Người đăng: docam
Dược Phong kinh nghi nhìn ngọn Kim hỏa, trừng mắt thốt lên.
Bây giờ hắn cũng biết nhiều điều về Tiểu Phượng, nên vừa thấy liền nghĩ ngay
đến đế hỏa, chỉ có nó mới không ngại thương tổn của lôi kiếp, chữa trị cơ thể
cho Tiểu Phượng. Tuy vậy đế hỏa vốn là ngọn lửa đặc biệt của Phượng hoàng
nhưng phải là vương giả trong phượng hoàng mới có a, tuy Tiểu Phượng có một
huyết mạch phượng hoàng, nhưng không quá đậm, căn bản không thức tỉnh được đế
hỏa. . . Xem ra đạo máu tươi kia có tác dụng hơn hắn tưởng a
Hiện tại cơ thể Tiểu Phượng cũng xuất hiện đế hỏa, cho thấy huyết mạch Phượng
hoàng của nó cao siêu hơn hẳn đồng loại khác!
Dược Phong nheo mắt, xem ra trong tộc Tiểu Phượng, nó cũng là kẻ ưu tú không
chút tầm thường.
Thương thế nhanh chóng khôi phục, ngọn lửa bất khuất trong mắt Tiểu Phượng
càng lúc càng đậm, ngẩng cao đầu nhìn Hắc Thần Lôi Kiếp càng lúc càng khủng bố
hủy diệt.
Nó biết, Hắc Thần Lôi Kiếp đang chuẩn bị lực lượng mạnh nhất, ý đồ muốn xóa sổ
nó khỏi thế gian!
Nhưng đối mặt sức mạnh có thể hủy diệt nó, Tiểu Phượng vẫn kiêu ngạo ngẩng đầu
lên, đôi cánh khổng lồ vỗ nhẹ, xích viêm hừng hực mang theo Kim hỏa cực nhạt.
"Kwooork!"
Nó hót lên lanh lảnh, phát ra khiêu chiến cuối cùng với Hắc Thần Lôi Kiếp!
Trên chín tầng mây, hắc lôi vân đang cấp tốc co lại, không một tiếng sấm vang
ra, nhưng áp lực tăng cường khiến cho không khí bị cô đặc lại.
Bất kể ai cũng cảm thấy được, sau sự tĩnh lặng bình yên chính là bão táp phong
ba hủy diệt.
Tiểu Phượng vỗ cánh, xích viêm ngập trời lại bùng cháy mãnh liệt, những tia
Kim hỏa nhỏ lặng lẽ phiêu du, phát ra một sức mạnh thần bí.
Dưới mặt đấy, Dược Phong cực kỳ hồi hộp, cảm giác đấu khí trong cơ thể đã
ngưng vận chuyển. Hắn biết một kích tiếp theo với Hắc Thần Lôi Kiếp, nếu Tiểu
Phượng có thể bình an vượt qua, vậy thì độ kiếp thành công, lột xác hóa thần,
chân chính trở thành thần thú, tiền đồ vô lượng.
Còn nếu không thể chịu nổi, dù cho Tiểu Phượng có huyết mạch Phượng hoàng,
nhưng cũng khó mà lần nào cũng chạy thoát, chỉ một sai lầm sẽ lập tức tan tành
tro bụi.
Phải biết 2 người có huyết khế a. có 1 phượng hoàng làm sủng vật thì trang
phải biết. Đặc biệt đã thức tỉnh thánh hỏa nghĩ là có khả năng tiến hóa thành
chân phượng a
Hắn rất muốn giúp Nhưng thời điểm này Dược Phong cũng hoàn toàn bất lực, lôi
kiếp rất khủng bố, ngay cả đấu Tôn cũng không dám phạm thần uy, chứ đừng nói
đến đấu linh như hắn, cho dù có dùng hết thủ đoạn trong tay cũng chỉ cùng lắm
chặn được 1 đạo mà thôi.
Dược Phong siết chặt hai tay, lẩm bẩm.
Áp lực không khí bao phủ thiên địa, Hắc Thần Lôi Vân bao phủ cả vạn trượng lúc
này thu nhỏ lại chỉ còn trăm trượng, nhưng màu sắc thì càng thâm thúy hơn, từ
xa nhìn lại như một cái lỗ đen không gian đang thong thả lượn lờ.
Chính giữa Hắc Thần Lôi Vân đột nhiên chớp nhoáng, lôi vân xoay tròn, lõm vào.
