Vô Đề


Người đăng: Phong Trần Lãng Tử

“Hô … !”

Một tiếng thở dài, kèm theo là đợt khí lưu màu trắng phun ra chừng một mét có
hơn từ miệng của Triệu Thiên Dương kéo dài đến tận một phút mới dần tan đi
hẳn.

Triệu Thiên Dương đứng dậy, lắc mình mấy cái, vặn vẹo xương cốt mang theo
tiếng răng rắc chói tai.

“Cuối cùng ta cũng khôi phục lại được chút đỉnh thực lực … !”

Tự nhủ trong lòng, Triệu Thiên Dương đẩy cửa phòng bước ra ngoài.

Hiện tại đã cách lần đi karaoke khi trước hơn một tuần.

Cả một tuần khổ tu dài đằng đẵng của Triệu Thiên Dương cũng đã giúp hắn có thể
sử dụng được một thành sức mạnh.

Dẫu cho thể chất nghịch thiên, có thể chữa trị cùng hấp thu rất nhanh, nhưng
thương thế thấm tận ngũ tạng, kinh mạch cùng gân cốt thì không chỉ một hai
tháng là có thể khỏi hẳn được. Đoán chừng phải tốn nửa năm thì Triệu Thiên
Dương mới hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.

“Bây giờ kinh mạch chính là đang tắc nghẽn ở bốn mươi chín khiếu huyệt, đây là
không cách nào tiến thêm. Phải tu bổ lại gân cốt từng sợi thì năng lượng sẽ
xuyên suốt được toàn thân, mà ta có khi nhân họa đắc phúc, thẳng tiến thêm một
bước cũng nên.”

“Nhưng hoa thời gian lâu như thê, chậm chạp quá mức … Ta không tài nào ứng phó
với nguy cơ trước mắt. Đành phải nhờ Cổ lão thôi !”

Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Dương bắt đầu sử dụng ý niệm liên lạc vào giới chỉ.

Xì xào !

Im lặng trong giây lát, âm thanh trầm đục của Cổ lão vang lên:

“Ồ Thiên Dương, cháu gọi ta có chuyện gì không ?”

“Cháu muốn biết liệu chúng ta cần bao nhiêu năng lượng mới có thể xuyên toa
lần tiếp theo đây ông?”

“Cái này hả …!”

Cổ lão trầm ngâm một lúc ròi đáp:

“Cái đó tùy thuộc vào cháu. Nếu chỉ xuyên qua từ tứ tinh tiểu thiên thế giới
cấp bậc trở xuống, ông có thể giúp cháu xuyên qua mà không hao tổn bao nhiêu.
Nhưng nếu là ngũ tinh ở ngoài thì chúng ta vẫn chưa đủ năng lượng để khởi
động.”

“Vậy đi. Sơ cấp quang não có lẽ sẽ giúp giải quyết mấy vụ tính toán này nhanh
hơn.”

“Hả …?”

Nghe Cổ lão lầu bầu gì đó mà Triệu Thiên Dương chẳng hiểu gì cả. Bất chợt, hắn
cảm thấy trong người năng lượng bỗng nhiên điên cuồng tụt xuống.

Nếu không phải tín nhiệm Cổ lão, đồng thời tâm lý cũng khá vững, Triệu Thiên
Dương đã sớm hốt hoảng chặn lại điều này rồi.

Một phút …

Mười phút …

Một tiếng …

Cuối cùng sau hai tiếng, hỗn độn chân khí trong đan điền cũng hao sạch, Cổ lão
mới ngừng rút năng lượng từ người hắn ra.

Triệu Thiên Dương chợt cảm thấy trong đầu mình giống như cso thứ gì đó đang
đản sinh ra vậy. Dùng tâm thức soi xét trong não bộ, hắn phát hiện ra một cái
đặc thù quang cầu đang hình thành ngay tại thức hải.

“Thứ gì đây ?”

Triệu Thiên Dương lòng đầy dấu chấm hỏi, hắn đang chờ đợi một lời giải thích
từ Cổ lão.

Nhìn nó giống một trái banh tròn tròn, chỉ to kích cỡ nắm đấm mà thôi, phía
trên còn lóe lên máu xanh tím sắc cùng với vài hoa văn trông rất kì bí.

Ục ục …!

Quang não khởi động !

“Xin mời chủ nhân cho ta một cái tên ?”

Âm thanh bất ngờ vang lên trong đầu, một giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo và lạ
lẫm, nó dọa Triệu Thiên Dương giật mình. Nhưng ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại.
Vì Cổ lão đã lên tiếng:

“Đây chính là sơ cấp phụ trợ sinh mệnh, chuyên dùng cho các siêu cấp chủng tộc
lớn con cháu thiên tài. Nhưng rất ít người có thể chế tạo được nó. Muốn làm ra
thứ này không những cần bí phương mà còn phải sở hữu điều kiện cực kì khắc khe
…!”

“Thế so với Thần hồn của cháu thì sao ?”-Triệu Thiên Dương tò mò hỏi.

“Tất nhiên là không thể so sánh được. Hai cái chính là hai sự chênh lệch khác
nhau, cách biệt một trời một vực. Thứ này tuy khó, nhưng hậu thiên có thể tự
tạo, tự huấn luyện nên. Tuy nhiên rất tốn thời gian. Còn của cháu chính là
trời sinh ban đầu, tu luyện lần đầu dung hợp ngay mới có thể hình thành được,
không cách phục chế. Cháu còn suy nghĩ nữa sao?”

“Ách … Hóa ra mình trâu vậy hả … ?”

Triệu Thiên Dương cảm thấy như nở hoa trong bụng.

“Cái này quang não có tính năng tra xét cùng diễn dịch. Nó thể hiện được sức
mạnh của cháu qua thông số xuy xét mà bản thân cháu định ra. Và trong đó ta
cũng đã để giới hạn năng lượng cần thiết cho lần xuyên qua kế tiếp. Cháu tự
nghiên cứu môt thoáng đi !”

“Lập tức liên hệ quang não, cho ta xem bảng thuộc tính cá nhân .”

Ting … Ting … !

“Ặc … Không có gì hết vậy ? ? ?”

Triệu Thiên Dương ngố ra, nhìn xem phía trước trống trơn khung hình.

