Người đăng: DarkSwan
"Vậy thì tôi có biện pháp" - một giọng nói từ sau lưng hai người vang lên.
"Số 0, ngươi quên mất cách xưng hô với ta rồi à. Nên nhớ là ta, người đang giữ
tên thật của ngươi, không có nhiều kiên nhẫn." Vẫn không quay lưng lại, tiến
sĩ tỏ ra vẻ khó chịu.
"Xin lỗi ngài, thưa chủ nhân?"
"Ngươi nói ngươi có biện pháp để con gái của chủ tịch cười lại một lần nữa?"
"…"
"Nói ta nghe"
"Có thể sai, nhưng nếu đúng như những gì ngài vừa nói, có lẽ đây là một cơ
hội..."
"Đừng dài dòng" - Tiến sĩ bắt đầu mất kiên nhẫn
"Được rồi. Biện pháp mà tôi nói đến chính là cho cô ấy chơi một trò chơi..."
"Đm, hoang đường... Ngươi không tiếc cái mạng sống này nữa rồi?" Giọng nói của
tiến sĩ lộ ra vẻ giận dữ, cánh tay bắt đầu được bao bọc bởi một thứ như những
làn khói nhạt.
Chưa kịp vung cánh tay ra, giọng nói lại vang lên khiến tiến sĩ làm nó khựng
lại giữa không trung.
"Legend Never Die"
"Là nó?" Vẻ mặt hứng thú quay lại với Limited Moonlight, anh cảm thấy kinh
ngạc
"Đúng vậy, là trò chơi đang được tạo ra theo bản di chúc của chủ tịch. Hum? Nó
sẽ được hoàn thành trong khoảng 2 năm nữa. "
"Có lẽ... Nó sẽ có hiệu quả chứ... Có lẽ nào... huk?"
"Nó là trò chơi thực tế ảo. Mà dù sao đi chăng nữa, mấy lão già ấy sẽ bắt cô
ấy phải tham gia. Đây là một chiến dịch quy mô toàn cầu."
"Ta sẽ sắp xếp, ngươi đi được rồi"
Không một lời nào nữa, chiếc bóng vút đi trong đêm. Bỏ lại hai bóng người lại
giữa cơn gió mướt.
Bấy giờ cô y tá mới lên tiếng:
"Anh sắp phải nhúng tay vào công việc ấy một lần nữa phải không?"
"Anh vốn dĩ chưa từng rút tay ra khỏi công việc này, anh không thể bỏ nó, chủ
tịch là ân nhân của anh. Và anh sẽ là người giúp yêu cầu của ông ấy luôn được
làm theo một cách chính xác, cho tới từng chi tiết nhỏ nhất. Từ trước tới nay
điều đó vẫn vậy. Haizzz…" Tiến sĩ thở dài.
"Em không thể yêu cầu anh làm bất cứ việc gì, chỉ mong anh đừng dấn thân vào
những việc quá nguy hiểm mà coi thường mạng sống của chính mình.” Cô gái nói
với vẻ mặt lo lắng
“Không cần lo lắng thế. Thực ra thì lần này anh chỉ cần tham gia để nghiên cứu
dự án thôi. Sử dụng kĩ thuật “Giải mã linh hồn” để nghiên cứu về Alice, có thể
nói là con AI tiên tiến nhất hiện nay. Và những NPC trong VRMMO này sẽ trở nên
thông minh, trở nên giống với con người một cách gần như là hoàn hảo. Điều đó
sẽ góp phần làm cho trò chơi này trở nên chân thực nhất. Và làm cho đánh giá
trở nên xác thực nhất. Và thay vì sự mặc cảm khi trò chuyện với con người, bạn
của anh sẽ bắt đầu nói chuyện với những NPC.” Tiến sĩ mỉm cười và xoa đầu cô
gái.
“Chúng ta nằm trong độ tuổi phải tham gia vào chơi này đúng không, chúng ta sẽ
cùng tham gia? Vậy thì anh sẽ không còn cô đơn nữa?"
"Anh là một trong những người nghiên cứu và phát triển trò chơi này tuy chỉ là
nghiên cứu về các NPC, nhưng nó sẽ liên quan tới các nhiệm vụ. Anh không được
tham gia vào nó. Điều này là vì sự công bằng cho những người chơi khác vì nếu
tham gia thì anh sẽ có một lợi thế không nhỏ trong trò chơi. À, về việc anh có
cô đơn hay không… Có lẽ em chính là người duy nhất hiểu anh trong cái hiện
thực này."
Nụ cười lại xuất hiện một lần nữa trên khuôn mặt ấy, chỉ có, lần này là cười
buồn.
Khoảng 2 năm sau…
Trước ngày đăng nhập, Ram đến thăm em gái mình một lần nữa.
“Ram, xin chào, cậu lại đến thăm Rem phải không?!” – Tiến sĩ mỉm cười khi Ram
đến môt lần nữa. Anh cùng với Ram đi vào phòng của Rem.
