Linh Hồn Công Kích


Người đăng: DarkSwan

Trong một cái mê cung thì càng đi xuống dưới thì quái vật càng mạnh mẽ hơn.
Lâm Khải đương nhiên là hiểu rõ đạo lí này, vì vậy mà hắn cũng không trực tiếp
đi xuống dưới.

“Hệ thống, hiện thị thông số kĩ năng [Vong xuyên sương mù]”

Tên: [Vong xuyên sương mù] (cam)
Đẳng cấp: Trung cấp, đẳng cấp 1, 0%
Độ hiếm: [Độc nhất]
Đánh giá: [ A ]
Miêu tả: Đây là bản cải tiến của [Sương mù]. Bởi sương mù được tạo ra bằng
nước sông Vong Xuyên, tuy không còn ăn mòn vật thể theo định luật vật lí, thế
nhưng kĩ năng này lại đem lại cho người chơi khả năng ăn mòn linh hồn của
những sinh vật còn ở trong phạm vi bao trùm của sương mù một cách trực tiếp.
Hiệu quả: Sử dụng lực lượng của một tử thần, lấy nước sông Vong Xuyên tạo
thành sương mù trong phạm vi nhất định. Gây ra cho những sinh vật sống trong
phạm vi đó hiệu ứng ăn mòn linh hồn. Duy trì đến khi lượng mana cạn kiệt hoặc
kĩ năng được ngừng thi triển.

(Giải thích: Bị ăn mòn linh hồn sẽ không bị mất máu. Bị ăn mòn linh hồn sẽ làm
giảm tính chính xác, khả năng suy nghĩ, phán đoán của sinh vật sống. Khi linh
hồn bị ăn mòn đến một mức nhất định, sẽ xuất hiện hiện tượng sinh vật sống đó
mất đi khả năng suy nghĩ trong thời gian ngắn. Linh hồn bị ăn mòn có thể khôi
phục được. Thời gian khôi phục tùy theo thời gian mà linh hồn bị ăn mòn, chỉ
số kháng công kích linh hồn có thể làm giảm hiệu quả của việc ăn mòn linh
hồn.)

“Cái hiệu ứng ăn mòn linh hồn này là cái gì… Phần chú thích mất máu theo thời
gian của [Sương độc] cũng mất luôn. Vậy rốt cuộc là cái kĩ năng này có gây sát
thương không?” Hắn đọc phần hiệu quả mà lắc đầu ngán ngẩm

Tích!
[Người chơi đã nhận được vật phẩm [Sách hướng dẫn]*1]

Hửm?

Lâm Khải mở kho đồ ra. Hắn phát hiện cái kho đồ vốn còn rất ít ô chứa của mình
tự nhiên lại bị mất đi một ô bởi một vật phẩm mang hình dáng quyển sách.

“Sách hướng dẫn? Chẳng lẽ hệ thống hảo tâm tới mức cho mình một quyển sách
hướng dẫn để đền bù?”

[Sách hướng dẫn]
Người viết: Hades

“…” Hắn im lặng mà lật trang đầu tiên của quyển sách ra

“Chào nhóc!
...Lúc nãy tống cổ cậu đi ta quên mất không đưa cái này cho cậu. Chắc là cậu
đang thắc mắc một số thứ kiểu như công kích linh hồn nhỉ. Hahahaha…”

Thằng già này đọc được suy nghĩ của mình à?

“…Bất kì một con người nào còn sống đều thoát không khỏi quy tắc của tự nhiên.
Một sinh vật sống có ba phần hồn, bảy phần phách. Sau khi chết đi thì ba phần
hồn sẽ lập tức được đưa xuống địa ngục. Bảy phần phách trải qua một thời gian
dài nếu không được bảo quản thì cũng sẽ dần dần mục rữa, thối nát mà phân hủy…

“Mẹ nó sao dài dòng thế!” Lâm Khải sốt ruột kêu lên

“…Đọc đến đây chắc cậu cũng phải buột miệng mà kêu ta nói dài dòng, thế nhưng
điều đó không quan trọng…”

“…” Hắn quyết định im lặng mà đọc tiếp

“…Khả năng đặc biệt của tử thần mà không một ai khác có được đó chính là khả
năng tách linh hồn ra khỏi cơ thể và tấn công trực tiếp vào linh hồn, gọi là
công kích linh hồn. Công kích linh hồn có nhiều loại, một loại là mạnh mẽ công
kích linh hồn khiến linh hồn đối phương tan vỡ và mất đi ý thức, ưu điểm là
nhanh, gọn, khó đề phòng. Nhược điểm của loại công kích này là linh hồn của
sinh vật sống đó khôi phục rất nhanh và thời gian mất đi ý thức rất ngắn. Một
loại nữa là ăn mòn linh hồn. Loại công kích này có ưu điểm vượt trội hơn hẳn
so với mạnh mẽ công kích linh hồn. Nhược điểm duy nhất của nó là rất dễ dàng
bị phát hiện, vì thế mà ăn mòn linh hồn không quá hiệu quả đối với những sinh
vật sống có linh hồn quá mạnh mẽ…”

“…Một điều cuối cùng, công kích linh hồn KHÔNG gây sát thương, nhưng nếu linh
hồn bị tiêu diệt cũng tương đương với tử vong… HẾT.”

