Người đăng: docam
Lúc này đây Dược Phong đang....quỳ bàn giặt. Vâng là quỳ bàn giặt cái tội
thích lên mặt với các vợ rồi lăng nhăng hoa tâm đại củ cải....
Cũng tại hắn hết cơ, hơi đâu lại giúp Thanh Lân chế tạo bàn giặt vì thấy em ấy
giặt đồ vất vả. Lại hứng lên nói rằng có một hình phạt là quỳ bàn giặt rồi lấy
đá đè cho nên là bây giờ bị gậy ông đập lưng ông.
Dược Phong thầm hận a, vốn dĩ lúc đầu hắn định chế máy giặt bằng năng lượng
mặt trời a nhưng không biết làm lại không có đủ kim loại tài liệu a. Số tài
liệu kiếm được chế giới chỉ cơ học rồi còn đâu. May sao mà hắn luôn để mấy con
bọ siêu nhỏ trong người để tiện sử dụng khi cần gấp mà không cần động tinh
thần lực.
( làm gì anh em tự hiểu).
Đã thế còn bị các chị em phạt quỳ cả đêm không cho ăn tối nữa chứ. quỳ bàn
giặt mà lại ngửi cái mùi thơm từ trong bếp nó cứ phải là xoắn hết biết.
Nhưng Dược Phong phải chịu a. THân là thần bám ra bên ngoài có thể lấy vợ ra
trang bức nhưng khi về nhà xác định là ngoan ngoãn nghe lời đi. Đó chính là mỹ
đức của thằng ăn bám mà thân là thần bám phải phát dương quang đại cái mỹ đức
đó a.
( nói thẳng ra là sợ vợ a).
...........
Mặc kệ Dược Phong bên ngoài chịu khổ. trong phòng lúc này, tứ nữ đang ngồi đối
diện bộc trực với nhau.
Nói xong nàng bắt đầu kể về cuộc gắp gỡ giữ 2 người và về cái thai... à nhầm
giọt máu trong người.
Tỷ nói cái gì, huynh ấy đưa tinh huyết cho tỷ.- Huấn Nhi hét lên kinh hãi.
Chẳng lẽ nó rất quan trọng, hắn nói có thể bù đắp được mà- Phương Tuyết Mai
biến sắc vội vã hỏi. Nàng không biết nhiều về Độc Dược Thể, vốn dĩ định vào
học viện hảo hỏa tìm hiểu một phen nhưng đã gặp hắn rồi
Huynh ấy không nói là không muốn cho tỷ lo lắng nhưng ta không thể nói nếu
không huynh ấy sẽ giận, có gì tỷ trực tiếp hỏi đi- Huấn Nhi lắc đầu nói.
Khẽ hít một hơi để bình tâm, Phương Tuyết Mai quay sang nói với Huấn Nhi:
Đến muội đó.
Muội với huynh ấy gặp nhau từ nhỏ do 2 nhà quen biết nhau. 2 đứa luôn bám
dính lấy nhau. Rồi một lần lúc chơi vô ý bọn muội gặp một đầu dã thú. Các tỷ
biết rồ, hài tử 5, 6 tuổi thì có tu vi gì nhất là chỗ đó là thượng vị diện nên
dã thú cũng sánh bằng nhị tam tinh yêu thú ở đây. Hồi đó vì bảo vệ muội, huynh
ấy lao vào con sói đó quần ẩu, cuối cùng chịu một nhát cắn để đâm con dao chí
tử vào đầu nó. hình ảnh người huynh ấy đầy máu vẫn cố quay đầu cười với muội
rồi ngã xuống hôn mê luôn đầy trong tâm chí muội. Từ đó ta hứa chắc chắn không
phải huynh ấy không lấy chồng- Nói xong mà nước mắt đã dàn dụa.
Cả căn phòng yên lặng một lúc lâu, rốt cục Phương Tuyết Mai thở dài một hơi
rồi quay sang lạc thần:
TRầm ngâm một chút Lạc thần bắt đầu kể:
-Ta gặp hắn vào khoảng 2 năm trước, khi đó ta mới vừa đột phá đại đấu sư không lâu. Hắn gặp ta lúc ta đang.... đang ... tắm...đã thế còn chảy cả nước miếng nữa chứ. Thế là ta xách kiếm đuổi theo hắn cả tháng trời. Thế nhưng một đại đấu sư như ta lại không thể đuổi kịp một kẻ mới bước vào đấu sư như hắn. Đã thế Trên đường bị hắn trêu chọc đủ kiểu khiến ta giận lắm chỉ muốn cho hắn một kiếm cho bõ tức- đến đây Lạc Thần nhận được ánh mắt đồng tình từ Phương Tuyết Mai
Đã thế luôn rình rình nhìn trôm ta tắm. Tức nhất là y ỷ vào mình nấu ăn
ngon luôn dùng mùi thơm quấy rầy ta- nàng lại được ánh mắt đồng tình của Huấn
nhi vì khi nhỏ Dược Phong hay dùng trò này mỗi khi nàng dỗi.