“Píp … Pip … Đề nghị chọn lựa dấu mốc để xác lập thuộc tính.”

“Lấy ai đây?”

Triệu Thiên Dương phân vân nghĩ ngợi. Muốn chọn người bình thường đặc ý để dễ
làm về sau.

“Quang não, lấy số liệu con người trưởng thành cơ sở, khỏe mạnh tiềm chất làm
khung dẫn. Ta muốn hình thành tương quan thông số bản thân !”

Bíp …!

“Chấp hành … Đang điều tra …! “

“Keng …. Điều tra hoàn tất. Đang phân tích thân thể kí chủ, dữ liệu đồng bộ
hóa bắt đầu … !”

“Phân tích xong xuôi … Xin mời xem xét !”

Tiếng nói vừa dứt, Triệu Thiên Dương lập tức mở ra bảng thuộc tính cá nhân.
Cái bảng này giống như một hình chiếu giả lập hiên ra trong võng mạc của hắn
vậy, trừ hắn ra không ai có thể thấy được. Tất nhiên Cổ lão ngoại lệ.

Theo ý niệm chợt động, ánh mắt của Triệu Thiên Dương đột ngột thay đổi, một
cái bảng nho nhỏ xuất hiện ngay phía bên trái cơ thể.

Kí chủ : Triệu Thiên Dương

Chủng tộc : nhân loại

Huyết thống : ? ? ?

Linh hồn : ??? – Cảnh giới : Xuất khiếu

Tu vi : Thuế Phàm cảnh tầng ba ( chân thật sức mạnh : Thoát phàm tầng bốn )

Năng lực : Ma pháp ( bậc trung), Tụ LinhThân.

Kĩ năng : Hỗn Nguyên thần Chưởng (Không phẩm cấp, tự sáng tạo ra ), cách không
lấy vật, linh hồn chưởng khống.

“Hả …?”

“Sao có tí tẹo thế này?”

Triệu Thiên Dương đang hí hửng chợt tiu nghỉu như quả bóng xẹp lép. Nhìn cái
bảng tính nhân vật của hắn thật thảm thương làm sao.

“Kí chủ xin chớ buồn rầu …!”

“Hửm …?”

“Quang não trí năng sinh mệnh chỉ là bậc thấp, cần hấp thu thêm kiến thức cùng
năng lượng để tăng lên đăng cấp, bởi vậy xin kí chủ hãy nâng lên thực lực bản
thân, lúc đó sẽ có thêm nhiều ích lợi mới xuất hiện.”

Đúng là đi đâu cũng chạy không thoát hai chữ tu luyện.

Triệu Thiên Dương thở dài thầm nghĩ.

“Nhưng hôm nay có món đồ này, không dùng nó đi kiểm tra xung quanh một chút
cũng hơi phí !”

Quyết định xong, Triệu Thiên Dương đồng học liền phóng xuống nhà để đi thu
thập “số liệu” của mọi người.

Có lẽ lâu lâu thư giãn đầu óc cũng không phải quá xấu !
“Hô … !”

Một tiếng thở dài, kèm theo là đợt khí lưu màu trắng phun ra chừng một mét có
hơn từ miệng của Triệu Thiên Dương kéo dài đến tận một phút mới dần tan đi
hẳn.

Triệu Thiên Dương đứng dậy, lắc mình mấy cái, vặn vẹo xương cốt mang theo
tiếng răng rắc chói tai.

“Cuối cùng ta cũng khôi phục lại được chút đỉnh thực lực … !”

Tự nhủ trong lòng, Triệu Thiên Dương đẩy cửa phòng bước ra ngoài.

Hiện tại đã cách lần đi karaoke khi trước hơn một tuần.

Cả một tuần khổ tu dài đằng đẵng của Triệu Thiên Dương cũng đã giúp hắn có thể
sử dụng được một thành sức mạnh.

Dẫu cho thể chất nghịch thiên, có thể chữa trị cùng hấp thu rất nhanh, nhưng
thương thế thấm tận ngũ tạng, kinh mạch cùng gân cốt thì không chỉ một hai
tháng là có thể khỏi hẳn được. Đoán chừng phải tốn nửa năm thì Triệu Thiên
Dương mới hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.

“Bây giờ kinh mạch chính là đang tắc nghẽn ở bốn mươi chín khiếu huyệt, đây là
không cách nào tiến thêm. Phải tu bổ lại gân cốt từng sợi thì năng lượng sẽ
xuyên suốt được toàn thân, mà ta có khi nhân họa đắc phúc, thẳng tiến thêm một
bước cũng nên.”

“Nhưng hoa thời gian lâu như thê, chậm chạp quá mức … Ta không tài nào ứng phó
với nguy cơ trước mắt. Đành phải nhờ Cổ lão thôi !”

Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Dương bắt đầu sử dụng ý niệm liên lạc vào giới chỉ.

Xì xào !

Im lặng trong giây lát, âm thanh trầm đục của Cổ lão vang lên:

“Ồ Thiên Dương, cháu gọi ta có chuyện gì không ?”

“Cháu muốn biết liệu chúng ta cần bao nhiêu năng lượng mới có thể xuyên toa
lần tiếp theo đây ông?”

“Cái này hả …!”

Cổ lão trầm ngâm một lúc ròi đáp:

“Cái đó tùy thuộc vào cháu. Nếu chỉ xuyên qua từ tứ tinh tiểu thiên thế giới
cấp bậc trở xuống, ông có thể giúp cháu xuyên qua mà không hao tổn bao nhiêu.
Nhưng nếu là ngũ tinh ở ngoài thì chúng ta vẫn chưa đủ năng lượng để khởi
động.”

“Vậy đi. Sơ cấp quang não có lẽ sẽ giúp giải quyết mấy vụ tính toán này nhanh
hơn.”

“Hả …?”

Nghe Cổ lão lầu bầu gì đó mà Triệu Thiên Dương chẳng hiểu gì cả. Bất chợt, hắn
cảm thấy trong người năng lượng bỗng nhiên điên cuồng tụt xuống.

Nếu không phải tín nhiệm Cổ lão, đồng thời tâm lý cũng khá vững, Triệu Thiên
Dương đã sớm hốt hoảng chặn lại điều này rồi.

