Dụ Dỗ.


Người đăng: docam

Dược Phong triệt để mộng bức rồi, vừa ra khỏi cửa đã bị một tiểu cô nương
khinh bỉ a. Trời ơi bản thần đã xuống cấp đến thế rồi sao. không thể được,
danh dự của thần bám sao có thể bị hủy hoại dễ dàng như vậy.

( bị người ta khing bỉ như thế thì còn ăn bám cái rắm).

Được rồi, xem ra bản thần bám phải giở tuyệt chiêu thôi. Cổ ngữ đã có câu”
muốn chinh phục 1 người con gái thì trước hết chinh phục dạ dày của cô”. Nhất
là với loại tiểu loli thì đã mặc định là 1 ăn hàng rồi. Nhất là ở đây ẩm thực
kém phát triển thì càng dễ dàng. Nhớ ngày xưa cha hắn chỉ cần 1 thanh kẹo mút
đã tán đổ một vị tiểu công chúa của một cổ lão gia tộc a.

Hôm nay hắn sẽ dùng cái thối trên ngươi hắn. À nhầm, món đã để lại cái thôí
trên người hắn- đậu hũ thối. Vốn dĩ hắn ăn đậu hũ thối để giúp chữa trị tinh
thần lực nhưng không ngờ vẫn còn lưu hương a( có mà múi cơ thể 2 tháng không
tắm ý).

Nói rồi hắn lấy nồi ra luộc đậu hủ ngay tại đấy luôn trong khi bạch y tiểu co
nương đứng ở 1 bên tò mò nhìn.

Một lúc sau, một mùi thối ập đến khiến nàng không thể không bịt mũi lại hét:


  • Ngươi làm gì thế, thúi chết lão nương rồi.

-Ta đói, ta làm đồ ăn. Ý kiến gì.

Dược Phong khinh khỉnh đáp. VỚi loại điêu ngoa, lời nói độc mồm nhưng nội tâm
trong sáng này thì chỉ cần khiến nàng tò mò về mình là ok. Nhưng nhất quyết
không được chiều các nàng nếu không sẽ bị 1 bước lấn tới a. Đây chính là kinh
nghiệm sương máu a. Lão cha của hắn đã bị dính phốt như vậy. Thỏa hiệp với vị
tiểu công chúa ở trên để nàng làm tơi rồi bị các mẹ cấp suốt cả năm mới tha.
Sau đó mất một phen giáo huấn mơi để nàng đi vào quy củ được.

Và bây giờ Dược Phong sẽ không đi vào con đường chông gai đó. Ông bà ta đã có
câu rồi:

Dạy con từ thủa còn thơ
Dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về.

Nhất là với cai tính đanh đá công chúa thì cần tri triệt để a.

Do đó Dược Phong không thèm để ý đến nàng ta nữa và lấy 1 miếng đậu hũ ra ăn,
vẻ măt mê mẩn như vừa được ăn thứ ngon nhất trên đời vậy.

Và cá đã cắn câu. Thấy vẻ mặt như phe thuốc cả Dược Phong đã thành công kích
thích sự tò mò trong vị tiêu cô nương này. Đặc biệt với loại trời sinh ăn hàng
này thì càng khôngphải nghĩ.

Và đến khi Dược Phong đac ăn hết được nửa nồi thì cuối cùng vị tóc tím tiểu
hài tử khôngnhịn được nói:


  • Tiểu tử ngươi ăn cái cứt mà sao trông phê thế.


  • Cứt đâu mà cứt, đây là đậu hũ thối, tuy thối nhưng rất ngon. Là hàng hiếm
    đấy. Ăn ngon cực kì.


Dược Phong “ tức giận” mà lộ ra mất món ăn ngon tuyệt.

Như phát hiện ra mình nói sai. Dược Phong vội nhet thêm một miếng vào mồm rồi
nói:


  • Thôi việc ăn thì mắc mớ gì đến ngươi. Ra chỗ khác ta còn ăn. Thối vậy ngươi
    khôngchiu được đâu.

Nói rồi che cái nồi đi, trong khi đó vô tình hay cố ý lại lấy 1 miếng cho vào
miệng. Dư vị vô cùng.

Và hắn đã thành công kích thích được tính tò mò của tiểu cô nương . Nàng hỏi:


  • Ăn ngon thật không?


  • không khó ăn lắm. Ngươi không ăn được đâu.


Dược Phong lúng túng trả lời càng che kín hơn.

Như vậy càng kích thích tiểu cô nương hơn nưã. Chỉ thấy nàng chống nạnh nói:


  • Đưa ta ăn thử phát nào


  • KHÔNG cho. Món này quý lắm, ta không thể cho ngươi.


  • KHÔNG cho cũng phải cho. Ngươi có biết ta là ai không.


  • Xì, đệ nhất trên Huyền Vũ bảng bạo long Tử Y chứ gì, dù là ngươi ta cũng
    không cho.


  • Sao ngươi biết?


  • Xì, ta không có mù, từ trong đi ra chỉ có trong top 100. Lại là Đấu Hoàng
    thì không phải Huyền Vũ bảng đệ nhất Tử Y thì còn là ai.


  • Tính ngươi có ánh mắt. Biết ta là ai sao không mau phúng nạp món kia đi


  • KHÔNG cho.


  • Cái gì, ngươi muốn chết.