Người em gái vẫn nằm trên giường, dùng đôi mắt vô cảm nhìn ra ngoài cửa sổ.
gương mặt ấy rất xinh đẹp. Vấn đề duy nhất là nó không thể biểu đạt được bất
kì cảm xúc nào. Khi chị gái đến thăm, ánh mắt ấy lóe lên một tia sáng mong
manh rồi vụt tắt. Đó là một dấu hiệu? Không, lần nào cũng như thế cả. Lóe sáng
rồi vụt tắt.
Ram ngồi trên chiếc ghế màu đỏ ở cạnh chiếc giường, thở dài:
"Nhớ ngày xưa quá, chị em ta cùng đi chơi, shopping, công viên… Như vậy vui
biết bao nhiêu! Vậy mà giờ đây em còn không thể mỉm cười, nhìn từng chiếc là
mà nghĩ rằng khi chiếc là cuối cùng rơi xuống cũng là lúc mà mình lìa đời. Chị
cảm thấy bản thân thất bại khi mà không thể an ủi một cô em gái."
”Ram này, có thể ngày mai cậu sẽ bất ngờ vì nó, nhưng xin cậu nhớ mục đích mà
nó được tạo ra. Nó có thể là game, nhưng nó không phải là một trò chơi.” -
Tiến sĩ bắt đầu nói về [Legend Never Die]
“Được rồi” - Ram bắt đầu cảm thấy nhàm chán khi mà cứ phải nghe đi nghe lại
một vấn đề như thế này
Ngày mai sẽ là ngày mà cô cùng em gái sẽ phải đăng nhập vào [Legend Never
Die], tiến sĩ nói rằng nó có thể giúp cho bệnh tình em gái của cô. Tuy nhiên
cần phải có người đi cùng để giám sát cho Rem. Tuy cô không muốn chơi trò chơi
này, nhưng đây là lệnh của Chính quyền Thế giới, thế nên cô không thể từ chối
được. Và cô cũng trở thành người giám hộ cho cô gái nhỏ này
"Ngày mai có lẽ chúng ta sẽ cùng nhau đến một thế giới mới, em không cảm thấy
khác biệt một chút nào à? Cái xã hội thối nát này…”
Hệ thống "Legend Never Die" đã đi vào hoạt động được hơn 1 giờ đồng hồ. Người
chơi ở tất cả các quốc gia cũng đã bắt đầu đăng nhập. Một hành động đăng nhập
mà đến cả mấy năm sau mới có thể đăng xuất.
Rem và Ram bước nhanh trên con đường đầy sỏi đá của thị trấn. Khuôn mặt lạnh
băng nhưng cực kì xinh đẹp của Rem thu hút ánh nhìn của mọi người.
Rem từng là sinh viên, nhưng vì tâm lí nên cô bé đã bỏ học một thời gian. Mặc
kệ thời gian trôi, mọi người trong lớp vẫn nhớ tới cô, khuôn mặt luôn để lại
một ấn tượng khó quên. Nhưng vì mọi người không hẹn trước với nhau, thế nên
bây giờ hai chị em không thể tìm được họ. Nhưng cũng không quan trọng, gặp lại
nhưng người đã bỏ rơi cô ấy trong lúc khó khăn nhất - nhưng người làm bạn với
Rem chỉ vì số tài sản kếch sù của cha mẹ cô ấy, bỏ rơi cô ấy khi mà cả cha mẹ
cô đều mất, công ty phá sản.
Vấn đề này, Ram không muốn nghĩ đến nữa. Và cô cũng mong đứa em gái bé bỏng
của mình không suy nghĩ về vấn đề này nữa.
Hiện giờ là buổi sáng, bầu trời trong xanh. Xung quanh hai chị em, người chơi
cũng đã xuất hiện dần trên các con đường, càng lúc càng đông, và cũng càng
ngày càng có cảm giác chật chội. Họ đứng tụ tập với nhau thành từng nhóm nhỏ,
vui vẻ trò chuyện với nhau, tất cả đều mặc trên mình những bộ đồ cổ trang như
những bộ phim fantasy, và có vẻ họ đang rất nhanh hòa nhập với không khí nơi
đây.
Sau khi đi xung quanh một vòng, họ đã nhận ra thứ được gọi là “Class” của họ
khác so với những người còn lại.
"[Trạng thái]"
Đây là thứ mà hai người nhận được:
Ram Zero Class: Mage; phân lớp: Wizard [ ? ]
Rem Zero Class: Hero; phân lớp: Berserker [ ? ]
Hai phân lớp này hoàn toàn không thuộc các Class cơ bản, có lẽ nào Class đặc
biệt? Hai chị em thử nhấn vào dấu hỏi chấm ở đuôi của tên các phân lớp, kết
quả nhận được khiến họ cực kì bất ngờ.
Chi tiết: Wizard (pháp sư)
Giới thiệu: Một con người bí ẩn hoàn toàn làm chủ ma pháp, một pháp sư. Chỉ sử
dụng vũ khí độc nhất cho chính phân lớp này.
Chi tiết: Berserker
Giới thiệu: Một con người giận dữ. Con người này - một kẻ điên sống trong cuộc
thảm sát điên loạn - kẻ luôn tìm kiếm sự cứu rỗi trong chiến trường.
Kẻ luôn chiến đấu để quên đi sự đau đớn trong quá khứ. Chỉ sử dụng vũ khí độc
nhất cho chính phân lớp này.