Một phút …

Mười phút …

Một tiếng …

Cuối cùng sau hai tiếng, hỗn độn chân khí trong đan điền cũng hao sạch, Cổ lão
mới ngừng rút năng lượng từ người hắn ra.

Triệu Thiên Dương chợt cảm thấy trong đầu mình giống như cso thứ gì đó đang
đản sinh ra vậy. Dùng tâm thức soi xét trong não bộ, hắn phát hiện ra một cái
đặc thù quang cầu đang hình thành ngay tại thức hải.

“Thứ gì đây ?”

Triệu Thiên Dương lòng đầy dấu chấm hỏi, hắn đang chờ đợi một lời giải thích
từ Cổ lão.

Nhìn nó giống một trái banh tròn tròn, chỉ to kích cỡ nắm đấm mà thôi, phía
trên còn lóe lên máu xanh tím sắc cùng với vài hoa văn trông rất kì bí.

Ục ục …!

Quang não khởi động !

“Xin mời chủ nhân cho ta một cái tên ?”

Âm thanh bất ngờ vang lên trong đầu, một giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo và lạ
lẫm, nó dọa Triệu Thiên Dương giật mình. Nhưng ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại.
Vì Cổ lão đã lên tiếng:

“Đây chính là sơ cấp phụ trợ sinh mệnh, chuyên dùng cho các siêu cấp chủng tộc
lớn con cháu thiên tài. Nhưng rất ít người có thể chế tạo được nó. Muốn làm ra
thứ này không những cần bí phương mà còn phải sở hữu điều kiện cực kì khắc khe
…!”

“Thế so với Thần hồn của cháu thì sao ?”-Triệu Thiên Dương tò mò hỏi.

“Tất nhiên là không thể so sánh được. Hai cái chính là hai sự chênh lệch khác
nhau, cách biệt một trời một vực. Thứ này tuy khó, nhưng hậu thiên có thể tự
tạo, tự huấn luyện nên. Tuy nhiên rất tốn thời gian. Còn của cháu chính là
trời sinh ban đầu, tu luyện lần đầu dung hợp ngay mới có thể hình thành được,
không cách phục chế. Cháu còn suy nghĩ nữa sao?”

“Ách … Hóa ra mình trâu vậy hả … ?”

Triệu Thiên Dương cảm thấy như nở hoa trong bụng.

“Cái này quang não có tính năng tra xét cùng diễn dịch. Nó thể hiện được sức
mạnh của cháu qua thông số xuy xét mà bản thân cháu định ra. Và trong đó ta
cũng đã để giới hạn năng lượng cần thiết cho lần xuyên qua kế tiếp. Cháu tự
nghiên cứu môt thoáng đi !”

“Lập tức liên hệ quang não, cho ta xem bảng thuộc tính cá nhân .”

Ting … Ting … !

“Ặc … Không có gì hết vậy ? ? ?”

Triệu Thiên Dương ngố ra, nhìn xem phía trước trống trơn khung hình.

“Píp … Pip … Đề nghị chọn lựa dấu mốc để xác lập thuộc tính.”

“Lấy ai đây?”

Triệu Thiên Dương phân vân nghĩ ngợi. Muốn chọn người bình thường đặc ý để dễ
làm về sau.

“Quang não, lấy số liệu con người trưởng thành cơ sở, khỏe mạnh tiềm chất làm
khung dẫn. Ta muốn hình thành tương quan thông số bản thân !”

Bíp …!

“Chấp hành … Đang điều tra …! “

“Keng …. Điều tra hoàn tất. Đang phân tích thân thể kí chủ, dữ liệu đồng bộ
hóa bắt đầu … !”

“Phân tích xong xuôi … Xin mời xem xét !”

Tiếng nói vừa dứt, Triệu Thiên Dương lập tức mở ra bảng thuộc tính cá nhân.
Cái bảng này giống như một hình chiếu giả lập hiên ra trong võng mạc của hắn
vậy, trừ hắn ra không ai có thể thấy được. Tất nhiên Cổ lão ngoại lệ.

Theo ý niệm chợt động, ánh mắt của Triệu Thiên Dương đột ngột thay đổi, một
cái bảng nho nhỏ xuất hiện ngay phía bên trái cơ thể.

Kí chủ : Triệu Thiên Dương

Chủng tộc : nhân loại

Huyết thống : ? ? ?

Linh hồn : ??? – Cảnh giới : Xuất khiếu

Tu vi : Thuế Phàm cảnh tầng ba ( chân thật sức mạnh : Thoát phàm tầng bốn )

Năng lực : Ma pháp ( bậc trung), Tụ LinhThân.

Kĩ năng : Hỗn Nguyên thần Chưởng (Không phẩm cấp, tự sáng tạo ra ), cách không
lấy vật, linh hồn chưởng khống.

“Hả …?”

“Sao có tí tẹo thế này?”

Triệu Thiên Dương đang hí hửng chợt tiu nghỉu như quả bóng xẹp lép. Nhìn cái
bảng tính nhân vật của hắn thật thảm thương làm sao.

“Kí chủ xin chớ buồn rầu …!”

“Hửm …?”

“Quang não trí năng sinh mệnh chỉ là bậc thấp, cần hấp thu thêm kiến thức cùng
năng lượng để tăng lên đăng cấp, bởi vậy xin kí chủ hãy nâng lên thực lực bản
thân, lúc đó sẽ có thêm nhiều ích lợi mới xuất hiện.”

Đúng là đi đâu cũng chạy không thoát hai chữ tu luyện.

Triệu Thiên Dương thở dài thầm nghĩ.

“Nhưng hôm nay có món đồ này, không dùng nó đi kiểm tra xung quanh một chút
cũng hơi phí !”

Quyết định xong, Triệu Thiên Dương đồng học liền phóng xuống nhà để đi thu
thập “số liệu” của mọi người.

Có lẽ lâu lâu thư giãn đầu óc cũng không phải quá xấu !
“Hô … !”

Một tiếng thở dài, kèm theo là đợt khí lưu màu trắng phun ra chừng một mét có
hơn từ miệng của Triệu Thiên Dương kéo dài đến tận một phút mới dần tan đi
hẳn.

Triệu Thiên Dương đứng dậy, lắc mình mấy cái, vặn vẹo xương cốt mang theo
tiếng răng rắc chói tai.