Khá là mạnh đấy. Tuy nhiên cái không gây sát thương kia nghĩa là gì? Chuỗi
hành động Hoại tử nó cũng biến mất cmnr.

Vẫn là thử mới biết được! Lâm Khải thở dài mà đi xuống tầng tiếp theo của mê
cung.

Đi hết thông đạo. Trước mắt hắn là một khu vực cực kì rộng lớn và vô cùng
trống trải. Tuy nhiên trên đầu hắn có một vùng đen kịt. Có lẽ vì những con
quái ở khá cao nên hắn không nhìn rõ.

“[Quan sát]”

Một đống chữ “phượng hoàng con non” hiện ra đập vào mắt hắn. Và đương nhiên là
các cháu cũng full đẳng cấp 90.

Ôi đm, thế này thì giết kiểu gì?

Kĩ năng không gây sát thương. Mục tiêu ở rất xa.

Quan sát xung quanh, hắn phát hiện ra một vách núi khá cao có thể trèo lên
được. Lâm Khải quyết định trèo lên.

Quá trình trèo lên khá là khó khăn. Một số nơi không có chỗ để leo lên thì hắn
phải sử dụng [Cọc xương] để tạo chỗ bám. Ở tầng này sức nóng do mặt trời nhân
tạo tỏa ra rất kinh người, lúc nãy đứng trong bóng râm mà hắn cũng bị mất mấy
chục máu một giây, huống hồ bây giờ hắn còn cheo leo trên vách đá, bị mặt trời
chiếu trực tiếp, hàng trăm máu một giây không phải chuyện đùa. May sao [Hồi
máu] sau khi tăng lên Trung cấp thì có thêm hiệu quả hồi máu theo thời gian.
Đương nhiên đi kèm với việc điểm thông thạo tăng lên là hiệu quả tăng lên và
thời gian CD giảm xuống nên hắn mới có thể đối chọi với DPS khá cao ở tầng
này.

[Điều kiện đã đủ, nhận được kĩ năng [Kháng nhiệt]]
[Kháng nhiệt]
Hiệu quả: Giúp người chơi giảm sát thương nhận vào do sức nóng gây ra.

Thế mà lại học được Skill! Bây giờ hắn cũng không rõ là bị truyền tống đến cái
mê cung này là phúc hay họa nữa.

Kĩ năng mới này đã giảm cho Lâm Khải một ít áp lực trong việc trèo lên trên,
theo độ thuần thục tăng lên, hắn không cần phải dừng lại để uống bình mana nữa
bởi hắn cũng không cần dùng hồi máu quá thường xuyên.

Không biết qua bao lâu thì Lâm Khải mới leo được đến ngọn. Phía trên đỉnh là
một khu vực tuy không rộng rãi nhưng khá bằng phẳng. Khoảng cách từ chỗ hắn
đứng tới nơi mà mấy con chim đang bay không quá xa.

Lâm Khải ngẩng đầu lên, sững sờ mất một lúc.

Đám chim này quá khổng lồ, con nào con nấy to bằng cái nhà, bay ở chính giữa
là một con Boss! Không rõ nơi này cách mặt đất bao nhiêu, thế nhưng lúc trước
hắn nhìn lên thì một con trong đám này chỉ như dấu chấm.

Nếu như có thể để bọn phượng hoàng này… rơi xuống…

Vậy mà có thể làm được.

“[Vong xuyên sương mù]”

Ngay lập tức, một đoàn sương mù cực kì khó thấy bao trùm lên cả đám quái vật.

Càng lên cao không khí càng loãng. Đám chim này thấy được một ít không khí ẩm
liền hít vào, căn bản không cần biết chỗ không khí ẩm đó ở đâu ra!

Con Boss ở chính giữa to lớn nhất, đương nhiên là nó hít vào nhiều nhất. Bởi
vì không nhận sát thương nên đám quái này còn không biết rằng có người đang
công kích chúng. Đứa hít vào nhiều nhất chắc chắn rơi xuống đầu tiên. Tham thì
thâm!

Khoảng 30 phút sau.

Dẫn đầu rơi xuống là con Boss bay chính giữa. Vừa nãy cả đám chữ đập vào mắt
nên hắn cũng không thấy rõ tên của nó. Con khủng long bay này tên là [Thiên
Vương].

