Người đăng: DarkSwan
Hắn là Trần Cảnh.
Trước khi tham gia vào trò chơi này, trò chơi mang tên [Legend Never Die], hắn
chỉ ở trong phòng, ngồi xem anime, đọc truyện.
Hắn có một sở thích khá đặc biệt, mọi người có thể nghĩ hắn là kẻ lập dị.
Nhưng hắn không ngại ngùng gì cả, vì đó là sở thích của hắn.
Hắn thích… máu. Nói chính xác hơn, là màu đỏ của máu.
Mùi tanh ấy… Sự ấm ấp ấy… Một loại chất lỏng màu đỏ, đặc sền sệt, có mùi hơi
tanh…
Mùi vị không quá tệ…
Hắn từng lấy dao cắt vào tay mình nhiều lần. Cái hắn muốn thấy là máu.
Nhưng như vậy liệu có đủ?
Hắn càng ngày càng thấy không đủ.
Vào buổi sáng mùa hè, khoảng 7 giờ sáng, nhà của hắn bị mất điện. Vì quá nóng
nực nên hắn tỉnh giấc. Không chịu nổi sự bẩn thỉu của căn phòng mấy tháng
không dọn dẹp, hắn mang theo một loại tinh thần không ổn định mà đi ra ngoài.
Đáng lẽ cái giờ này không bị mất điện mới đúng chứ? Không phải mấy cái giờ cao
điểm về sử dụng điện thì mới hay bị chập mạch không phải à?
Cả nhà hắn hiện tại rất yên tĩnh. Bố mẹ hắn đi làm, chị gái hắn đi học.
Hắn tiến tới mở cái tủ lạnh, lấy một chai nước khoáng mà tu ừng ực. Đỡ khát
rồi. Tìm cái gì đó để chơi đùa thôi nhỉ?
Hắn đi xung quanh nhà, vào từng phòng. Chẳng có gì để chơi cả, chán chết! A,
vẫn còn một căn phòng mà nhỉ? Cái phòng ngủ của bố mẹ hắn.
Cạch. Tiếng mở khóa khô khốc vang lên.
Ấn tượng đầu tiên là một mùi tanh nhẹ. Hắn ngay lập tức nhận ra đó là mùi…
máu. Chờ đã, mùi máu? Tại sao lại có mùi máu?
Với vẻ mặt khó hiểu, hắn từ từ đẩy cửa vào phòng. Có gì đó chặn ở cửa? Hắn cố
gắng dùng sức lực đẩy cửa. Sức khỏe của một đứa suốt ngày ngồi trong phòng như
hắn có lẽ chỉ tương đương với đứa bé 12, 13 tuổi.
Hắn bước vào. Căn phòng khá tối dù hiện tại là ban ngày bởi căn phòng chỉ có
một cái cửa sổ về phía nam nhưng lại bị che rèm kín. Chân hắn bước trúng một
vũng chất lỏng nhầy nhụa. Có lẽ hắn sẽ đi ra ngoài lấy đèn pin rồi quay lại
xem xét.
Theo bước chân của hắn ra ngoài, từng bước, từng bước, bước chân của hắn hiện
rõ lên trên mặt đất. Cái hành lang thiếu ánh sáng nên hắn cũng chưa xác định
được đây là gì. Vẫn là đi lấy đèn pin trước vậy.
Khi hắn trở lại, tay cầm theo đèn pin chiếu rọi khắp nơi. Hắn khá tò mò về
việc trong căn phòng ngủ của bố mẹ hắn lại có loại chất lỏng kia. Mấy vết chân
hắn để lại từ lúc nãy bây giờ có màu đen sì, sờ vào chỉ còn cảm giác được một
ít loại sền sệt, bề mặt đều khô rồi.
Quay trở lại căn phòng lúc nãy.
Đập vào mắt hắn là ba người hai nữ một nam đang nằm trong vũng chất lỏng trên
sàn nhà mà hắn đoán là chất lỏng vừa nãy hắn bước trúng. Màu của loại chất
lỏng này khá tương đồng với màu của gỉ sắt. Mùi máu nhè nhẹ vẫn lưu lại trong
không khí. Chẳng lẽ loại chất lỏng sền sệt này là máu đông? Theo lí thuyết thì
khi hồng cầu tiếp xúc với không khí trong một thời gian ngắn sẽ xuất hiện hiện
tượng oxi hóa.