  • Đường đường đệ nhất Huyền Vũ Bảng lại ăn cắp cuả một tên tứ phẩm đấu linh.
    Ngươi còn có mặt mũi mà đe dọa à. Ta cảm thấy nhục cho ngươi ( cướp thì cướp
    luôn mà nói nhiều nên thấy nhục mặt tên ăn cướp hả).


Thế là đã đánh động đến nàng. Đúng vậy nàng là đệ nhất a, cướp của 1 con kiến
hôi thì có ,à bị cười cho thối mặt. Nàng cắn răng noí:


  • Được ta mua. Bao tiền


  • Ngươi thấy ta thiếu tiền. Tiện thể nói luôn ta khôngthiêu tích phân.


  • Thế ngươi muốn thế nào mới cho ta ăn.


  • Gọi ta 1 tiếng ca ca ta sẽ cho ngươi1 miếng.


  • Ngươi


Tử Y bây giờ cực kỳ ủy khuất a. Bình thường ở nội viện nào có a dám nói thế
với nàng, gặp nàng là muốn chạy thật xa a. Đôi lúc muốn tìm vài tên luyện tay
lại chả thấy ai nên đành đi tu luyện. Vừa ra lại bị tên này bắt nạt. Nhưng
nàng không thể đánh a vì lại mang tiếng ăn hiếp a.

Vốn dĩ định từ bỏ thì lại thấy Dược Phong lấy ra thêm một thanh mà hung hăng
cắn xuống, vẻ mặt đầy thỏa mãn. Điều này Càng làm cho tử Y càng thêm hiếu kỳ
a. Cuối cùng cuí xuống hô:


  • Ca ca.

Vâng cuối cùng nàng đã khuất phục dưới dâm uy của miếng đậu hũ.

Nhưng Dược Phong chưa thỏa mãn:


  • Nói nhỏ vậy ai nghe được. Nói to lên xem nào.



    • Ngươi….


Tử Y giận dữ nói. Lại thấy Dược Phong cho thêm 1 miếng vào miệng hung hăng
cắn.


  • CA CA … CA CA…. Ngươi hài lòng chưa.

Tử Y giận dỗi hét to.

Đến đây Dược Phong đã thỏa mãn và cho nàng 1 miếng.

Nhìn miếng đậu hũ mà nàng dùng sĩ diện đôỉ lấy. Khẽ cắn 1 ngụm. Lạ kỳ thay,
miếng ăn vừa vào miêng không những không thối mà lại còn rất thơm a, ăn dư vị
cực kỳ. khôngnhịn được, Tử Y lại cắn thêm một miếng lại một miếng và nhoáy mắt
thanh đậu hũ đã nằm gọn trong bụng nàng. Ăn ngon a.


  • Tiểu tử ta muốn nữa

Nàng vô thức đòi hỏi nhưng chẳng thấy ai đáp lại. Nhìn quanh thì chả còn ai
làm nàng tức giận khôngthôi. Đứng tại chỗ mà đấm ngực(lép) giậm chân( ngắn)
nói:


  • Thối tiểu tử. Ngươi chờ lão nương. Đừng hòng chạy thoát.
    ………………..

Lúc này Dược Phong đang nhảy chân sáo ra về. Lòng tràn trề vui sướng để hố một
tiểu lại tiêu một phen.

Còn nếu nàng ta trả thù thì Dược Phong cũng không sợ. Hắn còn khối biện pháp
đối phó a. Nàng ta tuy chiến lực cao nhưng rốt cục cũng chỉ là tiểu cô nương
a.

Bây giờ hắn về chế vài thanh kẹo que thì có mà trấn cả đời. Tiểu loli nào mà
không thích kẹo que a.
……..

Thần bám quán bây giờ là chủ đề hót nhất nội viện. Game đã hỏa bạo toàn nội
viện thậm chí một số trưởng lão cũng chới thử. Chỉ tiếc rằng chỉ có hội viên
mới có thể chơi game mà quán lại ngừng bán rồi nên chỉ một thẻ thành viên đã
bị xào đến 2000 tích phân a nhưng cung cũng không đủ cầu a. Mỗi thẻ thành viên
chỉ được dùng dược thảo đổi 2 tiếng chơi và dùng 1000 tích phân mua 1 tiếng
chơi mỗi ngày a. Đến thẻ khách quý mới có thể mua 10h a. Nhưng cả nội viện thẻ
khách quý chỉ có Băng Nhưng Và HỎa Vũ có a mà 2 thế lực của nhị hoàng lại có
số thẻ thành viên nhiều nhất a. Đặc biệt là khi cửa hàng bật mí lên khách quý
mới có thật nhiều trò chơi thì cả nội viện càng điên cuồng muốn mượn thẻ chơi
thử a.

Vì thế Nhị hoàng dứt khoát bế quan để khỏi bị làm phiền a.

Thậm chí có người ban đầu thấy luôn chỉ có Thanh Lân tiếp khách nên liều mình
định ăn trôm và…. Ngay lập tức bị phế và cho vào sổ đen của của hàng a. từ đó
không ai có y nghĩ đó nữa.

Và cũng vì thế Dược Phong càng được mong chờ như trời hạn mong mưa để soát thẻ
a.

Cuôí cùng sai 2 tháng thì….. cửa hàng thông báo sẽ tiếp tục mở cửa vào ngày
mai.

Và một cuộc soát tích phân điên cuồng lại diễn ra.

……………


Thần Bám - Chương #60