“Thiên Vương thì Thiên Vương! Thiên Vương thì vẫn phải chết!” Lâm Khải cười
mỉa, khinh miệt nhìn con Boss rơi xuống

“Chưa vội quan tâm đến những con nhỏ, [Quan sát]”

Boss Thiên Vương còn khoảng 20% máu…

Những chim nhỏ rơi xuống sau hoặc đâm đầu xuống đất vỡ sọ mà chết, hoặc rơi
trúng con Boss bị chấn động mà chết. Quan trọng nhất là Boss Thiên Vương cũng
bị mất máu!

Cột kinh nghiệm của hắn nhanh chóng tăng lên tới max đẳng cấp 20 100%.

Sau khi xác nhận chỉ còn con Boss sống sót, Lâm Khải nhảy xuống!

Hắn nhảy xuống từ độ cao mà Boss đẳng cấp 99 lúc rơi xuống cũng mất tới 80%
máu…

Đương nhiên Lâm Khải không bị trượt chân.

Hắn nhanh chóng rơi xuống. Chỉ khoảng 10 giây, hắn đã nhìn thấy mặt đất. Trang
bị liềm tử thần, sau đó…

“[Bất tử hộ thân]!”

Một đạo ánh sáng chui ra từ bên trong cái liềm tử thần mà bao phủ hắn.

[Sử dụng kĩ năng thành công, mọi trạng thái bất lợi đã biến mất. Thể lực và
hp, mana đã được đặt lại]

Cùng lúc, hắn rơi trúng, đâm sầm vào người con Boss.

[Thành công miễn dịch 2m2 sát thương]
[Thành công chuyển hóa 2m2 sát thương trở thành mana tối đa trong 1 phút]
[Đã tăng thêm 2m2 mana tối đa trong 1 phút]
[Đã hồi phục 2m2 mana]

Lượng máu còn khoảng 10% của con Boss lập tức chạm đáy, thế nhưng hắn không
nhận được bất cứ thông báo nào cả, nghĩa là con Boss vẫn chưa bị kết liễu.

“Mẹ nó… [Quan sát]!”

Boss [Thiên Vương] (cam)
Đẳng cấp 99
Lượng máu: 1/???????????
Kĩ năng: [Niết bàn trùng sinh]: Khi nhận sát thương chí mạng, lượng máu sẽ
không bao giờ giảm xuống dưới 1 điểm, phát động kĩ năng Niết bàn trùng sinh.
Trong 15 giây hồi phục về mãn trạng thái.

“Ôi đm Boss bất tử… GM! Ta phải kiện!” Lâm Khải ngửa mặt lên trời mà hét

Để xem nào…

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn… Lâm Khải nở nụ cười.

“[Đoạt hồn]!”

Hắn tranh thủ thời gian, sử dụng [Đoạt hồn] lên con Boss to đùng đang nằm dưới
đất. Có lẽ bởi trước đó linh hồn con chim này đã bị ăn mòn nên lần này hiệu
quả kĩ năng được hơn 1 giây. Phải biết là con chim này có đẳng cấp áp chế với
đứa đẳng cấp thấp như hắn rất cao, thế nên hiệu quả kĩ năng sẽ bị giảm mạnh.

Ngay lập tức, Lâm Khải nhìn thấy một cái bóng mờ hiện lên rồi lơ lửng ở phía
trên con Boss, có xu hướng hạ xuống.

“[Linh hồn công kích]! [Tử vong một kích]!” Hắn sử dụng ra hai kĩ năng

Lâm Khải dồn gần hết mana vào cái lưỡi hái, chỉ để lại 1000 mana cho [Tử vong
một kích].

Vào lúc này, cái bóng mờ đã chạm vào Boss!

Lâm Khải nhảy lên, chém một nhát vào cái bóng mờ đó, nó ngay lập tức thanh
linh. Chỉ mới ba mươi phút mà linh hồn đã bị ăn mòn đến trình độ mất đi ý
thức, chứng tỏ linh hồn của con Boss Thiên Vương này không quá mạnh mẽ. Đương
nhiên là với hơn hai triệu mana, Lâm Khải dễ dàng tiêu diệt linh hồn này.

[Thành công tiêu diệt linh hồn, kĩ năng bị động Niết bàn trùng sinh đã bị vô
hiệu hóa, Boss Thiên Vương tử vong]
[Vì người chơi đã max cấp, không được cộng kinh nghiệm]
[Mời người chơi nhanh chóng làm nhiệm vụ, đột phá max đẳng cấp]

"Chẳng lẽ Tử thần là khắc tinh của những sinh vật có sức mạnh linh hồn yếu
kém?" Một mặt hoài nghi, Lâm Khải nhìn lên trời mà lẩm bẩm một mình


Thần Cấp Pháp Sư Hồi Máu - Chương #22