Người đăng: docam
Nói rồi Dược Phong bày lên trước mặt các nàng một đĩa đậy vung. không nhịn
được Huấn nhi ngay lập tức mở ra và sau đó người khác cũng không chậm bao
nhiêu. Một mùi thơm ập đến khiến các nàng mê mẩn. Khẽ húp một hơi, một mùi hải
sản khiến các nàng không khỏi mê mẩn. Nuốt xuống, cảm giác thỏa mãn khiến cho
tinh thần các nàng được thả lỏng như đang chìm vào biển khơi bất tận. Bỗng ở
đâu xuất hiện một con bạch tộc quấn lấy các nàng, rồi các loài cá khác từ từ
tiến đến bao vây để..
( cái này để anh em tự tưởng tượng).
Tỉnh hồn sau cơn mê, bất tri bất giác tứ nữ đã ăn hết món súp khai vị từ khi
nào. Bỗng nhìn thấy DƯợc Phong đã đứng ở đấy từ bao giờ và nở nụ cười thật bỉ
ổi khiến các nàng mặt không khỏi đỏ lên hét:
Biến thái!
Ồ thế xem ra các nàng không muốn thưởng thức món thứ 2 rồi. Tiếc ghê.
Nói rồi định đẩy xe đi vào.
Đáng ghét- Tứ nữ lại đồng thanh.
Hắc hắc- Dược Phong lại cười đểu cáng rồi bày món tiếp theo lên bàn.
Lần này là món cá.
Lần này là món " carpaccio cá thu đao không sương nướng xém".
Huynh muốn bọn em ăn cá sống à- Huấn nhi bất mãn nói
Dược Phong cười âm hiểm lấy trong giới chỉ ra một cây đèn khò. rồi " nổi lửa
lên em". Nhưng thật thần kỳ, mặt thịt hiện ra một màu hồng thật quyến rũ đã
thế còn kèm theo một mùi hương không biết làm sao diễn tả bằng lời. không nhịn
được nữa, các nàng cầm miếng cá lên mà ăn. Vâng cái cảm giác đáng ghét ấy lại
tràn đến các nàng. Nhưng lúc này, tứ nữ lại là các tấm bia cho những mũi tên
cá thu đao bắn xuống. Ăn quá ngon.
Dược Phong mỉm cười nhìn tứ nữ còn tràn đầy dư vị kia, thu dọn bốn cái đĩa
không. Hắn lại quay vào bếp chuẩn bị món thứ 3, món chính ngày hôm này
Và đó là.....
Chỉ thấy Dược Phong bưng một cái lồng hấp khổng lồ đi ra bày lên bàn làm bừng
tỉnh tứ nữ. Hắn cười nói:
Chỉ thấy trong lồng hấp là một các há cảo to bự chà bá.
Điều này khiến tứ nữ không khỏi nghi hoặc vì so với 2 món trước, món này lại
tỏ ra qua
mức bình thường chỉ khác biệt là nó rất lớn thôi.
Lén bỏ nghi hoặc. Tứ nữ bắt đầu ăn.
Rồi mắt nàng mở trừng ra. Lại đổi sang chỗ khác. Qua kỳ diệu, mỗi một vị trí
lại có một mùi vị khác nhau, mỗi một vị trí lại là một bộ phận của con heo.
Khi ăn các nàng như thể ăn được hết cả con lợn. 4 cô nàng trầm mê rồi, như thể
rơi vào ma trưởng của của chàng công tử heo vậy.
( công chúa và quái vật đây rồi).
Dược Phong nói kéo tứ nữ ra khỏi cơn mê. Lúc này chỉ thấy trên bàn có 4 phần
món ăn mang 7 sắc trông thật đẹp mắt. Quả là một món ăn xứng đáng để kết thúc
mỹ vị ngày hôm nay.
Ăn vào miệng. Mở đầu là vị ngọt của của hàng trăm quả xoài chín, sau đó là
thoang thoảng mùi chua chua của chanh, bùi thơm của hạt dẻ. Tiếp tục lại bùng
lên vị ngọt của đào, vị chua ngọt của mận ..
( chỗ này bí từ anh em thêm vào hộ).
Ăn vào khiến bốn cô nàng như đang chạy nhảy vui đùa trên những cây cầu vồng
bảy sắc.
Thật là một bữa ăn mỹ vị a. Có thể nói đây là bữa ăn ngon nhất đặc sắc nhất mà
4 nàng từng ăn.
Nhìn các nàng Dược Phong không khỏi mỉm cười đắc ý mà không biết đang tự đào
mồ chôn mình vì đã đào tạo ra 4 ăn hàng trong tương lai
( tương lai còn thêm nữa).
Đang chìm trong mỹ vị, 3 nữ lập tức cảm nhận được đấu khí trong mình đang sao
động và vận chuyển mãnh liệt. không chút do dự, cả 3 nàng đều ngồi xuống
khoanh chân lại tu luyện.
Tiểu thanh cũng ăn nhưng phần của nàng bị DƯợc Phong hạn chế không giữ lại
linh khí nên nàng ăn mà không sao. Nếu không có lẽ nàng đã bạo thể mà chết
rồi.
Một lúc sau, kết thúc tu luyện, 3 nàng đều ngỡ ngàng vì tu vi đều hơi tiến
triển. Chỉ bằng 1 bữa ăn a.
Dọng nói của DƯợc Phong phát ra sau lưng 3 nàng.