“Cuối cùng ta cũng khôi phục lại được chút đỉnh thực lực … !”

Tự nhủ trong lòng, Triệu Thiên Dương đẩy cửa phòng bước ra ngoài.

Hiện tại đã cách lần đi karaoke khi trước hơn một tuần.

Cả một tuần khổ tu dài đằng đẵng của Triệu Thiên Dương cũng đã giúp hắn có thể
sử dụng được một thành sức mạnh.

Dẫu cho thể chất nghịch thiên, có thể chữa trị cùng hấp thu rất nhanh, nhưng
thương thế thấm tận ngũ tạng, kinh mạch cùng gân cốt thì không chỉ một hai
tháng là có thể khỏi hẳn được. Đoán chừng phải tốn nửa năm thì Triệu Thiên
Dương mới hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.

“Bây giờ kinh mạch chính là đang tắc nghẽn ở bốn mươi chín khiếu huyệt, đây là
không cách nào tiến thêm. Phải tu bổ lại gân cốt từng sợi thì năng lượng sẽ
xuyên suốt được toàn thân, mà ta có khi nhân họa đắc phúc, thẳng tiến thêm một
bước cũng nên.”

“Nhưng hoa thời gian lâu như thê, chậm chạp quá mức … Ta không tài nào ứng phó
với nguy cơ trước mắt. Đành phải nhờ Cổ lão thôi !”

Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Dương bắt đầu sử dụng ý niệm liên lạc vào giới chỉ.

Xì xào !

Im lặng trong giây lát, âm thanh trầm đục của Cổ lão vang lên:

“Ồ Thiên Dương, cháu gọi ta có chuyện gì không ?”

“Cháu muốn biết liệu chúng ta cần bao nhiêu năng lượng mới có thể xuyên toa
lần tiếp theo đây ông?”

“Cái này hả …!”

Cổ lão trầm ngâm một lúc ròi đáp:

“Cái đó tùy thuộc vào cháu. Nếu chỉ xuyên qua từ tứ tinh tiểu thiên thế giới
cấp bậc trở xuống, ông có thể giúp cháu xuyên qua mà không hao tổn bao nhiêu.
Nhưng nếu là ngũ tinh ở ngoài thì chúng ta vẫn chưa đủ năng lượng để khởi
động.”

“Vậy đi. Sơ cấp quang não có lẽ sẽ giúp giải quyết mấy vụ tính toán này nhanh
hơn.”

“Hả …?”

Nghe Cổ lão lầu bầu gì đó mà Triệu Thiên Dương chẳng hiểu gì cả. Bất chợt, hắn
cảm thấy trong người năng lượng bỗng nhiên điên cuồng tụt xuống.

Nếu không phải tín nhiệm Cổ lão, đồng thời tâm lý cũng khá vững, Triệu Thiên
Dương đã sớm hốt hoảng chặn lại điều này rồi.

Một phút …

Mười phút …

Một tiếng …

Cuối cùng sau hai tiếng, hỗn độn chân khí trong đan điền cũng hao sạch, Cổ lão
mới ngừng rút năng lượng từ người hắn ra.

Triệu Thiên Dương chợt cảm thấy trong đầu mình giống như cso thứ gì đó đang
đản sinh ra vậy. Dùng tâm thức soi xét trong não bộ, hắn phát hiện ra một cái
đặc thù quang cầu đang hình thành ngay tại thức hải.

“Thứ gì đây ?”

Triệu Thiên Dương lòng đầy dấu chấm hỏi, hắn đang chờ đợi một lời giải thích
từ Cổ lão.

Nhìn nó giống một trái banh tròn tròn, chỉ to kích cỡ nắm đấm mà thôi, phía
trên còn lóe lên máu xanh tím sắc cùng với vài hoa văn trông rất kì bí.

Ục ục …!

Quang não khởi động !

“Xin mời chủ nhân cho ta một cái tên ?”

Âm thanh bất ngờ vang lên trong đầu, một giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo và lạ
lẫm, nó dọa Triệu Thiên Dương giật mình. Nhưng ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại.
Vì Cổ lão đã lên tiếng:

“Đây chính là sơ cấp phụ trợ sinh mệnh, chuyên dùng cho các siêu cấp chủng tộc
lớn con cháu thiên tài. Nhưng rất ít người có thể chế tạo được nó. Muốn làm ra
thứ này không những cần bí phương mà còn phải sở hữu điều kiện cực kì khắc khe
…!”

“Thế so với Thần hồn của cháu thì sao ?”-Triệu Thiên Dương tò mò hỏi.

“Tất nhiên là không thể so sánh được. Hai cái chính là hai sự chênh lệch khác
nhau, cách biệt một trời một vực. Thứ này tuy khó, nhưng hậu thiên có thể tự
tạo, tự huấn luyện nên. Tuy nhiên rất tốn thời gian. Còn của cháu chính là
trời sinh ban đầu, tu luyện lần đầu dung hợp ngay mới có thể hình thành được,
không cách phục chế. Cháu còn suy nghĩ nữa sao?”

“Ách … Hóa ra mình trâu vậy hả … ?”

Triệu Thiên Dương cảm thấy như nở hoa trong bụng.

“Cái này quang não có tính năng tra xét cùng diễn dịch. Nó thể hiện được sức
mạnh của cháu qua thông số xuy xét mà bản thân cháu định ra. Và trong đó ta
cũng đã để giới hạn năng lượng cần thiết cho lần xuyên qua kế tiếp. Cháu tự
nghiên cứu môt thoáng đi !”

“Lập tức liên hệ quang não, cho ta xem bảng thuộc tính cá nhân .”

Ting … Ting … !

“Ặc … Không có gì hết vậy ? ? ?”

Triệu Thiên Dương ngố ra, nhìn xem phía trước trống trơn khung hình.

“Píp … Pip … Đề nghị chọn lựa dấu mốc để xác lập thuộc tính.”

“Lấy ai đây?”

Triệu Thiên Dương phân vân nghĩ ngợi. Muốn chọn người bình thường đặc ý để dễ
làm về sau.

“Quang não, lấy số liệu con người trưởng thành cơ sở, khỏe mạnh tiềm chất làm
khung dẫn. Ta muốn hình thành tương quan thông số bản thân !”
“Hô … !”

