Người đăng: Phong Trần Lãng Tử
Ăn trưa xong xuôi, Triệu Thiên Dương dắt Hermione ra ngoài đi chơi. Hắn muốn
bồi cô bé trong vài ngày cuối cùng trước khi rời đi.
Hermione dĩ nhiên là vui thích vô cùng, cô bé còn yêu cầu hắn mang theo trong
chuyến hành trình này, đến chỗ của Nicholas Flamel . Triệu Thiên Dương đắn đo
một lúc rồi đồng ý.
Chiều hôm đó là một buổi nắng đẹp, nhẹ ngàng mà khoan khoái, người đi dạo
phố đông như mắc cửi . Thỉnh thoàng, một vài cơn gió thoảng qua, thổi bay đi
mất cái tiết trời oi bức của mùa hè nóng nực.
Triệu Thiên Dương cùng Hermione, mỗi người cầm trong tay một cây kem, mút
lấy mút để.Của hắn là chanh vị, Hermione là dâu tây. Cả hai ăn thật ngon ngọt
,… Hết rồi, cô bé còn chép miệng thòm thèm.
“Tụi mình đi công viên Khu Bảo Dưỡng chơi không ?”- Hermione hỏi hắn, vẻ mặt
hi vọng.
Triệu Thiên Dương sảng khoái đáp lời ngay, nhưng yêu cầu cần ông bà Granger
đồng ý . Sau một hồi kể lể, cả hai được phép dắt tay nhau ra ngoài.
Triệu Thiên Dương mang theo trong người ít tiền lẻ, bắt taxi rồi đi với
Hermione . Thật ra, là phù thủy thì hắn có ngán gì đi một mình đâu, Hermione
cũng thế . Nhưng tâm lí người lớn luôn lấy tuổi tác làm đầu, không có ngoại
lệ.
Đến nơi … Cả hai sa vào chơi không biết trời đất, nào đu quay, nào ván trượt
,… rồi thì nhà ma !
Hermione còn bị dọa suýt khóc . Triệu Thiên Dương phải dỗ nàng một lúc mới
quên đi cơn sợ khi đối mặt “quỷ ám”.
Đến trò bắn súng, hắn còn thắng mang về cho Hermione một con gấu bông cực lớn
, trắng muốt ! Hai mắt cô bé híp lại như trăng lưỡi liềm, miệng cười thật vui
.. toét đến tận mang tai !
…………..
Đêm khuya, trăng rọi từng tia sáng qua cửa sổ, hai bóng người nhỏ bé nằm
chụm vào nhau.
“Ngày mai mình đi hả anh Jack…?”- Hermione rúc đầu vào nhực hắn hỏi.
“Ừm !”- Triệu Thiên Dương đáp – Anh muốn xuất phát càng sớm càng tốt, nếu
không ông ấy chuyển dời đi nơi khác thì thật phiền phức.
“Lần này em xin đi theo, liệu ba mẹ có nói gì không ? Chúng ta xin phép đột
ngột quá, Jack à … Em lo hai người không đồng ý !”
Triệu Thiên Dương cười cười nói với Hermione : “ Khỏi rầu chuyện đó, anh có
cách thuyết phục hai ông bà mà ! Nhưng đi theo phương thức của anh là có chút
khó chịu nha!”
“Không sao … Miễn là đi với anh … Em chấp nhận hết !”-Cô bé thỏ thẻ.
“Ngủ đi …!”
Triệu Thiên Dương nhắm mắt, chìm ý thức vào và liên kết với Cổ lão . Hắn gọi
:
“Ông ghi dấu vị trí cho cháu, ngày mai cháu đi rồi !”
“Được !”
Ngay lập tức, một loạt hình ảnh cùng nơi chốn cụ thể hiện ra trong não hải .
Triệu Thiên Dương nhanh chóng tiêu hóa thứ này.
Bỗng, hắn hỏi : “ Nếu mình về hiện thực thì thế giới này sẽ ra sao hả ông ?”
…….
Cổ lão trầm ngâm một lúc lâu . Đúng khi Triệu Thiên Dương gần mất hết kiên
nhẫn thì ông trả lời : “ Cái đó còn phụ thuộc vào cháu .”
“ Vậy là thế nào ?”- Triệu Thiên Dương nghi ngờ.
Cổ lão liền giải thích : “ Như vầy, mỗi thế giới chúng ta xuyên qua, ta đều
dùng năng lượng liên kết với chủ ý thức của nó, cái này là đồng giá trao đổi
. Vậy khi ta rời đi rồi, thế giới này lập tức về lại thời gian tuyến, tức là
đồng bộ với hiện thực của cháu . Nơi hành tinh kia trôi qua thế nào, bên này
trôi qua thế ấy . Nhưng do đây là cấp thấp tiểu thiên thế giới, nếu là cao
cấp thì sẽ có sự khác biệt, mà mỗi lúc một lớn hơn.”
