Vô Đề


Người đăng: Phong Trần Lãng Tử

“Ách … Nhưng, đã gần sáng rồi ư ?"

Nhìn bên cạnh đã điểm gần sáu giờ, Triệu Thiên Dương giật mình cười khổ . Tu
luyện, quả thật là không năm tháng a . Mặc dù hắn mới chỉ bước chân vào cánh
cổng này nhưng cũng đã được trải nghiệm cái gì gọi là thời gian trôi qua không
khái niệm.

Hắn cứ ngỡ thành tựu Tụ Linh Thân chỉ tốn một đến khoảng hai tiếng đồng hồ .
Nhưng sự thật đã chưng minh cho hắn suy nghĩ đó là cỡ nào ấu trĩ.

Thảo nào trong tiểu thuyết cứ bế quan một lần là mấy trăm, cả ngàn năm.

“Nếu cuộc đời ta làm vài lần bế quan như vậy . Chỉ sợ thân nhân cùng bạn bè đã
hóa thành tro bụi mất rồi ! Nhất định phải để họ cùng nhau tu tiên, luyện tập
ma pháp . Muốn trường sinh, phải cùng nhau .Nếu không mình ta vô địch liệu có
còn ý nghĩa gì ?"

“Còn kiểm tra năng lực bản thân . Có lẽ ta nên thay đồ xuống sân Quiditch
trước, chỗ đó khá rộng và ít người .”

Nghĩ thế, Triệu Thiên Dương lập tức thay đồng phục học sinh, mở nhẹ cửa ký
túc xá và vọt ra ngoài.


Không khí sớm trong lành, thoáng mát, như muốn xóa hết đi bao nhiêu buồn lo
trong tâm trí con người. Từng giọt sương đêm vẫn còn đọng lại trên vài ngọn cỏ
, long lanh như những hạt châu ngọc quý báu dưới ánh nắng mặt trời đang từ từ
ló dạng.

Triệu thiên Dương cảm thấy tâm thần vô cùng sảng khoái, hắn cảm thấy, bây giờ
thử nghiệm, quả thật là thời điểm vô cùng lý tưởng.

Tìm một chỗ rộng rãi, khô ráo, kín đáo một chút, Triệu Thiên Dương ngồi
xuống, xếp bằng lại và nhắm mắt . Hắn không điều động tinh thần lực, cũng
không hề mượn nhờ lực lượng từ giới chỉ, hắn chỉ muốn trắc thí khả năng của
bước thứ nhất Tụ Linh sơ thành.

“Hô … "

Theo từng tiếng hít thở đều đặn, có quy luật, từng đợt không khí bỗng nhiên
phiêu miểu hẳn lên, trôi nổi về phía hắn, một lúc một nhanh.

Một phút …

Mười phút ….

Xung quanh Triệu Thiên Dương giờ đã bị bao bọc bởi một lớp sương mù nhỏ, nó
không hề tiêu tán đi khi ánh nắng mặt trời chiếu vào . Ngược lại, mỗi lúc một
dày đặc hơn.

Mà Triệu Thiên Dương lúc này, đang tiến hành nội thị cơ thể.

“Vậy mà, lại gia tăng tốc độ hấp thu linh khí, … mười lần thậm chí có hơn ..
So với khi ta điều động tinh thần lực cùng giới chỉ cộng lại vẫn còn thua Tụ
Linh Thân tự mình tu luyện . …nếu ta gộp cả hai lại .. Vậy thật sự quá kinh
khủng! .”

“Oành …" -Triệu Thiên Dương dựa theo ý niệm bản thân, thúc dục cả ba khả năng
tăng tốc độ hấp thụ nguyên khí trời đất.

Và … Hắn đã bị kinh ngạc.

Không, cực độ sửng sốt thì đúng hơn !

Nếu có ai trông thấy Triệu Thiên Dương trạng thái bây giờ, tuyệt đối sẽ há
hốc mồm . Hắn, chung quanh, đã không còn là vụ khí nữa, mà sắp hình thành
cỡ nhỏ phong bạo rồi !

Từng đợt gió xoay vần vần quanh thân thể Triệu Thiên Dương cùng thêm hỗn độn
chi khí nhả ra từ linh hồn của hắn sau khi đồng hóa thiên địa nguyên tố nữa.

Cái này tốc độ, chỉ sợ là sắp tiếp cận hai mươi lăm lần mức độ tu luyện bình
thường.

Có nghĩa hắn khả năng tấn cấp nhanh hơn người thường hai mươi lăm lần . Mà đây
, mới chỉ là bước thứ nhất trong năm bước của chín cái giai đoạn mà thôi.