Một tiếng thở dài, kèm theo là đợt khí lưu màu trắng phun ra chừng một mét có
hơn từ miệng của Triệu Thiên Dương kéo dài đến tận một phút mới dần tan đi
hẳn.

Triệu Thiên Dương đứng dậy, lắc mình mấy cái, vặn vẹo xương cốt mang theo
tiếng răng rắc chói tai.

“Cuối cùng ta cũng khôi phục lại được chút đỉnh thực lực … !”

Tự nhủ trong lòng, Triệu Thiên Dương đẩy cửa phòng bước ra ngoài.

Hiện tại đã cách lần đi karaoke khi trước hơn một tuần.

Cả một tuần khổ tu dài đằng đẵng của Triệu Thiên Dương cũng đã giúp hắn có thể
sử dụng được một thành sức mạnh.

Dẫu cho thể chất nghịch thiên, có thể chữa trị cùng hấp thu rất nhanh, nhưng
thương thế thấm tận ngũ tạng, kinh mạch cùng gân cốt thì không chỉ một hai
tháng là có thể khỏi hẳn được. Đoán chừng phải tốn nửa năm thì Triệu Thiên
Dương mới hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.

“Bây giờ kinh mạch chính là đang tắc nghẽn ở bốn mươi chín khiếu huyệt, đây là
không cách nào tiến thêm. Phải tu bổ lại gân cốt từng sợi thì năng lượng sẽ
xuyên suốt được toàn thân, mà ta có khi nhân họa đắc phúc, thẳng tiến thêm một
bước cũng nên.”

“Nhưng hoa thời gian lâu như thê, chậm chạp quá mức … Ta không tài nào ứng phó
với nguy cơ trước mắt. Đành phải nhờ Cổ lão thôi !”

Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Dương bắt đầu sử dụng ý niệm liên lạc vào giới chỉ.

Xì xào !

Im lặng trong giây lát, âm thanh trầm đục của Cổ lão vang lên:

“Ồ Thiên Dương, cháu gọi ta có chuyện gì không ?”

“Cháu muốn biết liệu chúng ta cần bao nhiêu năng lượng mới có thể xuyên toa
lần tiếp theo đây ông?”

“Cái này hả …!”

Cổ lão trầm ngâm một lúc ròi đáp:

“Cái đó tùy thuộc vào cháu. Nếu chỉ xuyên qua từ tứ tinh tiểu thiên thế giới
cấp bậc trở xuống, ông có thể giúp cháu xuyên qua mà không hao tổn bao nhiêu.
Nhưng nếu là ngũ tinh ở ngoài thì chúng ta vẫn chưa đủ năng lượng để khởi
động.”

“Vậy đi. Sơ cấp quang não có lẽ sẽ giúp giải quyết mấy vụ tính toán này nhanh
hơn.”

“Hả …?”

Nghe Cổ lão lầu bầu gì đó mà Triệu Thiên Dương chẳng hiểu gì cả. Bất chợt, hắn
cảm thấy trong người năng lượng bỗng nhiên điên cuồng tụt xuống.

Nếu không phải tín nhiệm Cổ lão, đồng thời tâm lý cũng khá vững, Triệu Thiên
Dương đã sớm hốt hoảng chặn lại điều này rồi.

Một phút …

Mười phút …

Một tiếng …

Cuối cùng sau hai tiếng, hỗn độn chân khí trong đan điền cũng hao sạch, Cổ lão
mới ngừng rút năng lượng từ người hắn ra.

Triệu Thiên Dương chợt cảm thấy trong đầu mình giống như cso thứ gì đó đang
đản sinh ra vậy. Dùng tâm thức soi xét trong não bộ, hắn phát hiện ra một cái
đặc thù quang cầu đang hình thành ngay tại thức hải.

“Thứ gì đây ?”

Triệu Thiên Dương lòng đầy dấu chấm hỏi, hắn đang chờ đợi một lời giải thích
từ Cổ lão.

Nhìn nó giống một trái banh tròn tròn, chỉ to kích cỡ nắm đấm mà thôi, phía
trên còn lóe lên máu xanh tím sắc cùng với vài hoa văn trông rất kì bí.

Ục ục …!

Quang não khởi động !

“Xin mời chủ nhân cho ta một cái tên ?”

Âm thanh bất ngờ vang lên trong đầu, một giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo và lạ
lẫm, nó dọa Triệu Thiên Dương giật mình. Nhưng ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại.
Vì Cổ lão đã lên tiếng:

“Đây chính là sơ cấp phụ trợ sinh mệnh, chuyên dùng cho các siêu cấp chủng tộc
lớn con cháu thiên tài. Nhưng rất ít người có thể chế tạo được nó. Muốn làm ra
thứ này không những cần bí phương mà còn phải sở hữu điều kiện cực kì khắc khe
…!”

“Thế so với Thần hồn của cháu thì sao ?”-Triệu Thiên Dương tò mò hỏi.

“Tất nhiên là không thể so sánh được. Hai cái chính là hai sự chênh lệch khác
nhau, cách biệt một trời một vực. Thứ này tuy khó, nhưng hậu thiên có thể tự
tạo, tự huấn luyện nên. Tuy nhiên rất tốn thời gian. Còn của cháu chính là
trời sinh ban đầu, tu luyện lần đầu dung hợp ngay mới có thể hình thành được,
không cách phục chế. Cháu còn suy nghĩ nữa sao?”

“Ách … Hóa ra mình trâu vậy hả … ?”

Triệu Thiên Dương cảm thấy như nở hoa trong bụng.

“Cái này quang não có tính năng tra xét cùng diễn dịch. Nó thể hiện được sức
mạnh của cháu qua thông số xuy xét mà bản thân cháu định ra. Và trong đó ta
cũng đã để giới hạn năng lượng cần thiết cho lần xuyên qua kế tiếp. Cháu tự
nghiên cứu môt thoáng đi !”

“Lập tức liên hệ quang não, cho ta xem bảng thuộc tính cá nhân .”

Ting … Ting … !

“Ặc … Không có gì hết vậy ? ? ?”

Triệu Thiên Dương ngố ra, nhìn xem phía trước trống trơn khung hình.

“Píp … Pip … Đề nghị chọn lựa dấu mốc để xác lập thuộc tính.”

“Lấy ai đây?”