Hắc thần lôi hội tụ lại, hắc lôi dữ tợn như hắc long uốn lượn trong đó.
"Ầm!"
Hắc thần lôi đột nhiên dũng mãnh bắn ra một tia thần quang xuyên qua thiên
không, sức mạnh hủy diệt tràn ngập, hào quang hắc ám lướt qua, dường như thiên
địa linh khí đều bị phân giải....
"Kwooork!"
Đôi mắt hừng hực thiêu đốt, Tiểu Phượng rít lên, xích viêm ngập trời cũng được
nó nén lại, rồi hóa thành một cái lông chim màu đen khổng lồ.
Trên thân lông chim dường như có hoa văn huyền ảo khắc vào, xích viêm bốc
cháy, thần bí dị thường.
Đối mặt một kích khủng bố của Hắc Thần Lôi Kiếp, Tiểu Phượng cũng dốc toàn lực
sử ra bản lĩnh cường đại nhất của nó.
"Viu!"
Kim Vũ bắn ra, hướng thẳng đến hắc thần lôi đang hung hăng chiếu xuống.
Ngay lúc chúng chạm vào nhau, mọi ánh sáng trong trời đất đều bị khu vực đó
hấp thu, một cái lỗ đen cuồng dã điên loạn tham lam hút lấy tất cả, bao phủ cả
một phạm vi lớn.
-Đùng! Đùng!
Mấy ngọn núi bị quét ngang, nháy mắt tan biến. Từ không trung nhìn xuống,
trong vòng trăm dặm đều thành bình địa hoang tàn, cả một vùng sơn mạch bị nó
tàn phá tan hoang.
Sức mạnh hủy diệt khiến người ta kinh hãi.
Dược Phong chẳng có tâm tư nào than thở, hắn chết trân nhìn nơi chân trời xa
xăm, hắc thần lôi đè xuống nghiền nát, khiến cho Kim Vũ xuất hiện rạn nứt.
Hắc Thần Lôi Kiếp uy lực quá mạnh mẽ!
Dược Phong thấp thỏm lo âu, trái tim nhảy dựng liên hồi, Kim Vũ sau một hồi
chịu đựng rốt cuộc đã vỡ tan trong một tiếng nổ tung giòn giã.
Kim Vũ vỡ nát, hắc thần lôi không còn gì cản trở, gào thét bổ xuống, đánh lên
cơ thể khổng lồ căm phẫn của Tiểu Phượng.
"Kwooork!"
Tiếng kêu thê lương vang vong, thân thể khổng lồ của Tiểu Phượng rơi xuống như
sung rụng, đập vào sơn mạch tan hoang.
"Uỳnh!"
Đất đai rung chuyển như động đất, khu vực nó rơi xuống bị sụp đổ lún xuống,
những khe nút lan ra khắp đại địa.
Sơn mạch mênh mông bị tổn hại nghiêm trọng!
Dược Phong cấp tốc bay lên trời, tránh đi lực trùng kích chấn động.
Trong một cái hố sâu vô cùng to lớn, Tiểu Phượng thê thảm nằm sấp mình xuống
đất, lông chim tơi tả cháy khét, không còn dáng vẻ thanh tao xinh đẹp, những
vết thương lớn chằng chịt trên thân thể máu thịt của nó, máu tươi cuồn cuộn đổ
ra, nhuốm đỏ một vùng đất.
Dược Phong gắt gao nhìn Tiểu Phượng không nhúc nhích nằm trong vũng máu, mặt
tái mét vội bay qua, hạ xuống chỗ nó, thúc đẩy đấu khí trong cơ thể rót vào
Tiểu Phượng.
Được đấu khí quán chú, Tiểu Phượng rốt cục run nhè nhẹ một chút, đôi mắt hé
mở, một ý niệm yếu ớt phát ra:
Dược Phong thấy nó còn có chút khí lực mới thở phào nhẹ nhõm, ngẩng lên nhìn
trời, sắc mặt lại kịch biến. Trên bầu trời, Hắc Thần Lôi Vân gần như tiêu tán
nhưng vẫn còn một chút hắc quang nhấp nhoáng.
Ở đó còn sót lại một chút dao động hủy diệt.
"Ầm!"
Tiếng sét tàng nhẫn của Hắc Thần Lôi Vân lại vang lên, một tia hắc thần lôi
bạo ngược bổ xuống. Dù vậy tia thần lôi này chỉ là dư lực còn sót lại, yếu đi
rất nhiều.