“Nên dừng lại, nếu không sẽ dễ bị phát hiện . Ta làm ra động tĩnh quá to lớn
rồi ! “ –Triệu Thiên Dương thầm nghĩ . Hắn cũng không muốn bị kẻ khác phát
hiện bí mật của bản thân . Mặc dù có thể không làm gì được hắn, nhưng sẽ có
thêm phiền toái không cần thiết.

Hắn không thích điều đó !

“Răng … phốc .. !"

Triệu thiên Dương đứng dậy, phủi nhẹ quần áo đã ướt đẫm bởi sương cùng linh
khí tu luyện ban nãy.

Hắn nhìn quanh, rồi tiên vào Đại Sảnh Đường . Cũng đã sắp tới giờ đi học rồi
.

……

“Này mấy bồ, biết tin gì chưa ?" – Neville khuôn mặt hớt hải chạy vô nói.

“Tin gì là tin gì mới được chớ ! “ – Seamus gắt lên, nó đang bí trước cái
đống mà thầy Snape giao. Bài tập về đọc dược cùng công dụng của chúng.

Thiệt tình, Neville rất thích chơi trò ú tim, Triệu Thiên Dương bên cạnh
thầm nghĩ.

Thằng nhóc đang kể về cái vụ đánh cược giữa Harry cùng Mafloy.

“Tui nghe loáng thoáng là họ sẽ quyết đấu . … Nhưng thời gian và địa điểm thì
hổng biết .” – Neville ngượng ngịu nói ra.

“Trời ơi! “ –Dean rên lên – Thế ông làm gì vào đây hả . Có thấy bọn tui đang
tập trung tư tưởng làm bài tập không . Có phải ai cũng như Jack đã thuộc lòng
cả cuốn sách giáo khoa đâu . Vừa nói, nó vừa liếc sang Triệu Thiên Dương .
Hắn giả bộ như không nghe những điều mà thằng nhóc nói.

“Vậy hả .. Xi .. n lỗi .. n hhaa ..! “ – Neville lắp bắp, vọt chạy ra khỏi
phía cửa nhà nơi bà phu nhân béo ú trong bức tranh đang gãi gãi mũi.

……………..

Trong Đại Sảnh Đường vào buổi ăn tối, hiện tại là thời điểm lũ nhỏ nhà
Gryffindor tụ tập lại bàn tán về chuyện học bữa hôm nay . Triệu Thiên Dương
thì đang chăm chú ăn bên cạnh Hermione, bây giờ, hắn vô cùng rảnh rỗi . Mà
cũng chính điều đó đã thôi thúc hắn đi vô thư viện tìm hiểu thêm tri thức mới
. Bởi vì Cổ lão đang còn trong quá trình thăng cấp . Không thể cung cấp bất kì
sự trợ giúp nào cho hắn được.

“ Anh Jack, em nghe nói Harry chuẩn bị quyết đấu với Mafloy vào tối nay . Em
sợ bạn ấy sẽ bị mắc mưu tụi Slytherin quá .” – Hermione nhỏ giọng thì thầm.

Triệu Thiên Dương lắc nhẹ cái đầu nói : “ Em nghĩ nhiều thật . Có quyết đấu
thì cũng là chuyện của hai đứa nhóc đó thôi . Mà chuyện đó thì không hề phạm
quy, lại chẳng mất mác cùng tổn thương gì cả . Có chăng thì là mất chút mặt
mũi thôi . Bây giờ, em muốn tăng nhanh thực lực bản thân với việc thi triển
các câu chú thì không nên để tâm quá nhiều vào những việc vụn vặt đó . “

“Vả chăng, … “ –Triệu Thiên Dương hơi ngập ngừng nói tiếp : “ Anh nghĩ, mình
đã tìm ra một chỗ cực kì lý tưởng cho việc thi phép cùng pha chế thử ma dược
ác loại mà không bị quấy rối rồi ! “

“Anh tìm được một nơi như vậy ư ? “ – Hermione kinh hỉ hỏi – Việc này sức
trùng kích lớn hơn nhiều so với cái gọi là quyết đấu tay đôi kia.

“Ưm . Chắc chắn, anh nghĩ là Thứ Bảy tuần này, chúng ta có thể thử …" –
Triệu Thiên Dương mỉm cười nói.

“Tốt quá ! Anh Jack là nhất ! “ – Hermione reo lên, tặng một nụ hôn chớp
nhoáng lên gò má hắn rồi chạy biến mất.

“Cái này …" –Triệu Thiên Dương sờ sờ gò má cười cười . “ Ta cũng nên tiến hành
bước tiếp theo rồi hả!”


Thần Cấp Triệu Hoán Sư - Chương #40