Triệu Thiên Dương phân vân nghĩ ngợi. Muốn chọn người bình thường đặc ý để dễ
làm về sau.

“Quang não, lấy số liệu con người trưởng thành cơ sở, khỏe mạnh tiềm chất làm
khung dẫn. Ta muốn hình thành tương quan thông số bản thân !”

Bíp …!

“Chấp hành … Đang điều tra …! “

“Keng …. Điều tra hoàn tất. Đang phân tích thân thể kí chủ, dữ liệu đồng bộ
hóa bắt đầu … !”

“Phân tích xong xuôi … Xin mời xem xét !”

Tiếng nói vừa dứt, Triệu Thiên Dương lập tức mở ra bảng thuộc tính cá nhân.
Cái bảng này giống như một hình chiếu giả lập hiên ra trong võng mạc của hắn
vậy, trừ hắn ra không ai có thể thấy được. Tất nhiên Cổ lão ngoại lệ.

Theo ý niệm chợt động, ánh mắt của Triệu Thiên Dương đột ngột thay đổi, một
cái bảng nho nhỏ xuất hiện ngay phía bên trái cơ thể.

Kí chủ : Triệu Thiên Dương

Chủng tộc : nhân loại

Huyết thống : ? ? ?

Linh hồn : ??? – Cảnh giới : Xuất khiếu

Tu vi : Thuế Phàm cảnh tầng ba ( chân thật sức mạnh : Thoát phàm tầng bốn )

Năng lực : Ma pháp ( bậc trung), Tụ LinhThân.

Kĩ năng : Hỗn Nguyên thần Chưởng (Không phẩm cấp, tự sáng tạo ra ), cách không
lấy vật, linh hồn chưởng khống.

“Hả …?”

“Sao có tí tẹo thế này?”

Triệu Thiên Dương đang hí hửng chợt tiu nghỉu như quả bóng xẹp lép. Nhìn cái
bảng tính nhân vật của hắn thật thảm thương làm sao.

“Kí chủ xin chớ buồn rầu …!”

“Hửm …?”

“Quang não trí năng sinh mệnh chỉ là bậc thấp, cần hấp thu thêm kiến thức cùng
năng lượng để tăng lên đăng cấp, bởi vậy xin kí chủ hãy nâng lên thực lực bản
thân, lúc đó sẽ có thêm nhiều ích lợi mới xuất hiện.”

Đúng là đi đâu cũng chạy không thoát hai chữ tu luyện.

Triệu Thiên Dương thở dài thầm nghĩ.

“Nhưng hôm nay có món đồ này, không dùng nó đi kiểm tra xung quanh một chút
cũng hơi phí !”

Quyết định xong, Triệu Thiên Dương đồng học liền phóng xuống nhà để đi thu
thập “số liệu” của mọi người.

Có lẽ lâu lâu thư giãn đầu óc cũng không phải quá xấu !
“Hô … !”

Một tiếng thở dài, kèm theo là đợt khí lưu màu trắng phun ra chừng một mét có
hơn từ miệng của Triệu Thiên Dương kéo dài đến tận một phút mới dần tan đi
hẳn.

Triệu Thiên Dương đứng dậy, lắc mình mấy cái, vặn vẹo xương cốt mang theo
tiếng răng rắc chói tai.

“Cuối cùng ta cũng khôi phục lại được chút đỉnh thực lực … !”

Tự nhủ trong lòng, Triệu Thiên Dương đẩy cửa phòng bước ra ngoài.

Hiện tại đã cách lần đi karaoke khi trước hơn một tuần.

Cả một tuần khổ tu dài đằng đẵng của Triệu Thiên Dương cũng đã giúp hắn có thể
sử dụng được một thành sức mạnh.

Dẫu cho thể chất nghịch thiên, có thể chữa trị cùng hấp thu rất nhanh, nhưng
thương thế thấm tận ngũ tạng, kinh mạch cùng gân cốt thì không chỉ một hai
tháng là có thể khỏi hẳn được. Đoán chừng phải tốn nửa năm thì Triệu Thiên
Dương mới hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.

“Bây giờ kinh mạch chính là đang tắc nghẽn ở bốn mươi chín khiếu huyệt, đây là
không cách nào tiến thêm. Phải tu bổ lại gân cốt từng sợi thì năng lượng sẽ
xuyên suốt được toàn thân, mà ta có khi nhân họa đắc phúc, thẳng tiến thêm một
bước cũng nên.”

“Nhưng hoa thời gian lâu như thê, chậm chạp quá mức … Ta không tài nào ứng phó
với nguy cơ trước mắt. Đành phải nhờ Cổ lão thôi !”

Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Dương bắt đầu sử dụng ý niệm liên lạc vào giới chỉ.

Xì xào !

Im lặng trong giây lát, âm thanh trầm đục của Cổ lão vang lên:

“Ồ Thiên Dương, cháu gọi ta có chuyện gì không ?”

“Cháu muốn biết liệu chúng ta cần bao nhiêu năng lượng mới có thể xuyên toa
lần tiếp theo đây ông?”

“Cái này hả …!”

Cổ lão trầm ngâm một lúc ròi đáp:

“Cái đó tùy thuộc vào cháu. Nếu chỉ xuyên qua từ tứ tinh tiểu thiên thế giới
cấp bậc trở xuống, ông có thể giúp cháu xuyên qua mà không hao tổn bao nhiêu.
Nhưng nếu là ngũ tinh ở ngoài thì chúng ta vẫn chưa đủ năng lượng để khởi
động.”

“Vậy đi. Sơ cấp quang não có lẽ sẽ giúp giải quyết mấy vụ tính toán này nhanh
hơn.”

“Hả …?”

Nghe Cổ lão lầu bầu gì đó mà Triệu Thiên Dương chẳng hiểu gì cả. Bất chợt, hắn
cảm thấy trong người năng lượng bỗng nhiên điên cuồng tụt xuống.

Nếu không phải tín nhiệm Cổ lão, đồng thời tâm lý cũng khá vững, Triệu Thiên
Dương đã sớm hốt hoảng chặn lại điều này rồi.

Một phút …

Mười phút …

Một tiếng …

Cuối cùng sau hai tiếng, hỗn độn chân khí trong đan điền cũng hao sạch, Cổ lão
mới ngừng rút năng lượng từ người hắn ra.