Ba người đang nằm trên sàn thì có đến hai người là lõa thể, một nam một nữ. Sờ
vào ba người này hắn thấy hơi lạnh, cứng đờ. Đây không phải là ba người! Đây
là ba cỗ thi thể! Thi thể của một người sẽ trải qua vài quá trình trước khi
trở về một trạng thái vĩnh cửu. Mấy cái xác cứng đờ thế này chứng tỏ là chết
chưa lâu. Thế nhưng thi thể của hai trong ba người bắt đầu có dấu hiệu mềm ra.
Chứng tỏ rằng hai người này đã chết trước người còn lại kia!
Lúc ánh đèn pin chiếu rọi đến khuôn mặt của họ, hắn sững sờ. Ba người này lại
là bố mẹ và chị gái hắn!
Nhưng bên trong khá là kì lạ, đáng lẽ hai người lõa thể phải là bố mẹ hắn,
nhưng ở đây lại là bố hắn và chị gái hắn! Thân hình nuột nà của thiếu nữ đôi
mươi. Lồi lõm có đủ, khuôn mặt cũng khá xinh đẹp. Thế nhưng trên cổ lại có một
vết thương rất sâu. Hắn kiểm tra lại một lần, phát hiện bố hắn cũng có một vết
thương giống hệt. Vết thương trên người mẹ hắn khá khác biệt, nó cũng rất sâu,
nhưng là đâm vào bụng. Nhìn vết thương này thì hắn đoán mẹ hắn là do mất máu
mà chết. Nhưng ai lại ra tay độc ác vậy?
Hắn tìm kiếm xung quanh phòng một lần nữa, phát hiện ra một con dao làm bếp
của gia đình hắn đang nằm một bên, phía trên dính máu! Có vẻ đây là hung khí.
Hắn cầm lên xem thử. Thấy không có gì quá đặc biệt, hắn vứt nó qua một bên.
Không quá quan tâm nữa. Nhìn kìa! Đó là máu! Là máu đấy!
Mang tâm tình kích động, hắn ở đó, đùa nghịch với chỗ máu vẫn còn hơi ấm đó.
Hắn cứ như vậy.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên có ai đó kéo hắn ra, tay hắn bị khóa bởi
còng số tám. Còng số tám? Hắn mờ mịt nghĩ. Một thời gian có lẽ là khá dài,
tinh thần của hắn đã bị kéo căng. Vì thế khi mà hiện tại không còn bị kích
động nữa, hắn bắt đầu buông lỏng. Hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Lúc hắn tỉnh dậy thì đã bị ném trong nhà giam rồi. Xung quanh là bọn thanh
niên trạc tuổi hắn. Có lẽ nên gọi đây là trại cải tạo thì đúng hơn.
Qua một năm, hắn và mọi người bị đưa đến một nơi cực kì rộng rãi, ở đó được
sắp xếp ngay ngắn hàng trăm, hàng nghìn những cái hộp hình chữ nhật với hình
dạng khá kì quái. Sau khi được hướng dẫn khoảng một tháng, hắn và mọi người
hiểu cũng khá rõ về [Legend Never Die]. Nó rất chân thực. Chân thực đến mức mà
khi một sinh vật bị thương, “máu” cũng sẽ tuôn xối xả ra ngoài. Mặc dù chỉ là
số liệu nhưng nó cũng không khác mấy thế giới thực cả. Nghe nói xúc cảm là
hoàn toàn chân thật.
Ngày Server khởi động, cũng là ngày hắn tham gia vào trò chơi.
Class của hắn là [Assassin].
Hắn luyện cấp. Hắn đánh quái. Tận hưởng xúc cảm khi chiến đấu, sự sắc bén của
vũ khí khí đâm vào da thịt của những con quái vật, những giọt máu nóng tuôn ra
từ vết thương của chúng.
Một lần, hắn lấy được một kĩ năng khá đặc biệt qua một chuỗi nhiệm vụ ẩn.
Nó tên là [Sacrifice].
Đúng như cái tên. [Hi sinh] cho phép tiêu hao 99% lượng máu hiện tại của người
sử dụng. Đổi lại, người sử dụng sẽ bất tử 10 giây, chỉ số nhanh nhẹn cuối cùng
tăng lên 1,5 lần, nhận được [Bình phương của chỉ số nhanh nhẹn cuối cùng] sát
thương gây ra và 100% bạo kích với 200% sát thương cho lần tấn công tiếp theo.