Tiểu Phượng lúc này đã như đèn dầu sắp tắt, lúc nào cũng có thể ngã xuống, chỉ
cần một tia thần lôi đó cũng đã đủ để cho nó không còn cơ hội tái sinh!
Tiểu Phượng dường như cũng nhận ra tình hình hiện tại, nó giãy giụa đứng lên,
nhưng không còn chút sức lực nào, thân thể bị máu nhiễm đỏ, ánh mắt buồn bã
tuyệt vọng.
Cố gắng nhiều năm rồi, vẫn là phí công sao?
Chiến đấu sinh tử liên miên, vẫn phải thất bại sao?
Dược Phong thấy rõ sự tuyệt vọng trong mắt Tiểu Phượng, hắn cũng không cam
lòng nắm chặt tay, cắn răng lắc mình lao lên không, chắn giữa tia thần lôi và
Tiểu Phượng. Hắn quát lên, đôi tay biến ảo ấn pháp liên tục, đấu khí hùng hồn
ngưng tụ, một đống trận kỳ ném ra, tạo thành 1 phòng ngự trận pháp
"Uỳnh!"
Thế nhưng công kích quá mức cường đại, vừa tiếp xúc với hắc thần lôi, trận
pháp đã lập tức bị đánh nát.
"Ầm!"
Hắc thần lôi tốc độ cực nhanh, vừa xé toang trận pháp lập tức bắn đến sát
người Dược Phong, không chút lưu tình nện vào thân thể hắn.
Trên người Dược Phong, nó cảm giác được một dao động giống như Tiểu Phượng.
"Đùng!"
Dược Phong bị sét đánh, máu tươi phun ra như suối, thân thể tràn ngập hắc lôi,
như một hỏa tiễn bắn thẳng xuống đất, cách Tiểu Phượng một khoảng không xa,
đất đá chỗ đó cũng bị đánh sụp thành một cái hố nhỏ.
"Kwooork!"
Tiểu Phượng thống khổ kêu lên, giơ cánh chim tơi tả đầy vết thương muốn vươn
ra giúp đỡ Dược Phong bị hắc thần lôi giật cho đen nhẻm.
Nhưng thương thế nó quá nặng, vừa cử động thân hình đã đau nhức kinh hoàng,
suýt nữa là hôn mê.
Tia hắc thần lôi cuối cùng đã đánh xuống, Hắc Thần Lôi Vân đã hoàn toàn tan
biến. Chính ngay lúc đó, thân thể Tiểu Phượng đột nhiên sáng rực chói lóa.
Hào quang thần dị bao phủ Tiểu Phượng, những vết thương nghiêm trọng trên thân
thể nó đang cấp tốc khép lại.
Tiểu Phượng thì thào lẩm bẩm, một cảm giác xúc động khôn tả xiết dâng lên
trong tim, nó cảm nhận rõ từng bộ phận trong cơ thể đang bắt đầu biến hóa.
Đây chân chính là lột xác.
Từ thân hình cho đến huyết mạch!
Cảm giác lột xác khiến nó hưng phấn vui mừng tột độ, thế nhưng nó giật mình
nhìn lại bóng người đang nằm bất động trong cái hố cách đó không xa, theo nàng
Dược Phong thực lực quá yếu, căn bản không thể chịu nổi hắc thần lôi, mặc dù
chỉ là một tia hắc lôi còn sót lạ!
Thế nhưng nó nhanh chóng bình tĩnh lại, người kia khẽ run rẩy nhúc nhích, hắc
thần lôi từ từ tan đi, hắn gian nan đứng dậy, thân hình lảo đảo, lại phun máu
lắc lư, hẳn nhiên trọng thương vô cùng nặng.
Dược Phong mặt xanh mặt trắng, không thể đứng vững nên quỳ trên đất, cố gắng
xóa đi những vết máu trên mặt, cúi nhìn bàn tay của mình, lầm bầm:
Đang lẩm bẩm, hắn chợt nhận thấy hào quang chói mắt bắn qua.
Ngẩng lên chỉ thấy thân hình Tiểu Phượng được hào quang bao phủ đang dần thu
nhỏ lại.
Một lát sau, ánh sáng càng lúc càng mạnh, bừng sáng đến mức Dược Phong phải
nhắm chặt hai mắt, không còn có thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong hào quang
nữa.
Sau đó hào quang dần yếu bớt, đôi mắt Dược Phong lợi trợn trừng.