử dụng nó.
Lại nói tác dụng chủ yếu của loài thực linh này đúng là thay huyết trong cơ
thể, làm huyết nhục thân thể được cải tạo tốt nhất, vì dính đến mộc thuộc
tính nên khí huyết sẽ được tràng đầy, củng cố tốt nhất và cũng trong mức độ
chịu đựng được của nhân loại.
Còn mà nói đến khí huyết thuận lợi hay mộc thuộc tính tinh thuần hơn thì có
rất nhiều, nhưng tối đa trong luyện trúc cơ như hắn thì không nên nghĩ đến
những thứ như vậy.
Ngoài ra, viên thực linh này nếu sử dụng mà chịu đựng được đến khi nó quán
chú từng kinh mạch thì rất thuận lợi cho việc đột phá bình cảnh, kinh mạch
vững chắc thì đột phá bình cảnh sẽ ít đau đớn và dễ thành công.
Đó cũng là lý do mà Luyện Thể trung kỳ khao khác có được nó, mục đích thì
đúng là cũng cố tốt cho cảnh giới hội dễ đột phá đến hậu kỳ Luyện Thể.
Hơn nữa nó còn có tác dụng tăng mạnh linh hồn và linh lực trong cơ thể.