Sau 10 giây cho dù đã tấn công hay chưa, người chơi sẽ mất toàn bộ số HP còn
lại. Hình phạt là bị giảm thêm một cấp. Thời gian hồi chiêu ba ngày.
Hắn chưa từng sử dụng kĩ năng này. Một phần do kĩ thuật của hắn quá tốt. Một
phần do chưa có con quái vật nào có thể uy hiếp được hắn cả.
Hắn là người chơi đứng trong top đẳng cấp. Đẳng cấp 10.
Hôm nay, mọi người chuẩn bị đánh Boss. Con Boss này khá trâu bò với đẳng cấp
là 15 và phẩm chất tím. Con Boss cuối ở thị trấn tân thủ. Chỉ cần nó chết thì
max cấp của người chơi sẽ được mở ra. Mọi người sẽ có thể sử dụng hệ thống
cổng dịch chuyển để đi tới thị trấn tiếp theo.
Vì [Assassin] không phải là Class thiên về DPS nên hắn bắt buộc phải đứng
ngoài nhìn xem.
Sau một vài bối rối nho nhỏ xảy ra vì mọi người chưa hiểu rõ cơ chế hoạt động
của con Boss, họ bình tĩnh lại và tiếp tục tấn công. Lượng máu của con Boss
không nhanh không chậm tụt xuống mốc 5%. Ngay lập tức, cuối cùng tiền tuyến bị
chết hết. Vào lúc đó hậu phương cũng đã mất đi khả năng chiến đấu.
Tích! Một đầu tin tức nhảy ra. Hắn mở ra xem thử, là tin nhắn tổ đội.
[Tin nhắn tổ đội: Lý Mộc Tử: “Không thể nào… Dựa vào DPS của mọi người, có thể
tính ra nó vẫn còn hơn 100k máu? Lần đánh Boss này… Thất bại rồi.” ]
Đại não của hắn nhanh chóng vận chuyển. Một trăm nghìn máu? Hắn vừa nghĩ vừa
quan sát con Boss. Xung quanh con Boss, những mảnh giáp vỡ vụn đang nằm la
liệt trên mặt đất bắt đầu chìm xuống. Một ít hạt ánh sáng bắt đầu bay về hội
tụ trên thân của nó.
Má nó, chẳng lẽ là con Boss này chuẩn bị khôi phục khả năng phòng ngự?
"Không. Chưa thất bại đâu" Hắn phát một đầu tin nhắn qua kênh tổ đội
Nếu như hiện tại hắn sử dụng [Hi sinh] và thành công xuyên qua phòng thủ của
con Boss, có lẽ hắn có thể thành công.
Nhưng hiện tại, trên đầu của con Boss mỗi giây đều nhảy lên hai cái +10000 trị
số màu xanh lá.
Hắn nhổ nước bọt: “Mẹ nó, lại còn hồi máu! Chẳng lẽ không ra tay thì liền
không thể ra tay rồi?”
Giữa đẳng cấp và trang bị, đương nhiên là hắn chọn trang bị. Đẳng cấp tuy khó
tăng lên, nhưng không phải là vĩnh viễn không thể tăng lên. Đối lập, trang bị
thì không phải muốn là có. Hắn gom góp từ lúc đầu vào trò chơi đến giờ chỉ
được một bộ trang bị phổ thông màu trắng thay cho bộ trang bị tân thủ. Chỉ số
phòng thủ cực ít ỏi, ít nhất kiện vũ khí của hắn là màu xanh lá, có thêm một
đầu tăng nhanh nhẹn [+10 nhanh nhẹn].
Ngay lập tức, hắn sử dụng [Hi sinh]. Vì kĩ năng này sẽ tăng thêm một mảng lớn
nhanh nhẹn nên có lẽ hắn sẽ chạy đến chỗ con Boss kịp lúc.
Ngay lập tức mấy đầu thông báo hiện lên trước mặt hắn.