Triệu Thiên Dương chợt cảm thấy trong đầu mình giống như cso thứ gì đó đang
đản sinh ra vậy. Dùng tâm thức soi xét trong não bộ, hắn phát hiện ra một cái
đặc thù quang cầu đang hình thành ngay tại thức hải.

“Thứ gì đây ?”

Triệu Thiên Dương lòng đầy dấu chấm hỏi, hắn đang chờ đợi một lời giải thích
từ Cổ lão.

Nhìn nó giống một trái banh tròn tròn, chỉ to kích cỡ nắm đấm mà thôi, phía
trên còn lóe lên máu xanh tím sắc cùng với vài hoa văn trông rất kì bí.

Ục ục …!

Quang não khởi động !

“Xin mời chủ nhân cho ta một cái tên ?”

Âm thanh bất ngờ vang lên trong đầu, một giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo và lạ
lẫm, nó dọa Triệu Thiên Dương giật mình. Nhưng ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại.
Vì Cổ lão đã lên tiếng:

“Đây chính là sơ cấp phụ trợ sinh mệnh, chuyên dùng cho các siêu cấp chủng tộc
lớn con cháu thiên tài. Nhưng rất ít người có thể chế tạo được nó. Muốn làm ra
thứ này không những cần bí phương mà còn phải sở hữu điều kiện cực kì khắc khe
…!”

“Thế so với Thần hồn của cháu thì sao ?”-Triệu Thiên Dương tò mò hỏi.

“Tất nhiên là không thể so sánh được. Hai cái chính là hai sự chênh lệch khác
nhau, cách biệt một trời một vực. Thứ này tuy khó, nhưng hậu thiên có thể tự
tạo, tự huấn luyện nên. Tuy nhiên rất tốn thời gian. Còn của cháu chính là
trời sinh ban đầu, tu luyện lần đầu dung hợp ngay mới có thể hình thành được,
không cách phục chế. Cháu còn suy nghĩ nữa sao?”

“Ách … Hóa ra mình trâu vậy hả … ?”

Triệu Thiên Dương cảm thấy như nở hoa trong bụng.

“Cái này quang não có tính năng tra xét cùng diễn dịch. Nó thể hiện được sức
mạnh của cháu qua thông số xuy xét mà bản thân cháu định ra. Và trong đó ta
cũng đã để giới hạn năng lượng cần thiết cho lần xuyên qua kế tiếp. Cháu tự
nghiên cứu môt thoáng đi !”

“Lập tức liên hệ quang não, cho ta xem bảng thuộc tính cá nhân .”

Ting … Ting … !

“Ặc … Không có gì hết vậy ? ? ?”

Triệu Thiên Dương ngố ra, nhìn xem phía trước trống trơn khung hình.

“Píp … Pip … Đề nghị chọn lựa dấu mốc để xác lập thuộc tính.”

“Lấy ai đây?”

Triệu Thiên Dương phân vân nghĩ ngợi. Muốn chọn người bình thường đặc ý để dễ
làm về sau.

“Quang não, lấy số liệu con người trưởng thành cơ sở, khỏe mạnh tiềm chất làm
khung dẫn. Ta muốn hình thành tương quan thông số bản thân !”

Bíp …!

“Chấp hành … Đang điều tra …! “

“Keng …. Điều tra hoàn tất. Đang phân tích thân thể kí chủ, dữ liệu đồng bộ
hóa bắt đầu … !”

“Phân tích xong xuôi … Xin mời xem xét !”

Tiếng nói vừa dứt, Triệu Thiên Dương lập tức mở ra bảng thuộc tính cá nhân.
Cái bảng này giống như một hình chiếu giả lập hiên ra trong võng mạc của hắn
vậy, trừ hắn ra không ai có thể thấy được. Tất nhiên Cổ lão ngoại lệ.

Theo ý niệm chợt động, ánh mắt của Triệu Thiên Dương đột ngột thay đổi, một
cái bảng nho nhỏ xuất hiện ngay phía bên trái cơ thể.

Kí chủ : Triệu Thiên Dương

Chủng tộc : nhân loại

Huyết thống : ? ? ?

Linh hồn : ??? – Cảnh giới : Xuất khiếu

Tu vi : Thuế Phàm cảnh tầng ba ( chân thật sức mạnh : Thoát phàm tầng bốn )

Năng lực : Ma pháp ( bậc trung), Tụ LinhThân.

Kĩ năng : Hỗn Nguyên thần Chưởng (Không phẩm cấp, tự sáng tạo ra ), cách không
lấy vật, linh hồn chưởng khống.

“Hả …?”

“Sao có tí tẹo thế này?”

Triệu Thiên Dương đang hí hửng chợt tiu nghỉu như quả bóng xẹp lép. Nhìn cái
bảng tính nhân vật của hắn thật thảm thương làm sao.

“Kí chủ xin chớ buồn rầu …!”

“Hửm …?”

“Quang não trí năng sinh mệnh chỉ là bậc thấp, cần hấp thu thêm kiến thức cùng
năng lượng để tăng lên đăng cấp, bởi vậy xin kí chủ hãy nâng lên thực lực bản
thân, lúc đó sẽ có thêm nhiều ích lợi mới xuất hiện.”

Đúng là đi đâu cũng chạy không thoát hai chữ tu luyện.

Triệu Thiên Dương thở dài thầm nghĩ.

“Nhưng hôm nay có món đồ này, không dùng nó đi kiểm tra xung quanh một chút
cũng hơi phí !”

Quyết định xong, Triệu Thiên Dương đồng học liền phóng xuống nhà để đi thu
thập “số liệu” của mọi người.

Có lẽ lâu lâu thư giãn đầu óc cũng không phải quá xấu !
“Hô … !”

Một tiếng thở dài, kèm theo là đợt khí lưu màu trắng phun ra chừng một mét có
hơn từ miệng của Triệu Thiên Dương kéo dài đến tận một phút mới dần tan đi
hẳn.

Triệu Thiên Dương đứng dậy, lắc mình mấy cái, vặn vẹo xương cốt mang theo
tiếng răng rắc chói tai.

“Cuối cùng ta cũng khôi phục lại được chút đỉnh thực lực … !”

