Kỳ Phong


Người đăng: Thanh2212

Gió hú từ dưới những sường đồi như những con dã lang đang đói khác mà gào rú.

Trên vực, không có cây cỏ chỉ có những tản đá lỗm chỗm, những mãnh nhọn to
bằng bốn người trưởng thành ôm.

Nguyên đám thiếu niên chưa đến mười tuổi đang luyện công, chúng nó là chi thứ
của Phong Gia, một trong ba gia tộc lớn trong Trấn Bắc thuộc Đại Bắc, miền
bắc khu vực của Hoàng Hải Môn phái.

Bên cạnh một hốc đá cao lớn, có một thiếu niên tám tuổi đang cố gắn bê một
tảng đá đi ngược chiều gió . Thiếu niên tên là Kỳ Phong, được mọi người xem
là chi thứ trong gia tộc, từ nhỏ lớn lên một mình cùng với tiểu lang nhỏ '
một linh sủng rất thường hay thấy trong đại hoang ', là một con tiểu yêu lang
được hắn chữa khỏi chân trong một lần tai họa không rõ trong sơn lâm sau trấn
.

Hôm qua vì không cẩn thận mà đắc tội với một con Linh Thú, kết quả thì khỏi
phải bàn, con linh thú kia há cái miệng như chậu máu rồi cho tiểu lang được
luân hồi rồi.

Kỳ Phong rất đau lòng nhìn xát của linh sủng mình dần dần bị gặm nhấm trong
cái miệng Sư Hùm, là linh thú của Phong Tà ' một người dòng chính trong gia
tộc ' là nhân tài trăm năm khó gặp trong cả cái trấn Bắc này chính vì vậy mà
được gia tộc chuyên tâm bồi dưỡng.

Như vậy, Kỳ Phong mặc dù rất uất ức nhưng cũng đành phải lặng thinh.
Lại nói, dù cho hắn có gan đi tìm nhưng có đánh lại người ta đâu, đến cả uy
áp của con linh thú cũng không đỡ nổi thì sao mà nghĩ đến việc trả thù khi ấy
, thiết nghĩ, chắc chỉ có " công tử báo thù mười năm chưa muộn ” mà thôi.

Thiên phú của Kỳ Phong không cao, là bán nhân cấp ( nhân cấp có độ hợp từ bốn
đến bảy ) có thể nói là thấp nhất trong cả chi thứ, khỏi cần nói đến chi
chính, thuộc hàng '' phế phẩm '' trong cả cái Trấn Bắc này, cũng chỉ hơn
phàm nhân hội không tu luyện được thôi.

Nhưng cũng chẳng phải chỉ mình hắn, thế giới tu tiên rất khó có thể vào ,
trong nghìn người sinh ra thì có mấy ai có linh căn để được bước vào con đường
tu luyện ?.

Kỳ Phong có thể nói là may mắn được bước vào trong số đó, nhưng lại bi ai
trong tầng thấp kém nhất của linh căn, rác thải là từ mà không phải nói ngoa
trong tình huống của hắn.

Không được mọi người cùng lứa tuổi chấp nhận, không chơi cùng, lớn lên lạnh
nhạt và ít nói chuyện ( không ai thèm chơi lấy ai nói chuyện ), như một cái
bóng trong phong gia.

Muốn tu luyện đến hơn phân nữa là dựa vào thiên phú, thứ mà tiên kỳ sinh ra
đến liền được gọi là con cưng của trời hoặc là mới ra đời đã xác định là phàm
nhân, có nhân mới ra đời sẽ gây lên giông bão, mặc định sẽ là chủ của thế hệ
sau này.

Người có thiên phú cao sẽ rất có lợi trong việc tu luyện.

Trong Phong Gia phàm là chi thứ hay dòng chính điều được tu luyện nếu có linh
căn và chỉ cần phù hợp với điều kiện khảo hạch.

Kỳ Phong hẳn là đang cố gắng đấy, trong kỳ khảo hạch vào Viện Hồng Lâm diễn
ra sau hai tháng nữa.

Không riêng gì hắn mà ở đây, ở cái Trấn Bắc này lứa tuổi chưa vược qua mười
đang cố gắn luyện tập để được thông qua, đạt được tài nguyên, cách thức tu
luyện thứ mà ai muốn tiến đến sâu hơn trong Tiên lộ này ai ai cũng muốn.

Kỳ Phong đã là Luyện Thân cấp một tức là Trúc Cơ cảnh sơ kỳ, '' Viện Hồng Lâm
'' yêu cầu tuyển đồ phải dưới mười tuổi và phải đạt đến luyện thân cấp ba, đó
là mức thấp nhất để làm được vào Hồng Lâm Viện, nhưng đó cứ như là một tòa cự
sơn treo trước mặt Kỳ Phong ngăn hắn tiến tiếp trên con đường này, dù người
thiếu niên này đã rất nghị lực, rất cố gắng, ý chí kiên định nhưng thời gian
và thiên phú “ xuất chúng ” của hắn lại gần như chẳng kiên nể gì cả, cứ như
muốn ngăn lại hắn bằng mọi giá.

Với lớn nhỏ hai cái nguyệt, lên hai cảnh giới, không riêng Kỳ Phong mà tất
cả cái Trấn Bắc này gọi đó là điều không thể nào ( đó là hắn bi quan thôi ) ,
nhưng đã có thể xem là đường cùng.

Kỳ Phong lại không chán nản, ngược lại khiêu khích đi lòng háo thắng của
thiếu niên này.


Thần Đạo Ký - Chương #1