“Thế cháu làm sao để thời gian nơi đây trôi qua so với bên kia chậm lại . Ví
dụ như một ngày bằng một năm ấy !”
“Cái đó … Để ta xem . Nếu là lúc trước xuyên qua, chắc chắn ta không làm nổi
. Nhưng bây giờ nâng cấp rồi, vận dụng một chút cao siêu thủ đoạn có lẽ được
. Nhưng yêu cầu năng lượng rất nhiều . Nếu ta tiêu hao, cháu cần đảm bảo phải
bù đắp cho ta thông qua quá trình tu luyện thì ta mới làm điều đó .”
Triệu Thiên Dương khó hiểu hỏi : “ Vậy là sao hở ông ?”
“Có nghĩa là cháu tu luyện mười, thì chỉ nhận một là cao nhất, chín phần
năng lượng ta sẽ hấp thu để bổ sung . Không có việc này, ta nguy cơ tụt cấp
lại, mà cháu thì không hy vọng điều đó chứ ?”
“Không … Tất nhiên . Nhưng như vậy thì ông dự tính cần bao lâu để đầy lại ?”
“Với Trình độ linh khí hiện tại ở Địa Cầu . Trừ phi cháu tu hành ở chốn vực
sâu thăm thẳm, không có khói bụi đô thị . Nếu không, muốn bù đắp lại, chỉ có
tiến hành mở lần hai xuyên qua. Nhưng đó là không thể, vì ta hết năng lượng
rồi !”
Triệu Thiên Dương nghe xong, liền quyết định ngay tức khắc : “ Vậy, cần kíp
thì cháu sẽ vào núi tu hành.Như vậy hẳn chỉ cần vài tháng thôi chứ ?”
“Đúng ! Nhưng cháu chắc chứ ? Làm vậy thì bạn bè cùng gia đình cháu sẽ rất lo
.”
Triệu Thiên Dương cười cười trả lời : “ Đó là thủ đoạn cuối cùng thôi, ông à
! Cháu sẽ tìm một số cái thiên tài địa bảo để bổ sung năng lượng . Hẳn là sẽ
nhanh thôi . Mặc dù hành tinh mẹ không quá nhiều tài nguyên …nhưng cháu nghĩ
đầy đủ … À mà … Hai tên ma vật truy sát cháu khi trước .Ông biết chúng đến từ
nơi nào không? Lần này trở lại, cháu muốn báo thù !”
“Hai tên đó a … Nhìn chúng cũng quen quen . Khí tức đó lâu lắm ta chưa từng
gặp. …. Đúng! Là Chân Ma nhất tộc chi nhánh . Quỷ Hồn tộc . “
“Quỷ …? Trên thế gian này có quỷ sao hả ông ?”
Cổ lão trầm mặc đáp :“ Có … Chúng nó cũng là hình thái sinh mệnh một trong
.Nhưng phương thức tạo ra tộc nhân của chúng kinh khủng cực kì . Chân ma nhất
tộc chính là tha hóa kẻ khác … Biến bọn nó thành nô lệ của bản thân . Tính ra
chúng là cao đẳng chủng tộc trong vũ trụ này . Cháu không muốn gây vào lũ này
. Nhưng quỷ hồn tộc chỉ là nhánh nhỏ . Tuy nhiên sở hữu vài tên Tinh Hệ cấp
cùng mấy trăm tiểu hành tinh lãnh địa . Cũng là một khối xương cứng . Nhưng
không hiểu sao tinh cầu các cháu lại bị chúng nhắm vào . Hiện tại ta chưa khôi
phục nên không thể dò xét bí mật nơi này được !”
“Hừ … Dù cho chúng là ai ? Dám xâm phạm quê hương Địa Cầu . Đều muốn trả giá
bằng máu !”
Triệu Thiên Dương sắc bén nói . Trong lòng dâng lên một cỗ hào khí.
Cổ lão đồng ý đáp : “ Đúng ! Nếu tính ra . Địa cầu chính là lãnh địa của cháu
, gìn giữ là đương nhiên .”
“Cháu nghỉ đây …! Cảm ơn ông .”
Hỏi đáp xong xuôi, Triệu Thiên Dương chìm vào mộng đẹp . Hắn đang trông chờ
vào chuyến hành trình ngày mai . Không biết sẽ có điều gì thú vị đây !