[Người chơi đã sử dụng [Sacrifice]]
[Người chơi đã tiêu hao 99% lượng máu hiện tại]
[Hiệu quả kĩ năng giúp người chơi bất tử 10 giây, sau 10 giây người chơi sẽ tử
vong]
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng tăng lên chỉ số nhanh nhẹn của người chơi 55
điểm]
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng tăng lên sát thương gây ra cho lần tấn công
tiếp theo 54450 điểm]
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng tăng lên tỉ lệ bạo kích 100%]
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng tăng lên sát thương bạo kích 50% thành 200%]
[Hình phạt chưa được áp dụng sau 10 giây sẽ được áp dụng. Người chơi sẽ tử
vong và mất thêm một đẳng cấp]
Nhìn mấy đầu thông báo này tuy nhiều, nhưng mà liên tục mấy đầu hiện ra cũng
chỉ mất chưa đến 0,1 giây khoảng chừng.
Theo thượng đế thị giác, giả dụ nếu hướng nhìn của con Boss là hướng 12 giờ,
thì hướng tấn công của hắn chính là ở giữa hướng 7 giờ và hướng 8 giờ, tiếp
cận góc chết của con Boss này.
Gần 5 giây trôi qua, hắn mới chỉ chạy được một nửa quãng đường.
6 giây…
7 giây…
9 giây…
Hắn đã tiếp cận con Boss.
Hắn dừng lại lấy đà, ngay lập tức hắn bật lên, đu vào cổ con Boss từ phía sau.
Bởi vì con Boss chưa nhận sát thương nên hiệu ứng hồi máu vẫn còn.
Lúc này nếu tấn công ngày mà không làm gì cả, thì chắc chắn hắn sẽ không thể
giết được con Boss này mà sẽ phải mất đi hai cấp độ một cách vô ích.
Nhưng hắn vẫn còn một kĩ năng nữa.
“[Lời nhắc tử vong]!”
Phải, đó là kĩ năng của [Assassin] đẳng cấp 10. Hắn phải mất gần hết tiền vàng
và làm một chuỗi nhiệm vụ nguy hiểm mới lấy được kĩ năng này. Trong lúc đó hắn
cũng kích phát một chuỗi nhiệm vụ ẩn, và cũng chính nó đã giúp hắn lấy được
[Hi sinh].
[Lời nhắc tử vong]. Hiệu quả: Lần tấn công tiếp theo 100% sẽ gây ra hiệu quả
đổ máu trên người của mục tiêu, lần tấn công này chỉ gây 1 sát thương. Lượng
sát thương thực tế vẫn có hiệu quả với các hiệu ứng khác. Hiệu quả đổ máu mỗi
giây mục tiêu nhận 60% sát thương thực tế, tiếp tục 5 giây.
Hắn sử dụng toàn bộ sức mạnh để đâm xuyên qua lớp màng chắn màu trắng đục ở
phía trước con Boss.
-1
Vì đã nhận sát thương nên hiệu quả hồi phục của con Boss ngay lập tức biến
mất. Nó gầm lên một tiếng, hất hắn xuống đất.
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng bắt đầu giảm sinh mệnh của người chơi về 0]
Đã hết 10 giây. Vạch máu cuối cùng của hắn bắt đầu lùi về con số 0.
Tích! Trong 0,1 giây cuối cùng, một loạt thông báo hệ thống vang lên.
[Đã tấn công chính xác vào yếu hại, sát thương tăng lên 200%]
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng giúp người chơi gây ra 1 điểm sát thương ]
[Theo đo lường, sát thương thực tế người chơi gây ra là 101468 điểm]
[Theo đo lường, hiệu quả kĩ năng gây ra 60881 điểm sát thương mỗi giây cho mục
tiêu, tiếp tục 5 giây]
[Người chơi đã tử vong]
[Hình phạt tử vong được áp dụng, đẳng cấp người chơi -1]
[Hình phạt chưa được áp dụng giờ được áp dụng, đẳng cấp người chơi -1]
Trước mắt hắn là một màu tối đen.
Khoảng 2 giây sau khi hắn chết, một loạt thông báo vang lên.
[Chúc mừng người chơi nào đó đã trở thành người đầu tiên solo Boss khu vực
thành công] x3
[Chúc mừng người chơi nào đó đã phá kỉ lục sát thương Boss khu vực] x3
[Chúc mừng người chơi nào đó đã trở thành người chơi đầu tiên giết chết Boss
khu vực] x3