Nhưng rồi bất tri bất giác 2 người đã có thể đồng hành cùng nhau. Ta không
biết sao bất tri bất giác đã nói truyện thoải mái với hắn đã ngồi ăn cùng hắn,
được hắn hướng dẫn nấu ăn, Chúng ta đồng hành trong rừng suốt 3 tháng. rồi một
hôm đang ngồi nghe hắn ba lăng nhăng về ước mơ thần bám của hắn thì bỗng chợt
có một con độc xà lao ra xông về phía ta
Chưa kịp phản ứng thì đã thấy thân thể Dược Phong chắn trước người mình chịu
bị cắn.
Nhìn thấy thân thể hắn ngã xuống ta như mất hết lý trí xông lên giết con rắn
kia rồi đỡ lấy thân thể hắn, nghe hắn thổ lộ yêu ta muốn ta bao bọc, để hắn ăn
bám- Lại nhận một ánh mắt đồng tình của Phương Tuyết Mai vì xin lỗi e đã nhảy
hố giống chị rồi cưng.
-Thế là ta đồng ý bao bọc hắn, thổ lộ yêu hắn. Sáng hôm sau đem Dược Phong chôn cất rồi. Ta đi được một đoạn thì gặp một con rắn như con hôm qua nhưng lại thấy quen quen vì hình như mấy hôm trước thâý hắn lúi húi bắt một con như vậy.
Thế là Ta trở lại thì thấy hắn đang đội mồ sống dậy. Thấy ta hắn như con mèo
bị dẫm phải đuôi bỏ chạy mất dạng để lại một câu rằng ta đã hứa bao nuôi thì
không được nuốt lời. Ta hẹn hắn gặp tại Huyền Vũ học viện này nên hôm nay mới
quanh quẩn gần đó cốt tìm hắn a
Lạc THần kết thúc lời kể bằng một dọng bình thản như lúc ban đầu.
Thấy vậy Phương Tuyết Mai khẽ thở dài một hơi:
-Xem ra chúng ta đều bị hắn dùng anh hùng cứu mỹ nhân để cướp đi trái tim a.
Một câu chốt hạ đúng trọng tâm của Phương Tuyết Mai nhưng lại gặp sự phản đối
của Huấn nhi:
( ae rút king nghiệm đi).
Phương Tuyết Mai cạn lời rồi, không ngờ là có gia truyền tán gái nha. Bỗng
thấy ngồi im lặng một bên Thanh lân nàng hỏi:
Thế còn muội thì sao.
Muội gặp gỡ huynh ấy cũng không ly kỳ như các tỷ. Ta chỉ là một cô bé bị
bắt nạt do là bán xà nhân. Đúng lúc ta tuyệt vọng nhất thì huynh ấy suất hiện
nói ta có thể thành tuyệt thế cao thủ và muốn bồi dưỡng ta a đi để sau này ăn
bám vào. Thế là từ đó ta đi theo Phong ca ca, trở thành người hầu của huynh
ấy.
3 người ngạc nhiên nhìn kỹ vào tiểu cô nương này vì không lý gì Dược Phong lại
tìm một người xa lạ để nhờ cậy a. Cuối cùng cũng là Huấn nhi nhìn ra.
Bây giờ 2 người kia mới chợt tỉnh . bích xà tam hoa đồng a, trong truyền
truyết có thể hiệu lệnh thiên hạ vạn xà a. Trừ một số loài rắn có huyết mạch
đỉnh cấp ra thì cơ hồ là có thể điều khiển được hết. 2 người hâm mộ nhìn Thanh
Lân nhưng chỉ là hâm mộ ngoài ra còn có thương tiếc cô bé số khổ này.
Sau một hồi luận bàn, cuối cùng Phương Tuyết Mai chốt lại:
Sau đó là cuộc thầm thì đêm khuya trên giường của các chị em mà chúng ta không
thể nào biết được.
............