Nói, thế này là thế nào- Phương Tuyết Mai thay mặt tam nữ hỏi. Thật ra nàng
đã được như thế này lúc trước nhưng chưa kịp hỏi a. Bây giờ đã có cơ hội.
Còn thế nào nữa, thức ăn giúp nàng chứ sao.
Không thể nào- điều này vượt quá nhận thức a, nếu món ăn có thể như vậy thì
ai cần ăn đan dược nữa chứ.
Không gì là không thể. Dược vật có linh khí nên có thể luyện đan. Thịt thú
có linh khí lại còn kết hợp với linh dược thì sao không thể. Vốn dĩ không thể
là do đầu bếp không thể nắm giữ linh khí tồn tại trong món ăn thôi.
Thật khó có thể tưởng tượng.
không gì là không thể. Thật ra lúc trước ta cũng nghĩ là không được. THế là
hỏi TRiệu thúc về việc thức ăn có thể thay đan dược được không. Câu tră lời là
có thể. Nhưng rất tiếc đồ ăn hầu như chỉ có tác dụng làm cho chân khí lưu động
tăng lên, hay thông qua linh khí vào cơ thể để tăng lên cấp bậc, tính đa dạng
về tác dụng thì thức ăn thua kém hẳn đan dược. cũng dúng thôi, đan dược là lấy
dược lực trong linh dược được chiết suất ra để luyện đan nên có thể tạo ra
nhiều tác dụng khác nhau còn nấu ăn lại là lấy trực tiếp linh dược làm món ăn
a.
Thế mà thỉnh thoảng vào vũ trụ ta lại thấy vài thế giới khá thú vị. Tất cả có
3 thế giới. Đầu tiên là 1 hạ vị diện. Ở đây ngoài đan sư thì đầu bếp cũng là
đức cao vọng trọng. Chỉ tiếc là ở đây chú trọng về giữ lại linh khí cho món ăn
nên về tay nghề đầu bếp và sự đa dạng kém hơn hẳn 2 nới kia.
Thứ 2 là 1 nới gọi là gourmet thế giới. Ở đây mới thiên đường của đầu bếp. Dựa
vào tế bào gourmet mà động thực vật ở đây trở nên thật đa dạng phong phú mà
lại có tác dụng kỳ diệu cùng rất ngon nữa. Có thể nói là đây là thiên đường
vật liệu cho đầu bếp. Thế giới này trú trọng đến việc trao đổi giữa đầu bếp và
nguyên liệu để tạo chế biến những nguyên liệu khó khăn mà chỉ cần sai thì món
đó trực tiếp phế. Đã thế ở đâu dựa vào tế bào đó khiến trong cơ thể 1 số con
người đặc biệt tồn tại ác quỷ thèm ăn. Họ chỉ cần ăn nguyên liệu ngon là lại
mạnh thêm. Đỉnh điểm thì hủy nát tinh cầu trong lòng bàn tay.
THế giới thứ 3, không phải gọi là tàn phá thế giới vì thiên đạo bị phá nát,
xem ra dường như nơi đây đã trải qua nhưng trận triến nặng nề a, đến nỗi thiên
đạo cũng bị phá nát. Cũng do đó nên không cần trả giá cũng có thể tiến vào.
Thế giới đấy gọi là trái đất. Nơi đây không có thể tu luyện mà tài nguyên thì
ít, linh khí mỏng manh nên mới có thể giữ được độc lập. Nhưng đây là một thế
giới mà mỹ thực phát triển to lớn. Ở đây chỉ có phàm nhân hoặc vài người tu
luyện kém cỏi nhưng mà những kỹ thuật nấu nướng thật thần sầu. Chỉ cần các
thực bình thường mà họ tạo ra rất nhiều món mỹ vị ăn ngon không kém gì dùng
nguyên liệu cao cấp. Ở đây ta dừng lại lâu nhất để đi hỏi tìm tòi tất cả các
kỹ năng nấu nướng ở đây. Trong đó ta ấn tượng nhất với Một quốc gia gọi là
Việt Nam. Món ở đây có thể không đa dạng bằng Trung Quốc, không tỉ mỉ quý phái
bằng Châu âu.Nhưng những món ăn ở đây lại khiến cho chúng ta thấy yên bình mà
thấm đượm sự đầm ấm của gia đình.
Rồi quay sang Phương Tuyết Mai nói:
Nghe Dược Phong nói khiến tứ nữ với traí đất tràn đầy hứng thú muốn đến xem
một lần
Nhìn mặt đoán ý là Dược Phong bật cười nói:
Rồi DƯợc Phong cười đầy bí hiểm khiến tứ nữ không lạnh mà run.
BỖng nhớ ra truyện gì hắn gọi vói theo Phương Tuyết Mai:
Tuyết Mai ở lại ta hỏi tý. Nàng không quên ta nói cho nàng kinh hỉ chứ .
CÒn 3 người kia về phòng đi.
Xí ai mà thèm- NÓi rồi Huấn nhi đẩy thanh Lân và Lạc THần để lại không gian
cho đôi vợ chồng trẻ vừa gặp nhau sau xa cách.
Lúc này Phương Tuyết Mai mặt đã đỏ bừng, đầu óc không khỏi nghĩ về một số
truyện.
Thấy DƯợc Phong tiến đến, cô nàng không thể không lùi về hô lên yếu ớt:
.................
CÁc bác thấy kích thích chưa.