Tự nhủ trong lòng, Triệu Thiên Dương đẩy cửa phòng bước ra ngoài.

Hiện tại đã cách lần đi karaoke khi trước hơn một tuần.

Cả một tuần khổ tu dài đằng đẵng của Triệu Thiên Dương cũng đã giúp hắn có thể
sử dụng được một thành sức mạnh.

Dẫu cho thể chất nghịch thiên, có thể chữa trị cùng hấp thu rất nhanh, nhưng
thương thế thấm tận ngũ tạng, kinh mạch cùng gân cốt thì không chỉ một hai
tháng là có thể khỏi hẳn được. Đoán chừng phải tốn nửa năm thì Triệu Thiên
Dương mới hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.

“Bây giờ kinh mạch chính là đang tắc nghẽn ở bốn mươi chín khiếu huyệt, đây là
không cách nào tiến thêm. Phải tu bổ lại gân cốt từng sợi thì năng lượng sẽ
xuyên suốt được toàn thân, mà ta có khi nhân họa đắc phúc, thẳng tiến thêm một
bước cũng nên.”

“Nhưng hoa thời gian lâu như thê, chậm chạp quá mức … Ta không tài nào ứng phó
với nguy cơ trước mắt. Đành phải nhờ Cổ lão thôi !”

Nghĩ như vậy, Triệu Thiên Dương bắt đầu sử dụng ý niệm liên lạc vào giới chỉ.

Xì xào !

Im lặng trong giây lát, âm thanh trầm đục của Cổ lão vang lên:

“Ồ Thiên Dương, cháu gọi ta có chuyện gì không ?”

“Cháu muốn biết liệu chúng ta cần bao nhiêu năng lượng mới có thể xuyên toa
lần tiếp theo đây ông?”

“Cái này hả …!”

Cổ lão trầm ngâm một lúc ròi đáp:

“Cái đó tùy thuộc vào cháu. Nếu chỉ xuyên qua từ tứ tinh tiểu thiên thế giới
cấp bậc trở xuống, ông có thể giúp cháu xuyên qua mà không hao tổn bao nhiêu.
Nhưng nếu là ngũ tinh ở ngoài thì chúng ta vẫn chưa đủ năng lượng để khởi
động.”

“Vậy đi. Sơ cấp quang não có lẽ sẽ giúp giải quyết mấy vụ tính toán này nhanh
hơn.”

“Hả …?”

Nghe Cổ lão lầu bầu gì đó mà Triệu Thiên Dương chẳng hiểu gì cả. Bất chợt, hắn
cảm thấy trong người năng lượng bỗng nhiên điên cuồng tụt xuống.

Nếu không phải tín nhiệm Cổ lão, đồng thời tâm lý cũng khá vững, Triệu Thiên
Dương đã sớm hốt hoảng chặn lại điều này rồi.

Một phút …

Mười phút …

Một tiếng …

Cuối cùng sau hai tiếng, hỗn độn chân khí trong đan điền cũng hao sạch, Cổ lão
mới ngừng rút năng lượng từ người hắn ra.

Triệu Thiên Dương chợt cảm thấy trong đầu mình giống như cso thứ gì đó đang
đản sinh ra vậy. Dùng tâm thức soi xét trong não bộ, hắn phát hiện ra một cái
đặc thù quang cầu đang hình thành ngay tại thức hải.

“Thứ gì đây ?”

Triệu Thiên Dương lòng đầy dấu chấm hỏi, hắn đang chờ đợi một lời giải thích
từ Cổ lão.

Nhìn nó giống một trái banh tròn tròn, chỉ to kích cỡ nắm đấm mà thôi, phía
trên còn lóe lên máu xanh tím sắc cùng với vài hoa văn trông rất kì bí.

Ục ục …!

Quang não khởi động !

“Xin mời chủ nhân cho ta một cái tên ?”

Âm thanh bất ngờ vang lên trong đầu, một giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo và lạ
lẫm, nó dọa Triệu Thiên Dương giật mình. Nhưng ngay lập tức hắn trấn tĩnh lại.
Vì Cổ lão đã lên tiếng:

“Đây chính là sơ cấp phụ trợ sinh mệnh, chuyên dùng cho các siêu cấp chủng tộc
lớn con cháu thiên tài. Nhưng rất ít người có thể chế tạo được nó. Muốn làm ra
thứ này không những cần bí phương mà còn phải sở hữu điều kiện cực kì khắc khe
…!”

“Thế so với Thần hồn của cháu thì sao ?”-Triệu Thiên Dương tò mò hỏi.

“Tất nhiên là không thể so sánh được. Hai cái chính là hai sự chênh lệch khác
nhau, cách biệt một trời một vực. Thứ này tuy khó, nhưng hậu thiên có thể tự
tạo, tự huấn luyện nên. Tuy nhiên rất tốn thời gian. Còn của cháu chính là
trời sinh ban đầu, tu luyện lần đầu dung hợp ngay mới có thể hình thành được,
không cách phục chế. Cháu còn suy nghĩ nữa sao?”

“Ách … Hóa ra mình trâu vậy hả … ?”

Triệu Thiên Dương cảm thấy như nở hoa trong bụng.

“Cái này quang não có tính năng tra xét cùng diễn dịch. Nó thể hiện được sức
mạnh của cháu qua thông số xuy xét mà bản thân cháu định ra. Và trong đó ta
cũng đã để giới hạn năng lượng cần thiết cho lần xuyên qua kế tiếp. Cháu tự
nghiên cứu môt thoáng đi !”

“Lập tức liên hệ quang não, cho ta xem bảng thuộc tính cá nhân .”

Ting … Ting … !

“Ặc … Không có gì hết vậy ? ? ?”

Triệu Thiên Dương ngố ra, nhìn xem phía trước trống trơn khung hình.

“Píp … Pip … Đề nghị chọn lựa dấu mốc để xác lập thuộc tính.”

“Lấy ai đây?”

Triệu Thiên Dương phân vân nghĩ ngợi. Muốn chọn người bình thường đặc ý để dễ
làm về sau.

“Quang não, lấy số liệu con người trưởng thành cơ sở, khỏe mạnh tiềm chất làm
khung dẫn. Ta muốn hình thành tương quan thông số bản thân !”


Thần Cấp Triệu Hoán Sư - Chương #129